Người chung quanh rất nhiều, thấy Cao Thanh Thu động thủ, ánh mắt đều đồng loạt nhìn lại.
Cao Thanh Thu nhìn Vũ Minh Hân, ngữ khí lãnh đạm bình tĩnh: "Nếu cô đã khẳng định như vậy, nói anh ấy thích cô, tôi cũng rất tò mò, tôi đánh cô ở giữa chỗ này xem ánh ấy làm gì tôi?"
Vũ Minh Hân cắn môi, nhìn về phía Cao Thanh Thu, kỹ thuật diễn xuất xuất thần, nước mắt lập tức rơi xuống, dáng vẻ đáng thương, cô ta phóng đại âm thanh, để cho người chung quanh đều có thể nghe được, "Liền bởi vì nhà tôi phá sản, cho nên ngay cả cô cũng có thể bắt nạt tôi sao? Cao Thanh Thu,cô thì có gì tài giỏi, chẳng qua chỉ là bởi vì gả cho Chú Hoa, có chú ấy che chở cho cô, cô mới có ngày hôm nay. Hiện tại, chú ấy tốt với tôi cô liền ghen tỵ, rồi tìm cách hãm hại tôi. Các người đã ly hôn rồi, cô còn bám lấy chồng cũ như vậy, không cảm thấy quá đáng sao? Coi như lúc trước chú ấy vẫn còn ngồi trên xe lăn, không phải cô lấy có này cả đời quấn lấy chú ấy, không phải sao?"
Xung quanh bắt đầu ồn ào.
Toàn bộ Mọi người nhìn về phía Cao Thanh Thu.
Chuyện ly dị tất cả mọi người đều biết.
Cao Thanh Thu bây giờ còn xuất hiện ở Nhà họ Hoa, thì ra là còn muốn bám Hoa Ngọc Thành?
Không nhìn ra, một cô gái trẻ như này mà thật tâm kế!
Thì ra Hoa Ngọc Thành và Vũ Minh Hân thực sự có quan hệ thân mật với nhau!
Gần đây Vũ Minh Hân không có tin tức là do bị Cao Thanh Thu ghen tuông tìm người phong sát?
Người ở đây đều thích xem náo nhiệt, ánh mắt họ nhìn Cao Thanh Thu cũng rất phức tạp, cảm giác Cao Thanh Thu giống như là một nhân vật phản diện, một nữ phụ xấu xa đáng bị phỉ nhổ
Mọi người đều biết xuất thân Cao Thanh Thu, dưới cái nhìn của bọn họ, cô chính là thế thân của Dương Nhạc Linh, lại không nghĩ tới bây giờ còn ỷ lại vào Nhà họ Hoa, sau khi ly dị, ngay và việc Hoa Ngọc Thành muốn tìm người phụ nữ khác cũng không được.
Vợ cũ mà quá đáng đến như vậy sao?!
Âm thanh nghị luận chung quanh vẫn không có dừng lại, mọi người đều đang bàn luận về Cao Thanh Thu.
Phan Hiểu Ý ở một bên nhìn Cao Thanh Thu, khó trách chị họ ly hôn với Hoa Ngọc Thành rồi mà vẫn ở chung một chỗ, thì ra là chị họ quấn người ta.
Cô ta đã nói rồi mà, Hoa Ngọc Thành làm sao mà thích Cao Thanh Thu được?
Đang lúc này, đèn bỗng nhiên tắt tối om, bởi vì đột nhiên mất điện cho nên tất cả mọi người đều ngừng lại.
Cầu thang sáng đèn, Hoa Ngọc Thành từ cửa đó, từng bước từng bước đi xuống.
Anh mặc âu phục, anh tuấn đẹp trai như một vị thần, dưới ánh đèn, nhìn dưới ánh đèn càng thêm thu hút.
"Thật là đẹp trai!" Nhìn thấy Hoa Ngọc Thành, mấy cô gái ở đây đều trầm trồ, cũng không đoái hoài tới Cao Thanh Thu.
Lúc trước Hoa Ngọc Thành đều rất ít xuất hiện, cho nên mọi người mặc dù biết Nhà họ Hoa có Hoa Ngọc Thành này, nhưng bình thường cơ hội nhìn thấy anh cũng không nhiều, càng là mấy năm này anh luôn ở bên ngoài.
Sau khi trở về lại vì bị thương ở chân nên càng không lộ diện.
"Thật muốn làm vợ anh ấy."
" Cô chán sống rồi à! Vợ trước của anh ấy dữ như vậy, cô dám không? Quay đầu cô chết thế nào cũng không biết."
"Tôi cũng không phải là Vũ Minh Hân, cô ta có bản lĩnh thì đến tìm tôi đi! Tôi lại sợ cô ta quá cơ."
Cô gái đang nói chuyện này, trong nhà coi như có chút bối cảnh, căn bản không đem Cao Thanh Thu nhìn ở trong mắt.
Hoa Ngọc Thành dừng lại, cầm micro trong tay, thanh âm dễ nghe theo âm hưởng bên trong truyền tới, "Chúc mọi người buổi tối tốt lành, tôi là Hoa Ngọc Thành, cảm ơn mọi người hôm nay tới tham gia tiệc sinh nhật của tôi. Trước đây tôi thường ở bên ngoài, rất ít trở lại, mấy năm gần đây ít gặp gỡ bạn bè thân thích, hy vọng mọi người chưa quên Hoa Ngọc Thành này."
Lúc trước mọi người cảm thấy, Hoa Ngọc Thành là một người cao lãnh khó gần, hôm nay gặp rồi, mới phát hiện anh rất nho nhã lễ độ.