Bức tường biên giới nọ vây quanh toàn bộ biển hỗn độn, tạo thành một bức tường hình tròn, vây thế giới trong cơ thể của La Chinh ở trong đó...
Cứ cách một quãng, trên bức tường biên giới lại khảm lên một Phạn văn vàng kim.
Nếu như có sinh linh chạy đến sát biên giới biển hỗn độn thì sẽ thấy một vùng rực rỡ ánh vàng được khảm lên tận cùng thế giới này.
Sau khi tất cả Phạn văn vàng kim đã vào vị trí, thế giới trong cơ thể La Chinh mới thật sự tính là vững chắc, hắn mới thật sự được tính là bước vào hàng ngũ Giới Chủ!
Còn trong cấm địa Luyện Thần...
Vô số võ giả đều thấy được cảnh tượng thần kỳ trước mắt.
Bởi vì thế giới này xây dựng trong một hang động to lớn, bên trong cũng không phải là không gian mở. Trong đó không có tầng mây, nên tất nhiên cũng không có trời mưa, tuyết rơi.
Nhưng hôm nay, lần đầu tiên những người bản xứ trong cấm địa biết đến sự tồn tại của “mây”.
Mỗi một Phạn văn vàng kim sinh ra có thể kích thích một vòng mây ranh giới khuếch tán ra. Chúng chồng chất lên nhau, giống như từng vòng hoa xếp trên bầu trời, cảnh tượng rất chi là đồ sộ.
Sinh linh bên ngoài Tuế Nguyệt Cốc không thể nhận ra những thứ này đều là mây ranh giới.
Mặc dù có người thấy những thứ này na ná mây ranh giới nên cũng hơi nghi hoặc. Nhưng số lượng mây ranh giới không thể nào nhiều như vậy, phạm vi cũng không thể nào rộng lớn như vậy, e rằng vòng mây ranh giới lớn nhất kia đã vòng một vòng quanh cả cấm địa Luyện Thần!
Còn nhóm võ giả trong Tuế Nguyệt Cốc thì không biết nói gì.
Kể cả hai vị người Long Cầm tộc lúc trước liên tục tranh cãi bây giờ cũng mắt lớn trừng mắt nhỏ, đã hoàn toàn không thể đánh giá những mây ranh giới xuất hiện trên bầu trời này. Thậm chí, họ bắt đầu hoài nghi, mây ranh giới thật sự có thể dùng để đánh giá Giới Chủ sao?
Nếu có thể, vậy thì rốt cuộc đống mây ranh giới trước mắt này là gì...
Chỉ chốc lát sau, hang động chỗ La Chinh rốt cuộc mở ra, một bóng người bắn ra từ trong đó, dừng lại một chút trên bầu trời của Tuế Nguyệt Cốc. Ánh mắt hắn lướt xuống dưới, hướng tới đám người Hoa Thiên Mệnh, thân thể đột nhiên bay xuống, đáp xuống trước mặt mọi người.
“La Chinh, chúc mừng ngươi.” Cơ Lạc Tuyết cười nói.
“Cuối cùng đã đột phá Giới Chủ. La Chinh huynh, huynh chính là người cuối cùng!” Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu cười nói.
Trước kỳ hạn ba ngày, vị Đạo Tử cuối cùng cũng bước chân vào Giới Chủ Cảnh. Về cơ bản, mục tiêu dự định của bọn họ trong chuyến đi cấm địa Luyện Thần lần này xem như đã hoàn thành. Dĩ nhiên, nhóm Đạo Tử đều lũ lượt chúc mừng La Chinh.
Còn Hiên Viên Thần Phong sửng sốt một lúc lâu mới qua chúc mừng... Hắn đã bị La Chinh kích thích bằng cách này quá nhiều lần, nhưng hiển nhiên vẫn chưa quen với cảm giác này. Suy đi nghĩ lại, mới đây hắn còn lo lắng mây ranh giới của La Chinh có thể không đột phá hai mươi dặm. Nếu như La Chinh vượt qua hắn mà đạt đến ba mươi dặm, thậm chí bốn mươi, năm mươi dặm, Hiên Viên Thần Phong hắn vẫn có thể chấp nhận!
Cuối cùng lại nhảy ra một kết quả không tuân theo chuẩn mực tới cực điểm như vậy. Hắn hoàn toàn nghĩ không ra, thằng nhãi này luôn có thể phá vỡ thế giới quan của mình vào thời cơ thích hợp, quả là quá đáng.
Hoa Thiên Mệnh cũng nghênh đón với nụ cười, “Sợ là động tĩnh La Chinh huynh khơi ra lần này phải sánh ngang với thánh nhân.”
La Chinh hơi sững sờ, “Lời này của Thiên Mệnh huynh nên hiểu thế nào?”
“Có người nói khi thánh nhân bước vào Thánh Cảnh, lúc xây dựng bức tường than thở của vũ trụ cũng sẽ dẫn tới lượng lớn lực hóa giới. Khi đó, e rằng đám mây ranh giới được dẫn tới cũng rầm rộ như vậy, nhưng ta nghĩ chắc hẳn cũng chỉ như thế thôi nhỉ?” Hoa Thiên Mệnh cười nói.
Cùng với sự thăng cấp của tu vi, biên giới của thế giới trong cơ thể sẽ càng ngày càng nhiều, phạm vi cũng càng ngày càng lớn, cuối cùng sẽ xây dựng nên một vũ trụ tiêu chuẩn.
Ví dụ như vũ trụ Đại Diễn cũng coi như là một vũ trụ tiêu chuẩn, chia làm hai giới trên dưới là Đại Thế Giới và Đại Giới, còn có một ít vị diện phụ thuộc, ví dụ như các giới đặc thù giống Tử Cực giới hoặc Chân Long giới.
Đồng thời cũng có một số vũ trụ không tiêu chuẩn. Cấm địa Luyện Thần mà mọi người đang ở chính là một ví dụ.
Hắn vừa mới nói xong, đột nhiên bên tai các vị Đạo Tử truyền tới giọng nói của một ông lão, “Khà khà, lực hóa giới của La Chinh này quả thực vượt xa người thường, nhưng nói cho cùng không sánh bằng vũ trụ do thánh nhân xây dựng. Song La Chinh quả thật đặc biệt kinh người, thực sự nằm ngoài dự đoán của mọi người!”
La Chinh và Hoa Thiên Mệnh rất quen với giọng nói này. Lạc Tích Huyên nghe được âm thanh này thì vẻ mặt vẫn bình tĩnh. Ba người bọn họ đều đã biết về Cưu Thánh, dĩ nhiên vẫn nhớ kỹ giọng nói này. Nhưng đám người Hiên Viên Thần Phong, Liệt Thiên Hàn, Cơ Lạc Tuyết lại chưa gặp Cưu Thánh. Thậm chí, họ không biết đến sự tồn tại của người này. Mấy lần Cưu Thánh hướng dẫn họ tu luyện đều ngầm để cho người đại diện của ông, tức nhà tiên tri của sáu thánh địa tu luyện lớn ra tay, bản thân ông chưa từng lộ diện.
“Là ai?” Hiên Viên Thần Phong lạnh lùng hỏi.
Đám người Cơ Lạc Tuyết cũng nhìn chung quanh, lộ vẻ ngạc nhiên cùng nghi hoặc...
Họ vừa mới trở thành Giới Chủ, cảm giác đối với thế giới này nhạy bén hẳn lên. Người kia nói chuyện giống như gần bên cạnh, nhưng họ lại không hề phát hiện ra, đương nhiên sẽ hết sức cảnh giác.
“Khà khà.” Cưu Thánh lại không trả lời câu hỏi của của họ.
La Chinh và Hoa Thiên Mệnh không giải thích gì. Bây giờ Cưu Thánh xuất hiện, vậy ông tự có sự sắp xếp của riêng mình.
Chỉ chốc lát sau, có người của Long Cầm tộc xuất hiện, mời chín vị Đạo Tử này đi gặp nhà tiên tri của tộc.
Đám Hiên Viên Thần Phong đang cảnh giác, vốn muốn từ chối, nhưng ba người La Chinh, Hoa Thiên Mệnh và Lạc Tích Huyên tỏ ý không có vấn đề gì, mới thuyết phục mấy vị Đạo Tử cùng đi gặp nhà tiên tri kia.
Trong túp lều, trước người chín vị Đạo Tử đều có một chén trà màu lục tỏa ra hương thơm.
Sau khi bọn Cơ Lạc Tuyết biết ông lão trước mặt này chính là chủ nhân của cấm địa Luyện Thần thì lập tức hiểu ra những chuyện đã trải qua trong ba năm này. Gần như đủ loại vận may họ gặp trong cấm địa Luyện Thần đều do người này ban cho!
Đối mặt với một vị thánh nhân như vậy, ngay cả người kiêu ngạo nhất là Hiên Viên Thần Phong cũng không thể hiện ra một chút thái độ ngạo mạn nào. Hắn đã từng kiêu ngạo vì thiên phú và gia thế của mình. Hắn không hề biết lai lịch của La Chinh. Cho dù thiên phú của La Chinh kinh người như thế nào đi nữa, bối cảnh và xuất thân của hắn vẫn kém xa Hiên Viên Thần Phong, dù sao cha của Hiên Viên Thần Phong cũng là Thiên Tôn số một số hai trong vũ trụ...
Nhưng trước mặt ông lão này, Nguyên Tội Thiên Tôn - cha hắn cũng chẳng là cái gì cả. Người ta chính là thánh nhân, thậm chí hắn không thể tưởng tượng nổi thực lực và địa vị của thánh nhân ở trong vũ trụ. Nghe nói, thần bình thường muốn nhìn thấy thánh nhân một lần cũng hết sức khó khăn.
Sau một phen chào hỏi, Cưu Thánh bình tĩnh mở miệng nói: “Thời gian ba năm đã đến rồi, cũng đã đến lúc các ngươi nên trở về vũ trụ Đại Diễn.”
Ba năm nay, họ đều nhớ gia tộc của mình, nhớ thân nhân của mình, cũng nhớ tình thế của vũ trụ.
Họ hoàn toàn không có con đường tốt để hiểu vấn đề trong vũ trụ, nên tất nhiên trong lòng rất lo lắng. Nghe thấy Cưu Thánh tuyên bố như vậy, Cơ Lạc Tuyết mở miệng hỏi trước tiên: “Thánh nhân, tình trạng của vũ trụ Đại Diễn bây giờ thế nào?”
“Tình huống khá là không tốt, nghe nói Nhân tộc có ba vị Thiên Tôn đã bỏ mình.”
Cưu Thánh chưa từng đến vũ trụ Đại Diễn, trong khoảng thời gian tế nhị này, ông không thể chui vào vũ trụ Đại Diễn, nên chỉ có thể giúp đỡ nhóm La Chinh trong cấm địa Luyện Thần.
Nếu Cưu Thánh có thể tùy ý ra vào Thần Vực, La Tiêu cũng không cần bồi dưỡng những Đạo Tử này cho phiền phức.
Nếu chỉ đơn thuần là bồi dưỡng ra một người nối nghiệp cho mình, La Tiêu chỉ cần một mình La Chinh là đủ rồi.
Cưu Thánh thu thập tin tức từ Thần Vực. Bản thân Thần Vực cũng quan tâm chiến tranh giữa vũ trụ Đại Diễn và vũ trụ Đại Cực. Các Thánh Đường cũng không ngừng lan truyền tin tức này, muốn lấy được tin cũng không khó.
Từ khi Thánh tộc tuyên chiến đến bây giờ đã hơn hai năm...
Thánh tộc bành trướng với tốc độ cực nhanh, đã vượt qua sức tưởng tượng của rất nhiều người. Trong đó, yếu tố quan trọng nhất chính là Yêu Dạ tộc ra quân giúp đỡ Thánh tộc!
Bởi vì sự tham gia của Yêu Dạ tộc nên trực tiếp làm cho rất nhiều thế lực của Nhân tộc bị bao vây tứ phía!
“Ta cũng không lấy được tin tức cụ thể. Dẫu sao, đây là chuyện giữa hai người Mục Hải Cực và La Tiêu, những thánh nhân khác không có lý do nhúng tay vào. Bây giờ, ta còn chưa thể ra tay với Mục Hải Cực.” Bản thân Cưu Thánh là một thành viên của các Thánh Đường, năm đó La Tiêu cũng như vậy. Bây giờ La Tiêu đã bị cho ra rìa, Cưu Thánh không thể để bản thân cũng bị liên luỵ.
“Vậy chúng ta phải làm thế nào?” Liệt Thiên Hàn vội hỏi. Vốn dĩ Nhân tộc chỉ có hai mươi Thiên Tôn, hắn sợ Liệt gia lão tổ đã bỏ mình.
Cưu Thánh liếc mắt quan sát Liệt Thiên Hàn, ngay sau đó nhìn thẳng La Chinh mà nói: “Không có biện pháp tốt hơn, muốn thắng được trận chiến này, ngoại trừ cuộc đọ sức giữa các Thiên Tôn còn có sự đánh cuộc giữa các vị thần. Nếu trong các ngươi có thể sinh ra hai ba nhân vật cấp thần, vũ trụ Đại Diễn có thể ổn định lại, chấm dứt trận chiến này. Mục đích ta đến đây lần này chính là để đưa các ngươi trở về.”