**********
Chú Đông cũng nhịn không được mà tiến đến bên cạnh Hứa Đình Hùng, thấp giọng nói: "Các người...!Các người quen biết ông cụ Phong à?"
Hiện tại Hứa Đình Hùng quả thực đang vui mừng đến phát điên, vẻ mặt của ông ta rất hả hệ: "Điều đó là đương nhiên!"
Vẻ mặt của chú Đông rất xúc động, bọn họ cũng biết thân phận của ông cụ Phong.
Ngay cả ông cụ Phong cũng tới, vậy thì đã nói rõ căn nhà này thật sự là của Lâm Mạc Huy
Nhưng mà, ông cụ Phong còn chưa bước vào cửa thì đã có một chiếc xe thể thao chạy vào trong sân.
Tổng Lan Ngọc mặc một chiếc váy dài đến đầu gối với mái tóc xõa ra phía sau, cô ta bước xuống xe với khí thế tựa như một nữ hoàng.
Người biết cô ta không nhiều lắm, nhưng Thu Nguyệt liếc mắt một cái thì đã lập tức nhận ra.
"Cô ấy...Cô ấy là Tổng Lan Ngọc?"
Mọi người đều rất ngạc nhiên, sắc mặt của chú Đông đột ngột biến đổi: "Tổng Lan Ngọc nào?"Thu Nguyệt nói: "Tống Lan Ngọc của tập đoàn Vân Hải!" "Tôi...!Trước đây tôi có may mắn được gặp cô ấy một lần, cô ấy...!Tại sao cô ấy lại tới nơi này..."
Bốn phía mọi người nhất thời kinh ngạc hô lên: "Trời ạ, cô ấy là Tổng Lan Ngọc sao?" "Đây chính là người phụ nữ giàu nhất thành phố Hải Tân!" "Lớn lên xinh đẹp như vậy, cô ấy nhất định là Tổng Lan Ngọc!" "Cô ấy tới nơi này làm cái gì?"
Trong tiếng hộ của mọi người ở đây, Tông Lan Ngọc lấy hai bình rượu từ trong xe ra, cô ta vẫn chưa vào cửa thì đã lớn tiếng hộ.
"Thanh Mây, Thanh Mây, tôi đến tìm cô để cùng nhau uống rượu đây!" "Buổi trưa cô phải lo cơm nước cho tôi đó!"
Mọi người hai mặt nhìn nhau, Tổng Lan Ngọc lại có thể nói chuyện với Hứa Thanh Mây như vậy, vậy thì quan hệ của bọn họ tốt đến mức nào?
Thu Nguyệt càng chấn động, người khác không biết Tổng Lan Ngọc nhưng cô ta lại hiểu rõ nhất.
Ngay cả người nhà họ Tống trong mười dòng họ lớn nhất cũng nhìn không thể gặp mặt Tổng Lan Ngọc.
Tổng Lan Ngọc thật sự trở thành bạn thân của
Hứa Thanh Mây à!
Thế nhưng, đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Làm sao Hứa Thanh Mây và Lâm Mạc Huy có thểquen biết nhiều nhân vật lớn đến như vậy?
Hứa Thanh Mây đi ra ngoài đón khách, cô chào hỏi mọi người.
Tổng Lan Ngọc thẳng thắn khoác vai của cô giống như một người bạn thân lâu năm.
Mà lúc này, Thu Nguyệt cũng thấy rõ bình rượu ở trong tay của cô ta.
"Rane Conti?" "Hai bình này rượu phòng chừng cũng phải trên cả triệu đồng!
Những người xung quanh tỉ tê, ăn một bữa ăn mà tổn hơn một triệu sao?
Lâm Mạc Huy mời bọn họ đi vào phòng khách, lúc này, những người bạn đang đứng ở trước cửa của Hứa Đình Hùng cũng luống cuống tay chân.
Đối mặt những nhân vật có tiếng tăm này, bọn họ đều cảm như hến, một lời cũng không dám nói.
Ngồi một hồi, Lâm Mạc Huy mới đứng lên nói: "Bố, mẹ và các cô chú đã vất vả đến đây một chuyến, hôm nay mọi người cứ ở lại đây để cùng nhau ăn cơm đi..
Hiện tại Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt rất vui mừng và cười toe toét, ngày hôm nay và ngay lúc này đây, bọn họ đã lấy lại thể diện của mình.
"Không cần ăn uống gì đâu." "Tôi vẫn còn có một vài người bạn đang chờ ở bên ngoài, nên cũng không quá thuận tiện khi tới đây dùng cơm."Hứa Đình Hùng khoát tay nói.
Lâm Mạc Huy vô cùng kinh ngạc: "Sao bọn họ lại không vào đây?"
Hứa Đình Hùng thoảng xấu hổ: "Ách, bảo vệ nói, nếu có quá nhiều người vào đây thì sẽ quấy rầy đến những người chủ ở nơi này..
Lâm Mạc Huy bật người nói: "Không có việc gì, bố cứ để con gọi điện thoại cho bảo vệ." "Bố cứ để cho bọn họ vào trong tham quan, thật vất vả mới đi đến đây một chuyến, cũng phải biết nhà của chúng ta ở đâu, bố nói xem có đúng không?"
Hứa Đình Hùng mừng rỡ: "Chuyện này...!chuyện này có được không?"
Lâm Mạc Huy gật đầu cười, anh là chủ nhân cao quý nhất ở đây, anh tự mình dặn dò thì nhất định không thành vấn đề.
Sau khi anh gọi một cú điện thoại thì bảo vệ lập tức cho bọn họ đi vào.
Một trăm người bên ngoài cũng tiến vào biệt thự khu Đảo Xanh.
Những người này trước đó đã bị chặn lại ở bên ngoài, bọn họ nghĩ rằng mình sẽ không thể đến thăm biệt thự khu Đảo Xanh, cho nên bọn họ đều rất là thất vọng.
Không nghĩ tới sau cùng bọn họ cũng được cho vào, bọn họ vô cùng kích động.
Biết được là do Lâm Mạc Huy sắp xếp, mọi người không ngừng khen ngợi Lâm Mạc Huy.