Sau khi võ giả ngoại tộc tiến vào Tuế Nguyệt Cốc thì cơ bản đều lựa chọn bế quan trước tiên, muốn củng cố thứ thu hoạch được trong cấm địa Luyện Thần một phen.
Long Cầm tộc của Tuế Nguyệt Cốc lại là một chủng tộc thích yên tĩnh.
Đa số thời gian, chủng tộc kỳ lạ sở hữu thân mình nửa rồng nửa người này đều duy trì một tư thế đứng sừng sững suốt mấy ngày giống như pho tượng, không nói một lời với nhau. Chỉ khi trong Tuế Nguyệt Cốc sinh ra động tĩnh khác thường thì họ mới để ý đến.
“Đùng!”
Nguyên khí trời đất trên bầu trời Tuế Nguyệt Cốc đột nhiên bắt đầu chấn động dữ dội, ngay sau đó một tiếng nổ vang lên.
Nguyên khí trời đất vốn không màu không hình dạng lại hóa thành một vòng tròn màu vàng nhạt, liên tục lan rộng ra xung quanh. Bề mặt của vòng tròn này hiện ra những hoa văn hình thoi!
“Mây ranh giới, có người bước vào cảnh giới Giới Chủ.” Một vị người Long Cầm tộc ngẩng đầu nhìn lên đám mây ranh giới kia một cái rồi thản nhiên nói.
Ranh giới ở thế giới trong cơ thể của võ giả Hóa Thần Tam Biến hết sức mơ hồ, không có một đường biên giới rõ ràng. Nhưng sau khi tu luyện tới Giới Chủ, thế giới trong cơ thể sẽ sinh ra lực hóa giới, ngay sau đó thế giới trong cơ thể sẽ xuất hiện một biên giới rõ ràng, từ đó mới có thể hóa thành một Đại Thế Giới.
Mà trong quá trình hóa giới, võ giả sẽ tiến hành cộng hưởng cùng nguyên khí trời đất để sinh ra đám mây ranh giới.
Trong Tuế Nguyệt Cốc, gần như cứ cách một khoảng thời gian đều có thể nhìn thấy mây ranh giới ra đời. Rất nhiều võ giả tiến vào cấm địa Luyện Thần đều nỗ lực tu luyện tới Giới Chủ rồi mới rời đi, mà đa số trong đó đều tiến vào cảnh giới này ở Tuế Nguyệt Cốc.
“Mây ranh giới của người này có thể lan ra phạm vi hai mươi dặm, hình như còn là một vị sinh linh thứ cấp.” Một vị trưởng lão của Long Cầm tộc nhìn chằm chằm mây ranh giới kia mà bình luận.
Người Long Cầm tộc thường xuyên nhìn thấy mây ranh giới, có thể hiểu rõ nền móng và tiềm lực của một vị võ giả thông qua mức độ mây ranh giới khuếch tán.
Khi bước vào cảnh giới Giới Chủ, mây ranh giới do võ giả bình thường ngưng kết sẽ lan rộng ra năm ba dặm. Trong Tuế Nguyệt Cốc, loại mây ranh giới này là phổ biến nhất, đa số võ giả đều chỉ có thể làm được đến trình độ này.
Nếu là võ giả xuất sắc hơn một chút, khi trở thành Giới Chủ, mây ranh giới sinh ra do cộng hưởng với nguyên khí trời đất có thể lan rộng tới phạm vi bảy tám dặm.
Một vài võ giả đứng đầu có thể khuếch tán mây ranh giới đến phạm vi mười lăm dặm.
Nhưng vào lúc đột phá, một số thiên tài trong Thần Vực lại có thể làm mây ranh giới lan rộng đến hai mươi dặm, thậm chí là hơn hai mươi dặm!
Loại võ giả này cực kỳ hiếm thấy.
Cho dù ở Tuế Nguyệt Cốc cũng phải mất nhiều năm mới có thể xuất hiện một vị.
Nói chung, võ giả có thể khuếch tán mây ranh giới đến mười lăm dặm trở lên thì cơ bản đều sở hữu xác xuất ngưng tụ ra thần cách trong tương lai là năm phần mười. Mặc dù có nhiều con đường để thu được thần cách, có thừa kế, cũng có cướp đoạt, nhưng thần cách tự mình ngưng tụ ra mới thích hợp nhất và cũng quý giá nhất.
Nếu mây ranh giới lan rộng ra hai mươi dặm, loại võ giả này có xác suất ngưng tụ được thần cách là tám phần mười, tỉ lệ này đã tương đối lớn.
Mấu chốt là không ngờ mây ranh giới này lại xuất phát từ một vị sinh linh thứ cấp, chuyện này cũng hơi kinh người.
“Ta đã sớm nói rồi, nhóm sinh linh thứ cấp này rất đặc biệt, chắc là được vị thánh nhân nào đó giúp đỡ mới có tư cách ngưng tụ ra.” Một vị tộc trưởng Long Cầm tộc khác nói.
Dĩ nhiên nhóm sinh linh thứ cấp theo lời trưởng lão này chính là nhóm Đạo Tử La Chinh...
Những người này có đặc trưng chung, chính là bọn họ đều là sinh linh thứ cấp, hơn nữa đều do nhà tiên tri của Long Cầm tộc đích thân đứng ra sắp xếp cho bọn họ bế quan trong hang động ở tầng cao nhất. Trước đây, người Long Cầm tộc chưa từng thấy mức đãi ngộ cao như thế này, có lẽ lai lịch của những người này không hề tầm thường.
Tất nhiên, bọn họ không biết rằng, vốn dĩ những Đạo Tử này là do chính chủ nhân của cấm địa Luyện Thần sắp xếp.
Sau hồi lâu, mây ranh giới trên bầu trời kia vẫn chưa tan, liên tục quanh quẩn trên không trung. Mà trong một hang động trên đỉnh Tuế Nguyệt Cốc, một thanh niên tướng mạo anh tuấn đã đi ra khỏi hang động, người này là Hiên Viên Thần Phong.
Hắn nhìn thấy mây ranh giới chậm rãi khuếch tán trên bầu trời, nở một nụ cười thỏa mãn, “Cha nói rất đúng, lúc đột phá Giới Chủ, mây ranh giới do lực hóa giới sinh ra có thể lan ra đến hai mươi dặm! Đây đã coi như là đứng đầu vũ trụ!”
Võ giả có khả năng tiến vào cấm địa Luyện Thần đều cực kỳ ưu tú. Ngay cả trong Tuế Nguyệt Cốc cũng hiếm khi xuất hiện mây ranh giới hai mươi dặm, mà mây ranh giới lớn nhất sinh ra ở vũ trụ Đại Diễn trong một diễn kỷ nay cũng chỉ có mười bốn dặm! Hiên Viên Thần Phong hắn lại vượt xa thành tích này.
“Xem ra lần này ta cũng đột phá Giới Chủ trước tiên! Nhưng không biết khi nào thì La Chinh tiến vào Thần Biến Cảnh?” Hắn chỉ rời khỏi hang động lúc bước vào Thần Biến Cảnh, nên tất nhiên không biết tình hình bế quan của các vị Đạo Tử khác.
Song, tin tức kiểu này rất dễ hỏi thăm. Sau khi biết được La Chinh tốn năm tháng mới bước vào Thần Biến Cảnh, hắn tỏ vẻ vui sướng khi người gặp họa, tốc độ của La Chinh không chỉ chậm hơn hắn có chút xíu thôi đâu!
Nhìn tình hình này, La Chinh có thể tiến vào Giới Chủ trong thời gian còn lại hay không còn là một vấn đề...
Sau khi Hiên Viên Thần Phong đột phá Giới Chủ thì không hề chọn bế quan, mà lại chờ các Đạo Tử khác trong Tuế Nguyệt Cốc. Nửa tháng sau, phía trên Tuế Nguyệt Cốc lại chấn động.
Lực hóa giới cộng hưởng với nguyên khí trời đất sinh ra mây ranh giới, liên tục lan rộng về bốn phía!
“Tốc độ mây ranh giới này khuếch tán thật là nhanh!”
Đột nhiên, lông mày của Hiên Viên Thần Phong nhướng lên, hắn vừa mới tạo ra một thành tích không thể tưởng tượng nổi, tất nhiên không hy vọng nửa tháng sau đã bị người khác vượt qua!
Đám mây ranh giới nọ liên tục lan rộng, đường kính cũng không ngừng kéo dài.
Ba dặm...
Năm dặm...
Mười dặm...
Mười lăm dặm...
Nhìn thấy mây ranh giới càng lúc càng lớn, Hiên Viên Thần Phong lập tức nhíu mày.
Mây ranh giới này giữ tốc độ lan rộng khá nhanh, điều này nói rõ phạm vi mây ranh giới khuếch tán sẽ còn tiếp tục lớn thêm!
Mười tám dặm...
Mười chín dặm...
Hai mươi dặm!
“Dừng lại cho ta!” Hiên Viên Thần Phong nhìn chằm chằm mây ranh giới này, khẽ nói.
Tất nhiên, mây ranh giới này sẽ không chuyển động theo ý muốn chủ quan của Hiên Viên Thần Phong. Trên thực tế, hắn vừa mới nói xong, mây ranh giới kia cũng đã vượt qua Hiên Viên Thần Phong, cuối cùng lan rộng ra hai mươi hai dặm!
Nhìn thấy cảnh này, người Long Cầm tộc cũng ngơ ngác nhìn nhau. Lúc trước đã xuất hiện một áng mây ranh giới hai mươi dặm, không ngờ vừa mới qua nửa tháng, đã có người tạo ra một áng mây ranh giới hai mươi hai dặm.
“Hai mươi hai dặm... Ta không nhớ rõ đã bao lâu rồi chưa nhìn thấy mây ranh giới có đường kính như thế này.” Lần này là tộc trưởng của Long Cầm tộc nói.
Vốn dĩ, Long Cầm tộc đã suy đoán đủ kiểu về thân phận của nhóm Đạo Tử La Chinh, bây giờ lại càng cảm thấy cực kỳ kỳ quái. Chẳng lẽ mỗi nhân vật trong chín người này đều có thể đột phá hai mươi dặm?
Hiên Viên Thần Phong nhìn chằm chằm hang động trên đỉnh cốc, hắn không rõ mây ranh giới mới vừa rồi có phải do lực hóa giới tạo thành hay không, nhưng chẳng qua hắn rất không hy vọng đó là La Chinh! Giờ phút này, hắn cực kỳ quan tâm đến điều này.
Chỉ chốc lát sau, hắn liền nhìn thấy Hoa Thiên Mệnh đeo trường kiếm của mình trên lưng, đi ra khỏi hang động. Lúc này, Hiên Viên Thần Phong mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.
Hiên Viên Thần Phong cũng khá bất ngờ khi mây ranh giới do Hoa Thiên Mệnh hóa ra khi bước vào Giới Chủ vượt qua mình.
Nhưng hắn thà bị Hoa Thiên Mệnh vượt qua còn hơn là bị La Chinh vượt qua. Dẫu sao, từ khi tham gia chiến trường mộng ảo tới nay, La Chinh là người mang đến đả kích lớn nhất cho hắn. Tuy rằng hắn đã giảng hòa với La Chinh, thậm chí được La Chinh cứu mạng, nhưng trong lòng vẫn tồn tại khúc mắc.
Giờ đây, thời gian một năm cuối cùng đã trôi qua chín tháng, thời gian còn lại chỉ còn ba tháng.
Sau khi Hoa Thiên Mệnh đột phá Giới Chủ, một tháng tiếp theo vẫn chưa có người đột phá Giới Chủ tiếp. Nhưng đến tháng thứ mười một, Khổ Đăng và Cơ Lạc Tuyết lại đột phá tu vi Giới Chủ vào cùng một ngày, cùng một thời điểm!
Dưới sự ảnh hưởng của hai lực hóa giới, trên bầu trời xuất hiện hai đám mây ranh giới.
Trong đó mây ranh giới của Khổ Đăng lan rộng ra mười sáu dặm, còn Cơ Lạc Tuyết thì lan ra mười tám dặm. Nếu đặt ở Thần Vực, thành tích này cũng vô cùng xuất sắc, song vẫn kém hai mươi hai dặm của Hoa Thiên Mệnh khá nhiều.
Bốn người tụ tập lại một chỗ, tiếp tục chờ đợi những người còn lại đi ra.
Hai ngày sau Lạc Tích Huyên đột phá, hóa ra mây ranh giới rộng mười bảy dặm, sau đó là Giang Chính Nghĩa và Độc Cô Kiếm Tiêu Tiêu, cuối cùng lại Liệt Thiên Hàn...
Mây ranh giới bọn họ tạo ra đều trên mười lăm dặm, dưới hai mươi dặm, không một ai có thể vượt qua hai mươi dặm.
Vì tò mò, Long Cầm tộc cũng duy trì sự quan tâm chặt chẽ với đoàn người bọn họ. Trước kia, một Giới Chủ có thể hóa ra mây ranh giới mười lăm dặm cũng đã xuất sắc lắm rồi, không ngờ đám người này không có ai là kém cỏi cả.
“Cứ tưởng còn có thể xuất hiện một Giới Chủ hai mươi dặm trở lên, không ngờ mấy người phía sau lại hơi kém.” Tộc trưởng Long Cầm tộc bình thản nói.
“Xem ra tu vi của chín người này tương đương nhau, võ giả đột phá trước tiên thì sức hiểu biết vốn sẽ cao hơn nhiều, mấy người xuất quan sau không bằng hai người trước cũng là bình thường.” Trưởng lão của Long Cầm tộc đáp lại.
Tộc trưởng gật đầu, phân tích như vậy cũng có lý. Có thể đột phá với tốc độ nhanh hơn người khác cũng là một biểu hiện của thiên phú, tất nhiên sẽ khuếch tán ra mây ranh giới rộng lớn hơn.
“Nhìn tình hình này, người cuối cùng trong đám người này hẳn sẽ không vượt qua phạm vi hai mươi dặm.” Tộc trưởng nhìn chằm chằm vào hang núi mà nói.
Dĩ nhiên, người cuối cùng mà lão nói chính là La Chinh vẫn còn đang bế quan trong hang động, lúc này La Chinh vẫn nhắm mắt khổ tu ở trong đó.