Bách Luyện Thành Thần

Chương 1728





Trước khi mở kết giới này ra, La Chinh đã đi một chuyến đến phường luyện khí, mời Luyện Thần Tử ra Tiên Phủ, tạm thời sắp xếp ở trong Xung Tiêu giới.

Luyện Thần Tử khá bất mãn với hành vi này của La Chinh. Trong khoảng thời gian này, lão cũng đã chơi đùa một ngày một đêm trong phường luyện khí, không biết là đang chế tạo thứ gì. Bây giờ bị La Chinh cắt ngang như thế thì tất nhiên là thấy không hài lòng.

Nhưng mà La Chinh làm như vậy cũng là vì để phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Sinh linh thứ cấp bước vào trong Thần Vực sẽ bị phân hủy. Dù Luyện Thần Tử dùng than thể con rối, nhưng chỉ sợ kết quả cũng không khá hơn được bao nhiêu.

Thậm chí có thể nói, tất cả vật chất trong vũ trụ khi đưa vào Thần Vực đều sẽ bị phân hủy…

Nếu không loại bỏ kết giới thì sợ rằng cả lớp vỏ sắt và linh hồn của lão đều sẽ bị sức mạnh trong Thần Vực trực tiếp phân hủy mất.

Sau khi đuổi Luyện Thần Tử đi, La Chinh lại trở về Tiên Phủ một lần nữa.

Dựa theo lời dặn dò của A Phúc, hắn đặt tám tấm lệnh bài cách đều nhau.

Khi La Chinh kích hoạt từng tấm lệnh bài này, chúng bèn lượn vòng một hồi giữa không trung cứ như được sống lại, cuối cùng từng tấm bắt đầu xếp hàng dựa theo thứ tự của chúng!

Thứ tự này là Càn, Khôn, Chấn, Tốn, Khảm, Ly, Cấn, Đoài.

Lệnh bài được kết nối giữa không không trung, đầu tấm này nối với đuôi tấm kia, cuối cùng tạo thành một vòng tròn. Từ trong vòng tròn kia bắt đầu lóe ra hai ánh sáng màu đen trắng. Đó chính là hai khí âm dương mà La Chinh đã từng tiếp xúc ở trên Chân Tuyệt Lộ. Hỗn hợp hai khí âm dương này xoay quanh lẫn nhau, ngay sau đó lại trở nên tách biệt, cuối cùng biến thành một cái bát quái hoàn mỹ.

Bát quái từ từ di chuyển đến trước mặt La Chinh…

“Đưa tay vào đi…” A Phúc nói.

Cách đó không xa, Cực Ác lão nhân và quái miệng rộng thấy vậy thì trong mắt đều lộ ra chút tham lam.

Nếu nắm cái bát quái này trong tay thì có thể hoàn toàn nắm giữ Tiên Phủ!

Đây chính là Tiên Phủ do thánh nhân Cố Bắc để lại. Có thể bọn họ không rõ lắm sự huyền diệu và các tài nguyên trong đó, nhưng tòa địa lao nhốt bọn họ vô số năm đã để lại cho bọn họ ấn tượng mà cả đời không thể quên. Như vậy thì những chỗ khác làm sao lại có thể kém hơn chứ?

Nhưng sự tham lam này chỉ duy trì trong nháy mắt, sau đó đã lập tức liền biến mất.

Không nói đến việc bọn họ có thật sự được bát quái này công nhận hay không, chỉ tính riêng đến việc trước đây bọn họ đã từng phát lời thề tâm ma, nếu tùy tiện vi phạm thì sợ rằng cuộc đời sau này của bọn họ sẽ bị bóng ma bao phủ. Huống hồ, Cố Bắc không phải là La Tiêu, Cố Bắc còn chưa chết. Vị thánh nhân này có thể quay lại bất cứ lúc nào. Cho dù bọn họ có chiếm được Tiên Phù thì cũng không thể nào chống lại được thánh nhân… Đó đơn thuần chính là muốn chết.

Nghĩ đến bản thân lập tức có thể lấy lại tự do, bọn họ bèn kiềm chế lòng tham của bản thân.

Trong nháy mắt khi La Chinh đưa tay vào bát quái, bát quái kia liền từ từ chuyển động vòng quanh cánh tay của La Chinh. Tám tấm lệnh bài kia không ngừng xoay vòng, đi lên theo cánh tay của La Chinh, cuối cùng vòng quanh trên đỉnh đầu của La Chinh.

Nhìn từ xa, giống như La Chinh đang đội cái mũ kỳ lạ.

Không lâu sau, bát quái kia và lệnh bài bắt đầu từ từ tiêu tan, hòa vào trong đầu La Chinh, hợp nhất với linh hồn của La Chinh.

Vừa dung hợp, La Chinh vừa cảm thán, quả thực trong đầu hắn có không ít thứ rồi đó. Hiện giờ rồng tổ đã rời đi, Huân cũng rời đi, nhưng vẫn còn có một quyển “thần quyết Đại Diễn”, cộng thêm một cái thước Vô Lượng còn chưa rõ công dụng. Bây giờ, lại có thêm cái bát quái này chui vào trong đầu hắn nữa…

Sau khi bát quái này dung nhập vào linh hồn, La Chinh liền cảm thấy linh hồn của hắn được kết nối với Tiên Phủ, giống như mọi thứ trong phủ này đều đột nhiên được ban cho sinh mệnh vậy, trở thành cánh tay và bàn chân của hắn. Hắn chỉ cần dùng suy nghĩ là có thể đóng mở bất kỳ một cánh cửa nào trong Tiên Phủ!

“Những trận này…”

“Long Phi Trận, Tam Tài Trận, Thần Hạt Trận…”

Giờ phút này, La Chinh mới nhận ra rằng trong Tiên Phủ tồn tại nhiều cấm chế và trận pháp cực kỳ lợi hại. Những cấm chế và trận pháp này đều vô cùng bí mật. Trước đây phạm vi hoạt động của La Chinh trong Tiên Phủ cũng có hạn nên chưa từng phát hiện ra.

Bởi vì có thể tự do điều khiển những trận pháp và cấm chế này, thậm chí La Chinh còn sinh ra một chút nghi ngờ.

Trong Tiên Phủ này, chỉ có một phần nhỏ trận pháp cấm chế là được dùng để chống lại kẻ địch bên ngoài, còn đa phần đều là dùng với chính bên trong Tiên Phủ. Nói chính xác là dùng cho khu vực sâu dưới nền đất của Tiên Phủ!

Phát hiện ra điểm này, La Chinh lại lộ vẻ hoang mang lần nữa!

Nếu nói như thế, phải chăng chỗ sâu dưới lòng đất của Tiên Phủ này có thứ gì đó khủng khiếp đang bị trấn áp chăng?

“La Chinh, ngươi có thể nhanh hơn chút được không?

“Có vấn đề gì sau này hãy nói, có thể thả chúng ta ra ngoài trước…”

Cực Ác lão nhân và quái miệng rộng nói với giọng gần như cầu xin.

Nhìn thấy dáng vẻ này của hai người, La Chinh đảo trắng mắt. Hắn có ý muốn hỏi A Phúc, nhưng lại cân nhắc đến việc những thứ dưới Tiên Phủ này rất quan trọng, không thể nhắc tới trước mặt Cực Ác lão nhân và quái miệng rộng được. Hắn chỉ có thể cố nén sự tò mò trong lòng, ngoài miệng đáp: “Được rồi, ta sẽ mở cái này ra cho các người!”

Thật ra việc mở kết giới của Tiên Phủ ra có nghĩa là La Chinh đã thật sự bước vào Thần Vực!

Nhưng giống như lời của Cực Ác lão nhân, rừng Lang Tuyền này chính là một cấm địa rất lợi hại. Cho dù là với thực lực của bọn họ thì cũng cần cẩn thận từng li từng tí khi đi lại trong rừng, chỉ cần sơ suất một chút là sẽ chết ngay. Đương nhiên, La Chinh không thể mượn đường trong rừng Lang Tuyền.

Khi thật sự muốn mở kết giới này ra, La Chinh vẫn có chút khẩn trương.

Trước đây, lúc từ Hạ Giới lên Thượng Giới, đối mặt với linh khí trời đất hỗn loạn cũng có thể khiến cả người La Chinh cảm thấy khó chịu. Đối với sinh linh thứ cấp, Thần Vực này chính là “thế giới thật sự”, không biết nó sẽ mang đến cho hắn áp lực như thế nào?

“Mau lên…” Quái miệng rộng thấy La Chinh chưa có động tĩnh gì, lại mở miệng thúc giục.

La Chinh gật đầu, nhắm mắt lại.

Kết giới màu hồng nhạt bảo vệ cả tòa Tiên Phủ kia được Cố Bắc đặt tên là “kết giới Không Phao”. Tên này cũng không khó hiểu. Không gian trong vòng kết giới màu hồng nhạt này tự tạo thành một khu vực độc lập. Nó có thể biến thành không gian của Thần Vực, cũng có thể biến thành không gian của vũ trụ, thậm chí có thể chuyển tiếp giữa hai không gian…

Có thể tạo ra kết giới như vậy, cũng nói rõ Cố Bắc thật sự là thiên tài siêu cấp hiếm thấy trong thế gian. Mặc dù phạm vi bao phủ của kết giới Không Phao này không lớn, nhưng ý nghĩa tồn tại lại tương đương với một cái vũ trụ cỡ nhỏ!

“Vù vù…”

Kết giới Không Phao màu hồng nhạt bao phủ trên Tiên Phủ khẽ lay động một cái, giống như một cái bong bóng xà phòng to lớn, rồi vỡ tan…

Trong khoảnh khắc nó vỡ ra, ánh mắt của La Chinh lóe lên. Đây xem như là lần đầu tiên hắn cảm nhận được hơi thở trong Thần Vực. Song bản thân hắn lại không có cảm giác khác lạ gì, như thể Thần Vực cũng chỉ là một nơi bình thường mà thôi.

Nhưng trong nháy mắt, hắn bỗng nhiên cảm thấy từ ngón tay mình truyền đến một chút khác thường!

“Bùm bùm…”

Đột nhiên, bề mặt chiếc nhẫn tu di của hắn xuất hiện vết nứt, rồi bị vỡ ra, rơi khỏi tay La Chinh. Đồng thời từ chiếc nhẫn tuôn ra sương trắng mù mịt!

Nhẫn tu di đang tự phân hủy!

“Nguy rồi, ta quên mất nhẫn tu di này cũng được mang đến từ vũ trụ!”

Đáng tiếc, giờ phút này đã chẳng kịp làm gì được nữa. Chẳng mấy chốc, chiếc nhẫn tu di kia liền biến thành một đám sương trắng, tản ra xung quanh.

Mà trong nháy mắt khi nhẫn tu di này phân hủy, lại có một cảnh tượng khác thường hơn nữa xuất hiện.

Thông thường, nếu như nhẫn tu di bị hư hại thì không gian trong đó cũng sẽ sụp đổ. Đồ vật cất trong không gian tu di sẽ trực tiếp biến mất. Vì vậy, sau khi không gian sụp đổ sẽ vĩnh viễn không tìm về được chúng nữa.

Hiện tại, sau khi nhẫn tu di bị phân hủy, “không gian” trong đó sẽ được mang Thần Vực. Vì vậy không gian không bị sụp đổ, mà sẽ bị phân hủy theo. Cho nên một đống đồ vật lung tung còn đang ở trong nhẫn tu di kia của La Chinh liền bắn ra ngay lập tức!

Tiên khí, thánh khí, đao, kiếm, cung, vân vân… đồ vật đủ các cấp bậc đều bị ép bắn ra do không gian bắt đầu phân hủy, rơi vãi một chỗ trước mặt La Chinh…

May mắn, trước đây để đề phòng, La Chinh đã đặt một số vật quan trọng trong Xung Tiêu giới, không mang bên mình đưa tới Tiên Phủ. Đồ vật được cất giữ trong chiếc nhẫn tu di này cũng không quá quý giá.

Trên những đao kiếm kia bắt đầu xuất hiện lốm đốm vết nứt, sương mù màu trắng không ngừng tỏa ra từ đó, rồi cứ như vậy biến mất trước mặt La Chinh.

Duy nhất chỉ có trọng kiếm Đại Thiên và vỏ kiếm của trọng kiếm Đại Thiên mà La Chinh mang theo là không biến mất. Bởi vì vỏ kiếm và kiếm đều được Luyện Thần Tử dùng vật liệu trong phường luyện khí của Tiên Phủ để chế tạo thành. Mà vốn dĩ những vật liệu này được lấy từ Thần Vực, cho nên sẽ không bị trở về nguyên dạng.

Hai người Cực Ác lão nhân và quái miệng rộng thấy kết giới biến mất thì đều lộ vẻ mừng rỡ.

Bọn họ chắp tay cảm ơn La Chinh, ngay sau đó liền chuẩn bị nghênh ngang bỏ đi cùng một tràng tiếng cười to.

“Hai vị, xin dừng bước.” La Chinh bỗng nhiên nói.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.