Bách Luyện Thành Thần

Chương 1508





La Chinh nửa tin nửa ngờ trước lời của nhà tiên tri này.

Đối với La Chinh bây giờ, Thần Vực vẫn còn là một suy nghĩ xa vời.

Về phần cả Thần Vực sắp sửa đối mặt với cái gì, sợ rằng càng không liên quan đến La Chinh.

Cho nên trong lòng La Chinh không có chút gợn sóng nào trước tin tức nhà tiên tri này đưa ra. Trời sập xuống vẫn có các thần chống đỡ, phía trên thần còn có thánh nhân...

Song câu nói sau cùng của vị tiên tri này vẫn khiến trái tim La Chinh nảy mạnh lên.

Thằng cha này biết mình hấp thu bao nhiêu nguồn sức mạnh ư?

Nói cho cùng thì nguồn sức mạnh kia lấy từ sức mạnh của thánh nhân, võ giả bình thường hấp thu vài chục nghìn giọt đã coi như khá nhiều rồi.

Sợ rằng nguồn sức mạnh mà bất cứ vị võ giả nào hấp thu vào năm nay cũng tương đương với nguồn sức mạnh có thể hấp thu được trong một năm trước đây.

Còn nguồn sức mạnh mà La Chinh hấp thu lại càng nhiều hơn, hắn đã hút đi một phần ba hồ nguồn sức mạnh kia.

Đối phương biết mình đã hấp thu nhiều như vậy, liệu có bắt mình trả lại hay không?

Mặc dù La Chinh hơi hoảng loạn, nhưng hắn vẫn có lý do để bình tĩnh.

Bố trí một hồ nguồn sức mạnh lớn như vậy ở chỗ đó, còn để một quả cầu bát quái làm đảo ngược lực hấp dẫn, khiến cho võ giả tiến vào trong đó có thể rời đi. Đây hẳn là do người “chủ” trong lời nhà tiên tri sắp xếp, nếu người ta đã sắp đặt như vậy, chứng tỏ đối phương chẳng hề quan tâm việc có người tiến vào trong đó hấp thu nguồn sức mạnh.

Vấn đề duy nhất chính là thực sự La Chinh đã hấp thu quá nhiều.

Nếu hồ nguồn sức mạnh này chính là toàn bộ sức mạnh của vị thánh nhân kia, La Chinh lại trực tiếp lấy đi một phần ba thì không khỏi hơi quá đáng.

Nhà tiên tri nọ nhìn ra một chút bất an trên mặt La Chinh, liền mở miệng nói: “Có thể lấy đi bao nhiêu nguồn sức mạnh là bản lĩnh của chính ngươi, chủ của ta sẽ không để bụng.”

La Chinh mở to hai mắt mà hỏi, “Thật sự sẽ không để bụng ư?”

Nhà tiên tri cười khanh khách, “Chủ của ta chia võ giả trong cấm địa Luyện Thần làm hai loại người, cho dù là đến từ Thần Vực hay đến từ vũ trụ.”

La Chinh hỏi: “Hai loại nào?”

“Có hy vọng và không có hy vọng.” Nhà tiên tri trả lời.

“...”

Cách phân loại này khó tránh khỏi quá chung chung, La Chinh không biết phải nói tiếp thế nào, suy nghĩ một chút mới mở miệng hỏi: “Ta thuộc về loại nào? Có hy vọng ư?”

Nhà tiên tri lại lắc đầu, “Không.”

“Vậy là không có hy vọng rồi.” La Chinh cười khổ rồi nói, tuy rằng hắn cũng không biết rốt cuộc cái gọi là hy vọng này là hy vọng gì.

Không ngờ nhà tiên tri này vẫn lắc đầu, “Ngươi không thuộc về hai loại này. Từ khi chủ của ta thiết lập sáu thánh địa tu luyện lớn tới nay, đã bố trí sáu vị tiên tri ở trong. Sáu người chúng ta giúp chủ của mình sàng lọc võ giả bên ngoài tiến vào cấm địa Luyện Thần, chia ra làm hai loại võ giả này, có điều... ngươi thuộc về loại thứ ba.”

“Loại thứ ba là gì?” La Chinh hỏi.

“Người có thể biến hy vọng thành hiện thực.” Nếp nhăn trên gương mặt già nua kia của nhà tiên tri hoàn toàn giãn ra, để lộ nụ cười vui mừng, “Trong sáu thánh địa tu luyện lớn đã tìm ra bảy người, bảy người này cũng có thể đạt đến tiêu chuẩn loại thứ ba. Đáng tiếc trong Băng Sơn tộc ta vẫn chưa từng xuất hiện, cuối cùng ngày này cũng tới rồi.”

La Chinh xem như nghe hiểu ý tứ này. Cấm địa Luyện Thần là do vị thánh nhân kia tạo ra. Vị thánh nhân kia đã sáng lập rất nhiều nơi tu luyện lớn nhỏ, sáng lập ra sáu thánh địa tu luyện lớn, thậm chí còn tạo ra những chủng tộc khác nhau canh giữ ở trong thánh địa tu luyện này. Sau đó ông ta sẽ tạo ra sáu nhà tiên tri đứng ngoài thế tục, lẳng lặng quan sát tất cả võ giả ngoại tộc tiến vào thánh địa tu luyện.

Những nhà tiên tri này đang âm thầm đánh giá từng vị võ giả một.

Võ giả có thể giành được bùa thử luyện màu tím trong cấm địa Thần Luyện vốn đã được xem là người xuất sắc. Chỉ cần nâng cao thêm một bước nữa, đồng thời thể hiện được thực lực và thiên phú của mình ra, là đủ để giành được đối tượng mà bản thân vừa ý!

Chẳng trách...

La Chinh cũng tò mò, hình như Băng Sơn tộc này không hề cần bùa thử luyện kia, vậy vì sao nhất định phải thu bùa thử luyện?

Dù sao vật kia không thể ăn, chỉ có thể dùng làm tiền và tài nguyên trao đổi với ngoại tộc. Nhưng Băng Sơn tộc hoàn toàn tự cung tự cấp, căn bản cũng không cần tài nguyên gì.

Thực ra bùa thử luyện này chỉ là một vật chứng nhận tư cách mà thôi, để mang đến khó khăn nhất định cho việc sàng lọc, miễn cho chó mèo gì cũng tiến vào được trong sáu thánh địa tu luyện lớn.

“Ngươi là người duy nhất phù hợp với loại thứ ba trong Băng Sơn tộc ta, cho nên ta có thể giao cái này cho ngươi.” Nói xong, trong tay nhà tiên tri xuất hiện một lá bùa thử luyện màu đen. “Ta tin là ngươi biết giá trị của bùa thử luyện này.” Sau khi nói xong, nhà tiên tri tỏ vẻ đắc ý.



Nhà tiên tri này cũng không biết La Chinh tiến vào Băng Sơn tộc như thế nào.

Theo lệ thường, khi một võ giả xuất hiện ở nơi giáng sinh nào đó xong, thì sẽ bắt đầu hoàn thành các loại nhiệm vụ, phấn đấu vì các loại bùa thử luyện.

Tuy rằng bùa thử luyện này chia làm năm màu đen, tím, đỏ, xanh, trắng.

Nhưng trong mắt tất cả võ giả ngoại tộc, bùa thử luyện màu tím chính là bùa thử luyện cấp cao nhất!

Trong cấm địa Luyện Thần, bùa thử luyện màu đen gần như chỉ là truyền thuyết, chỉ nghe nói đến vài lần, song căn bản chưa từng có ai thấy qua!

Về sau, mọi người dứt khoát cho rằng cấm địa Luyện Thần này căn bản không có bùa thử luyện màu đen. Vì vậy bùa thử luyện màu tím trở thành bùa thử luyện cấp cao nhất.

Nhưng bọn họ không biết rằng, thực ra bùa thử luyện màu đen thật sự có tồn tại, chẳng qua người lấy được lại quá ít.

Phải là võ giả loại thứ ba theo lời nhà tiên tri thì mới có tư cách nhận được bùa thử luyện màu đen.

Như vậy, trước La Chinh cũng chỉ có bảy vị võ giả đã nhận được bùa thử luyện màu đen...

La Chinh hưởng sái Hàm Lưu Tô mới tiến được vào thánh địa luyện thể, hắn căn bản không có một khái niệm rõ ràng về việc phân loại bùa thử luyện màu đen, tím, đỏ, xanh, trắng.

Nhà tiên tri ở đây nhiều năm như vậy, cũng đã tưởng tượng ra hình ảnh mình trao bùa thử luyện màu đen này vô số lần. Ông vốn cho rằng khi La Chinh nhìn thấy bùa thử luyện màu đen này sẽ vô cùng kinh ngạc và kích động.

Thế nhưng trên mặt La Chinh không có bất kỳ biểu cảm gì, chỉ tiện tay nhận lấy bùa thử luyện màu đen này mà thôi.

“Đây là bùa thử luyện màu đen đó.” Nhà tiên tri lại nhấn mạnh, mặc dù không lên giọng nhưng nói cho cùng ông vẫn muốn nhắc nhở về sự quý báu của thứ này một chút.

“Tốt hơn bùa thử luyện màu tím kia chứ?” La Chinh hỏi, hắn từng thấy Hạ tả vệ lấy bùa thử luyện màu tím ra giao cho Băng Sơn tộc. Trong mắt Hàm Lưu Tô thì bùa thử luyện màu tím này cũng bình thường thôi, có thể tùy ý lấy ra thoải mái. Nếu như bùa thử luyện màu đen này tốt hơn bùa thử luyện màu tím thì chính là một cấp bậc tốt.

“Đương, đương nhiên...” Nhà tiên tri của Băng Sơn tộc đã không biết nên nói cái gì cho phải. Nếu La Chinh hỏi vấn đề này, chứng tỏ hắn căn bản không hiểu cách phân loại bùa thử luyện. Thế thì tên nhóc này là lấy được bùa thử luyện màu tím để tiến vào Băng Sơn tộc như thế nào?

Song, cuối cùng thằng nhóc này sẽ hiểu được chỗ tốt của thứ này! Nhà tiên tri oán giận nghĩ, bù đắp sự mất cân bằng trong lòng mình.

“Còn thứ mà bọn Lôi Thiềm theo đuổi, nếu ngươi có thể giúp họ thì cũng là một loại rèn luyện. Nhưng nói cho cùng thì sinh linh của cấm địa Luyện Thần chúng ta không thoát ra ngoài được, chủ của ta không ban cho chúng ta con đường vượt qua Thiên Đạo.” Nhà tiên tri lắc đầu cười khổ nói.

Những thánh nhân khác khi xây dựng Thiên Đạo thì còn để lại cho một cây cầu độc mộc, để cho võ giả trong vũ trụ có thể vượt qua rồi tiến vào Thần Vực.

Nhưng chủ nhân của cấm địa Luyện Thần này căn bản chưa từng xây dựng Thiên Đạo, trong này không tồn tại Thiên Tôn, sinh linh trong đó vĩnh viễn không thể rời khỏi nơi đây...

Thứ bọn Lôi Thiềm mưu cầu, cũng là thứ mà năm thánh địa tu luyện lớn khác đang mưu cầu. Nhưng trong lòng các nhà tiên tri của sáu thánh địa lớn này lại biết rõ, cái họ theo đuổi chẳng qua chỉ là một giấc mộng hão huyền!

Nhìn từ góc độ này thì thấy rất nhiều chủng tộc trong cấm địa Luyện Thần thậm chí còn không bằng cả sinh linh thứ cấp.

Nghe thấy câu cảm thán này, La Chinh xem như đã hơi hiểu được tâm thái của đám người Lôi Thiềm.

Khi tranh đấu trong võ đạo, nếu không có đối thủ thì đã mất đi ý nghĩa của chữ “tranh”, như vậy cuối cùng võ đạo này không thể đi xa được.

Lôi Thiềm bọn họ có dựa vào nguồn sức mạnh để tu luyện hùng mạnh hơn nữa thì cũng chỉ có thể an phận ở một góc, không thể tranh tài với đám võ giả trong Thần Vực, bọn họ cũng mất đi động lực tiến tới!

Thậm chí La Chinh còn có một suy đoán hơi ác ý, thứ Lôi Thiềm ủy thác mình lấy từ trong lửa ra căn bản là một tồn tại không có thực. Vật kia chẳng qua là một nhiệm vụ không thể nào hoàn thành mà thánh nhân lập ra, nhằm duy trì sức hấp dẫn thần bí đối với chủng tộc canh giữ sáu thánh địa tu luyện lớn, để cho những chủng tộc này có một lý do phấn đấu. Nó giống như là quả chuối treo ở trước mặt con lừa, vĩnh viễn không thể ăn được.

Đương nhiên, chuyện này không liên quan gì đến La Chinh.

Hắn đã nhận lời với Lôi Thiềm thì dĩ nhiên sẽ giúp hắn lấy vật ở trong lửa ra.

La Chinh mang theo bùa thử luyện màu đen rời khỏi túp lều của vị tiên tri.

Cuộc khảo nghiệm nọ đã kết thúc, Lôi Thiềm cùng La Chinh quyết định ngày xuất phát, cũng không hỏi dò nhà tiên tri nói với La Chinh cái gì...

Cho dù hỏi thì La Chinh cũng sẽ không nói. Huống hồ nhà tiên tri cũng dặn đi dặn lại là không thể nói những chuyện này cho Băng Sơn tộc, càng không thể nói với Lôi Thiềm.

Vào buổi tối cùng ngày, đột nhiên La Chinh cảm thấy thế giới trong cơ thể của mình truyền đến một chút cảm giác khác thường, hắn nhìn vào bên trong thì bèn thấy kinh hãi.

Không ngờ chỉ qua một thời gian ngắn ngủi mà thế giới trong cơ thể hắn lại tiến hóa nhanh như vậy, đã bắt đầu bùng nổ chiến tranh rồi!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.