Cao Thanh Thu nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, những lời này của anh làm cô có chút kinh ngạc
Cô cho là chỉ cần mình kiếm tiền ra thật nhiều tiền thì sẽ có thể xứng với anh rồi, lại phát hiện, tư tưởng của người đàn ông này còn rất lâu nữa cô mới đạt tới
Cao Thanh Thu nói: " Nhưng em không có mục tiêu gì cả?"
"Vậy thì bắt đầu từ bây giờ nghĩ đi, xem thật sự em muốn làm gì " Hoa Ngọc Thành nói: "Chỉ có như vậy em mới có thể trở thành con người mà em muốn "
Trong lòng của của Cao Thanh Thu lúc này phảng phất như có một loại cảm giác được lấp đầy
Khả năng cũng là vì cô vẫn không có mục tiêu rõ ràng nên mới không có cảm giác an toàn khi ở bên anh?
Cô nhìn nghiêm túc Hoa Ngọc Thành, bật cười Hoa Ngọc Thành thấy vậy,nói: "Em đang cười cái gì?"
Chẳng nhẽ những gì anh vừa nói buồn cười như vậy sao?
Cao Thanh Thu không cười nữa, nghiêm túc nói: "Chỉ là em cảm thấy anh giống giáo viên chủ nhiệm của em, còn dạy em làm người nữa "
Hiện tại cô đã hiểu tại sao trong nhà chỉ có độc đinh Hoa Ngọc Thành, lại giàu có như vậy mà vẫn chạy đi làm lính rồi
Hoa Ngọc Thành quay đầu, "Sao anh nghe thế nào cũng không cảm thấy em đang khen anh thế?"
Nói như thể anh là bố của cô vậy
Bộ dáng ngạo kiều của anh làm cho Cao Thanh Thu phải bật cười một tiếng, cô nói sang chuyện khác với Hoa Ngọc Thành: "Đúng rồi, tối mai em đi họp lớp cấp ba nên em sẽ về trễ một chút "
"Ừm" Hoa Ngọc Thành nói: "Cho nên bây giờ cô Cao muốn đi ngủ sớm sao?"
" Em đi tắm rửa đã " Cao Thanh Thu cười một tiếng, đi vào phòng tắm
Vốn cảm thấy Hoa Ngọc Thành đem công ty cho cô, cô còn rất bất an,nhưng được anh thông não cho một lúc, cô lại đột nhiên cảm thấy là mình suy nghĩ quá nhiều, tự tạo áp lực cho bản thân
Có lúc cùng với anh ở chung một chỗ, cảm giác rất vui vẻ, bởi vì, anh không chỉ bảo vệ cô về thân xác mà còn che chở cả tinh thần
Ở bên cạnh anh, cô có thể học được rất nhiều thứ, chung quy anh sẽ hướng cô vào con đường ngắn nhất, chính xác nhất
Hoa Ngọc Thành ngồi ở trên ghế sa lon, tiện tay lật sách, nghe thấy tiếng Cao Thanh Thu tắm rửa, cô lại còn ngân nga bài hát
“...”
Xem ra hôm nay cô rất vui thì phải?
Cao Thanh Thu tắm xong, lau qua tóc, từ phòng tắm mở cửa đi ra, vừa ra đã đâm vào ngực Hoa Ngọc Thành
cô sờ sờ sống mũi, "Ông xã, anh đứng ở chỗ này làm cái gì?"
"Chờ em" Hoa Ngọc Thành nhìn cô, kéo cô dán sát vào anh, bầu không khí đột nhiên trở nên mập mờ
Cao Thanh Thu ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt của anh, đột nhiên nghĩ tới, có phải là mình lại treo mỡ miệng mèo rồi hay không?
***
Cao Thanh Thu bị hành động của anh dọa cho hết hồn, cô vùng vẫy cầu xin, “Đừng như vậy mà, mai em còn phải đi họp …” chữ cuối cùng vẫn chưa kịp nói ra liền bị sự tiến vào không hề báo trước của anh làm cho nuốt trở vào họng
“Ưm… ưm…”
Hoa Ngọc Thành ngược lại vô cùng thoả mãn, "Hôm nay lúc trong phòng tắm em hát bài gì thế, nghe hay lắm "
“...” Hát cái rắm ý!
Tên cầm thú này!
Mỗi lần cùng anh phát sinh quan hệ, Cao Thanh Thu đều có một suy nghĩ duy nhất chính là bỏ nhà ra đi
Cô ôm lấy gối, oa oa oa
Hoa Ngọc Thành cầm tay cô, ôn nhu hỏi, "Tại sao không nói gì thế?"
Cao Thanh Thu nói rất nhỏ, "Không muốn nói Hư lắm! đồ bại hoại!"
"Anh có làm gì đâu?"
Cao Thanh Thu nói: " Em không biết, lần sau lúc em nói dừng thì anh nhất định phải dừng lại"
Làm vợ của anh thật cực khổ
Mỗi lần hai người yêu nhau cô đều ê ẩm cả người,hai ngày sau chân vẫn còn bủn rủn
Hoa Ngọc Thành ôm cô, để cô dán vào lồng ngực của anh, anh đưa tay ra vuốt ve bả vai của cô, ánh mắt thâm trầm, "Anh giúp em mời một huấn luyện viên thể hình"
Bà Xã thể lực quá kém, anh đương nhiên phải giúp cô nâng cao thể lực
Cao Thanh Thu: “...”
Sao cô cảm giác thế nào cũng thấy chuyện anh nói muốn tìm huấn luyện viên thể hình cho cô có động cơ rất không đơn thuần?
Anh dám khẳng định không phải là vì muốn dày vò cô ở trên giường càng dễ dàng hơn đấy chứ?
"Cái gì mà huấn luyện viên, em không muốn"
"Ồ" Hoa Ngọc Thành nói: "Vậy sau này ở trên giường không được khóc nhè nữa "