Bách Luyện Thành Thần

Chương 1298





La Chinh bay vụt vào trong thành chính, khí thế hắn phát ra khiến không ít võ giả chú ý.

Đám võ giả đều tỏ vẻ kiêng dè ra mặt.

Cảnh tượng hắn và Minh Đạo giao đấu vẫn còn hiện rõ mồn một trước mắt. Người này tuyệt đối không phải là kẻ mà đám võ giả bình thường có thể trêu vào được.

Ánh mắt La Chinh hờ hững đảo qua những người này, sau đó lướt qua đỉnh đầu bọn họ.

Điểm mộng ảo trong cơ thể bọn họ nhiều nhất cũng chỉ có mấy trăm nghìn điểm, ít thì là mấy trăm điểm, tất nhiên La Chinh không có hứng thú. Lúc này, mục tiêu của hắn chỉ nhằm vào Minh Đạo.

Đốm sáng đỏ kia bay đi, sau đó rơi xuống phía tây thành chính. Chờ La Chinh bay đến nơi, đốm sáng đó đã phóng to ra, hóa thành một hình tròn cao bằng một người, Minh Đạo sẽ được tái sinh trong hình tròn đó.

Cho dù Thiên Đạo rất mạnh mẽ, nhưng cũng không thể đồng thời làm sống lại và tái tạo thân thể cho nhiều võ giả như vậy.

Nhưng hễ là võ giả tiến vào chiến trường mộng ảo, lúc này đều được ánh sáng Thiên Đạo bao phủ, chỉ cần đưa hình chiếu bản thể của võ giả về là được.

Nhưng La Chinh không hiểu vì sao sau khi lấy hình chiếu về thì lại không lấy luôn hình chiếu của trang bị đi theo bên người...

Hắn vẫn một tay cầm kiếm, một tay cầm thương canh giữ bên cạnh vòng sáng.

Một lúc sau, chùm sáng bao quanh Minh Đạo bắt đầu dao động. Một bóng người bước ra từ bên trong.

Khi bóng người kia vừa mới bước ra, La Chinh mỉm cười, đâm trường thương trong tay trái ra.

Mặt Minh Đạo đầy vẻ đau khổ. Y hoàn toàn không có cơ hội bỏ chạy, cũng không có cơ hội đánh trả. Vừa mới bước ra khỏi chùm sáng đã không thể chống cự, bị La Chinh giết chết một lần nữa.

“Vèo!”

Lần này, trên người Minh Đạo vẫn không tuôn ra điểm mộng ảo.

Một đốm sáng màu đỏ bao quanh linh hồn Minh Đạo bay về một hướng khác của thành chính.

“Phải giết chết tên này ba lần. Như vậy mới hết ba tấm lệnh miễn trừ của y.” La Chinh xoay trường thương trong tay một vòng, lại lao theo đốm sáng đỏ lần nữa.

Không bao lâu sau, Minh Đạo đã sống lại bên trong chùm sáng. Cũng không ngoài dự đoán, y lại “ăn” luôn một thương của La Chinh.

Ba tấm lệnh miễn trừ của Minh Đạo đã bị dùng hết. Sau khi bị La Chinh giết chết ba lần, y không thể bảo vệ điểm mộng ảo trong cơ thể mình nữa.

“Vù vù vù...”

Khi La Chinh thu hồi trường thương, điểm mộng ảo bỗng nhiên tuôn ra.

Điểm mộng ảo ùn ùn kéo đến, thu hút ánh nhìn của người khác. Các võ giả đang đứng xung quanh nhìn thấy nhiều điểm mộng ảo như vậy thì hai mắt đều hau háu.

Nếu hấp thu số điểm mộng ảo này, bọn họ sẽ lập tức tiến vào tốp một trăm người đứng đầu Đại Giới này.

Nhưng Minh Đạo bị La Chinh giết chết, nên điểm mộng ảo của y sẽ thuộc về La Chinh. Nếu những người khác muốn lấy số điểm mộng ảo này, thì chỉ có thể đánh chết La Chinh mới được. Tuy nhiên, La Chinh không cướp điểm mộng ảo của họ thì thôi, có ai dám đi cướp điểm của La Chinh chứ?

Ánh mắt La Chinh chưa hề dừng lại trên đám điểm mộng ảo này. Một đốm sáng màu đỏ bắn ra từ thi thể Minh Đạo, bao phủ y rồi tiếp tục bay về một góc khác của thành chính. Cùng lúc đó, La Chinh cũng bắt đầu đuổi theo.

Giết chết Minh Đạo một lần thì mới chỉ rút được một nửa điểm mộng ảo trong cơ thể y. La Chinh đang định vắt sạch điểm mộng ảo của Minh Đạo.

Về phần số điểm mộng ảo nhiều thế kia, chúng đang bay theo sau lưng La Chinh.

Minh Đạo được chùm sáng bao phủ, sắc mặt tái xanh.

Trong cơ thể của y tổng cộng có bảy mươi triệu điểm mộng ảo.

Vừa nãy, sau khi bị La Chinh giết chết, y đã mất đi một nửa, chỉ còn lại hơn ba mươi triệu.

Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu y. Y vội kiểm tra thứ hạng của mình. Hiện tại, y đang xếp thứ hai nghìn bốn trăm trong chiến trường mộng ảo, xếp thứ bốn mươi bảy trong Đại Giới này.

Còn may...

Chưa rơi khỏi tốp năm mươi người đứng đầu.

Nhưng ngoài may mắn ra, Minh Đạo còn cảm thấy đau đầu hơn.

Vấn đề là La Chinh vẫn đuổi theo y. Nếu bị giết thêm lần nữa, chỉ sợ y sẽ bị rơi khỏi tốp năm mươi người đầu tiên, không có cơ hội để bước vào giai đoạn hai của chiến trường mộng ảo.

Đường đường là một Thiên Kiêu, nhưng lại không chen chân vào danh sách hai nghìn năm trăm người được?

Đây không phải là vấn đề mất mặt...

Trước khi bước vào chùm sáng, y nhìn chằm chằm vào La Chinh, nghiến răng nói: “La Chinh, ngươi đừng khinh người quá đáng.”

Nhưng La Chinh hoàn toàn không để ý đến Minh Đạo, hắn vẫn mỉm cười thản nhiên, lại lấy trường thương ra. Minh Đạo lại bị ánh thương do Nhất Niệm Vô Chuyển sinh ra nuốt chửng lần nữa.

“Phụt!”

Lúc này, lại một đám lớn điểm mộng ảo tuôn ra từ bên trong cơ thể Minh Đạo.

Nhưng so với lúc trước, lần này điểm mộng ảo đã ít đi một nửa, ước chừng chỉ khoảng mười bảy triệu điểm. Chỗ Minh Đạo cũng chỉ còn mười bảy triệu điểm, chắc chắn đã rơi khỏi tốp năm mươi người đứng đầu.

“Vèo!”

La Chinh vẫn không có ý định buông tha cho Minh Đạo, hắn lại đuổi theo, chuẩn bị giết chết Minh Đạo lần thứ sáu.

“La Chinh, nếu ngươi chịu buông tha ta, ta có thể tha cho Huyễn Linh.” Lần này Minh Đạo lớn tiếng gầm lên.

Với địa vị của Minh Đạo, y không thể chi phối phái Thánh Thương, nhưng lại có thể nắm giữ vận mệnh của Huyễn Linh. Y ý thức được rằng, Huyễn Linh chính là lợi thế duy nhất trong tay y.

Mặc dù y đã bị đẩy ra khỏi tốp năm mươi người đứng đầu, nhưng chỉ cần giữ lại được hơn mười triệu điểm mộng ảo này, y vẫn còn thời gian để tăng điểm số lên.

“Phập!”

La Chinh không thèm trả lời, lại đâm một thương xuyên qua cơ thể Minh Đạo lần nữa.

“Ta có thể buông tha cho Huyễn Linh thật mà.” Minh Đạo yếu ớt nói.

“Không cần.” La Chinh thản nhiên nói.

La Chinh không tin vào mấy lời hứa hẹn của loại người này. Hắn chưa từng tin rằng sự thỏa hiệp của mình có thể đổi lấy sự nhường nhịn của đối phương.

Có một vài mối thù hận khó mà tránh khỏi. Hắn sẽ dẫn Huân trở về Yêu Dạ tộc để thanh toán.

Sau khi bị giết lần thứ sáu, trong cơ thể Minh Đạo chỉ còn lại hơn tám triệu điểm mộng ảo.

“Tiếp tục thôi...” Mắt La Chinh chợt lóe, một lần nữa bay lên.

Lần thứ bảy giết chết Minh Đạo, trong cơ thể y chỉ còn lại bốn triệu điểm mộng ảo.

Lần thứ tám, hai triệu...

Lần thứ chín, một triệu...

Lần thứ mười, năm trăm nghìn...

Càng về sau, La Chinh càng không quan tâm đến việc có thể đoạt được bao nhiêu điểm từ Minh Đạo nữa.

Hắn chỉ muốn giết chết Minh Đạo, rút sạch điểm trên người y mà thôi.

Sau lần thứ mười hai giết chết Minh Đạo, trên người y chỉ còn lại hơn một trăm nghìn điểm mộng ảo. Đến lúc này, La Chinh cũng ngừng lại. Điểm của Minh Đạo tụt thẳng từ hơn bảy chục triệu xuống chỉ còn hơn một trăm nghìn, từ hạng thứ tư rớt xuống hạng tám mươi triệu ở Đại Giới này. Hiện tại, Minh Đạo chỉ có thể dùng từ “khóc không ra nước mắt” để hình dung tâm trạng của mình.

“La Chinh!”

Giọng của Huyễn Linh vang lên đằng sau La Chinh.

Cùng xuất hiện với Huyễn Linh còn có đám người Quý Nam.

Lúc hỗn chiến trong thành chính, năm người bọn họ tụ thành một đội, không những không tổn thất một ai, ngược lại còn thu được không ít điểm mộng ảo.

Người khác không dám ra tay giết bọn họ, nhưng bọn họ lại có thể ra tay giết người khác.

Đã không còn quy tắc bảo vệ, những con “cừu béo” bèn dùng tốc độ trước nay chưa từng có mà chắp tay nhường điểm mộng ảo cho người khác, không hề có cơ hội phản kháng.

La Chinh gật đầu với Huyễn Linh: “Ta đã rút sạch điểm mộng ảo của Minh Đạo rồi.”

“Ta thấy rồi.” Huyễn Linh thoải mái ra mặt.

La Chinh nhìn Huyễn Linh, hỏi: “Ngươi đã chuẩn bị tốt tâm lý chưa?”

Huyễn Linh do dự một chút rồi đáp: “Cho dù là Vĩnh Dạ Hình thì ta cũng sẽ chịu. Ta sẽ cố gắng sống sót. Ta vẫn muốn nhìn thấy ngày đó.”

Không có cách nào để hình dung nỗi đau đớn khi phải chịu Vĩnh Dạ Hình, không có tộc nhân Yêu Dạ tộc nào không biết sự kinh khủng của nó.

“Ngày đó... sẽ không lâu đâu.” La Chinh nói.

Nghe xong, ánh mắt Huyễn Linh sáng lên.

Con người ta sống ở trên đời, sợ nhất không phải là đau đớn, cũng không phải là suy sụp. Đau khổ có thể chịu đựng được, suy sụp cũng có thể vượt qua, nhưng đáng sợ nhất là không có hy vọng.

Giống như Lưu Vũ vẫn luôn bị giam cầm, đang đứng gần bờ vực sụp đổ, cũng chỉ vì có hy vọng nên mới có động lực sống tiếp. Bây giờ thứ La Chinh có thể cho các nàng cũng chỉ là lời hứa của hắn, là hy vọng để các nàng chờ đợi.

La Chinh không phải là hạng người nói bừa.

Mỗi khi hắn hứa với ai đó, áp lực trên người hắn sẽ nặng hơn một phần.

Sự việc đã đến bước này rồi thì dù hắn có hứa với người ta hay không, hắn cũng sẽ làm điều đó.

La Chinh kiểm tra lại thứ hạng của mình thì không khỏi sững sờ.

Xếp hạng của hắn rốt cuộc đã tiến vào tốp một trăm người đứng đầu trong chiến trường mộng ảo, đứng thứ bảy mươi bảy.

Còn ở Đại Giới này, hắn đang xếp ở vị trí thứ hai. Hắn đã rút sạch điểm của Minh Đạo, chỉ còn chừa lại cho y hơn một trăm nghìn điểm. Như vậy, tất nhiên số điểm mà hắn có đã tăng lên không ít.



Vậy ai là người đứng nhất ở Đại Giới này?

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.