Nhưng đúng lúc này, La Chinh liền nhìn thấy phía trên đỉnh đầu có một vị võ giả đứng ở chỗ cao hơn mình khoảng bốn năm hàng đang nhanh chóng đào khoáng thạch trong phiến lá. Sau khi đào hết khoáng thạch, võ giả kia liền nhún người nhảy lên, rơi xuống khoảng trống phía dưới.
Chỉ chốc lát sau, ở khoảng trống kia liền có một dao động vòng tròn lan rộng ra, giống như gợn sóng nước vậy, đồng thời vị võ giả kia cũng biến mất ở trong đó.
Nhớ lại cảnh tượng trước đây nhìn thấy ở một bên của kim tự tháp, La Chinh lập tức hiểu ra. Nói vậy, hẳn là phía dưới cây đại thụ này có một truyền tống trận có thể đưa võ giả trở lại bên ngoài kim tự tháp.
Vì thế La2Chinh cũng chuẩn bị học theo, chuẩn bị thuận thế nhảy lên. Nhưng đúng lúc này, hắn lại nhìn thấy trong rễ cây đại thụ ở bên dưới có những viên khoáng thạch có hình thù rất kỳ quái!
Thân chính của cây đại thụ này hấp thụ khoáng thạch, sau đó truyền đến các thân nhánh, cuối cùng chuyển đến trên lá.
“Nếu mình chặt đứt một cành này…” Trong Lòng La Chinh bỗng nhiên nảy ra suy nghĩ như vậy.
Nghĩ đến đây, La Chinh đột nhiên nhảy tới một cành cây, đang lúc chuẩn bị rút trường kiếm thánh khí thượng phẩm ra thì liền có một luồng sức mạnh không thể chống lại kéo La chinh xuống!
Tốc độ của luồng sức mạnh kia cực nhanh, dường như La Chinh không hề có thời gian để phản ứng. Đợi đến khi hắn hoàn hồn lại thì đã cầm trong tay9trường kiếm và cuốc đào quặng xuất hiện ở bên ngoài kim tự tháp rồi. Yến Vương đứng ở cách đó không xa nhìn hắn cười vang.
Ánh mắt Yến Vương dừng trên trường kiếm của La Chinh, sau đó cười nói: “Xem ra ngươi đã định chém đứt một cành lá trên cây đại thụ rồi. Lúc trước đã có vô số người thử qua, nhưng không ai có thể làm được!”
Tứ đại thần quốc đã thăm dò thánh hải Thiên Vũ nhiều năm như vậy nên đương nhiên cách mà La Chinh có thể nghĩ đến cũng đã có vô số người từng thử rồi.
Chặt đứt rễ cây đại thụ kỳ lạ này nhất định sẽ nhanh hơn nhiều việc đào lấy từng chút khoáng thạch trong phiến lá. Nhưng bất kể là võ giả Hư Kiếp Cảnh hay cường giả Sinh Tử Cảnh, thậm chí cả đại năng6Thần Hải Cảnh thì cũng không ai có thể chặt được rễ cây đại thụ này.
La Chinh cũng chỉ mỉm cười. Có một số việc phải tự mình thử mới biết rõ được. Hắn thu trường kiếm lại, lúc này ánh mắt mới cẩn thận đánh giá lại kim tự tháp trước mặt.
“Nếu ta đoán không lầm thì khi đi vào từ cánh cửa hẹp ở tầng dưới của kim tự tháp, chất lượng khoáng thạch có thể đào ra được đều rất kém, càng lên tầng trên thì khoáng thạch đào ra càng tốt, đúng không?” La Chinh hỏi như thế.
Yến Vương cười gật đầu: “Đúng vậy. Kim tự tháp này có tổng cộng bốn mươi bảy tầng, tương ứng với bốn mươi bảy tầng lá của cây đại thụ. Mỗi lần tiến vào trong cánh cửa hẹp thì sẽ ngẫu nhiên rơi xuống một chiếc lá, sau đó0đào khoáng thạch. Tính ra thì tầng càng cao, chất lượng khoáng thạch đào ra lại càng tốt, càng hiếm, đồng thời khó khăn cũng càng lớn hơn!”
“Sinh Mệnh Nguyên Thạch ở tầng mấy?” La Chinh đột nhiên hỏi.
Hắn ngàn dặm xa xôi đến đại lục thần quốc cũng chỉ vì muốn tìm Sinh Mệnh Nguyên Thạch, về phần khoáng thạch khác, La Chinh không hứng thú lắm.
Yến Vương nhẹ nhàng chỉ tay về phía kim tự tháp, sau đó nói ngay: “Các tài nguyên khoáng sản phân bố ở đây chỉ là khoáng sản thô, nhưng trên nguyên tắc thì cũng phải từ tầng hai mươi lăm trở lên mới có thể xuất hiện Sinh Mệnh Nguyên Thạch. Càng lên cao, khoáng thạch cũng sẽ càng tốt, nhưng yêu cầu đối với cuốc đào quặng cũng càng cao, hơn nữa thậm chí trên một số phiến lá còn có7nguy hiểm.”
Nghe xong lời Yến Vương nói, ánh mắt La Chinh hơi lóe lên: “Nếu đã vậy thì ta cũng đi lên!”
Đúng lúc này, một đám võ giả chen chúc nhau đi đến, người đi đầu là Lưu Tú, đám La Chinh cũng đã gặp qua mấy lần.
Lúc trước, vì chống lại những oán linh kia nên Lưu Tú đã dùng hết Thiên Lôi Chiến Kích có uy lực rất lớn. Nhưng bởi số lượng oán linh vây đánh quá nhiều nên cũng khiến Lưu Tú vô cùng chật vật.
Nhóm võ giả này ồn ào một lúc rồi chuẩn bị leo lên kim tự tháp. Bọn họ bắt đầu lấy cuốc đào quặng đã chuẩn bị sẵn ra, sau đó đi thẳng vào trong cánh cửa hẹp ở tầng mười hai của kim tự tháp.
Đợi bọn họ tiến vào trong hết rồi, La chinh mới không ngừng nhảy lên trên kim tự tháp, trong lòng lặng lẽ đếm số tầng mình đã leo được. Nếu Yến Vương đã nói rằng ít nhất trên tầng hai mươi lăm mới có thể xuất hiện Sinh Mệnh Nguyên Thạch thì đương nhiên hắn sẽ chọn tầng hai mươi lăm.
Càng lên cao, số lượng cánh cửa hẹp trên kim tự tháp càng ít. Tầng thứ nhất phải có tới mấy nghìn cánh cửa hẹp, sau khi lên tới tầng hai mươi lăm, cánh cửa hẹp trên kim tự tháp chỉ còn lại không tới một trăm.
La chinh tùy ý chọn một cánh cửa rồi tiến vào bên trong. Hắn vừa bước vào cánh cửa hẹp xong liền nhanh chóng rơi xuống chỉ trong nháy mắt. Ngay sau đó, ánh sáng trước mắt nhẹ nhàng lóe lên, hắn trực tiếp rơi thẳng lên một chiếc lá.
Hiện tại, phía La Chinh đang chiếm ở phần giữa của cây đại thụ. Đứng ở chỗ này, La Chinh có thể nhìn xuống tất cả các chiếc lá ở phía dưới.
Nhưng ánh mắt hắn chỉ quét qua một cái, sau đó nhìn vào chiếc lá dưới chân mình. Hắn muốn tìm kiếm Sinh Mệnh Nguyên Thạch, loại ngọc cổ có hình dạng giống như trứng gà.
Vừa nhìn xuống dưới, hắn liền thấy trong phiến lá có chứa không ít khoáng thạch. Khoáng thạch ở tầng này dường như đều ẩn chứa sức mạnh kỳ lạ. Thậm chí, bề mặt của một số khoáng thạch còn mơ hồ tỏa ra lực quy tắc. Liếc mắt nhìn qua một cái cũng đã làm người ta cảm thấy không tầm thường.
Nhưng trong mắt La Chinh vẫn là vẻ thất vọng: “Không có Sinh Mệnh Nguyên Thạch…” Có lẽ bởi vì thất vọng nên thậm chí La Chinh chẳng còn tâm trạng nào để đào khoáng thạch trong phiến lá nữa.
Nghĩ đến đây, La Chinh cứ thế thả người, nhanh chóng rơi xuống. Chỉ chốc lát sau, La Chinh lại xuất hiện ở bên cạnh kim tự tháp.
Dưới kim tự tháp, các võ giả tụ tập lại đây càng lúc càng nhiều. Có vẻ Yến Vương cũng bắt đầu đào khoáng thạch nên lần này La Chinh không nhìn thấy bóng dáng của hắn đâu cả.
Không thể tìm thấy Sinh Mệnh Nguyên Thạch ở tầng hai mươi lăm, thế nên La Chinh dứt khoát lên cao thêm ba tầng nữa, đi thẳng lên tầng hai mươi tám!
Sau khi hắn lên tầng hai mươi tám, không ít võ giả tụ tập bên dưới đều khẽ bàn tán.
“Cái tên La thiên Hành kia vừa lên đã chọn tận tầng hai mươi tám…”
“Người ta có bản lĩnh này mà! Với thực lực hắn đã thể hiện ra thì sợ là có thể đối đầu với một số cường giả Sinh Tử Cảnh rồi, thế nên lên tầng hai mươi tám thì đã làm sao?”
“Đúng vậy. Dưới tầng ba mươi thì chẳng phải vấn đề gì lớn, nhưng từ tầng ba mươi trở lên thì có lẽ cũng sẽ bó tay thôi!”
Trong khi mọi người ở đây bàn luận, La Chinh liền tiến vào trong cánh cửa hẹp ở tầng hai mươi tám. Nhưng sau mấy nhịp thở, bóng dáng hắn lại rơi vào trong khe hở rồi ra ngoài kim tự tháp, đồng thời mặt lại hiện lên vẻ buồn bực…
Rất rõ ràng, trong tầng hai mươi tám cũng không tìm được Sinh Mệnh Nguyên Thạch mà La Chinh cần.
Điều này khiến La Chinh có chút buồn bực. Số lượng Sinh Mệnh Nguyên Thạch hắn muốn cũng không phải chỉ một hai viên, muốn bổ sung hoàn toàn lực sinh mệnh cho Ninh Vũ Điệp thì có lẽ ít nhất cũng phải cần tới hơn một nghìn viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch. Nếu lấy tỉ lệ như hiện nay đi để đào thì cuối cùng hắn có lấy được một hai trăm viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch hay không cũng đã là một vấn đề rồi.
Từ trong khe hở rơi xuống dưới, La Chinh tiếp tục vác cuốc đào quặng lên rồi lại leo lên tầng hai mươi chín…
“Rốt cuộc La Thiên Hành này muốn làm gì?”
“Chắc là tìm kiếm khoáng thạch nào đó.”
Lúc này, La Chinh rơi thẳng xuống một chiếc lá nào đó ở tầng hai mươi chín. Khi hai chân hắn vừa mới đứng lên trên đó, trong hai mắt hắn liền lóe lên một tia sáng, đồng thời trên mặt cũng nở một nụ cười.
Sinh Mệnh Nguyên Thạch, rốt cuộc cũng tìm được rồi!
Trên chiếc lá màu xanh lam rộng khoảng một trượng, dày khoảng nửa trượng giống như một khối thủy tinh màu xanh lam khổng lồ này, ngay chính giữa nó có rất nhiều viên ngọc cổ giống như trứng gà, bị chiếc lá bao kín ở bên trong. Rõ ràng, đây chính là Sinh Mệnh Nguyên Thạch mà La Chinh muốn tìm.
La Chinh tùy tiện đếm, sau đó liền phát hiện ra trong phiến lá này có mười sáu viên Sinh Mệnh Nguyên Thạch. Tuy số lượng còn lâu mới đủ, nhưng cũng đã có thể nói là không ít rồi. Hắn có thể tích tiểu thành đại.
“Ồ? Giữa mấy Sinh Mệnh Nguyên Thạch này còn có một viên gì đó sáng lấp lánh. Đó là cái gì?” Trên mặt La Chinh lộ ra vẻ nghi hoặc.