Tử Di

Chương 188: Siêu độ vong linh



Ba người rời khỏi Đông Khơi thành liền phát hiện có người theo phía sau. Chung Ly triển khai thần thức, hoàn toàn nắm gọn được hành tung của kẻ theo dõi. Nàng nhấc lên tiểu tử Tiền Thạch, cùng Kiều Sơ Oanh ngự khí rời đi theo phương hướng cũ.

Ngự kiếm được một đoạn, nam hài bên người bỗng nhiên hỏi:" Không giải quyết theo dõi người sao tỷ tỷ."

Chung Ly xoa đầu hắn, tóc rất mềm mại, chân thật là một hài tử, nhưng lời nói cũng quá mức cứng rắn." Ngươi không phải phật tu sao?"

Tiền Thạch lắc đầu, sau đó lại gật đầu:" Sư phụ nói ta rất có thiên phú phật đạo nhưng ai bảo ngài ấy ghét nhất trên đời là phật tu chứ. Vậy nên ta không tu phật."

" Sư phụ ngươi vì sao không thích phật tu?" Chung Ly khống chế tốc độ phi kiếm lùi lại một chút so với Kiều Sơ Oanh pháp bảo.

" Ta không biết, nhưng ngài ấy lại hiểu rất rõ về phật đạo, cũng toàn bộ dạy cho ta."

" Ngươi còn nhỏ đã tu ra phật khí, ta cho rằng chưa chắc sư phụ ngươi hận là phật đạo. Hắn nếu không muốn dạy, ngươi sao có thể tu thành."

" Tỷ tỷ nói gì? Ta có phật khí sao?"

" Cho dù là bẩm sinh hay tu luyện mà thành, ngươi nên nghe lời ngươi sư phụ, ta tính một chút ngươi con đường phía trước không thể thiếu hắn hộ đạo."

" A, tỷ tỷ lợi hại như vậy còn biết bói toán."

" Bởi vì tỷ tỷ cũng giống như ngươi, là thiên tài."

" Oa, sư phụ cũng thường khen ta như vậy."

Chung Ly mỉm cười không tiếp tục đáp, ánh mắt hơi loé, một tia sáng xuyên phá bầu trời đánh về phía sau.

Tự cho là ẩn nấp rất kỹ người vẫn luôn một đường theo dõi lập tức bị đánh bay. Hắn rơi xuống rừng cây phía dưới, hoàn toàn mất đi hành tung của Chung Ly đám người.

" Chết tiệt, thiếu chủ phu nhân nếu có mệnh hệ gì, thiếu chủ sẽ không tha cho ta." Hắn lẩm bẩm ngồi dậy." Vị tiểu thư kia cũng thật đáng sợ, ra tay hoàn toàn không thấy dấu hiệu, ta chưa kịp phản ứng đã lập tức bị đánh bay."

...

Chung Ly cùng Kiều Sơ Oanh vừa đi vừa nghỉ, đến hang ổ tà tu lúc trước liền dừng lại. Chiến cuộc sớm đã kết thúc, phần thắng tất nhiên thuộc về Đông Khơi thành tu sĩ, chỉ là nguyên anh kỳ tà tu lại đều đã chạy thoát. Kể ra cũng thực sự không thể hiểu nổi vài vị nguyên anh tu sĩ tính toán. Nếu họ thực sự đánh nhau to rồi e rằng cả khu vực rộng lớn sẽ hoàn toàn bị phá huỷ.

" A Ly, là nơi này sao?" Kiều Sơ Oanh đánh giá vết tích đã qua chiến cuộc, xác người đều đã tiêu huỷ, còn xót lại là dấu tích vũ khí cùng pháp thuật.

Chung Ly gật đầu dẫn mang theo hai người đến trận pháp nàng cùng Ích Nhiên bị giam giữ khi ấy. Nàng lúc đó phán đoán nơi này có mồ chôn tập thể, lại hơn nữa nuôi cổ trùng kịch độc, hẳn là có thứ không tầm thường trôn dưới mặt đất.

Cảm nhận âm khí đập vào mặt, nàng dừng chân ngoái đầu nhìn Kiều Sơ Oanh:" Tỷ tỷ chuẩn bị thật tốt tâm lý."

Nói xong liền vươn tay, một lá phong phù được đốt cháy, gió lập tức nổi lên. Tiền Thạch đứng bên cạnh nàng hai mắt mở lớn, nói chuyện có chút lắp bắp:" Quá nhiều, thật sự nhiều..."

" Đủ cho tiểu tử ngươi rèn luyện." Nàng gõ gõ đầu hắn.

" Muốn mạng a tỷ tỷ."

" Đi thôi, tiến vào." Chung Ly lôi kéo Kiều Sơ Oanh, tay còn lại tiện thể xách lên Tiền Thạch chân đã có chút nhũn.

" Tiểu tử ngươi thật không được, phía trước mạnh mồm như vậy hoá ra đều học hỏi từ ngươi sư phụ. Nhìn xem đi, hàng ngàn vong linh đang chờ đợi ngươi đâu."

" Huhu, tỷ tỷ đừng nói nữa, Tiểu Thạch sợ hãi."

Ba người vừa nhập tràng, lập tức trận pháp vốn có khởi động, giam giữ lại nhân loại mới tiến vào.Chung Ly rút kiếm, âm thanh kêu gào quỷ quái lập tức nhỏ lại. Nàng hơi nâng khoé môi, đám oan hồn này trí nhớ vẫn còn tốt đâu.

Kiều Sơ Oanh bên cạnh nàng sớm đã rơi vào trạng thái ngơ ngác, Chung Ly bình tĩnh bên cạnh nàng ấy hộ pháp, lại vỗ nhẹ vai tiểu nam hài đẩy về phía trước.

" Phật tu thiên tài, liền giao toàn bộ cho ngươi."

Tiền Thạch nước mắt ngắn nước mắt dài nức nở nhìn nàng nhưng Chung Ly tâm địa sắt đá lại mặc kệ hắn. Tu thành phật khí người, đối với hắn đám oan hồn này không phải vài con muỗi vo ve, chỉ là tiểu Thạch đầu còn nhỏ đối với đáng sợ cảnh tượng nhất thời có chút hoảng hốt.

Nhìn Tiền Thạch run rẩy lôi ra chút đồ vật chuyên nghiệp bắt đầu khoanh chân niệm kinh văn, nàng mới yên tâm quan sát Kiều Sơ Oanh.

Chỉ thấy nàng ấy mồ hôi đầy đầu, nước mắt không chịu khống chế rời khỏi hốc mắt. Nhìn kỹ lại, đã có vài tiểu anh linh đi đến bên cạnh nàng Kiều tỷ tỷ.

Tỷ ấy đối với nỗi đau mắt hài tử khó mà bước qua, xoa dịu từ từ chính là không mấy hiệu quả, chi bằng dùng phương pháp kích thích.

" Con à...mẫu thân xin lỗi." Kiều Sơ Oanh ngồi sụp xuống ôm bụng, bất lực lại yếu đuối.

Chung Ly đứng phía sau lại không hề phản ứng, chỉ khi đám anh linh muốn chui vào bụng nàng ấy nàng mới ra tay ngăn cản. Anh linh dù sao cũng chỉ là hài tử chưa thành hình, trí nhớ không tốt, sau vài lần bị Chung Ly ngăn cản liền tức giận không sợ chết tấn công về phía nàng.

Tay trái bóp lấy một tiểu anh linh tiên phong, nó dù vùng vẫy như thế nào cũng không thể trốn thoát, ba anh linh theo phía sau tấn công đến đều bị nàng đánh đến bên cạnh Tiểu Thạch đầu.

" Tỷ tỷ, ngươi ngại ta quá ít việc sao?" Nhóc con ấm ức nói, tay lại không hề chậm tóm lấy đám oán linh mới bị đưa tới trực tiếp siêu độ." Lại là phàm nhân, thật đúng là già trẻ đều không tha."

Chung Ly bên này nắm trong tay một tiểu anh linh liền tuôn ra thần thức khống chế nó. Ác niệm theo thần thức muốn ảnh hưởng đến nàng lại chỉ có thể không dấu vết biến mất. Chờ khi tiểu linh hồn trong tay bình tĩnh lại, nàng biết đây chính là lúc để câu thông. Ngây thơ lại chưa sinh thành linh trí đồ vật rất dễ khống chế, nàng muốn dùng nó giúp Kiều Sơ Oanh thoát khỏi tâm lý dằn vặt.

...

Kiều Sơ Oanh nhắm chặt mắt, trong đầu từng cảnh tượng kinh hoàng dần lướt qua, cuối cùng hiện lên là một bóng dáng tiểu hài tử. Thân hình bé nhỏ như vậy, tươi cười thiên chân như vậy, là nàng hài tử sao?

" Bé con, mau lại đây."

Hài tử nghe vậy khúc khích cười, chậm rãi tập tễnh bước về phía nàng. Mỗi bước đi thân hình tiểu hài tử ngày một phát triển, đến khi rơi vào cái ôm ấm áp trước mắt hắn đã có thể cất giọng nói. Âm thanh tiểu hài tử non nớt lại trong vắt, khiến hai mắt Kiều Sơ Oanh rưng rưng.

" Mẫu thân."

Kiều Sơ Oanh ôm chặt lấy hài tử liên tục nói:" Xin lỗi, mẫu thân đã không bảo vệ được con."

Nhìn Kiều Sơ Oanh khóc lớn, giống như muốn chút hết toàn bộ đau khổ cùng uất ức, Chung Ly cũng đi đến bên cạnh nàng ấy ngồi xuống.

Tiểu anh linh đang ngồi trên vai Kiều tỷ tỷ thấy nàng lại gần liền có chút rụt rè nhưng đã hoàn toàn không còn hung ác.

" Nói với tỷ ấy, ngươi rất yêu thương người, muốn người sống thật tốt. Sau này còn muốn tiếp tục đầu thai làm hài tử của người."

Tiểu anh linh cho dù ngơ ngác nhưng vẫn làm theo Chung Ly sai khiến, chậm rãi chạm đầu nhỏ vào trán Kiều Sơ Oanh.

Sắc mặt người đang nhắm nghiền mắt dần nhu hoà, tiêu cực cảm xúc từng chút biến mất. Tiểu anh linh bay xung quanh Kiều Sơ Oanh, có chút không lỡ rời xa, có lẽ nó đã ngộ nhận nữ tu trước mắt là mẫu thân thực sự.

Chung Ly xoè bàn tay, hấp lực từ từ kéo lại tiều anh linh, nó cuối cùng vẫn ngoan ngoan nằm trong lòng bàn tay nàng được đưa đi đầu thai.

" Ngươi kiếp sau nếu muốn làm nàng ấy hài tử cần phải thật cố gắng."

Tiểu anh linh nghe không hiểu lời nàng nói, hơi nghiêng đầu tò mò rồi dần bị ánh sáng chứa đầy kinh văn thu lại. Tiểu Thạch đầu vừa khóc vừa siêu độ vong linh, tay lặp đi lặp lại động tác gõ mõ.

Chung Ly thấy vậy có chút muốn cười nhưng cuối cùng nàng vẫn nhịn lại, trước tiên đến đánh thức người tỷ tỷ đang ngủ say trong giấc mơ.

Kiều Sơ Oanh mở mắt, nhìn khuôn mặt Chung Ly quan tâm kề sát liền có chút thổn thức. " A Ly...là thật sao?"

" Tỷ tỷ cho rằng đó là sự thật thì chính là như vậy."

" Cảm ơn ngươi A Ly."

" Lời cảm ơn này ta lĩnh, tỷ tỷ lúc sau trở về Châu gia bảo vệ ta an toàn là được."

" Vĩ Ngân hắn sẽ không làm gì muội, hắn cũng không dám."

" Ai có thể biết được tương lai, tỷ tỷ đối với hắn quý giá như vậy, ta lại bắt cóc tỷ mang đi, hắn sẽ giết ta trước rồi tạ tội sau. Người đã chết liền vô giá trị, so thế nào cũng không thể bằng người sống."

" Muội đừng nói như vậy."

" Ta chỉ suy đoán trường hợp xấu nhất có thể xảy ra, nhưng sẽ không sợ, nếu chết dưới tay Châu Vĩ Ngân thì chính là do ta vô dụng. Vô dụng liền không đáng nhắc lại."

" Hai tỷ giúp ta." Tiền Thạch cắt ngang lời nói của hai người.

Chung Ly không nhìn Kiều Sơ Oanh nữa trực tiếp quay đầu đi đến hỗ trợ Tiểu Thạch đầu.

" Cần chúng ta giúp gì?"

" Tỷ đi bắt oán hồn trực tiếp ném vào ta siêu độ trận pháp, dụ dỗ linh hồn đối với ta quá tốn sức."

" Được."

Chung Ly nhanh nhẹn hút lấy từng oán hồn, ném thẳng vào trận pháp. Lượng công việc rất nhiều, nàng tất nhiên cũng sẽ không để Kiều Sơ Oanh nhàn rỗi. Nhàn rỗi liền suy nghĩ vẩn vơ, chi bằng dùng sức lực này làm chút việc tốt. Siêu độ vong linh chính là có công đức, cho dù không trực tiếp làm cũng sẽ được hưởng chút hơi thở lây nhiễm.

...

Nửa ngày trôi qua, âm khí bao xung quanh cũng dần nhạt bớt. Tiểu Thạch đầu vừa làm vừa nghỉ, linh khí liên tục bổ sung nhưng cũng chỉ siêu độ được một phần ba số vong linh.

Chung Ly nghĩ kỹ liền đi đến khoanh chân ngồi cạnh hắn hỏi:" Ngươi tu vi mới luyện khí kỳ, linh khí trong cơ thể không nhiều, siêu độ vong linh sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian. Có thể dạy cho ta sao?"

" Tỷ tỷ muốn học? Không khó, ta sẽ dạy tỷ."

Chung Ly nắm lấy một viên lưu thạch, đưa vào chút linh khí liền tiếp nhận vô số kinh văn nhập vào đầu. Não bộ có chút quá tải liền bắt đầu đau, đầu váng mắt hoa tai ù triệu chứng đầy đủ biểu hiện.

Đột nhiên giữa mày cảm nhận có dòng khí mát lạnh, dần xoa dịu muốn nổ tung bộ não.

Tiểu tử Tiền Thạch thấy nàng đau đớn liền lập tức dừng lại công việc tiến lên hỗ trợ. Hắn thực sự có tài, rất nhanh đã giúp nàng nắm bắt được kinh văn chạy loạn trong đầu. Chung Ly bình tĩnh khoanh chân, bên tai liên tiếp tiếng tụng kinh cuốn lấy.

" Thả lỏng tâm thần, cố gắng học thuộc Vãng Sinh chú."

Thả lỏng còn có thể học sao, nàng lúc này cao độ tập trung cũng không thể bắt giữ bất kỳ sợ kinh thư nào.Nhưng nghe lời Tiền Thạch nói, Chung Ly vẫn cố gắng thả lỏng tâm thần, mặc kệ cho đám kinh văn trôi nổi xung quanh.

Thời gian cứ như vậy trôi qua, đến khi nàng mơ màng muốn ngủ bỗng nhiên bị một cái vỗ vai làm bừng tĩnh. Mắt hoa lên, phật pháp ánh sáng liền biến mất, hiện rõ ràng trước mắt là một gương mặt nam hài trắng trẻo.

" Trắng như vậy hẳn chưa từng phải chịu khổ." Nàng lẩm bẩm.

Tiền Thạch nghe thấy lời nàng nói lại có chút ngây thơ hỏi:" Tỷ tỷ làm sao nói như vậy?"

" Không có gì, ta đã thất bại, quả nhiên không chút ngộ tính."

Tiểu Thạch đầu vội vàng an ủi:" Siêu độ tuy là bước khởi đầu của phật pháp nhưng không phải ai cũng có thể học một lần liền lĩnh ngộ. Tỷ tỷ đừng nản lòng."

"...Đừng nói với ta...Tiểu Thạch ngươi học một lần liền thông tường." Chung Ly ngồi ngay ngắn hỏi.

" Đúng vậy." Tiểu tử thản nhiên đáp lại.

"..." Hảo, quả nhiên là thiên tài không người có thể so sánh.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.