Truyện Kinh Dị Ngắn

Chương 18: C18



Tôi tự mình đến 1 thành phố lạ...Nhưng khác với tôi tưởng tượng, nó lạnh lẽo, hoang vắng đến lạ thường.

Cánh cổng vào thành phố cũ kỉ rĩ sét đã mở sẵn như không có ai trông coi.                                                           ...gần như không có bất kì ai cả...

Bầu không khí ẩm mốc khiến tôi phát bệnh...chắc là do mưa...vì khi đi ngang 1 cái cây to, từng giọt mưa chảy xuống tay tôi...


Nhìn xuống bàn tay, tôi quỵ xuống, cơ thể run lẩy bẩy thậm chí không dám quay đầu nhìn lại...

-"Phải rời khỏi đây ngay..."

Cánh cổng ra vào đã đóng.








— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.