Bách Luyện Thành Thần

Chương 1257





Cách một cái rãnh sâu, Đại Mộng không ngừng khiêu khích bằng ngôn ngữ.

Còn trong sương mù lại hoàn toàn im ắng.

Qua hồi lâu mới có một giọng nói truyền tới.

“Đồ ngu!”

Đột nhiên nghe thấy tiếng nói này, Đại Mộng hơi sững sờ, trên mặt hiện ra vẻ giận dữ: “Ngươi dám mắng ta?”

“Thằng ngốc!”

Một giọng nói khác lại truyền tới.

“Ngươi mới là thằng ngốc!” Đại Mộng nổi giận mắng, tiếng hét của gã phát ra không ngừng quanh quẩn trong đại sảnh rộng rãi này.

“Tên lừa đảo! Chẳng phải nói không đánh lại, cũng không chửi lại sao? Ta vừa mới mắng ngươi hai câu, ngươi liền cãi lại, thế ngươi bảo ta tin ngươi không đánh trả thế nào được?” Giọng nói kia lại vang lên.

“Cái này...” Đại Mộng hơi sững sờ, bị những lời này làm cho nghẹn cứng cổ. Vốn dĩ gã cũng chỉ nói như vậy để khiêu khích, câu nói này của La Chinh khiến gã vô cùng tức giận, nhưng lại không biết phải trả lời thế nào.

“Đại Mộng, không cần để ý tới bọn họ, bọn họ sẽ không nhịn được.” Giọng nói của Độc Cô bay tới từ trong bóng tối.

Đại Mộng bỗng nhiên gật đầu: “Hừ, để ta xem đám người này có thể nhẫn nại tới khi nào!”

“Hì hì!” Trong sương mù, Quý Nam nhìn La Chinh bên cạnh mà cười ra tiếng: “Không ngờ ngươi cãi nhau cũng rất lợi hại đó!”

La Chinh nhún vai một cái, khẽ mỉm cười. Ngay vào lúc này, tay trái hắn lại thò ra nhanh như tia chớp, một tay bắt lấy Quý Nam, lùi một bước sang bên phải. Trong chớp mắt, một cái móc liền lướt qua rãnh sâu, móc thẳng tới vị trí Quý Nam vừa đứng.

Nhưng La Chinh kéo một cái đã giúp cho Quý Nam tránh được kiếp nạn này!

“Nguy hiểm thật!” Quý Nam kinh hãi mà thốt ra một tiếng run sợ.

Nếu nàng bị móc đi thì tất nhiên sẽ bị mười người bên đối phương đánh chết. Nếu vậy, cho dù nhóm La Chinh có thắng lợi thông qua đại sảnh Nhân Quả này thì câu chuyện về sau cũng không liên quan chút gì đến nàng nữa.

“Không ai ở phía đối diện có thể nhìn thấu sương mù của ta, không biết là căn cứ vào giọng nói hay là cái gì khác.” Kim Hải thấy vậy, bèn nói với vẻ mặt nặng nề.

Đã có lớp sương mù Ảo Cảnh Vãng Sinh bao phủ xuống không có nghĩa là có thể bình chân như vại. Hình như bên đối diện có một số võ giả cũng có thể nhìn thấu sương mù giống như Thanh Mục Linh Đồng của La Chinh có thể nhìn thấu một chút quy tắc hắc ám!

“Ta... có thể bắn chết đối phương.” Nãy giờ Huyễn Linh vẫn luôn im lặng không nói, giờ lại hơi giơ Phá Nguyệt Bạo Viêm Cung trong tay lên.

Lúc này La Chinh lại khẽ mỉm cười: “Không cần, để ta tới đối phó tên nhãi này đi, nhưng đối phương nhất định còn có chuẩn bị chiêu sau, tốt nhất mọi người nên phân tán một chút!”

Từ sau khi thông qua tòa đại sảnh Nhân Quả thứ hai, La Chinh ngầm trở thành người dẫn đầu của mấy người bọn họ.

La Chinh đã nói như vậy thì tất nhiên hắn cũng đã có phần nắm chắc, mọi người không dị nghị nữa.

Sau đó bóng dáng La Chinh khẽ nhoáng lên một cái, lướt ngang trong sương mù. Hai mắt hắn nhìn chăm chú vào võ giả Ma tộc đối diện kia, tay trái nắm phần đuôi dây xích của cái móc câu dài này, tay phải đột nhiên ném về phía võ giả Ma tộc kia!

Bởi vì Kim Hải thi triển ra làn sương mù, nên đôi bên đều nằm ở thế giằng co, e rằng thế giằng co trước mắt này sắp bị phá vỡ, tất nhiên mọi người cũng ở trong trạng thái căng thẳng cao độ!

“Vèo!”

Cái móc dài vẽ ra một quỹ đạo màu bạc sáng loáng trên không trung rồi bay thẳng tới võ giả Ma tộc kia!

Giây phút này, La Chinh rõ ràng nhìn thấy một nụ cười gian trá trên mặt của võ giả Ma tộc.

Nhưng hắn vẫn hết sức bình tĩnh, cho dù võ giả Ma tộc kia có bản lĩnh cao cường gì thì hắn cũng có thể giết chết kẻ kia chỉ trong nháy mắt!

Tốc độ bay của cái móc dài này cực nhanh, trong nháy mắt liền vượt qua chiều rộng ba trăm trượng, cuốn võ giả Ma tộc kia vào. La Chinh nhẹ nhàng kéo một cái, võ giả Ma tộc kia liền bị một tay hắn kéo sang!

Theo nguyên tắc, cái móc trong đại sảnh Nhân Quả là báu vật đặc biệt của chiến trường mộng ảo, tương tự với Na Di Lệnh trong tay La Chinh, gần như không thể phản kháng lại quy tắc ẩn chứa trong đó.

Cái móc này cũng sẽ không tạo thành tổn thương cho võ giả, đồng thời cũng không thể thoát khỏi nó. Trong nháy mắt bị móc trúng, thân thể cường tráng của võ giả Ma tộc kia gần như không có chút trọng lượng nào, bị La Chinh kéo thẳng tới.

“Vù...”

Trong nháy mắt võ giả Ma tộc kia bị La Chinh kéo tới, gã cũng đồng thời phát ra một tiếng cười điên cuồng. Cùng lúc đó, bên ngoài thân thể gã đột nhiên bùng lên cương nguyên dữ dội!

Cương nguyên của người luyện thể bình thường đều bùng nổ trong cơ thể của võ giả, bởi vì cương nguyên không thể quán tưởng giống như chân nguyên, nên không nhất thiết phải rút cương nguyên ra điều khiển...

Nhưng trong nháy mắt võ giả Ma tộc gọi là Đại Mộng này bị lôi đi, gã liền gầm lên một tiếng, cương nguyên toàn thân hóa thành những tinh thể hình thoi, hiện lên ở bên ngoài thân thể gã.

Cương Tinh Thánh Thể!

Là thần võ tối cao được truyền thừa của Ma Thủy Thiên Tôn!

Ai cũng hiểu rõ, bị đối phương móc qua sẽ rất nguy hiểm. Võ giả có thể sở hữu năm triệu điểm mộng ảo để tiến vào đại sảnh Nhân Quả thì đều là nhân vật lợi hại trong chiến trường mộng ảo. Những người này đều là nhân vật cao nhất trên chuỗi thức ăn trong thành chính nơi mình ở, gần như không có kẻ địch nào đáng nói.

Nhưng Đại Mộng lại nắm chắc mười phần đối với Cương Tinh Thánh Thể của mình!

Sau khi biến cương nguyên thành tinh thể, ngưng kết Cương Tinh Thánh Thể, đừng nói là võ giả Thần Hải Cảnh, cho dù là võ giả Thần Cực Cảnh, hay thậm chí là võ giả Thần Biến Cảnh thì cũng khó mà phá vỡ được phòng ngự của gã trong thời gian ngắn. Như vậy gã liền có đủ thời gian để móc về đằng sau. Chỉ cần móc đại ca Độc Cô tới, con đường của đám người nhu nhược này trong đại sảnh Nhân Quả xem như đã đi đến hồi kết.

Ngay lúc gã vừa mới ngưng kết ra Cương Tinh Thánh Thể thì liền muốn quăng móc câu của mình về phía sau, còn công kích của nhóm võ giả này thì để Cương Tinh Thánh Thể của gã gánh vác.

Nhưng giờ khắc này, La Chinh lại chưa xuất chiêu, hắn chỉ khẽ mỉm cười.

Lúc Đại Mộng xoay người cũng chú ý tới vẻ tươi cười của La Chinh, nhưng gã không để tâm.

Chỉ có điều, ngay trong nháy mắt nụ cười của La Chinh vừa mới lộ ra, từ sau lưng La Chinh liền có một cái móc dài bay ra, cuốn lấy Đại Mộng!

“Rầm...”

Trong nháy mắt cái móc dài kia cuốn lấy Đại Mộng, Cương Tinh Thánh Thể của gã liền bị quy tắc Thiên Đạo ẩn chứa trong cái móc dài phá hỏng. Ở cách đó không xa, Kim Hải cầm một cái móc dài, ánh mắt lạnh nhạt kia nhìn về phía Đại Mộng, vẻ mặt giống như đang nhìn thằng đần.

Theo quy tắc trong đại sảnh Nhân Quả này, võ giả bị móc dài cuốn lấy thì không thể thoát ra, cũng không có năng lực đánh trả. Cương Tinh Thánh Thể kia có lực phòng ngự cực mạnh, nhưng mạnh hơn nữa thì cũng không thể mạnh hơn quy tắc trong đại sảnh Nhân Quả này được!

Vốn dĩ La Chinh định đẩy thẳng nhãi này vào trong rãnh sâu, chắc hẳn không ai có thể chống lại dòng sông năng lượng màu sắc sặc sỡ trong rãnh sâu này, cho dù là La Chinh thì rơi vào trong đó cũng sẽ chết chắc.

Nhưng chiêu này không hề chắc chắn!

Quả thật là hắn cực kỳ tự tin với sức mạnh của bản thân, sợ rằng trong cùng thế hệ hiếm ai có thể đối chọi với hắn về sức mạnh.

Trong chiến trường mộng ảo thiên tài đông đúc, võ giả Ma tộc này lại tự tin như vậy, hắn chỉ có thể nghĩ ra một phương pháp ổn thỏa hơn.

Quả thực, rất nhiều lúc, quy luật nhân quả trong đại sảnh Nhân Quả có che giấu sát khí, chỉ cần hơi đụng chạm một chút là sẽ bị giết chết ngay. Ví dụ như dòng sông năng lượng trong rãnh sâu này, ví dụ như tảng đá khổng lồ hình vuông trong đại sảnh Nhân Quả thứ hai. Nhưng nếu có thể đem ra sử dụng thì lại lợi hại không gì sánh được...

Cái móc dài này ẩn chứa một luật nhân quả cực kỳ lợi hại, người bị móc trúng liền rơi vào một trạng thái đặc biệt. Dưới trạng thái này, võ giả không có trọng lượng, không thể phản kháng, cũng không thể vận dụng chân nguyên và cương nguyên, đồng thời cũng sẽ không bị thương!

Chỉ khi cái móc dài này thả ra thì đôi bên mới có thể đánh nhau!

Cho nên Đại Mộng vừa mới ngưng kết ra Cương Tinh Thánh Thể, Kim Hải ẩn núp cách đó không xa liền trực tiếp tung móc.

Tất nhiên, cương tinh hình thoi mà Đại Mộng này tiêu hao cương nguyên để ngưng tụ ra liền bị quy tắc Thiên Đạo trên cái móc phá hỏng!

Mà sau khi Kim Hải móc gã về phía mình xong thì nhanh chóng di chuyển thân mình lui về phía sau. Hắn không đối kháng chính diện với Đại Mộng.

Giờ phút này, trên mặt Đại Mộng lộ ra vẻ kinh hoảng! Cương Tinh Thánh Thể do gã tiêu hao nhiều cương nguyên ngưng tụ ra cứ như vậy bị một cái móc nho nhỏ phá sạch? Đây chính là thần võ mạnh nhất mà suốt đời cha gã lĩnh ngộ được!

“Cương tinh hộ thể!”

Tốc độ suy nghĩ của Đại Mộng cũng cực nhanh. Gã không hề ra tay với Kim Hải mà lại ngưng tụ Cương Tinh Thánh Thể lần nữa, đồng thời còn muốn ném mạnh cái móc trong tay đi! Quan trọng hơn là... phải móc đại ca Độc Cô sang!



“Vèo...”

Nhưng lần này Quý Nam đứng ở chỗ xa hơn lại tung móc.

Cương tinh hộ thể của Đại Mộng vừa mới ngưng kết lại bị cái móc dài của Quý Nam phá hỏng, đồng thời kéo thân thể vạm vỡ của gã về phía nàng...

Cảnh tượng này giống như đánh trống truyền hoa, hết người này đến người khác lôi kéo Đại Mộng, suốt dọc đường không có một chút khe hở nào. Gã vừa mới bị một cái móc dài thả ra thì cái móc dài khác lại quấn lấy gã lần nữa. Cương Tinh Thánh Thể của Đại Mộng ngưng kết hết lần này đến lần khác lại bị quy tắc Thiên Đạo ẩn chứa trong cái móc dài đập vụn hết lần nọ đến lần kia. Từ đầu đến cuối, cái móc dài trong tay Đại Mộng đều không có cơ hội ném trở về!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.