Bách Luyện Thành Thần

Chương 1710





Thực tế, Tinh Vĩ vẫn chưa chết.

Linh hồn của thần vững vàng lạ thường, cho dù chỉ còn một cái đầu thì vẫn có cách để tái tạo lại cả cơ thể.

Nhưng đây là cả một quá trình dài. Tái tạo lại toàn bộ cơ thể và đan điền chẳng khác gì tu luyện lại từ đầu.

Đột nhiên đôi mắt trên đầu Tinh Vĩ mở to nhìn lão tộc trưởng và các vị Thiên Tôn ở phía bên kia. Ban đầu đôi mắt này sáng rực như những ngôi sao, nhưng giờ đã dần tối đi...

Để chống lại Thánh tộc, ông đã lãnh đạo Thiên Vị tộc, lên kế hoạch suốt nhiều năm qua, thế mà cuối cùng lại gặp phải kết cục này.

Bọn họ đã cố gắng tuân thủ quy tắc, nhưng Mục Hải Cực lại trực tiếp sửa đổi các quy tắc này, dễ dàng biến những nỗ lực của bọn họ thành công cốc.

Bất kỳ ai khi bị đả kích như vậy cũng sẽ mất đi lòng tin, ngay cả Tinh Vĩ cũng không ngoại lệ.

“Không có lời gì muốn nói sao? Ha ha ha! Vậy thì đi chết đi!”

Mục Thiên cười gằn. Nói xong, ông ta đột nhiên cầm mái tóc trắng của Tinh Vĩ, nhấc cả cái đầu rồi ném lên cao. Đồng thời tay ông ta giơ ra một quyền, muốn đánh vỡ đầu Tinh Vĩ...

Đầu Tinh Vĩ không ngừng lượn vòng trên không trung, bầu trời sao, mặt đất, những ngọn núi, tất cả đều giống như bức tranh không ngừng chuyển động, lướt qua trong mắt Tinh Vĩ.

Mặc dù bề ngoài là một ông lão đã ở tuổi xế chiều, nhưng xét theo tuổi thọ của các vị thần thì ông vẫn là một vị thần rất trẻ. Trước nay ông đều ẩn náu trong vũ trụ Đại Diễn, luôn được sư tôn bảo vệ.

Vào khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời, thời gian bỗng trở nên vô cùng chậm chạp, toàn bộ vũ trụ Đại Diễn đều khiến ông luyến tiếc.

“Sư tôn, con thất bại rồi...” Tinh Vĩ lẩm bẩm nói.

Trong những giây phút cuối cùng quay vòng trong không trung, ông đột nhiên nhìn thấy có một tia sáng màu trắng rực rỡ ở nơi không xa. Nhưng vì đầu ông quay quá nhanh, nên hình ảnh đó chỉ nhanh chóng lướt qua chứ ông không thể nhìn rõ.

Chẳng qua khi đầu ông quay một vòng nữa về phía đó, tầm mắt lại nhìn thấy cảnh tượng ấy lần nữa.

Ông đã nhìn thấy La Chinh, Huân và Thần Dụ Thiên Tôn chui ra từ trong vết nứt không gian, cuối cùng còn thấy một người đàn ông tóc dài có khí thế khác thường...

“Người đàn ông tóc dài đó là ai?”

Trong lòng Tinh Vĩ lóe lên suy nghĩ như vậy.

Khi đầu ông tiếp tục xoay tròn, đột nhiên ông cảm thấy có một luồng sức mạnh túm lấy mình, sau đó bất ngờ dùng sức, tung một cái. Tốc độ đầu ông chuyển động ngày càng nhanh hơn, trời đất cứ thế quay cuồng khiến ông khó phân biệt được cảnh tượng trước mắt.

Chỉ trong nháy mắt, ông đã bị người ta túm lấy, nắm chắc trong tay. Lúc này, Tinh Vĩ mới nhìn rõ người đứng bên cạnh Thần Dụ Thiên Tôn đang hơi nháy mắt với ông.

“Tinh Vĩ đại nhân, kết thúc rồi...” Giọng nói của La Chinh truyền đến từ phía sau đầu ông.

“Kết thúc? Cái gì kết thúc rồi?” Tinh Vĩ cũng biết La Chinh là người đã đón lấy đầu ông. Ông vừa hỏi xong thì nhìn thấy người đàn ông tóc dài đã chặn trước mặt Mục Thiên, lúc nãy đầu ông bị chính người này túm lấy rồi ném đến đây.

“Ý chí chiến đấu thật mãnh liệt! Là người của điện Chiến Thần!”

Trong đôi con ngươi vốn u ám của Tinh Vĩ đột nhiên phát ra ánh sáng như sao trời. Tuy ông không rõ lai lịch của người đàn ông tóc dài, nhưng chắc chắn người này được La Chinh mời đến và đứng về phía hắn!

Tất cả các Thiên Tôn trong vũ trụ Đại Diễn đều sững sờ.

Sau sự thất bại của Tinh Vĩ, các Thiên Tôn này đều hiểu rõ mình đã hết hy vọng. Trận chiến vũ trụ này đã kết thúc với sự bại trận của vũ trụ Đại Diễn, dường như không phép màu nào có thể đảo ngược tình thế được nữa...

Lúc nãy, khi Tinh Vĩ bị tung lên cao, không ít Thiên Tôn muốn lao ra đoạt lại đầu của ông.

Nhưng cho dù có đoạt lại được đầu của Tinh Vĩ thì cũng có ích gì?

Có thể thay đổi được tình thế sao?

Nếu vũ trụ Đại Diễn sụp đổ thì dù nhỏ bé như những con kiến dưới Hạ Giới hay lớn như vô số Thiên Tôn ở Thượng Giới đều sẽ chết đi, không có ngoại lệ. Chẳng qua chỉ khác nhau ở chỗ chết trước hay sau mà thôi. Vậy nên mọi chuyện chẳng còn ý nghĩa gì nữa…

Thậm chí có những Thiên Tôn đã định rời đi, bởi bây giờ có phản kháng thì cũng vô nghĩa, chỉ có thể tận dụng chút thời gian cuối cùng để làm vài chuyện có ý nghĩa với người trong tộc mình mà thôi. Ít nhất thì như vậy cũng có thể bình yên trải qua khoảng thời gian cuối cùng này.

Không ai nghĩ rằng La Chinh sẽ xuất hiện vào lúc này.

Khi mọi người nhìn thấy La Chinh và Thần Dụ Thiên Tôn, trong lòng bỗng sinh ra một tia hy vọng. Nói cho cùng thì dù sao La Chinh cũng đã tạo ra nhiều kỳ tích.

Nhưng dù sao tên nhóc đã tạo ra nhiều kỳ tích này cũng chỉ là một vị Đạo Tử với tu vi Giới Chủ Cảnh, sức ảnh hưởng đối với toàn bộ cuộc chiến này không lớn...

Nhưng người cuối cùng bước ra từ trong vết nứt không gian kia lại là người đàn ông tóc dài có thân hình cường tráng!

“Thần!”

“Hơn nữa còn là một vị thần rất mạnh!”

“Là La Chinh mời đến để giúp đỡ?”

Lúc nhìn thấy người đàn ông tóc dài này, các Thiên Tôn đã nhận ra khí thế trên người Chiến Bắc Hải là khí thế chỉ thần mới có. Hơn nữa ý chí chiến đấu mạnh mẽ tỏa ra từ trên người Chiến Bắc Hải càng khiến người ta cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của hắn.

Sau khi xuất hiện, Chiến Bắc Hải chưa hề ra tay. Hắn đang đợi mệnh lệnh của La Chinh.

Trên mặt vẫn là nụ cười điềm tĩnh, luồng ánh sáng màu xanh dương lúc ẩn lúc hiện trên cơ bắp khắp người hắn. Điều đó thể hiện ý chí chiến đấu mãnh liệt!

Nét cười trên mặt Mục Thiên lúc này đã cứng đờ...

Toàn thân các vị Thiên Tôn Thánh tộc phía sau Mục Thiên cũng cứng ngắc, ngay cả suy nghĩ cũng chậm chạp hẳn đi.

Bọn họ không ngờ lúc này lại xảy ra biến cố!

“Ngươi là ai? Đây là tranh chấp giữa hai thánh nhân, nếu dây vào...” Mục Thiên lạnh lùng nói, cách nói cũ rích này giống hệt Mục Cửu và Mục Hàn, chung quy lại thì vẫn là muốn dựa vào tên tuổi của Mục Hải Cực để uy hiếp Chiến Bắc Hải.

“Nếu dây vào, có phải là Mục Hải Cực sẽ không tha cho ta? Chỉ trong một ngày mà ta đã nghe những lời này tới ba lần liên tiếp rồi, các ngươi không thể đổi cách nói khác được à?” Chiến Bắc Hải ngáp một cái, cười nhạt nói.

“Ba lần...” Con ngươi Mục Thiên đột nhiên lóe lên vẻ nghiêm túc: “Mục Cửu, Mục Thiên, bọn họ thế nào rồi?”

“Ngươi cho rằng như thế nào?” Chiến Bắc Hải hỏi ngược lại.

Lúc trước, Mục Thiên không hề lo lắng cho sự an nguy của Mục Cửu và Mục Hàn. Hơn nữa, ông ta vẫn luôn tập trung chiến đấu với Tinh Vĩ, thế nên đâu biết bọn họ đã chết?

Bây giờ Mục Thiên mới phóng thần thức ra tìm kiếm bóng dáng hai người kia trong vũ trụ, nhưng nào còn thấy được họ nữa?

Mặc dù thần thức của Mục Thiên không thể bao phủ toàn bộ vũ trụ Đại Diễn, rất có thể hai người ở cách ông ta quá xa nên ông ta mới không thể cảm nhận được tồn tại của bọn họ. Nhưng ông ta cũng biết rõ, chỉ sợ hai sư đệ của mình đã lành ít dữ nhiều!

“Ngươi thật to gan!” Mục Thiên khó chịu thét lên, một đám sương mù màu đen tỏa ra từ cơ thể ông ta. Mặc dù ba huynh đệ ông ta vẫn thường xuyên mâu thuẫn với nhau, nhưng dù sao cũng cùng tu hành trong vũ trụ Đại Cực, tình cảm cũng rất sâu đậm. Ai ngờ chỉ trong chớp mắt hai người đã ra đi. Như vậy có thể tưởng tượng được tâm tình của Mục Thiên lúc này.

Nhận thấy sự phẫn nộ của Mục Thiên, Chiến Bắc Hải trở mặt tức giận, quay đầu hỏi La Chinh: “Tên này ồn quá, giờ ta có thể giết hắn rồi chứ?”

“...”

Các vị Thiên Tôn trong vũ trụ Đại Diễn không còn lời nào để nói. Không ngờ người này lại còn hỏi ý La Chinh. Rốt cuộc người đàn ông tóc dài này có quan hệ như thế nào với La Chinh?

La Chinh đã chậm rãi bay lên trên vách núi, đưa đầu của Tinh Vĩ vẫn luôn được hắn ôm trước ngực cho lão tộc trưởng, sau đó lập tức quay đầu lại, thản nhiên nói: “Ra tay đi...”

“Khà khà!” Tiếng cười của Chiến Bắc Hải vừa vang lên, dưới chân hắn lập tức bùng lên một tia sáng rực rỡ. Một tiếng trầm vang lên, dường như hắn không do dự gì mà tấn công về phía Mục Thiên...

“Ầm...”

Như vậy, hai vị thần đã bắt đầu chém giết...

Trong trận chiến với Tinh Vĩ, chân nguyên của Mục Thiên đã bị tiêu hao hết hơn một nửa, bởi vì Tinh Vĩ đã phát động “sóng Tinh Giới Kiếp” nên cũng đã khiến bản thân Mục Thiên bị thương nặng!

Mà dù Mục Thiên có ở trạng thái sung sức thì cũng không thể là đối thủ của Chiến Bắc Hải, nói gì đến hiện tại?

Vì vậy, vừa mới giao đấu, Mục Thiên đã bị đánh bại liên tiếp. Đối mặt với thế tấn công có thể xé nát trời đất của Chiến Bắc Hải, ông ta gần như không có sức phản kháng!

Thậm chí La Chinh còn lười quay đầu nhìn một cái...

Chẳng qua trong lòng các vị Thiên Tôn Thánh tộc và Thiên Tôn của vũ trụ Đại Diễn vẫn có lo lắng và hy vọng riêng. Các vị Thiên Tôn trong vũ trụ Đại Diễn lo Chiến Bắc Hải có thể bị đánh bại, bởi ai biết được tên Mục Thiên này còn đòn sát thủ gì? Còn các Thiên Tôn Thánh tộc thì hy vọng Mục Thiên sẽ được Mục Hải Cực bảo vệ, trong thời khắc quan trọng sẽ có thể chuyển bại thành thắng.

Nhưng La Chinh cũng rất rõ ràng, cho dù Mục Thiên thật sự bại dưới tay Chiến Bắc Hải thì đã sao?

Bên cạnh hắn vẫn còn cô gái áo lam thần bí kia cơ mà...



Mặc dù La Chinh khó có thể nhìn thấu sức mạnh thực sự của những vị thần này, nhưng chắc chắn thực lực của cực ác lão nhân và quái miệng rộng còn mạnh hơn Chiến Bắc Hải, và sức mạnh của cô gái áo lam thì lại càng vượt xa cực ác lão nhân và quái miệng rộng.

Hiện nay, trong vũ trụ Đại Diễn này, trừ khi Mục Hải Cực đích thân ra tay, còn không thì Thánh tộc chắc chắn không còn cách nào để xoay chuyển tình thế được nữa.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.