Bách Luyện Thành Thần

Chương 1336





Từ mười một người này có thể nhìn ra được chủng tộc nào có tiềm lực lớn nhất của vũ trụ, đó chính là Chư Thần Vô Niệm.

Liệt Thiên Hàn, Hiên Viên Thần Phong và Cơ Lạc Tuyết đều đến từ bốn gia tộc lớn của Chư Thần Vô Niệm. Hoa Thiên Mệnh là võ giả phi thăng đến Chư Thần Vô Niệm, nên cũng được xem là một thành viên ở đây.

Riêng bọn họ đã chiếm bốn suất rồi.

Ngoài ra còn có một người của Yêu Dạ tộc, một người của Ma tộc, một người của thánh vực Vạn Phật.

Thảm nhất chính là liên minh Nhân Đạo.

Lần này, liên minh Nhân Đạo chỉ có một Đạo Tử tiến vào tốp ba trăm người. Mà vị Đạo Tử đó đã bị Liệt Thiên Hàn loại cách đây không lâu, có thể nói là toàn quân bị diệt.

Nhưng La Chinh lại là võ giả phi thăng của thánh địa thuộc liên minh Nhân Đạo, tạm thời được coi là thành viên ở đây. Bây giờ liên minh Nhân Đạo chỉ có thể trông đợi vào biểu hiện của La Chinh.

Thế cục trên bàn cờ đã trở nên kỳ diệu.

Sau khi cờ đen bóp chết con rồng lớn cờ trắng thì cứ thể tiến thẳng lên, cắt thành chiếm đất khắp bốn phía xung quanh. Bây giờ, cờ đen đã chiếm thế thượng phong tuyệt đối.

Cảnh tượng này trong mắt rất nhiều Thiên Tôn đương nhiên đã trở thành tình thế cực kỳ bất lợi.

Từ bố cục tổng thể mà suy ra thế cục, Nhân tộc thịnh vượng đã là quá khứ.

Khi con rồng cờ trắng bị giết, quần hùng cắt cứ, đây chính là hiện tại...

Bây giờ, tình thế vô cùng bị động trên ván cờ kia chính là tương lai.

Số cờ trắng quá ít, lại càng bất lợi, đại diện cho nguy cơ lần này sẽ rất nghiêm trọng.

Các Thiên Tôn suy đoán, chỉ sợ trăm người thuộc các chủng tộc trong vũ trụ cũng chẳng còn nổi một. Cho dù là ba chủng tộc lớn mạnh nhất thì cũng sẽ bị tổn thất nghiêm trọng.

Tình thế này vô cùng khó coi.

Có lẽ sinh linh bị hủy diệt trong vũ trụ sẽ phải được tính bằng con số hàng chục nghìn.

Suy diễn trên bàn cờ thiên địa còn chưa xong, thế cục sau đó có lẽ sẽ còn thay đổi một chút, nhưng cũng có khả năng sẽ hỏng bét thêm. Cờ trắng mất hết, rất có thể toàn bộ vũ trụ sẽ bị tiêu diệt, diễn kỷ này sẽ sớm kết thúc.

Nhưng bọn họ thân là Thiên Tôn, lại không thể thay đổi được điều gì.

Bởi vì mặc dù số mệnh của bọn họ rất khó tính ra, nhưng dù sao số mệnh cũng đều đã định sẵn.

Cường giả trong vũ trụ sẽ là nhân vật chính trong Đại Thế Chi Tranh, cũng chỉ có bọn họ mới có khả năng thay đổi vận mệnh của thời đại này.

Đương nhiên...

Thiên Tôn bình thường sẽ nghĩ như vậy.

Nhưng một số Thiên Tôn thượng vị tất nhiên sẽ nghĩ khác.

Ví dụ như lão tộc trưởng của Thiên Vị tộc, hay như Nguyên Tội Nguyên Tôn...

Mặc dù bọn họ không được sinh ra trong đại thế này, nhưng cũng là kỳ tài suốt hàng tỉ năm qua.

Cấp độ tìm tòi nghiên cứu của bọn họ đã tiến thêm một bước.

Mệnh số trong Thiên Đạo thật sự không thể phá vỡ?

Thiên Tôn gánh chịu số trời, chẳng lẽ lại cứ phải trói buộc bản thân, không thể trở thành thần?

Đương nhiên những quy tắc này chính là kỷ luật thép trong vũ trụ, nhưng quy tắc chính là dùng để phá vỡ. Với cấp độ của bọn họ, thứ mà bọn họ thăm dò chính là căn nguyên huyền bí nhất của Thiên Đạo.

Mười một người trên bàn cờ thiên địa đang lẳng lặng chờ ngón tay trên bầu trời.

Không bao lâu sau, ngón tay lại xuyên qua tầng mây, chậm rãi rơi xuống, cầm một quân cờ đen, là Khê Ấu Cầm.

“Cạch!”

Trong nháy mắt, quân cờ của Khê Ấu Cầm đã bị ném xuống bàn cờ.

Hiện tại, trên bàn cờ chỗ nào cũng có thể là nước cờ phân định thắng bại. Có thể nói, sai một nước cờ có thể loạn cả bàn cờ!

Nhưng mà...

Quân cờ đen lại rơi vào một nơi không quan trọng cho lắm.

Mọi người đều kinh ngạc ra mặt.

Không biết ngón tay kia đặt quân cờ đen ở đây là có ý gì?

Khê Ấu Cầm tinh thông cầm kỳ thi họa. Nàng đứng trên bàn cờ, cũng thấy được nước cờ này có gì đó không ổn, gương mặt không khỏi hiện lên nét kinh ngạc.

Rất nhanh, ngón tay kia lại hướng về phía một quân cờ khác.

Chư Thần Vô Niệm, Hiên Viên Thần Phong.

Cho dù là ai thì khi biết được đối thủ của mình là Hiên Viên Thần Phong, sắc mặt cũng sẽ không tốt được, phần lớn đều cho rằng mình xui xẻo.

Vậy mà lúc này, mọi người lại nói Khê Ấu Cầm thật may mắn.

Bởi vì quân cờ trắng cũng rơi vào một nơi kỳ lạ.

Nơi hai quân cờ này rơi xuống cũng không phải là vị trí ăn quân của đối phương nên thành ra không xuất hiện cuộc chiến loại bỏ. Nếu hai bên không muốn chiến đấu, cứ trực tiếp nhận thua là được.

Khê Ấu Cầm nhẹ nhàng bước xuống quân cờ, giẫm chân trên bàn cờ.

Đối với Khê Ấu Cầm, có thể nói khi nàng đứng đây là đã hoàn thành sứ mệnh mà sư phụ giao cho.

Sư phụ cũng không gây áp lực quá lớn cho nàng. Huống chi trận chiến này cũng không phải trận chiến loại bỏ.

Bảo một người lúc nào cũng lười biếng như nàng phát huy hết mình là một chuyện rất khó.

Cho nên, nàng lướt trên bàn cờ, nở một nụ cười xinh đẹp, định nhận thua.

Trên thực tế, đại đa số mọi người cũng có thể đoán ra được quyết định của Khê Ấu Cầm. Đối mặt với Hiên Viên Thần Phong, nhận thua là lựa chọn sáng suốt nhất.

Nhưng nàng vừa định mở miệng, Hiên Viên Thần Phong đã nói trước: “Ấu Cầm cô nương, có thể giao đấu với nàng ở đây, Thần Phong ta cảm thấy rất vinh hạnh.”

“Sao?” Khê Ấu Cầm chớp mắt, nhìn Hiên Viên Thần Phong đang mỉm cười cách đó không xa: “Ta không có ý định giao đấu với ngươi, ta muốn nhận thua.”

“Không được.” Hiên Viên Thần Phong ngăn lại ngay.

“Vì sao?” Khê Ấu Cầm cảm thấy kinh ngạc. Nàng đã nhận thua rồi mà cũng không được sao?

Hiên Viên Thần Phong cười nói: “Ấu Cầm cô nương, cô nương có biết bàn cờ thiên địa này dùng để dự đoán thế cục vũ trụ trong tương lai không?”

“Ừm.” Mặc dù nàng mơ hồ biết được ngụ ý chung của bàn cờ này, nhưng nàng lại không quá quan tâm đến nó. Là một cô gái, chỉ cần ở bên cạnh người mình yêu là thỏa mãn lắm rồi. Mấy thứ ngổn ngang trong vũ trụ kia chẳng liên quan đến nàng.

Thấy phản ứng lạnh nhạt của Khê Ấu Cầm, sắc mặt Hiên Viên Thần Phong cũng hơi thay đổi. Hắn bước vài bước sang một bên bàn cờ, nói: “Hiên Viên Thần Phong ta từ nhỏ không chỉ tu luyện võ đạo, mà tinh thuật, chiêm thuật... cũng đã từng tìm hiểu. Nàng nhìn đi, kiếp tranh đó là do nàng tạo ra.”

Hiên Viên Thần Phong chỉ vào một quân cờ đen, là vị trí của một vị Thiên Kiêu đã bị Khê Ấu Cầm loại bỏ trước đây.

Khê Ấu Cầm không lên tiếng, chỉ dùng sắc mặt kỳ quái nhìn Hiên Viên Thần Phong. Trong lòng nàng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. Hắn nói với nàng những thứ này chẳng khác nào ông nói gà bà nói vịt. Nhưng nàng cũng không định tranh cãi với hắn.

Nói xong, Hiên Viên Thần Phong lại chỉ vào một hướng khác: “Nơi này có ba lối thoát tiên*, một kiếp tranh, đều do Hiên Viên Thần Phong ta bố trí. Nếu nơi này được dẫn xuất lần nữa, chính là sự tương liên giữa ta và ngươi.”

* Thoát tiên, kiếp tranh: Đều là những nước đi trong cờ vây.

Lúc trước, khi nghe Hiên Viên Thần Phong nói vậy thì không chỉ Khê Ấu Cầm nghe không hiểu, mà những người còn lại cũng giống như lọt vào đám sương mù. Tuy nhiên, sau khi hắn giải thích như vậy, một số người đã dần dần hiểu ra.

Hiên Viên Thần Phong đột nhiên ngẩng đầu, nhìn đám mây mù trên bầu trời, không biết là hắn đang nói chuyện với Khê Ấu Cầm hay là cô gái thần bí đang ẩn mình trong Thiên Đạo kia: “Nếu ta đoán không sai thì hai quân cờ một đen một trắng này chính là ‘triêu thiên sách nhị’, từ đó đi tiếp thì chính là bọ ngựa bắt ve, hoa đào song tinh, ha ha...”

Sau đó, hắn im lặng không nói nữa.

Lời này của hắn chính là nói cho người trong toàn bộ vũ trụ này biết.

Một số người có trí tuệ, sau khi nghe Hiên Viên Thần Phong nói xong thì mắt bỗng sáng lên.

Không ít Thiên Tôn có ánh mắt không khỏi tán thưởng khi nhìn Hiên Viên Thần Phong. .

“Không hổ là nhân tài kiệt xuất của vũ trụ. Đại Thế Chi Tranh lần này cần gì tranh đấu nữa, hắn chính là người đứng nhất...”

“Hổ thẹn, thân là Thiên Tôn, sống cũng đã trăm triệu năm, vậy mà ta còn kém một bước, tầm nhìn còn chẳng bằng hắn.”

“Ha ha, Thần Phong con ta, quả nhiên không làm ta thất vọng.”

Cùng lúc đó, giọng nói của các vị Thiên Tôn vang lên. Lời khen ngợi của bọn họ được truyền khắp vũ trụ qua Thét Lệnh.

Nhưng âm thanh này lại không thể truyền vào trong chiến trường mộng ảo, thế nên mười một người ở đây tất nhiên không nghe thấy.

Khê Ấu Cầm chớp mắt. Nếu nói về cờ vây thì nàng hiểu, nhưng thông qua bàn cờ để suy tính số mệnh thì nàng lại chẳng biết chút nào.

“Chẳng biết ngươi nói cái gì nữa, tạm biệt.”

Bên kia Hiên Viên Thần Phong vừa mới dõng dạc nói, bên này Khê Ấu Cầm đã quay đầu bước đi, trở lại trên quân cờ của mình, xem như nàng đã từ bỏ trận thi đấu này.

“Khoan đã...” Hiên Viên Thần Phong nào biết Khê Ấu Cầm lại quay đầu rời đi như thế, nên hắn lập tức lên tiếng ngăn lại.

Khê Ấu Cầm quay đầu lại, vẻ mặt không kiên nhẫn: “Muốn nói gì thì nói thẳng đi, ta chẳng hiểu gì về tính toán số mệnh cả.”

“Ta muốn nói, xu thế của ván cờ này không những chỉ ra tình thế đang hỗn loạn của vũ trụ, mà còn có ý nghĩa rằng mười một người chúng ta là nhân vật chính trong vũ trụ này, gặp nhau chính là số mệnh. Quân cờ của nàng đã chặn quân của ta, vậy trong đại thế này nàng cũng chính là người của ta.” Lúc này, Hiên Viên Thần Phong “phiên dịch” lại cho Khê Ấu Cầm một lần, gương mặt đầy tự tin.

Nghe xong, Khê Ấu Cầm nhìn chằm chằm Hiên Viên Thần Phong, hơi sững sờ.

Sắc mặt Hiên Viên Thần Phong rất lạnh nhạt, mày rậm mắt to, khí khái phi phàm, chính là mỹ nam trong mắt trăm nghìn thiếu nữ. Hắn rất muốn nhìn xem phản ứng của Khê Ấu Cầm thế nào.

Nhưng Khê Ấu Cầm chỉ im lặng, sau đó bật ra ba chữ: “Đồ thần kinh.”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.