Bách Luyện Thành Thần

Chương 1215





Cơ Lạc Tuyết lại nâng cổ tay trắng, vẫy nhẹ trong không trung, chuỗi xích nhỏ treo giữa khe hở giữa đầu ngón tay nàng.

“Lực hành Kim!”

Theo chiếc nhẫn trên ngón áp út của nàng, ánh sáng vàng nhạt không ngừng ngưng tụ, hóa thành một thanh kiếm vàng!

Nhưng thanh trường kiếm do ánh sáng vàng ngưng tụ thành lại không có hình dạng cố định. Luồng ánh sáng màu vàng hình thoi này bị Cơ Lạc Tuyết trói buộc trong tay. Ánh sáng màu vàng này giống như rắn, cái lưỡi không ngừng thò ra thụt vào!

Trong phút chốc, Cơ Lạc Tuyết đã đưa ra phán đoán!

Nàng có thể nhìn ra La Chinh tuyệt đối không phải là người dễ dàng nhận thua. Đối với những kẻ này, chỉ có đánh bại hắn mới có thể khiến cho hắn nhận thức được khoảng cách với hiện thực.

Một khi đã đưa ra quyết định, Cơ Lạc Tuyết không có bất cứ do dự nào. Trước tiên đánh bại hắn một lần, nếu như chọc giận hắn, thì cùng lắm bồi thường cho hắn năm trăm nghìn điểm mộng ảo.

“Vèo…”

Một cơn gió màu vàng cuốn lên, bóng hình Cơ Lạc Tuyết nhập vào trong cơn gió vàng, trong nháy mắt biến mất trước mắt mọi người.

Ánh mắt La Chinh hơi quét qua. Lúc tập trung nhìn lại, cả người liền bay ngược lại về phía sau!

Lúc La Chinh bay ngược lại, từng luồng kiếm vàng từ không trung rơi xuống giống như cơn mưa kiếm màu vàng.

Mỗi thanh kiếm vàng rơi xuống đều lưu lại trên mặt đất một lỗ nhỏ sâu không thấy đáy. Trong nháy mắt, trên mặt đất trống rỗng đã chi chít những lỗ nhỏ, trông như một mớ hỗn độn!

Phạm vi bao phủ của cơn mưa kiếm màu vàng vô cùng lớn. Cho dù tốc độ lùi về sau của La Chinh nhanh hơn nữa cũng không thể lập tức xông ra hỏi cơn mưa kiếm này.

Mà số lượng mưa kiếm màu vàng vô cùng lớn. La Chinh kịp thời tránh nhưng cũng không thể tránh được tất cả kiếm vàng.

“Phập.”

Lúc La Chinh đang tránh thì một thanh kiếm vàng đâm thẳng vào xương quai xanh của hắn!

Nếu đổi lại là thân thể của võ giả khác thì thanh kiếm vàng này đã đủ để hoàn toàn xuyên qua thân thể, sau đó tiếp tục đâm xuống đất.

Nhưng kiếm này đâm trên người La Chinh chỉ làm rách da thịt hắn. Một bên lưỡi của kiếm vàng lại ghim ở trên xương bả vai của hắn!

Người xem trên tường thành cảm thán thân thể mạnh mẽ của La Chinh, nhưng trong lòng hắn lại hơi ngạc nhiên, lực xuyên thấu của thanh kiếm vàng này mạnh như vậy ư?

Thanh kiếm vàng này là do Cơ Lạc Tuyết dùng một chiếc nhẫn trong vòng tay ngũ hành gọi ra, được xem là một áo nghĩa trong quy tắc hệ Kim. Uy lực của thanh kiếm vàng trong tay Cơ Lạc Tuyết thế nào tạm thời không bàn đến, nhưng uy lực của màn mưa kiếm vàng đầy trời này có thế phá vỡ thân thể thần khí của bản thân không?

“Vèo!”

Thân hình Cơ Lạc Tuyết bồng bềnh ở nơi xa, con ngươi lạnh lùng nhìn La Chinh đang bay nhanh, thản nhiên nói: “Nếu ngươi không đỡ được có thể trốn về thành chính, ta có thể thảo luận điều kiện với ngươi!”

Đối với võ giả thông thường thì hợp tác với Cơ Lạc Tuyết là một cơ hội tuyệt hảo, quả thực có thể xem là ban ơn, nhưng mục tiêu của La Chinh sao có thể dừng lại ở đây?

“Cơ Lạc Tuyết nói để tên tiểu tử kia tự mình đưa ra điều kiện rồi mà hắn vẫn không bằng lòng!”

“Chưa từng gặp kẻ nào ngu ngốc thế này! Đó là Cơ gia, là gia tộc lớn có thể ảnh hưởng đến cả Chư Thần Vô Niệm đó. Nếu như được Thiên Tôn của Cơ gia chỉ điểm một lần thì cả đời này có thể bớt đi đường vòng!”

“Trên thế giới này luôn có những người không biết suy nghĩ, ta không hiểu trong lòng tên tiểu tử kia nghĩ gì. Dù sao cũng không phải là đối thủ của Cơ Lạc Tuyết, việc gì phải đấu tranh khổ sở như vậy?”

Các võ giả trông thấy bộ dạng hùng hổ của La Chinh, đều không nhịn được mà lắc đầu.

Theo họ, La Chinh có phần không biết điều.

Thậm chí có người nghi ngờ, La Chinh thể hiện thực lực của mình chỉ là muốn đòi hỏi Cơ gia nhiều hơn. Cuối cùng thằng nhóc này vẫn bị Cơ Lạc Tuyết đánh bại thôi!

“Phụt!”

Lại là một thanh kiếm vàng rơi xuống, xuyên qua đùi La Chinh, lưu lại trên đùi của hắn một lỗ máu!

Máu tươi từ vai phải và đùi trái trào ra, khiến La Chinh xem ra có chút thảm hại.

Thảm hại thì thảm hại, dường như vết thương nhỏ này không ảnh hưởng gì đến La Chinh.

Trong lòng hắn cũng cảm thán, quả nhiên thực lực của Thiên Kiêu thật phi thường.

Lúc này, La Chinh lại nghĩ đến Ngải An Tâm. Dĩ nhiên sáu năm trước, thực lực của Ngải An Tâm không tồi, nhưng so với La Chinh mà nói thì vẫn tồn tại chênh lệch không nhỏ. Nhưng lúc này Ngải An Tâm cũng vừa mới vào Thần Hải Cảnh giống hắn. Cho tới nay đã qua sáu năm, không biết Ngải An Tâm có tiến vào chiến trường mộng ảo không. Nàng cũng sở hữu mệnh cách Đại Thế Chi Tranh, không biết nếu so với Cơ Lạc Tuyết thì ai mạnh ai yếu?

“Điều kiện…”

La Chinh hơi híp mắt, sau đó nhếch môi cười với Cơ Lạc Tuyết đang ở bên trên, thân hình đột nhiên biến mất ở chỗ cũ, vượt qua không gian lao thẳng về phía nàng!

Nhưng mà hắn vừa trốn vào không gian, chỉ thấy Cơ Lạc Tuyết thò tay ra quét một cái. Trong nháy mắt không gian bên dưới nàng bị vặn vẹo, mà khi thân hình La Chinh xuất hiện thì lại phát hiện bản thân mình đã quay về chỗ cũ.

Võ giả đạt đến trình độ như Cơ Lạc Tuyết thì quy tắc thời gian và quy tắc không gian là cần thiết. Lúc La Chinh sử dụng quy tắc không gian xuyên qua không gian thì Cơ Lạc Tuyết vẫy tay làm không gian mà hắn vượt qua bị vặn vẹo. Như vậy, đương nhiên sau khi La Chinh xuyên qua không gian sẽ lại xuất hiện ở chỗ cũ.

Chiêu này của La Chinh không có tác dụng với Cơ Lạc Tuyết.

Không nói Cơ Lạc Tuyết, lúc trước khi đối mặt với Ngưu Kim, lúc La Chinh vượt qua không gian cũng chịu thiệt không nhỏ.

“Chấp nhận số phận đi, chúng ta nói chuyện.” Cơ Lạc Tuyết mặt vô cảm nói, “Mặc dù trình độ mạnh mẽ của thân thể ngươi có thể so sánh được với thần khí, nhưng cuối cùng vẫn không chống lại được mưa kiếm của ta đâu…”

La Chinh nhắm mắt làm ngơ. Đối mặt với Cơ Lạc Tuyết, nếu như bây giờ chấp nhận số phận thì không cần tiếp tục đi tiếp trong chiến trường mộng ảo nữa, trực tiếp rời khỏi chiến trường mộng ảo là được rồi.

“Thật khó tiếp cận cô gái này…”

La Chinh nhíu mày. Quả thực hắn khó có thể phá được trận mưa kiếm màu vàng sắc bén này.

Trong trường hợp quy tắc không gian bị phá, trên thân thể La Chinh lại xuất hiện từng vệt sương trắng.

“Bát Khúc Phi Yên!”

Thi triển Bát Khúc Phi Yên không dựa vào lực quy tắc, do đó sẽ không bị vòng tay ngũ hành của Cơ Lạc Tuyết khắc chế.

Khi thi triển ra Bát Khúc Phi Yên, giọng nói của La Chinh nhẹ như bông liễu, bất kỳ điểm chấn động năng lượng nào đều có thể đẩy thân thể của hắn đi.

Trong mắt người khác, lúc này thân pháp của La Chinh trở nên linh hoạt không gì sánh được. Trong mưa kiếm màu vàng, hắn qua lại không ngừng, như nước chảy mây bay, dường như con mưa kiếm màu vàng này không thể bắn trúng La Chinh!

“Đây là thân pháp gì?”

Cơ Lạc Tuyết thấy La Chinh giống như một con cá chạch, dường như hắn rất thành thạo, không ngừng vặn vẹo cơ thể trong mưa kiếm màu vàng để né tránh. Càng quan trọng hơn là Cơ Lạc Tuyết hoàn toàn không thể nhìn rõ thân pháp này, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?

Lúc này Cơ Lạc Tuyết mới hiểu, người này tuyệt đối không đơn giản như nàng nghĩ, nhất định hắn là nhân vật có lai lịch lớn!

Nhưng trong ba thế lực lớn của Nhân tộc thì Thiên Kiêu của thánh vực Vạn Phật đều là hòa thượng. Nàng biết hết những Thiên Kiêu của Chư Thần Vô Niệm, trong Thiên Kiêu của liên minh Nhân đạo cũng không có cái tên La Thiên Hành. Rốt cuộc hắn đến từ đâu?

Bởi vì La Chinh bắt đầu nguyên dùng Bát Khúc Phi Yên nên trận đấu này tạm thời rơi vào bế tắc!

Thế nhưng cho dù là bế tắc cũng cực kỳ có tính thưởng thức. Thân ảnh La Chinh qua lại không ngớt trong mưa kiếm khiến cho các võ giả trên tường thành vô cùng tán thưởng!

Có một vài võ giả mắt lấp lánh ánh sáng, muốn lĩnh ngộ được chút đạo lý huyền diệu từ trong thân pháp của La Chinh.

Nhưng nguyên lý của Bát Khúc Phi Yên là thuận thế, căn bản không tồn tại đạo lý huyền diệu và quy luật. Chỉ dựa vào thân pháp di động của La Chinh căn bản không thể nhìn ra được chút đạo lý huyền diệu nào.

“Thằng nhóc này…”

Lúc này, Cơ Lạc Tuyết lại không kìm được.

Nàng không tin bản thân mình không thể thắng được thằng nhóc này…

Nghĩ đến đây, Cơ Lạc Tuyết lại được một cơn gió vàng thổi tan tại chỗ.

“Tới rồi!”

La Chinh bồng bềnh trong cơn mưa kiếm vàng chính là để đợi giây phút này!

Lúc cơn gió vàng lóe lên, đột nhiên Cơ Lạc Tuyết xuất hiện phía sau La Chinh. Ánh sáng vàng trong tay nàng bắn ra, kéo dài thành một thanh kiếm vàng dài một trượng, lao về phía La Chinh!

Lúc này La Chinh giống như mọc thêm con mắt ở phía sau, thân người bắt đầu lay động theo hình xoắn ốc, lượn vòng bên trên thanh kiếm vàng kia. Trong quá trình lượn vòng, hắn bắt đầu duy trì khoảng cách ba tấc với thanh kiếm vàng dài một trượng kia!

Trong nháy mắt, La Chinh đã sắp lượn vòng tới trước mặt Cơ Lạc Tuyết, Lôi Phong U Thần Kiếm trong tay lóe lên ánh sáng xanh.

Từ khi hai người giao tranh đến giờ thì lúc này chính là khoảng cách gần nhất!



Cơ Lạc Tuyết không ngờ La Chinh sẽ bay ngược lại, hơn nữa hắn còn giữ khoảng cách chính xác đến như vậy. Hắn bay sát kiếm vàng của nàng, từ đầu tới cuối đều giữ khoảng xách ba tấc. Bản lĩnh này vô cùng cao cường!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.