Bách Luyện Thành Thần

Chương 126: Cố chấp




Vào giờ phút này, La Chinh cảm nhận được nguy hiểm sau lưng.

Nhưng trên thế gian có rất nhiều chuyện không thể tránh được như vậy. Biết rõ nguy hiểm đã đến gần nhưng La Chinh trốn không thoát, cũng bỏ không được!

Nếu không bỏ được, vậy thì liều mạng!

La Chinh nhảy dựng lên, xoay người trên không trung, nhìn chằm chằm Hắc Thiết Yêu Vương đang bám sát phía sau, chỉ cách trong gang tấc. Mà mấy cái xương nhọn trên người nó cách hắn lại càng gần hơn, trong đó cái xương nhọn gần nhất chỉ cách chóp mũi hắn vài thước.

“Nổ cho ta!”

“Gào!”

Con Ngũ Trảo Hắc Long trên đỉnh đầu La Chinh vừa gầm lên một tiếng vang dội vừa lao thẳng xuống.

Hắc Thiết Yêu vương tránh được đòn tấn công trước đó của Ngũ Trảo Hắc Long, nhưng nó vẫn chưa tan biến, La Chinh luôn điều khiển Ngũ Trảo Hắc Long bay song song với hắn.

Lúc này, tất cả đòn sát thủ trên người La Chinh đều không còn tác dụng. Thời điểm mấu chốt hắn chỉ có thể điều khiển Ngũ Trảo Hắc Long khổng lồ ra ngăn địch mà thôi!

Nếu Hắc Thiết Yêu Vương thật sự muốn bất chấp tất cả để giết chết hắn thì nó sẽ phải chịu đòn tấn công của Ngũ Trảo Hắc Long, nhưng như vậy vẫn có thể lấy mạng hắn!

Nếu Hắc Thiết Yêu Vương không dám liều chết với hắn thì hắn vẫn còn cơ hội sống sót.

Hắc Thiết Yêu Vương cực kỳ không cam lòng. Tên nhóc loài người kia đã gần ngay trước mắt, nó lập tức có thể đánh chết hắn, nhưng con Ngũ Trảo Hắc Long chết tiệt trên trời kia lại đang lao thẳng xuống.

“Khà khà, thằng nhóc loài người tinh ranh kia, ngươi nghĩ ngươi có thể trốn thoát?” Hắc Thiết Yêu Vương đập cánh bay vụt qua bên cạnh một cách quỷ dị. Xem ra nó định chờ Ngũ Trảo Hắc Long bay qua liền tấn công La Chinh lần nữa.

Đáng tiếc, mưu tính của Hắc Thiết Yêu Vương đều hỏng bét.

La Chinh vừa mỉm cười với Hắc Thiết Yêu vương vừa nhẹ nhàng lắc lắc ngón tay. Ngũ Trảo Hắc Long đột ngột đổi hướng nuốt chửng La Chinh!

Con Ngũ Trảo Hắc Long khổng lồ này vốn biến ra từ chân khí Thiên Ma, mà chân khí Thiên Ma thuộc về La Chinh, vậy nên La Chinh chui vào trong thân thể Ngũ Trảo Hắc Long không chỉ không chịu tổn thương mà ngược lại có thể điều khiển Ngũ Trảo Hắc Long vây kín hắn.

Hắc Thiết Yêu Vương hiển nhiên không đoán được La Chinh sẽ dùng chiêu này. Nó vốn có thể dễ dàng lấy mạng La Chinh, nhưng bây giờ hắn trốn kỹ trong cơ thể Ngũ Trảo Hắc Long khiến nó không thể ra tay được!

“Gừ gừ gừ…” Hắc Thiết Yêu Vương bắt đầu gào thét. Đột nhiên có mấy chục cái xương nhọn xanh xám bắn ra từ trong cơ thể nó. Những xương nhọn này đâm hết vào thân thể Ngũ Trảo Hắc Long rồi lại xuyên qua từ bên kia. Nhưng Hắc Thiết Yêu Vương không tìm thấy La Chinh trốn ở đâu nên chỉ có thể đâm chọc lung tung.

La Chinh lẳng lặng nằm bất động dưới đáy Ngũ Trảo Hắc Long. Từng cái xương nhọn vụt qua đỉnh đầu khiến hắn cũng cảm thấy sợ hãi trong lòng. Lúc này tất cả đều phải dựa vào may rủi.

Cuối cùng, vận may của La Chinh cũng khá tốt. Nhiều xương nhọn như vậy nhưng không cái nào đâm trúng hắn. Hắc Thiết Yêu Vương không còn cách nào, cái miệng đầy răng nhọn lập tức gào thét một hồi. Sau đó, nó vung cánh dự định bay khỏi đây bởi nó đã bị thương nặng, nếu gắng gượng sẽ thật sự bỏ mạng ở nơi này.

Ngay lúc Hắc Thiết Yêu Vương chuẩn bị chạy trốn, một kết giới màu máu đột ngột xuất hiện phía sau Hắc Thiết Yêu Vương.

“Kết giới Huyết Ngục!”

“Kết giới Phá Mệnh!”

“Kết giới Cửu Nhận!”

Trong giây phút quyết định, Vân Lạc rốt cuộc cũng tung ra đòn sát thủ!

Thật ra Vân Lạc đã chuẩn bị từ lâu, bởi dù là cái nào trong ba kết giới này cũng đều mất rất nhiều thời gian chuẩn bị.

Nếu ngay lúc nãy Hắc Thiết Yêu Vương quyết định chạy trốn luôn thì Vân Lạc không chắc có thể ngăn được nó. Dù sao nếu bàn về thực lực chân chính, Hắc Thiết Yêu Vương mạnh hơn Vân Lạc rất nhiều, dù bị thương nặng thì nó vẫn có đủ khả năng để trốn thoát.

Nhưng bởi vì La Chinh chọc giận Hắc Thiết Yêu Vương dẫn tới việc bị nó đuổi giết nên Vân Lạc mới có thể thi triển bí thuật nhằm phục hồi một phần chân nguyên của mình, đồng thời tung ra ba kết giới cực mạnh.

Những kết giới này đều cực kỳ mạnh mẽ.

Hắc Thiết Yêu Vương thấy thế, đột nhiên đâm về phía mép của kết giới Huyết Ngục, chỉ một cú đâm đã làm cho kết giới Huyết Ngục vỡ tan. Nhưng tầng kết giới thứ hai, kết giới Phá Mệnh, đã chặn Hắc Thiết Yêu Vương lại. Cùng lúc đó, kết giới Huyết Ngục nháy mắt đã được tái tạo lại, trói chặt Hắc Thiết Yêu Vương một lần nữa.

Nếu như Hắc Thiết Yêu Vương còn đang trong trạng thái sung mãn thì ba kết giới này hoàn toàn không thể trói buộc được nó, nhưng lúc này nó đã bị thương nặng nên hoàn toàn không thể phá được ba tầng kết giới của Vân Lạc.

“La Chinh, điều khiến Ngũ Trảo Hắc Long bay vào trong kết giới!” Vân Lạc bay lơ lửng cách đó không xa nói khẽ với La Chinh.

La Chinh thật sự không muốn nghe lời Vân Lạc, hắn không có gì lý do để nghe lời của nàng cả. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, vất vả lắm mới có cơ hội giết chết Yêu Vương, hắn là một thành viên của Nhân tộc, hoàn toàn không có lý do gì để bỏ qua. Vì thế ngón tay La Chinh vẫy nhẹ một cái, Ngũ Trảo Hắc Long lập tức bay về phía Hắc Thiết Yêu Vương.

Đúng vào khoảnh khắc Ngũ Trảo Hắc Long lao tới, Vân Lạc điều khiển ba tầng kết giới mở ra khoảng trống phía trên. Ngũ Trảo Hắc Long lần lượt chui vào qua từng tầng, từng tầng.

Hắc Thiết Yêu Vương giống như con thú bị nhốt trong lồng, quẫy đạp điên cuồng trong kết giới nhỏ hẹp mà không thể thoát ra. Nó trừng mắt nhìn La Chinh điều khiển Ngũ Trảo Hắc Long lao về phía mình!

Nhận ra bản thân không thoát khỏi con đường chết, Hắc Thiết Yêu Vương không cam lòng gầm lên giận dữ: “Con người, các ngươi sớm muộn sẽ phải trả giá. A…”

“Ầm ầm!”

Trước khi Ngũ Trảo Hắc Long đâm trúng Hắc Thiết Yêu Vương, con Yêu Vương này đã chọn cách tự phát nổ yêu đan!

Uy lực khi Yêu Vương tự phát nổ yêu đan dữ dội thế nào?

Nguồn năng lượng đen đặc lập tức bùng lên một cách điên cuồng, lan tràn ra xung quanh. Ba tầng kết giới của Vân Lạc chỉ trói buộc luồng năng lượng này được trong nháy mắt rồi sau đó vỡ tan, tạo ra tiếng động và sóng xung kích cực kỳ dữ dội.

Sau khi Hắc Thiết Yêu Vương tự phát nổ, màn sáng dưới chân La Chinh cũng đột nhiên biến mất. La Chinh không thể bay lượn, lại bị làn sóng xung kích hất văng ra nên cả người liền rơi thẳng xuống.

Vân Lạc bị sóng xung kích đẩy lùi một khoảng cách khá xa. Khuôn mặt vô cảm của nàng nhìn thoáng qua La Chinh đang rơi xuống nhanh chóng, sau đó bóng người màu trắng đột nhiên vọt tới cạnh hắn. Tiếp đó, bàn tay nhỏ bé của nàng vung nhẹ một cái, sáu mảnh kết giới trong suốt hợp lại thành một kết giới hình khối vuông, bao trùm La Chinh một cách kín kẽ ở bên trong.

La Chinh dở khóc dở cười nhìn kết giới trong suốt xung quanh.

Lúc trước hắn bị giam giữ thế nào thì bây giờ cũng bị giam giữ như thế. Có điều đãi ngộ tốt hơn chút, không đến mức khiến hắn phải ngồi xổm một cách cực kỳ nghẹn uất…

Vân Lạc điều khiển kết giới để hai người vững vàng rơi xuống đất.

Trên không trung chỉ còn một con Yêu Vương thông thường và Thiên Uy Yêu Vương. Thấy Hắc Thiết Yêu Vương tự phát nổ, biết rõ lần công thành này đã hết hy vọng, hai con Yêu Vương vung cánh hóa thành một vệt đen nhanh chóng chạy trốn.

Hình Thiên Tố và các cường giả Chiếu Thần Cảnh khác thấy Yêu Vương chạy trốn, biết con người đã chiến thắng trận này liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó lần lượt bay về thành Bạch Đế.

Cuộc chiến trong thành Bạch Đế gần như đã dừng lại ngay giây phút đó. Đám yêu binh, yêu tướng tấn công thành Bạch Đế đều cuống quýt rút lui. Đế Quân lập tức tiến hành truy bắt một cách có tổ chức.

“Này, bao giờ thì thả ta ra ngoài?” La Chinh gõ lên kết giới trong suốt.

Vân Lạc chắp tay sau lưng, nhìn La Chinh thản nhiên nói: “Vì sao phải thả ngươi ra ngoài?”

“Ta… Tốt xấu gì ta cũng cứu ngươi một mạng!” La Chinh cả giận nói.

Vân Lạc chớp mắt: “Nếu ngươi không cứu ta thì chính ngươi cũng chết. Cái gọi là cứu mạng của ta phải là cứu mạng của chính ngươi mới đúng.”

“…” La Chinh bị lời của Vân Lạc làm cho nghẹn họng. Hắn đăm chiêu một hồi rồi nói: “Cho dù là vậy, ngươi cũng không thể giam giữ ta suốt như thế!”

“Giao cho phủ Quân Luật rồi ta sẽ thả ngươi ra.” Vân Lạc nói thêm.

Nghe vậy, La Chinh lập tức thở phào nhẹ nhõm. Theo tình huống này, phủ Quân Luật của Đế Quân chắc sẽ không gây khó dễ cho hắn. Hắn chỉ giải quyết một tên mưu sĩ Đế Quân của Gia Cát gia mà thôi, hiện tại còn giúp đội Đế Quân giết chết một con Yêu Vương. La Chinh tin rằng ngay cả Hứa Hưu cũng sẽ không gây chuyện với hắn nữa.

Chỉ chốc lát sau, nhóm cường giả Chiếu Thần Cảnh nhảy xuống ào ào. Đám người Chu Phi Hàng, Hình Thiên Tố sau khi đáp xuống liền đi tới chỗ Vân Lạc.

Hình Thiên Tố nhìn La Chinh chằm chằm, đôi mắt to trợn trừng như mắt trâu.

“Vân Lạc, mau thả La Chinh ra. Sao vẫn còn nhốt hắn?”

Vân Lạc lắc đầu: “Giao cho phủ Quân Luật rồi ta sẽ thả hắn ra!”

Đám người Chu Phi Hàng, Hứa Hưu nghe vậy liền cảm thấy đau đầu dữ dội. Tính cách cô nhóc này cố chấp cực kỳ! Trong tình huống này còn muốn dẫn La Chinh đến phủ Quân Luật sao?

“Vân Lạc, người này không thể đưa đến phủ Quân Luật!” Chu Phi Hàng lên tiếng.

“Vì sao?” Vân Lạc hỏi ngược lại.

“Bởi vì hắn vừa lập công lớn, là đại anh hùng đã cứu thành Bạch Đế chúng ta!” Nếu là ngày thường, Chu Phi Hàng, Hình Thiên Tố hay bấy kỳ cường giả Chiếu Thần Cảnh nào khác cũng sẽ không tranh chấp với Vân Lạc. Sống ở thành Bạch Đế đã lâu, bọn họ biết rõ cá tính của Vân Lạc. Nhưng hôm nay, Chu Phi Hàng tự nói với mình, hắn tuyệt đối không thể nhượng bộ.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.