Bách Luyện Thành Thần

Chương 1815





Chương 1815QUY TẮC TRANH ĐẤU

“Tịnh Vô Huyễn? Ngự Thần Phong?”

La Chinh thật sự chưa nghe thấy hai cái tên này bao giờ.

Cực Ác lão nhân gật đầu: “Đúng rồi, tuy Cố Bắc đã thành thánh, nhưng lại không có mấy con nối dõi. Dân số người nhà họ Cố rất ít, thế nhưng hai vị đệ tử mà ông thu nhận lại rất mạnh! Nhất là đại sư huynh Tịnh Vô Huyễn, dường như cũng có khả năng thành thánh rồi!”

Nếu Đại sư huynh là Tịnh Vô Huyễn, vậy Nhị sư huynh mà mình từng gặp tên là Ngự Thần Phong.

“Ở trên biển Thời Gian có hai người này bảo kê, khà khà, hoàn toàn có thể hoành hành.” Cực Ác lão nhân trêu đùa nói: “Đáng tiếc...”

Nếu nói về chỗ dựa, ngay từ đầu La Chinh đã cao hơn đám đệ tử nòng cốt của rất nhiều thế gia.

Đáng tiếc kẻ địch của La Chinh lại quá khổng lồ...

Người đầu tiên hắn phải đối mặt trực tiếp là Mục Hải Cực, thậm chí còn là toàn bộ các Thánh Đường!

Hai vị sư huynh của La Chinh đúng là mạnh thật, nhưng bây giờ La Chinh mà tùy tiện xuất hiện thì e rằng bọn họ cũng không bảo vệ được.

“Đương nhiên bây giờ không thích hợp đi tìm bọn họ.” La Chinh lắc đầu.

Quan hệ của ba người La Tiêu, Cố Bắc và Cưu Thánh có lẽ chẳng phải là bí mật gì trong các Thánh Đường. La Tiêu bị xử lý, Cố Bắc thì không ở trong Thần Vực, còn tình hình của Cưu Thánh thì La Chinh không rõ. Nhưng người bên cạnh Cố Bắc thì tất nhiên sẽ bị Mục Hải Cực chú trọng giám sát, La Chinh không ngu tới mức tùy tiện xuất hiện.

“Ở trong đảo nổi, đương nhiên không thích hợp đi tìm bọn họ. Chẳng qua, có mối quan hệ này, khà khà...” Cực Ác lão nhân cười thần bí: “Ở chỗ khác tất nhiên sẽ có cơ hội!”

“Nơi khác?” La Chinh ngẩn ra.

Cực Ác lão nhân nói tiếp: “Đúng là ngươi vẫn chưa hiểu biết nhiều về Thần Vực. Khà khà, có nhớ ngươi từng hỏi ta tác dụng của Thần vũ tệ không?”

Mắt La Chinh lóe lên: “Đúng rồi, ngươi nói đến đảo nổi sẽ nói cho ta biết tác dụng của Thần vũ tệ. Bây giờ nói được chưa?”

Từ khi tiếp xúc với môi trường trong Thần Vực, La Chinh đã có rất nhiều nghi hoặc về Thần vũ tệ.

Cái khối hình tròn nhỏ màu đen này hình như không có giá trị gì, nhưng sức mua của Thần vũ tệ khá mạnh. Một vị võ giả chứng thần phải phấn đấu suốt bao nhiêu năm cũng khó mà đổi lấy được một Thần vũ tệ. Hệ thống tiền tệ như vậy là điều không thể tưởng tượng nổi trong vũ trụ!

Từ điểm này cho thấy, Thần vũ tệ chắc chắn không phải tiền do các gia tộc phát hành. Điều này chỉ có thể nói, Thần vũ tệ có tác dụng vô cùng quan trọng, lớn đến nỗi mọi thế gia hạng ba, hạng hai, thậm chí hạng nhất cũng không thể bỏ qua.

“Khà khà, ngươi có biết cái gì lớn nhất trong Thần Vực?” Cực Ác lão nhân cười nói. Đến nước này rồi mà ông còn định đục nước béo cò trước mặt La Chinh.

“Thánh nhân?” La Chinh thử hỏi.

Cực Ác lão nhân lắc đầu.

La Chinh im lặng suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Nếu không phải thánh nhân thì hẳn là bảng đá kia.”

Bảng đá vạn giới cũng chính là bảng đá thống trị.

Dù là thánh nhân cũng không thể chống lại được bảng đá này. Nếu chỉ nói đến sự mạnh mẽ nổi tiếng thì bảng đá này chắc hẳn hoàn toàn xứng đáng.

“Chuẩn.” Cực Ác lão nhân gật đầu: “Trên bảng đá thống trị có đủ loại quy tắc. Những quy tắc đó được tích lũy suốt vô số kỷ nguyên thần, đồng thời cũng là kết quả từ những cuộc tham khảo ý kiến và thỏa thuận liên tục giữa thánh nhân với các thế gia. Ngươi có nghĩ tới chuyện sao có thể viết lên những quy tắc đó chưa?”

“Dùng tay hả...?” Trên mặt La Chinh tỏa ra vẻ khó hiểu.

Bảng đá thập giới trong thần thành hay bảng đá bách giới trong thần thành trung tâm đều như vậy. La Chinh nghĩ rằng bảng đá thống trị cũng thế.

Cực Ác lão nhân dở khóc dở cười: “Ngươi nghĩ bảng đá thống trị là bảng đá bình thường? Ngươi xem mấy bảng đá đó chẳng là gì trước mặt bảng đá thống trị hết. Nếu có thể tùy tiện viết quy tắc lên bảng đá thì chẳng biết Thần Vực đã loạn tới mức nào rồi...”

Bảng đá thiên giới trong thần thành Lục Nhâm đã rất lợi hại, nhưng cũng chỉ có thể ngăn cản thần cấp cao bình thường. Nếu là đệ tử của thánh nhân, thần cấp cao lợi hại hơn chút thì quy tắc trên bảng đá thiên giới cũng không thể làm gì được bọn họ.

Nhưng, bảng đá thống trị không giống như vậy.

Thánh nhân đã là cấp độ cao nhất của thế giới này, nhưng vẫn cứ bị bảng đá thống trị kiểm soát.

Trước đây từng có thánh nhân định chống lại bảng đá thống trị, nhưng cuối cùng vẫn bị trừng phạt nghiêm khắc. Trong lịch sử còn có một số thánh nhân làm trái quy tắc của bảng đá, phải trốn ra khỏi Thần Vực, lưu lạc trong Hỗn Độn, không dám trở về Thần Vực...

Cho nên quy tắc của bảng đá thống trị chính là quy tắc thép, ngoài một số lỗ hổng nhỏ ra thì không ai có thế chống đối.

La Chinh thân là người nhập cư trái phép, cũng không hề được Khương gia tiếp đón.

Trên thực tế, như vậy đã là vi phạm quy tắc của bảng đá thống trị rồi. Nhưng hắn lại có huyết mạch màu vàng, đó là lỗ hổng mà La Tiêu tỉ mỉ tìm kiếm trên bảng đá mới có thể tránh khỏi sự trừng phạt của nó. Vì vậy lúc này, La Chinh xem như đã tận dụng lỗ hổng đó.

Nói cho cùng, dù bảng đá thống trị có lợi hại đến đâu thì nó cũng chỉ là một bảng đá, chỉ biết làm việc dựa theo quy tắc, mà quy tắc đặt ra luôn có lỗ hổng có thể tận dụng.

“Vậy bảng đá thống trị liên quan gì tới Thần vũ tệ?” La Chinh khó mà liên hệ chúng với nhau, cho nên vẻ mặt hắn vẫn hoang mang.

Lúc này Cực Ác lão nhân mới giải thích: “Rất đơn giản, bất kể là sửa đổi quy tắc trên bảng đá thống trị hay là viết quy tắc mới thì đều cần Thần vũ tệ.”

“Dùng Thần vũ tệ để viết?” La Chinh chớp mắt.

Cực Ác lão nhân tức giận trợn tròn mắt, “Nghiền nát Thần vũ tệ ra, lấy tinh hoa trong để đó chế thành mực Thần Vũ!”

Nắm bảng đá thống trị trong tay, đồng nghĩa với việc nắm Thần Vực trong tay.

Mà mực Thần Vũ cũng là nguyên liệu duy nhất có thể để lại chữ viết trên bảng đá thống trị!

“Dùng Thần vũ tệ để chế tạo mực Thần Vũ, có thể viết quy tắc của Thần Vực.” Mắt La Chinh hơi sáng lên, hỏi tiếp: “Nếu đã như vậy, tất nhiên các thế gia sẽ thu gom Thần vũ tệ, đặt ra quy tắc có lợi cho gia tộc mình...”

Trong tranh chấp giữa Mục Hải Cực và La Tiêu cũng bao gồm tranh đoạt quy tắc quy tắc trên bảng đá thống trị.

Nguồn :

Trước khi La Tiêu ngã xuống, quy tắc trên bảng đá thống trị là chỉ có thể dẫn một vị thần tham gia chiến tranh vũ trụ.

Nhưng Mục Hải Cực đã cẩn thận sửa quy tắc trên đó.

So với việc viết lại quy tắc thì sửa chữa quy tắc sẽ rẻ hơn nhiều. Chỉ cần thêm hai nét bút là có thể sửa “một” thành “ba”. Dựa vào quy tắc đã sửa này, Mục Hải Cực cho rằng việc xâm chiếm vũ trụ Đại Diễn đã là chuyện tất yếu.

Vậy mà La Chinh không ngờ lại dẫn Chiến Bắc Hải và Thi Tiểu Xảo ra khỏi Tiên Phủ. Đây có phải là phương pháp đánh trả của Cố Bắc hay không thì vẫn chưa biết được. Nhưng cũng may, vì thế mà đập tan được kế hoạch của Mục Hải Cực.

“Không đúng...” Nghĩ đi nghĩ lại, La Chinh lập tức nói: “Nếu ta cũng có đủ Thần vũ tệ, viết một quy tắc trên bảng đá thống trị, khiến tất cả mọi người trong Thần Vực không thể ra tay với ta, vậy chẳng phải thánh nhân cũng không thể làm gì được ta?”

Cực Ác lão nhân tức giận trợn trừng mắt: “Vậy ngươi viết luôn là, giết hết mọi người trong các Thánh Đường thì có phải thế giới này yên bình rồi không?”

“Ừ nhỉ.” La Chinh nghiêm mặt nói.

“Khà khà. Đáng tiếc, ngươi cho rằng các thánh nhân là đồ ngu chắc? Thứ ngươi có thể nghĩ đến, chẳng lẽ người khác lại không? Tại sao suốt nhiều kỷ nguyên thần như thế, lại không ai viết lên quy tắc đó?” Cực Ác lão nhân hỏi ngược lại.

Đương nhiên không phải La Chinh cho rằng các thánh nhân ngu hơn mình, mà chắc chắn trong đó còn có nguyên nhân.

“Để viết quy tắc lên bảng đá thống trị, lượng Thần vũ tệ cần dùng phải lên tới con số thiên văn. Dù là các thế gia thì cũng rất khó gom đủ Thần vũ tệ để viết lên được một lần. Hơn nữa, quy tắc viết trên đó cũng chia ra nhiều cấp độ! Loại quy tắc như ngươi nói quá nghịch thiên, số Thần vũ tệ cần dùng thật khó có thể tưởng tượng. E rằng gom hết Thần vũ tệ của tất cả thế gia lại cũng khó có thể viết ra được!” Cực Ác lão nhân lắc đầu nói.

“Quy tắc khác nhau thì lượng Thần vũ tệ cần sử dụng cũng khác nhau.” La Chinh gật đầu, giải thích như vậy là đúng. Nếu không, vị thánh nhân nào đó viết lên một quy tắc vô địch trước, vậy chẳng phải hắn đã không còn đối thủ nào đáng nói trong Thần Vực nữa sao. Và Thần Vực cũng sẽ không có quang cảnh mà La Chinh nhìn thấy như bây giờ.

Lần này, Cực Ác lão nhân đã giúp La Chinh thấy rõ hết, khó trách các thế gia coi trọng Thần vũ tệ như thế, nó đúng là có tác dụng không thể thay thế. Cùng lúc đó, La Chinh lại có điều khó hiểu mới…

“Thần vũ tệ trông cũng không giống khoáng thạch, vậy thứ này từ đâu ra?” La Chinh hỏi.

Khi ở Trung Vực, Phương Tinh được đào từ trong mỏ quặng, còn đá chân nguyên thì giống ngọc chân nguyên, đều do nguyên khí trời đất ngưng kết thành. Chẳng lẽ, Thần vũ tệ cũng đào từ quặng ra?

“Đó cũng là nguyên nhân tại sao tất cả mọi người đều muốn đến đảo nổi.” Cực Ác lão nhân cười khà khà nói.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.