Bách Luyện Thành Thần

Chương 1381





Nếu La Chinh chỉ dựa vào một ngọn núi Nguyên Từ Thần thì có lẽ Hiên Viên Thần Phong sẽ không bị động như vậy. Nhưng khổ nỗi tên này còn luyện cả bí pháp Cơ gia…

Lúc này Hiên Viên Thần Phong thấy cực kỳ uất hận!

Điểm mạnh của hắn không phải ở sức mạnh, so về tốc độ thì cũng không thua kém bao nhiêu so với La Chinh. Lợi thế của hắn chính là sức mạnh trong thương pháp. Như vậy, La Chinh đã hoàn toàn ngăn cản được đòn tấn công sở trường của hắn…

Sau khi La Chinh khiến bóng thương màu tím tiêu tan, hắn lại quay ngược lần nữa rồi đâm thẳng vào bóng thương thứ hai, sau đó là cái bóng thứ ba…

Sau khi đâm nát ba bóng thương, La Chinh chợt ngừng lại rồi tiến về phía Hiên Viên Thần Phong. Một tay hắn cầm kiếm, trên thân kiếm có vài tia sáng vàng xám lấp lóe, tay còn lại thì trống không, chỉ tỏa ra một luồng ánh sáng xanh biến thành một cái khiên trong suốt.

Nếu lực nguyên từ có thể dễ dàng phá hủy công kích phóng ra từ cây thương của Hiên Viên Thần Phong thì tất nhiên hắn không cần bỏ chạy nữa. Kẻ phải chạy trốn không phải hắn, mà là Hiên Viên Thần Phong!

“Chết đi!”

Đối mặt với La Chinh, Hiên Viên Thần Phong bất chợt nổi cáu, đâm ra một thương nữa, ánh sáng màu tím tựa như đóa hoa nở rộ, tuôn trào ra từng luồng lực quy tắc đan cài vào nhau. Đây là sức mạnh chân lý, là quy tắc tạo nên quy tắc. Nhưng Hiên Viên Thần Phong còn chưa có khả năng để xây dựng quy tắc.

Chẳng qua việc phá hủy quy tắc thì vẫn dễ hơn xây dựng nhiều, nên hắn có thể sử dụng luồng sức mạnh này để phá hủy nó!

Nhưng một thương này lại không được thúc giục bởi sức lực sung mãn, cây thương vốn phá hủy được mọi quy tắc mà giờ lại có vẻ trống rỗng vô lực.

Thế nên chiêu này La Chinh có thể ung dung mà đỡ.

“Đến lượt ta.” La Chinh ở phía sau cái khiên trong suốt mỉm cười thản nhiên. Thanh kiếm trong tay như một tia chớp, đâm thẳng về phía Hiên Viên Thần Phong!

“Vụt vụt vụt…”

Từ đầu đến cuối, La Chinh chém ra bốn nhát kiếm liên tiếp.

Trong đó có hai nhát kiếm bị Hiên Viên Thần Phong tìm ra sơ hở và phá được, nhát kiếm thứ ba thì chém chính xác vào ngực Hiên Viên Thần Phong, tạo ra một vết thương dài một thước, lộ cả xương trắng ghê rợn.

Còn nhát kiếm thứ tư thì xuyên thẳng qua ngực Hiên Viên Thần Phong!

Máu tươi chảy dọc theo bàn cờ thiên địa, vết máu loang lổ chảy thành một đường trên bàn cờ. Cuối cùng, do Hiên Viên Thần Phong bị thương khắp người nên La Chinh tạm thời không tấn công tiếp nữa, mà chỉ đứng sững ở một góc bàn cờ.

Hiên Viên Thần Phong mặc áo gấm, nên trông hắn chỉ hơi kiệt sức mà thôi. Chỉ có điều, xương trắng nơi vai trái đã lộ ra khiến người ta ghê người, còn trước ngực thì chảy máu ròng ròng, làm gì còn dáng vẻ anh tuấn phi phàm nữa?

“Ngươi có thể nhận thua.”

La Chinh nói. Trên chuôi kiếm ngưng tụ ra ánh sáng hai màu vàng xám lần thứ hai, không ngừng lập lòe trên mũi kiếm.

Nghe La Chinh nói vậy, vẻ mặt Hiên Viên Thần Phong có nét bi thương. Đồng tử của hắn chỉ toàn sự không phục mãnh liệt, cả người hắn đều run lên…

Không ngờ hắn lại thua nhanh gọn đến thế.

“Cuối cùng cũng xong…”

“Vẫn là La Chinh giành được hạng nhất!”

“Hiên Viên Thần Phong bị áp chế gắt quá, gần như không có sức đánh trả luôn! Có khi hắn còn không bằng Hoa Thiên Mệnh. Nếu hắn tranh vị trí thứ hai với Hoa Thiên Mệnh thì chắc tình hình cũng không mấy lạc quan!”

Không ít người bắt đầu bàn tán, cho rằng lúc này đã xác định được thắng bại.

Nhưng bây giờ Hiên Viên gia vẫn yên lặng.

Nguyên Tội Thiên Tôn khép mình trong trường bào vừa dày vừa nặng. Trước mắt ông ta là một làn sương đen đặc, không ai thấy rõ vẻ mặt…

“Thần Phong thua, vậy cũng tốt.” Giọng của Nguyên Tội Thiên Tôn chậm rãi truyền đến. Trong giọng nói ấy như có một ma lực đặc biệt nào đó, tràn ngập uy nghiêm khiến người nghe đều phải khuất phục.

“Theo số mệnh trên bàn cờ thiên địa, hạng nhất vốn đã là của nó, mọi biến số đều không thể ảnh hưởng được. Chẳng qua tự nhiên lại có một kẻ không có số mệnh. Hừ, La Chinh chính là biến số lớn nhất.” Người bên cạnh Nguyên Tội Thiên Tôn thở dài.

“Số mệnh là một chuyện. Vốn dĩ không chết thì chẳng ai đoán trước được chuyện tương lai…” Nguyên Tội Thiên Tôn đang nói dở thì lại thấy Hiên Viên Thần Phong bất ngờ ném trường thương Hồng Anh trong tay xuống, dùng hai tay lôi một mảnh vỡ tinh tế ở ngực ra!

Lúc mảnh vỡ xuất hiện, bao bên ngoài nó còn là máu của Hiên Viên Thần Phong!

“Mảnh vỡ Thiên Đạo!”

Thấy vậy, mắt La Chinh cũng lóe sáng!

Tên này cũng có một mảnh vỡ Thiên Đạo…

Trước đây, La Chinh cũng từng lấy được một mảnh vỡ Thiên đạo khi ở đáy của tháp Tội Ác. Nhưng hắn vẫn chưa từng phát huy công năng của nó. Theo như lời Huân nói, mỗi mảnh vỡ Thiên Đạo đều ghi lại trong đó các quy tắc hoàn toàn khác nhau.

E rằng phải là Thiên Tôn thì mới ra tay kích hoạt được sức mạnh của mảnh vỡ này.

Rốt cuộc trong mảnh vỡ Thiên Đạo là gì, đến nay La Chinh vẫn chưa biết rõ.

Mà bây giờ, hắn cũng không định cản Hiên Viên Thần Phong…

Nhưng nếu La Chinh không cản thì cũng sẽ có người khác cản.

“Thần Phong! Dừng tay!”

Nguyên Tội Thiên Tôn chợt gào lên khi thấy cảnh ấy!

Tiếng gào này còn lớn gấp mười lần tiếng phát ra từ Thét Lệnh!

Toàn bộ yêu thú trong vũ trụ đang trú dưới đất bắt đầu rối loạn. Cùng lúc đó, không ít mãnh thú mạnh mẽ đang ngủ say lập tức bừng tỉnh!

Vào khoảnh khắc đó, vô số võ giả đều bịt kín tai mình lại.

Thậm chí giọng nói này còn phá tan giới hạn của chiến trường mộng ảo, truyền vào cuộn tranh kia, rồi không ngừng vang vọng ở thế giới trong đó.

“Thần Phong… Dừng tay… Dừng tay… Dừng tay…”

Giọng nói kia dường như đến từ một nơi rất xa, nên sau khi truyền vào cuộn tranh, âm lượng đã nhỏ đi rất nhiều.

Giọng nói này khiến đôi tay của Hiên Viên Thần Phong khẽ run lên, khiến hắn không giữ được mảnh vỡ. Mảnh vỡ Thiên Đạo rơi thẳng xuống bàn cờ, ngay cả tinh huyết bao ngoài mảnh vỡ cũng tóe ra thành một bông hoa…

Trong lòng Hiên Viên Thần Phong bây giờ đang nổi đầy bão tố, không ngừng mâu thuẫn!

Hắn tuyệt đối sẽ không chịu thua La Chinh như vậy.

Dĩ nhiên, Đại Thế trong vũ trụ chính là tai họa lớn, nhưng đó cũng là một dịp may khó có thể tưởng tượng!

Mà vai chính trong trận này chỉ có thể là hắn, tuyệt đối không thể là người khác…

Chính niềm tin đã khiến hắn tự tin rằng: Ngoài hắn ra thì không còn ai nữa.

Nhưng lúc này, khi đối mặt với La Chinh - người mà hắn không thể thắng nổi, niềm tin của hắn lại dao động dữ dội.

Để bảo vệ tâm cảnh, hắn chỉ có thể tận dụng mảnh vỡ Thiên Đạo. Đây là cơ hội chiến thắng duy nhất của hắn!

Không ngờ tiếng gào kia lại khiến hắn giật mình tỉnh ngộ!

Việc lấy mảnh vỡ Thiên Đạo ra ở đây đã là tối kỵ trong tối kỵ, thế mà hắn còn muốn sử dụng mảnh vỡ Thiên Đạo này nữa sao?

Mắt hắn lóe lên một tia kiên quyết. Chỉ cần sử dụng mảnh vỡ Thiên Đạo thì La Chinh tuyệt đối không phải đối thủ của mình. .

Nhưng mảnh vỡ Thiên Đạo lại ảnh hưởng đến toàn bộ kế hoạch tiếp theo của Hiên Viên gia, nên lão tổ đã nỗ lực hết sức để ghép mảnh vỡ này vào cơ thể hắn.

Nếu bây giờ sử dụng mảnh vỡ Thiên Đạo ở đây thì chắc chắn bí mật sẽ bị lộ trước mắt tất cả mọi người trong vũ trụ. Cái giá này quá lớn đối với Hiên Viên gia, lớn đến mức gần như không thể tưởng tượng được!

“Thần Phong! Không thể được… Không thể được…”

Ngay sau đó, giọng nói của lão tổ lại vang lên lần nữa. Thậm chí lúc này giọng nói tràn ngập uy nghiêm kia còn có chút giọng điệu nài nỉ…

Lúc này vẻ mặt Hiên Viên Thần Phong đầy khổ sở. Nội tâm hắn rất rối rắm, nhưng hắn cũng đã thấy được một điểm!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.