Bách Luyện Thành Thần

Chương 1859





Chương 1859TUYẾT ẤN THẦN THƯƠNG

Tay của tên béo này không ngừng di chuyển trên một đoạn của trường côn. Không bao lâu sau, trên đỉnh trường côn của hắn bắt đầu lóe ra ánh sáng màu xanh da trời, mặt trên bỗng nhiên lại xuất hiện một vết băng giống hệt như dấu vết sau lưng La Chinh.

“Ta sắp tới rồi, chuẩn bị xong chưa?” Người béo cười lên, thịt mỡ trên mặt cũng rung rinh theo.

Tuy thứ hạng của La Chinh ở sảnh chúng thần nhanh chóng tăng lên, song dựa theo suy đoán của hắn, giai đoạn hiện nay hắn sẽ không gặp phải trở ngại quá lớn. Song sau khi gặp phải tên béo này, La Chinh không còn dám khinh địch nữa.

Vừa dứt lời, tên béo này liền xông thẳng về phía La Chinh như một con trâu, còn trường côn trong tay thì múa may điên cuồng...

Nhưng khi chỉ còn cách La Chinh một thước thì hắn lại ngừng lại một cách kỳ dị, ngay sau đó lập tức biến thành một đám hoa tuyết, không ngừng tản đi.

“Hay là ở phía sau?”

La Chinh quay đầu đấm một quyền mà gần như không do dự chút nào!

Điều khiến cho La Chinh bất ngờ là hắn đã đoán sai, đám hoa tuyết vốn tán loạn lại ngưng kết thành người béo kia, hắn ta lại cầm trường côn trong tay chạm vào sau lưng La Chinh!

“Bốp!”

Trên lưng La Chinh lưu lại hai dấu băng chồng lên nhau giống như hình xăm, La Chinh không thể xóa đi được.

Hai dấu băng đè lên nhau, màu sắc đậm hơn một tầng.

“Nghe nói ngươi da dày thịt béo, trên người còn có một pháp bảo hộ thể vô cùng đặc biệt, dựa vào thực lực của ta thì e rằng khó mà giết chết ngươi...” Sau khi để lại dấu băng thứ hai, người béo lại biến thành một bãi tuyết đọng. Sau đó, ở vị trí cách La Chinh hơn mười trượng lại có những hạt tuyết đọng bay lên, người béo lại hiện hình, đồng thời tiếp tục nói: “Chỉ có điều, có rất nhiều phương pháp để giết người, chưa chắc đã cần mỗi đao đều đổ máu, ta ghét nhất là máu...

Nói xong, hắn lại múa trường côn trong tay, giẫm mạnh một cái lên mặt băng.

“Rầm…”

Trong nháy mắt, bên cạnh La Chinh xuất hiện sáu đống tuyết.

“Vỡ hết cho ta!”

Sáu đống tuyết vừa xuất hiện, hai tay La Chinh đột nhiên múa khắp bốn phương tám hướng giống như vòng quay, một luồng sức mạnh vô hình khuếch tán ra xuôi theo thân thể hắn!

Những đống tuyết đọng này lập tức bị La Chinh thổi bay!

Chỉ có điều, trong lúc tất cả tuyết đọng bay lên trên không trung, chúng lại ngưng tụ thành những người béo nhào tới phía La Chinh.

Nhìn thấy cảnh tượng này, La Chinh liền cảm thấy đau đầu.

Thân pháp của tên béo này quá kỳ lạ.

Thần cấp thấp không thể dịch chuyển tức thời, nhưng từ đầu đến cuối La Chinh vẫn không thể phân biệt ra đối phương là người thật hay phân thân. Càng nguy hiểm hơn là phân thân của người béo đều do tuyết biến thành chứ không phải là ảo ảnh hay ảo giác.

Thấy sáu tên béo nhào về phía mình, đột nhiên La Chinh cũng đánh ra sáu quyền trong nháy mắt!

“Đùng đùng đùng đùng đùng đùng!”

Sáu quyền đều trúng cả...

Nhưng vừa mới phá hủy sáu người tuyết này, La Chinh lại cảm thấy sau lưng truyền đến một luồng sức mạnh mỏng manh.

“Bộp!”

Cây trường côn nọ lại chạm vào sau lưng La Chinh, để lại một dấu băng.

“Ba dấu băng rồi, hẳn là vẫn chưa đủ, mặc dù ngươi chỉ là võ giả chứng thần nhưng năng lực tổng hợp lại mạnh mẽ hơn thần cấp thấp bình thường rất nhiều.” Người béo thản nhiên nói với vẻ mặt bày mưu tính kế: “Đánh bại ngươi cần bốn dấu băng...”

Cảm giác nguy hiểm trong lòng La Chinh càng tăng thêm, hắn không muốn mười trận thắng liên tiếp mình khổ cực tích lũy lại kết thúc tại đây.

Khi những dấu băng gộp lại này bùng nổ, La Chinh cũng không biết mình có thể chống lại hay không. Đương nhiên, hắn không muốn mạo hiểm như vậy, ngay lúc người béo nói xong, hắn đã âm thầm vọt tới.

Đối mặt với La Chinh chạy nước rút tới, người béo không làm bất kỳ động tác né tránh nào, trái lại còn mở rộng vòng tay giống như muốn ôm La Chinh.

Trong nháy mắt La Chinh đánh một quyền về phía người béo, La Chinh bỗng nở nụ cười quỷ dị: “Không phải là ngươi, là bên này!” La Chinh đã đoán chắc người béo trước mắt lại chỉ là một đống tuyết, thân hình hắn lộn một cái, lại đánh vào một bên, mà chỗ đó chính là một khoảng trống không có vật gì.

“Bịch!”

Sau khi một quyền của La Chinh đánh vào hư không, chỗ đó lại tuôn ra những nắm hoa tuyết, giọng nói của người béo cũng vang lên: “Khả năng quan sát không tệ, tiếc là vẫn đoán sai!”

Người béo ở phía dưới lại vung trường côn trong tay ra, nhẹ nhàng chạm vào trên lưng La Chinh...

Dấu băng thứ tư đã lưu lại trên lưng La Chinh!

... Vù vù vù...

Hoa tuyết vẫn liên tục bay xuống.

Giọng nói của người béo lại vang lên ở đằng xa, đồng thời nhìn La Chinh chăm chú với ánh mắt trào phúng: “Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, trong khoảng thời gian này mọi người đều đang loan tin người giấu tên mạnh mẽ như thế nào, thậm chí có người dự đoán ngươi sẽ thắng hai mươi trận liên tiếp, không ngờ ngươi lại không chịu được một đòn như vậy! Trận so đấu này... Ta thắng rồi!”

Nói xong, hắn chìa cánh tay mập mạp khoanh tròn La Chinh vào bên trong, mắt lóe lên vẻ hưng phấn: “Thực ra cũng lâu rồi ta chưa thấy Tuyết Ấn Băng Thương tầng bốn, bởi vì thường chưa cần dùng đến thì đối thủ đã thua rồi!”

Cùng lúc đó, dấu băng sau lưng La Chinh lóe ra ánh sáng nhàn nhạt.

Phía sau La Chinh cách đó không xa hiện ra một hoa văn hoa tuyết to lớn, hình như trong hoa văn kia thai nghén ra một công kích mạnh mẽ nào đó...

“Vù!”

Một cây thương băng màu xanh nhạt từ trong đó bắn vụt tới, đâm vào người La Chinh với tốc độ cực nhanh.

Nhanh đến nỗi La Chinh căn bản không thể né tránh!

“Ầm!”

Chỉ có điều, uy lực của Tuyết Ấn Băng Thương cũng không quá khủng khiếp, cho dù La Chinh không thể né tránh thì cũng có thể dựa vào thân thể cứng cỏi để chống đỡ!

“Đúng như lời đồn, thân thể của ngươi dũng mãnh hơn những hung vật kia nhiều, thần cấp thấp bình thường đối mặt với Tuyết Ấn Băng Thương tầng thứ nhất cũng sẽ bị thương.” Người béo thè lưỡi, dáng vẻ hời hợt của La Chinh thực sự khiến hắn líu lưỡi: “Cây thương băng thứ hai...”

“Vù!”

Từ hoa văn hoa tuyết to lớn kia lại bắn ra cây thương băng thứ hai.

Cây thương băng này trông tinh khiết hơn, thân thương cũng từ màu xanh nhạt biến thành màu xanh thẳm, đẹp như màu sắc của bầu trời, nhưng trong đó càng ẩn chứa sát khí mãnh liệt.

Lúc này, La Chinh đã hiểu Tuyết Ấn Băng Thương này hẳn là thương sau mạnh hơn thương trước!

Sau khi ý thức được điểm này, La Chinh ngưng tụ ra một thanh trường kiếm vô hình trong nháy mắt, cũng bắn về phía cây thương băng thứ hai.

Kỳ lạ là Tuyết Ấn Băng Thương lại xuyên qua trường kiếm vô hình của La Chinh như thể nó không tồn tại, La Chinh không thể chặn nó lại...

“Ầm!”

Cây thương băng thứ hai vẫn đâm vào người La Chinh một cách chính xác.

Mặc dù hắn có quần áo đồng tâm bảo vệ cơ thể, song lực chấn động của cây thương băng thứ hai lan rộng trên thân thể vẫn khiến cho khí huyết của hắn quay cuồng một hồi, có điều hắn vẫn miễn cưỡng dằn xuống được!

“Thật cứng cáp, không biết bộ quần áo của ngươi là báu vật gì, hẳn là đã ngăn cản phần lớn uy lực nhỉ?” Người béo cười hì hì nói.

“Vù...”

Trong lúc người béo nói chuyện, cây Tuyết Ấn Băng Thương thứ ba lại bắn ra từ hoa văn hoa tuyết kia. Cây Tuyết Ấn Băng Thương này có màu xanh đen, trên mũi thương còn có ánh sáng lấp lánh không ngừng lượn lờ!

“Ầm ầm...”

Mặc dù La Chinh đã dốc hết sức tránh né nhưng dường như căn bản là không thể tránh được thương băng này, cây thương băng thứ ba vẫn đánh thẳng lên người La Chinh.

Vụn băng xanh da trời tản đi khắp nơi, dưới sự oanh kích của sức mạnh khổng lồ, cả người La Chinh liên tục trượt trên mặt băng, đồng thời không ngừng khạc ra máu tươi. Sức mạnh khổng lồ truyền đi trong cơ thể La Chinh khiến cho nội tạng của hắn bị thương tổn!

“Đúng là sinh mệnh ngoan cường.” Người béo tấm tắc hai tiếng, không kìm lòng nổi mà lắc đầu, “Thương thứ tư đủ để giết chết ngươi…”

Trên thực tế, người béo cũng chỉ tu luyện thần thông ngoại đạo Tuyết Ấn Thần Thương trong thần đạo Tuyết Ấn tới tầng bốn.

Khi chống địch, hắn chỉ cần dùng Huyễn Tuyết Bộ để đánh ba dấu băng lên người đối thủ là trận chiến gần như đã kết thúc rồi. Tuyết Ấn Thần Thương này thương sau có uy lực gấp đôi thương trước, bình thường rất ít đối thủ có thể chống đỡ được đến ba thương.

Chỉ có điều, trên đời này luôn tồn tại một ít yêu nghiệt. Người béo đã từng giao đấu với Hàm Thương Yên. Hàm Thương Yên cũng cứng rắn chống đỡ hai thương, nhưng hắn đã dùng tốc độ không thể tưởng tượng nổi để tránh được thương thứ ba, cũng là thương chết người nhất, cho nên trận đó hắn thua Hàm Thương Yên tương đối thảm!

Lần này, người béo chuẩn bị hẳn bốn thương cho La Chinh, thực sự là đã hết sức coi trọng La Chinh rồi!

“Vù vù vù...”

Một cây trường thương Tuyết Ấn lộ ra từ trong hoa văn hoa tuyết. Tuy cây trường thương Tuyết Ấn này cũng do băng tuyết ngưng kết thành, nhưng từ đầu đến cuối lại có màu đen thui.

Tất cả đối thủ để cho người béo tế ra cây trường thương Tuyết Ấn thứ tư đều thua đến triệt để!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.