Bách Luyện Thành Thần

Chương 1197





Các võ giả đang thầm càu nhàu.

Tốt xấu gì La Chinh cũng được coi là xuất thân từ thiên cung Vân Miểu.

Nếu là võ giả khác thì thôi, bởi các võ giả tiến vào năm triệu thứ hạng đầu tiên cũng được xem như cực kỳ ưu tú trong vũ trụ rồi.

Thế nhưng lúc trước La Chinh đã tạo ra nhiều kỷ lục đáng sợ. Cho đến nay, kiếm mà La Chinh để lại ở Thử Kiếm Đường vẫn chiếm vị trí đứng đầu, dường như làm mù mắt tất cả các võ giả tiến vào Thử Kiếm Đường!

Người như vậy mà lại xếp thứ ba triệu chín trăm nghìn, quả thực khiến bọn họ hơi thất vọng.

Thứ hạng này không được coi là tốt.

Trong vũ trụ có rất nhiều không gian mộng ảo, gần như thánh địa nào cũng có. Mà bởi vì chuyện giết Thiên Tôn, lại thêm chuyện thỉnh thoảng dùng Thét Lệnh nói chuyện cho nên tiếng tăm của La Chinh cực lớn, đương nhiên không thiếu người hóng chuyện tìm kiếm tên của hắn.

Sau khi La Chinh tiến vào vị trí năm triệu đầu tiên, cũng có nhiều người không liên quan phát hiện ra sự tồn tại của hắn.

“Thằng nhóc La Chinh thì ra cũng chỉ có vậy. Chiến trường mộng ảo bắt đầu chưa lâu, vậy mà cũng chỉ xếp ở thứ hạng hơn ba triệu…”

“Ta nói rồi, thằng nhóc La Chinh này chẳng qua chỉ may mắn nên đoạt được tòa Tiên Phủ kỳ lạ kia thôi, chứ thực lực bản thân lại không đáng nhắc đến! Sao có thể cạnh tranh cùng với những Thiên Kiêu trong trăm nghìn Đại Giới?”

“Thực lực không bằng người ta thì đừng vào trong chiến trường mộng ảo làm xấu mặt!”

“Nghe nói, bây giờ La Chinh đang bị vây trong Tiên Phủ. Giết chết bốn vị Thiên Tôn… đã phạm phải tội chết rồi. Có lẽ hắn muốn tìm cơ hội đột phá!”

“…”

Tìm ra tên của La Chinh trong năm triệu cái tên trong vũ trụ, mặc dù số lượng này không nhiều, nhưng chắc chắn không phải là ít. Chuyện liên quan đến thứ hạng của La Chinh trong vũ trụ cũng nhanh chóng truyền đi…

Thông thường, các võ giả xếp ở một trăm vị trí đầu tiên sẽ được chú ý nhiều nhất, La Chinh được coi như là một trường hợp đặc biệt.

La Chinh vẫn lơ lửng ở bên ngoài thành chính.

Sau khi giết chết Long Cầm, các võ giả trong thành chính đều khiếp sợ.

Thực lực của Long Cầm đã rõ như ban ngày. Đa số các võ giả ở đây đều không thể đỡ được một chiêu của Long Cầm, vậy mà tên võ giả Nhân loại trước mắt này cứ như quái vật, dễ dàng giết chết Long Cầm ba lần liên tiếp.

Sau khi La Chinh thể hiện thực lực thâm sâu khó lường như vậy, nào có võ giả trong thành nguyện ý nhẹ nhàng dâng lên số điểm mộng ảo mình khổ cực tích lũy chứ?

Cũng không phải hoàn toàn không có võ giả khiêu chiến La Chinh, nhưng những võ giả Ma tộc khiêu chiến La Chinh lại đều là những kẻ không quan tâm đến điểm mộng ảo, thực lực thấp kém, ra tay giết chết cũng chẳng có ý nghĩa gì…

Không còn cách nào khác, La Chinh lại đi dạo quanh thành chính trong sự bất lực!

Nhưng mà ảnh hưởng của trận đấu giữa La Chinh và Long Cầm quá lớn, nên hắn cứ lượn vòng quanh tường thành mãi, còn võ giả bên trong và võ giả trên tường thành đều dõi theo chuyển động của hắn.

Không phải bọn họ nhiều chuyện, mà là quan sát trận đấu giữa các võ giả cũng có nhiều lợi ích đối với họ. Thế nên bọn họ không muốn bỏ qua cơ hội này.

Cứ như thế, mỗi nơi La Chinh đi qua thì trên tường thành lại lập tức đầy võ giả Ma tộc đuổi theo.

Bắt mắt như vậy, ai lại ngu ngốc đứng im ở ngoài thành?

Có vài võ giả vốn đang ở ngoài thành chém giết, phát hiện ra có động tĩnh lớn ở trên tường thành thì nhìn thấy chỉ có một mình La Chinh đang lao thẳng đến. Trông thấy tư thế lớn như vậy bọn họ nào còn muốn chém giết nữa? Ai nấy đều lập tức quay về trong thành chính.

Cảnh tượng này khiến La Chinh không nhịn được mà cười khổ.

Quy tắc của chiến trường mộng ảo là như vậy, có oán trách cũng chẳng có tác dụng gì. Hơn nữa, La Chinh cũng không có thói quen oán trách.

Sau khi đi vòng quanh thành chính hai vòng mà không thu được tí điểm mộng ảo nào nữa, cuối cùng La Chinh cũng chỉ có thể lựa chọn từ bỏ.

Cho dù như vậy thì lần này hắn cũng đã lấy được hơn ba trăm nghìn điểm mộng ảo khi quay lại thành chính!

Bây giờ, La Chinh lại nhớ đến hang động kia, chính là hang động phải nộp ba trăm nghìn điểm mộng ảo mới có thể tiến vào.

Suy cho cùng thì ở lại thành chính này cũng không có ý nghĩa quá lớn. Cho dù đi dạo vài vòng, gặp vài võ giả chưa hiểu biết thì cũng không giành được quá nhiều điểm mộng ảo. Chi bằng đi thăm dò hang động kia một chuyến.

Quy tắc của chiến trường mộng ảo này thiết lập không hợp lý, hoặc có lẽ nó liên quan đến vài thứ hoang dã.

Dù sao chiến trường mộng ảo cũng là cuộc đua để chọn ra võ giả mạnh nhất trong Thần Hải Cảnh. Nếu như mọi người đều trốn trong thành chính thì sợ rằng dù là võ giả có lợi hại hơn nữa cũng phải bó tay.

Nghĩ đến đây, La Chinh không do dự gì nữa. Sau khi ánh mắt thản nhiên quét qua các võ giả trên tưởng thành, hắn liền bay về vùng hoang dã.

Trên tường thành, sáu võ giả Ma tộc đứng sừng sững ở một góc, ánh mắt họ nhìn chằm chằm vào hướng La Chinh rời đi.

“Võ giả Nhân tộc này rời đi một mình, có cần đi theo không?”

“Sáu người chúng ta liên thủ thì có thể giết hắn. Điểm mộng ảo trên người hắn không ít…”

“Là một cơ hội.”

Sáu võ giả Ma tộc này đều có lai lịch không tầm thường. Có lẽ bọn họ kém hơn Long Cầm một chút, nhưng cũng không chênh lệch là mấy.

Nếu chỉ có một người, không ai dám nói bản thân chắc chắn sẽ đánh bại được La Chinh. Nhưng điểm mộng ảo của La Chinh quả thực vô cùng hấp dẫn, nếu cứ để La Chinh đi như vậy thì bọn họ lại không cam lòng. Do vậy, sáu người này mới định liên thủ lại.

Bây giờ thấy La Chinh rời đi một mình, trong lòng họ cũng nôn nóng hẳn lên, chưa biết có nên đuổi theo La Chinh hay không. Đây là một lựa chọn khó khăn đối với sáu người này.

Thấy thân hình La Chinh đang dần biến mất, một võ giả Ma tộc trong đó lắc đầu: “Hay là thôi đi, thực lực thực sự của thằng nhóc này cũng chưa thể hiện ra được một nửa nữa!”

Phần thực lực thể hiện ra đã khiến người ta phải vô cùng kiêng kỵ, không ai biết cực hạn và đòn sát thủ của La Chinh là gì. Do vậy, mặc dù điểm mộng ảo của La Chinh rất nhiều, nhưng sáu người này vẫn từ bỏ…

Trước khi La Chinh rời đi, hắn còn cố ý giảm tốc độ.

Hắn biết có những võ giả có lòng tham không đáy, có lẽ sẽ liên thủ lại với nhau để truy sát hắn. Nhưng cái hắn chờ chính là những tên này.

Thế mà lần này La Chinh lại phải thất vọng, sau lưng hắn không có ai bám theo.

“Vẫn là tham lam hơi quá rồi”

Hắn giết chết Long Cầm ba lần liên tiếp, quả thực là hơi quá.

Nhưng mà nghĩ lại, cho dù hắn chỉ giết Long Cầm một lần thì hiệu quả cũng không khác là bao. Có lẽ hắn cũng không bắt được mấy con dê béo.

Đã không còn ai truy sát, thế nên La Chinh cũng tăng tốc, hướng thẳng về nơi hoang dã.

Sau nửa canh giờ, La Chinh đã bay qua hàng chục nghìn dặm, tìm được hang động kia! Đứng trên nơi vùng đất hoang đánh giá một chút, La Chinh nhíu mày. Xung quanh hang động này lại xuất hiện ba con chuột Thông Thiên.

Hình như sau khi chết đi, cứ cách một khoảng thời gian thì mấy con chuột Thông Thiên này sẽ “sống lại.”

“Phần thưởng giết chuột Thông Thiên cũng không ít, mỗi con là một nghìn điểm mộng ảo. Mỗi lần giết chết nó đều có thể đạt được ba nghìn điểm mộng ảo… Nếu như thực lực không tệ, ở đây giết chuột Thông Thiên nhiều lần cũng được.” La Chinh thầm nghĩ.

Điều này dường như khá ổn, nhưng đối với nhiều võ giả Thần Hải Cảnh mà nói, chuột Thông Thiên cũng khá khó giải quyết, đương nhiên không bằng việc ở trong thành giết võ giả được.

Còn đối với La Chinh, phương pháp tích lũy điểm mộng ảo kiểu này cũng quá ngu xuẩn, mà tốc độ tích lũy cũng không quá nhanh.

“Vào trong động trước đã rồi tính tiếp. Chiến trường mộng ảo đã sắp xếp những thứ này thì ắt hẳn phải có thứ gì đó quan trọng!”



Nghĩ đến đây, La Chinh không hề do dự, thân hình lóe lên, lao thẳng về phía ba con chuột Thông Thiên.

Đã có kinh nghiệm lúc trước nên việc đối phó với chuột Thông Thiên trở nên rất đơn giản.

Hắn dùng Bát Khúc Phi Yên và Lôi Kiếp Sát, dẫn dụ ba con chuột Thông Thiên vào trong, sau đó lại dẫn Thiên Kiếp đến giết chết nó.

Ba nghìn điểm mộng ảo xâm nhập vào trong cơ thể La Chinh. Lần này La Chinh lao thẳng về phía huyệt động.

Lúc La Chinh đang đến gần huyệt động thì có một vòng sáng chặn đường hắn. Một ý nghĩ liền xuất hiện trong đầu La Chinh.

“Vào động Tà Phong cần ba trăm nghìn điểm mộng ảo”

Khoảnh khắc nghe thấy câu nói này, La Chinh nhẹ gật đầu, ánh mắt chăm chú vào hang động rồi nói: “Được!”

“Vù…”

Trong huyệt động sinh ra một luồng lực hút kỳ lạ. Từng điểm mộng ảo màu vàng trong cơ thể La Chinh bị lực hút này lôi ra khởi cơ thể, tiến đến gần vòng ánh sáng nhưng lại không nhập vào trong!

Trong chốc lát, La Chinh đã mất đi ba trăm nghìn điểm mộng ảo.

Vất vả lắm mới có được số điểm mộng ảo ấy, vậy mà chỉ trong chốc lát đã bị trừ đi, La Chinh cũng hơi đau lòng.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.