Bách Luyện Thành Thần

Chương 1546





Nhóm người này vòng tới vòng lui trong bóng tối, gần như là dùng cảm nhận thay thế đôi mắt.

Mục đích vị Cưu Thánh kia chế tạo ra quả cầu đen này chính là để quan sát đánh giá một số sinh linh vượt cấp nào đó, trong quả cầu đen này căn bản là hoàn toàn trống rỗng.

Cảm nhận của bọn họ lướt qua, thấy ngoại trừ một nhóm người bọn họ ra thì tất nhiên là dọc đường tới đây không cảm nhận được cái gì cả.

Nhưng hiện tại phía trước chợt xuất hiện một người, mọi người lập tức hoảng sợ, gần như đồng thời trở nên cảnh giác. Mấy trăm đường cảm nhận liên tục lướt qua trên người La Chinh.

“Là ta.” La Chinh mở miệng nói.

“La Chinh?” Giọng nói của Cung Vũ hết sức kinh ngạc, không phải là hắn vẫn luôn ở trong đội ngũ ư? Sao bỗng nhiên lại đi đến đằng trước?

“Ồ?” Trên mặt Hàm Lưu Tô cũng lộ vẻ ngạc nhiên, không phải là La Chinh vẫn luôn ở bên cạnh nàng ư? Làm sao hành động của thằng nhãi này có thể kỳ dị như vậy? Ngay sau đó nàng đưa tay chộp về phía bên cạnh một cái, lại chỉ chộp vào khoảng không, không biết La Chinh ở bên cạnh đã biến mất từ lúc nào.

“Sao ngươi lại đi tới đằng trước rồi?” Cung Vũ hỏi.

“Ta mới vừa nghỉ ngơi một tí, cũng không biết xảy ra chuyện gì.” La Chinh bịa ra một lý do vụng về, song hắn cũng không sợ lý do này bị vạch trần, dù sao trong bóng tối này cái gì cũng có thể xảy ra. Tuy hắn không giải thích được, nhưng đám người này cũng không giải thích được.

“Hả?” Tuy Cung Vũ có nghi ngờ nhưng cũng không xoắn xuýt với chuyện nhỏ này. Bây giờ nhiệm vụ của y chính là dẫn dắt mọi người rời khỏi cái quả cầu đen này.

Nhưng nhiều võ giả bắt đầu nghĩ thầm trong bụng.

Nếu như La Chinh thật sự nghỉ ngơi một chút, thế thì hắn phải ở phía sau đội ngũ mới đúng, bây giờ lại xuất hiện ở phía trước đội ngũ, chuyện này nói rõ họ đang đi lòng vòng.

Lúc trước có không ít võ giả đã suy đoán về khả năng đi lòng vòng, bây giờ xem như suy đoán của họ đã được kiểm chứng.

“Phịch!”

Có võ giả liền đặt mông ngồi xuống, “Vô ích thôi, chúng ta căn bản là đang đi vòng quanh. Ta thấy cả đời này chúng ta cũng không thể rời khỏi đây!”

“Đúng vậy, không gian bên trong quả cầu này đâu có lớn như vậy. Ta thấy nơi này căn bản không có lối ra...”

“...”

Phần lớn người than phiền đều là võ giả Thần Vực và võ giả ngoại tộc, võ giả của ba tộc lớn lại không nói gì.

Sau khi La Chinh trở về đội ngũ cũ, hắn không thấy kinh hoảng nữa.

Trong khoảng thời gian hắn trò chuyện với Cưu Thánh, dĩ nhiên những người này không thể rời khỏi quả cầu đen. Đối với chủ nhân của cấm địa Luyện Thần, chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể làm được thủ đoạn nhỏ này.

“Tiếp tục đi.” Cung Vũ không có bất kỳ ý muốn bỏ cuộc nào.

Trong nháy mắt y nói xong câu đó, Cung Vũ bỗng nhiên liền biến mất trong cảm nhận của mọi người.

Trái tim của một số võ giả phản ứng nhanh lập tức đập dồn dập. Mọi người đã coi Cung Vũ là dê đầu đàn, gần như đều khóa cảm nhận trên người y. Sau khi Cung Vũ biến mất, mọi người liền nhao nhao đứng dậy, chạy như bay về hướng y biến mất!

Chẳng mấy chốc, tất cả những võ giả kia cũng đều biến mất!

La Chinh hơi mỉm cười, chắc là Cưu Thánh đã mở ra lối thoát này. Hắn hết sức bình tĩnh đi về phía phương hướng kia!

Ngay sau đó La Chinh liền cảm thấy bóng tối vây kín khắp nơi kia biến mất trong nháy mắt. Ánh sáng chói mắt lập tức chiếu vào con ngươi của hắn, họ đã rời khỏi quả cầu đen to lớn kia...

Vừa bước ra khỏi bóng tối này, La Chinh liền phát hiện cơ thể của mình nhanh chóng rơi xuống.

Sau khi vận chuyển khí hỗn độn, hắn mới miễn cưỡng ổn định thân hình của mình.

Theo như lời Cung Vũ, chín quả cầu đen ở thế giới bên trong này nối liền với nhau. Giờ đây họ đã rời khỏi quả cầu đen thứ nhất, và xuất hiện ở một hoàn cảnh lạ lẫm...

Sau khi hai con ngươi thích ứng với ánh sáng, La Chinh mới nhìn rõ quang cảnh của vị trí lúc này. Còn chưa kịp tỉ mỉ suy xét, hắn đã cảm giác được một lực chấn động mạnh mẽ xông thẳng tới từ phía dưới theo hướng vuông góc!

“Ầm ầm...”

Một cột nham thạch nóng chảy nhắm thẳng tới, gần như là sượt qua thân thể La Chinh mà xông lên bầu trời.

La Chinh không sợ nham thạch nóng chảy nhiệt độ cao này, nhưng sức mạnh của hắn còn chưa khôi phục, sức mạnh ẩn chứa trong cột nham thạch nóng chảy phun tung tóe lên trên mà bắn trúng hắn thì cũng đủ khiến hắn ăn đủ.

Miệng núi lửa phân bố dày đặc dưới chân mọi người. Những núi lửa kia đang hoạt động, nham thạch nóng chảy trong miệng núi lửa liên tục quay cuồng. Cứ cách mấy giây, những miệng núi lửa này sẽ phun trào mãnh liệt một lần. Nham thạch phun ra từ miệng núi lửa hóa thành một cột nham thạch nóng chảy xông thẳng đứng về phía chân trời!

“Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm...”

Âm thanh những núi lửa kia phun trào không ngừng nghỉ một khắc nào.

Tất cả võ giả đều đang nhanh chóng lẩn tránh những cột nham thạch nóng chảy xông lên trời cao này. Phần lớn đều phản ứng rất kịp thời, dẫu sao giữa các cột nham thạch nóng chảy vẫn có khe hở khá lớn, hơn nữa thời điểm phun trào cũng không giống nhau.

Nhưng luôn có võ giả xui xẻo. Ba võ giả ngoại tộc và một người Nguyên Hòa tộc vừa mới rời khỏi quả cầu đen thì liền bị một cột nham thạch nóng chảy to lớn bọc vào bên trong.

Sau đó ba người kia liền hoàn toàn biến mất, thậm chí còn không nhìn thấy thi thể của họ.

“Trời cũng giúp ta! Vận may không tệ!” Cung Vũ lại cười to mà nói.

Không chỉ Cung Vũ, mà lúc này hình như kể cả Lôi Thiềm và đám người Kim Duyệt cũng có tâm trạng không tệ...

“Đây là khu vực Tổ Nham! Đi qua khu vực này là đến đích!” Lôi Thiềm hét lớn một tiếng, ngay sau đó chỉ huy mọi người chạy như bay về phía trước.

“Đã đến rồi?” La Chinh hơi sững sờ.

Hắn cho rằng khoảng cách của lần thăm dò này sẽ vô cùng xa xôi, không ngờ nhanh như vậy đã đến đích?

Sau khi suy nghĩ một chút, La Chinh liền hiểu nguyên nhân bên trong. Đây không phải là bọn họ gặp may, mà chắc là do Cưu Thánh làm. Còn kế tiếp Cưu Thánh sẽ có sắp xếp gì, La Chinh cũng chỉ có thể im lặng chờ đợi.

Miệng núi lửa trong khu vực này khá nhiều, núi lửa phía dưới xếp chi chít lại một chỗ, dù là bề ngoài hay kích cỡ của núi lửa gần như đều giống nhau như đúc.

Dường như sau khi ngọn núi lửa đầu tiên xuất hiện, những núi lửa khác đều phục chế theo ngọn núi lửa đầu tiên.

Cưu Thánh cũng phải dồn hết tâm trí mới có thể tạo ra kỳ cảnh như vậy.

Từng cột nham thạch nóng chảy xông thẳng tới chân trời, sau khi nổ tung trên cao lại hóa thành tro núi lửa che khuất bầu trời, rơi lả tả xuống phía dưới, tạo thành kỳ cảnh che khuất bầu trời.

Bây giờ không ai có tâm tư đi tán thưởng phong cảnh này, mọi người giống như là bươm bướm trong gió mạnh, nhanh chóng lướt qua từng cột nham thạch nóng chảy. Còn ba người Cung Vũ, Lôi Thiềm, và Kim Duyệt lại cố tình đi chậm lại, đến gần La Chinh.

Biết sức lực của La Chinh suy giảm, thực lực cũng giảm xuống rất nhiều, tất nhiên lúc này sẽ tăng cường bảo vệ La Chinh...

Cũng may, tuy cột nham thạch nóng chảy này uy thế kinh người nhưng vận may của La Chinh lại không tệ. Xuyên qua đoạn đường này, chỉ thỉnh thoảng có mấy cột nham thạch nóng chảy lướt qua bên cạnh La Chinh, chỉ tính là hữu kinh vô hiểm mà thôi.

Song, người khác lại không may mắn như vậy.

Ít nhiều gì, nhóm võ giả ở đây đều bị ảnh hưởng bởi những cột nham thạch nóng chảy này. Sau khi những cột nham thạch nóng chảy kia xông lên trời, sẽ hóa thành vô số hạt nham thạch nóng chảy rơi lả tả xuống giống như thiên nữ tán hoa, cũng khó tránh né. Tuy rằng mưa nham thạch nóng chảy này không đủ để gây chết người, nhưng bị rơi trúng người cũng không phải là chuyện vui vẻ gì.

Trên đường đi, hai tỷ muội Hàm gia đều do chừng hai mươi vị Giới Chủ của Hàm gia bảo vệ. Nhưng khi đi qua đoạn đường này vẫn không tránh khỏi những cơn mưa nham thạch nóng chảy kia, nhất là Hàm Sơ Nguyệt, bộ áo bào tím kia đã bị đốt thành vài lỗ thủng.

Hai canh giờ sau, mọi người mới xuyên qua vùng núi lửa này. Sau khi thở phào nhẹ nhõm, mọi người quan sát lẫn nhau, ai nấy đều tương đối nhếch nhác.

Nhưng khi mọi người nhìn về phía La Chinh, trên mặt đều có vẻ kỳ lạ.

La Chinh vẫn mặc một bộ áo xanh bình thường, nhìn toàn thân trên dưới của hắn, hình như không một chỗ nào bị tổn hại, không ngờ hắn hoàn toàn không bị những cột nham thạch nóng chảy kia ảnh hưởng.

Mặc dù ba người Cung Vũ, Kim Duyệt và Lôi Thiềm chạy xung quanh La Chinh, nhưng ít nhiều gì trên người ba vị thủ lĩnh này cũng bị ảnh hưởng. Nhưng chỉ riêng La Chinh vẫn bình yên vô sự, chuyện này khiến cho mọi người cảm thấy hết sức kỳ quái, vận số này tốt đến mức không nói nên lời.

La Chinh cười khổ, tất nhiên đây lại là sắp xếp của Cưu Thánh. Cho dù đã đồng ý giúp đỡ bản thân, nhưng cũng không cần thiết làm lộ liễu như thế chứ?

Cũng may võ giả ở đây không quá nghi ngờ, chỉ cho là vận may của thằng nhãi La Chinh này tốt đến nghịch thiên. Sau khi nghỉ dưỡng sức tại chỗ một lúc, họ liền tiếp tục lên đường.

Sau khi đi qua vùng núi lửa này, phía trước liền xuất hiện một vách núi tối như bưng. Bốn phía vách núi này vuông vắn, nhẵn bóng như gương, ở chính giữa vách núi hình vuông này có một cửa động hình tròn.

“Chính là nơi đây, các vị đi theo ta!”

Cung Vũ xung trận lên ngựa trước, chạy thẳng về phía cửa động hình tròn kia.

Nhìn thấy dáng vẻ Cung Vũ tích cực như vậy, La Chinh quả thực cũng tò mò, rốt cuộc thứ họ bảo mình đi lấy là cái gì, hoặc có thể nói là thứ gì khiến bọn họ cho rằng họ có thể rời khỏi cấm địa Luyện Thần? Sớm biết vậy, vừa nãy nên hỏi Cưu Thánh một chút...

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.