Bách Luyện Thành Thần

Chương 1194





Lúc Long Cầm mở rộng đôi cánh bay về phía hắn.

Mặc sức thể hiện thực lực của bản thân, lấy La Chinh làm bia để tập luyện cũng là niềm vui nhỏ của Long Cầm!

Nhưng lần này La Chinh lại không định tránh đòn tấn công của gã nữa, mà chọn trực tiếp chống lại. Hắn xoay nhẹ tay trái, tay phải thì dựng thẳng ở bên cạnh!

Cầm Nã Thủ…

Các võ giả trông thấy cảnh tượng này thì sắc mặt bắt đầu trở nên kỳ quái.

Phần nhiều võ giả Ma tộc đều là người luyện thể, Cầm Nã Thủ chính là chiêu cơ bản nhất, có thể coi là quyền pháp cơ bản.

Trông chờ vào Cầm Nã Thủ để đánh bại Long Cầm?

Bọn họ càng lúc càng cảm thấy đầu óc La Chinh có vấn đề…

Long Cầm cũng cười lạnh, đôi cánh phía sau lưng hơi mở ra, dáng vẻ bay lượn trong không trung càng phóng khoáng hơn. Khi tốc độ tăng nhanh đến cực hạn, gã liền đâm thẳng vào La Chinh!

Mặc dù thực lực La Chinh thể hiện ra không có gì đáng kể, nhưng Long Cầm không hề lơ là cảnh giác mà bay xuống chậm hơn.

Gã vốn không tin La Chinh chỉ có thực lực như vậy!

Nhưng cho dù tên này có chơi trò gì thì Long Cầm cũng tự cho rằng mọi chuyện vẫn nằm trong quyền kiểm soát của bản thân gã. Dưới thực lực tuyệt đối thì có làm trò gì cũng vô nghĩa.

“Kết thúc rồi!”

Lúc xông về phía La Chinh, ngọn lửa màu tím trong tay gã lớn lên nhanh như hoa dại.

Nhưng đúng lúc này, tay phải La Chinh lại thò ra nhanh như chớp, bóp nhẹ một cái, trực tiếp hủy đi ngọn lửa màu tím đó.

Ngay lập tức, tay trái La Chinh giống như con rắn, vắt qua bắp tay của Long Cầm. Cánh tay hắn dùng lực, một luồng sức mạnh không thể đo được lặng lẽ tuôn ra.

“Rắc, rắc!”

Âm thanh vỡ vụn rõ ràng truyền đến.

Bắp tay Long Cầm bị một tay La Chinh vặn gãy!

Trên mặt Long Cầm lóe lên vẻ khó tin, trong cánh tay kia lại xuất hiện một ngọn lửa, muốn đánh về phía đầu La Chinh lần nữa.

Nhưng tay phải La Chinh lại hủy đi ngọn lửa kia nhanh như chớp, đồng thời bắt lấy tay còn lại của Long Cầm.

Lúc bị bắt, Long Cầm cảm thấy bản thân giống như bị một cái kìm kẹp chặt, gần như không thể động đậy.

Trông thấy cảnh tượng này từ trên tường thành, các võ giả đang theo dõi càng nghi hoặc hơn.

Đã tu luyện đến cấp độ Thần Hải Cảnh thì khi hai bên cạnh tranh với nhau thường là cạnh tranh về thuật pháp lĩnh ngộ chân nguyên, hoặc là đối kháng về mặt võ thuật.

Nhưng vốn dĩ, La Chinh bất ngờ thi triển Cầm Nã Thủ đã là điều không thể tin được rồi. Mà sao Long Cầm còn muốn chơi với La Chinh? Hai người quấn vào nhau như vậy là muốn đọ sức mạnh?

Chỉ có điều, bọn họ không biết trong lòng Long Cầm đang thầm kêu khổ. Mặc dù Long Cầm đoán chắc rằng La Chinh có đòn sát thủ, nhưng gã không ngờ đòn sát thủ của La Chinh lại chính là sức mạnh của thân thể?

Tên này lấy đâu ra sức mạnh khủng bố như vậy?

Ở Ma tộc, thân hình của Long Cầm khá nhỏ bé, nhưng vẫn lớn gấp đôi La Chinh. Vậy mà gã lại bị La Chinh “cầm nã”, đây quả thực là một chuyện vô cùng kỳ dị.

La Chinh không cho hắn thời gian suy nghĩ.

Long Cầm cũng được xem là người song tu pháp thể, ngoài tu luyện quy tắc hệ Hỏa ra thì thuật luyện thể của gã cũng vô cùng dũng mãnh!

Nhưng căn bản, La Chinh không cho gã cơ hội phát huy!

Trong lúc Long Cầm vẫn còn đang nghi hoặc, tính toán kế sách phản công thì một luồng sức mạnh lớn hơn lúc trước mười lần truyền đi từ trong cánh tay của La Chinh!

Sức mạnh dồi dào như vậy, Long Cầm vốn không có sức chống lại. Hoặc có thể nói, gã không kịp chống lại.

Gã nhanh chóng cảm thấy một cơn đau dữ dội truyền đến. Thân hình lớn gấp đôi La Chinh của gã cứ thế bị La Chinh xé tan.

Một luồng sáng đỏ nhanh chóng bay về thành chính. Những điểm mộng ảo dày đặc bốc lên từ thân thể đã tan biến của Long Cầm, nhanh chóng tiến vào cơ thể La Chinh!

Mười nghìn…

Năm mươi nghìn….

Một trăm nghìn…

Một trăm bốn mươi nghìn!

La Chinh vốn cho rằng trong cơ thể Long Cầm chỉ có hai trăm nghìn điểm mộng ảo. Hắn giết người này một lần thì có thể giành được một trăm nghìn điểm mộng ảo.

Nhưng không ngờ tên này lại tích lũy được tới gần ba trăm nghìn điểm.

Cơ thể La Chinh vốn chỉ tích lũy được bảy mươi nghìn điểm mộng ảo. Sau khi thu nạp một trăm bốn mươi nghìn điểm mộng ảo này thì đột nhiên số lượng điểm mộng ảo trong cơ thể hắn tăng vọt lên tới hai trăm mười nghìn!

Nhưng các võ giả trên tường thành lại không hâm mộ La Chinh, mà trên mặt đa số võ giả đều hiện lên vẻ nghi hoặc.

Bọn họ thậm chí còn không thể bình luận cảnh tượng vừa xảy ra, bởi vì căn bản bọn họ xem nhưng không hiểu.

Lúc trước, La Chinh bị đánh đến mức không thể đánh trả, vậy mà không hiểu sao tự nhiên hai người lại quấn vào nhau, sau đó đột nhiên Long Cầm lại bị La Chinh đánh tan?

Chiến đấu kiểu này đã đi ngược lại với bình thường rồi.

Một lúc sau mới có võ giả Ma tộc nói: “Long Cầm thua thật oan uổng… Căn bản gã còn chưa thể thể hiện được thực lực chân chính của bản thân!”

“Có lẽ Long Cầm rất không cam tâm!”

“Đương nhiên… Thực lực thực sự của gã vốn vẫn chưa được thể hiện ra mà!”

“Sau khi sống lại, nhất định gã sẽ tìm võ giả Nhân tộc này.”

Nghe thấy vậy, trên mặt La Chinh hiện lên ý cười không dễ phát hiện.

Thứ hắn muốn chính là hiệu quả này.

Điểm mộng ảo trên người Long Cầm nhiều như vậy, chỉ giết một lần thì đúng là quá lãng phí.

Trước đó, La Chinh tỏ ra yếu kém không phải muốn Long Cầm lơ là rồi bất ngờ chuyển bại thành thắng. Thực lực của Long Cầm cũng không tệ, nhưng còn chưa đủ để lọt vào mắt La Chinh.

Trên chiến trường mộng ảo, có lẽ tồn tại võ giả La Chinh khó chiến thắng được, thậm chí còn có thể tấn công La Chinh.

Vì dù sao vũ trụ cũng quá lớn, tất nhiên La Chinh cực kỳ ưu tú, nhưng cũng không thể coi thường thực lực của những thiên tài siêu cấp trong vũ trụ. Giống như Ngải An Tâm lúc trước, xét về mặt thực lực thì hắn có ưu thế hơn một chút, có lẽ La Chinh hoàn toàn có thể áp chế được nàng khi ở trong truyền thừa Tân Hỏa. Thế nhưng muốn tấn công Ngải An Tâm cũng không phải chuyện dễ dàng. Hơn nữa trong vũ trụ còn tồn tại biết bao nhiêu Thiên Kiêu, bọn họ mạnh mẽ hơn Ngải An Tâm, nền tảng và truyền thừa cũng phong phú hơn.

Trước mắt, cuộc đấu bên ngoài thành chính chỉ làm nền cho giai đoạn đầu của chiến trường mộng ảo.

La Chinh không mong lấy được kinh nghiệm gì để bản thân trưởng thành từ những trận đấu này. Mục đích duy nhất của hắn chính là điểm mộng ảo.

Trước tiên La Chinh tỏ ra yếu kém, để Long Cầm vui sướng đánh tới đánh lui. Sau đó lại dựa vào Cầm Nã Thủ cực kỳ bình thường, kết hợp với sức mạnh của bản thân để giết chết gã.

Đương nhiên Long Cầm vô cùng không phục. Dựa vào nền tảng của gã, rõ ràng gã còn nhiều đòn sát thủ chưa được thể hiện ra, nên đương nhiên trong lòng sẽ không cam tâm. Sợ là lần này quay về thành chính hồi sinh xong, gã sẽ lập tức khiêu chiến La Chinh lần nữa.

Điều này sẽ cho La Chinh cơ hội thứ hai để giết Long Cầm.

Mặc dù giết một lần đã giành được một nửa số điểm mộng ảo của Long Cầm, nhưng người này vẫn còn tới một trăm bốn mươi nghìn điểm mộng ảo. Nếu giết thêm một lần nữa thì sẽ lấy được bảy mươi nghìn điểm!

“Này… Ngươi, có muốn vào thành trốn không? Nếu Long Cầm sống lại thì chắc chắn gã sẽ tìm ngươi!” Bạn đang đọc truyện tại

Một võ giả Nhân tộc lên tiếng. Đa số mọi người đều cảm thấy La Chinh thắng một cách khó hiểu, trong lòng đoán rằng La Chinh may mắn nên mới chiến thắng mà thôi.

Võ giả Nhân tộc kia có ý tốt, lo rằng La Chinh vừa mới đoạt được số điểm mộng ảo lớn như vậy mà lại bị Long Cầm lấy lại cả vốn lẫn lãi thì thiệt thòi lớn.

Nghe thấy lời nhắc nhở đầy thiện ý này, La Chinh chỉ mỉm cười, gật đầu với võ giả Nhân tộc. Hắn không hề dịch chuyển dù chỉ một bước, vẫn thản nhiên đứng ở ngoài thành, ánh mắt điềm nhiên nhìn về hướng thành chính, bình tĩnh chờ.

Trong thành, một luồng sáng màu đỏ bồng bềnh dần tập trung lại.

Đốm sáng đỏ liên tục rung động, từ từ lớn lên. Từ đốm sáng có kích thước một ngón tay dần hóa thành kích thước một bàn tay, sau đó nhanh chóng lan ra, tạo thành một chùm sáng có kích thước một trượng. Trong chùm sáng đó ngập tràn quy tắc sinh mệnh mạnh mẽ!

Hồi sinh trong chiến trường mộng ảo và không gian mộng ảo có chút khác biệt.

Sau khi chết trong không gian mộng ảo thì sẽ bị đá ra không gian bên ngoài. Nếu võ giả lại tiến vào bên trong thì sẽ là một hình chiếu khác.

Còn sau khi võ giả trên chiến trường mộng ảo chết đi thì thực ra lại được sức mạnh của Thiên Đạo hồi sinh lại hoàn toàn. Cho nên, sau khi một số võ giả phát hiện trong chùm sáng này tràn đầy quy tắc sinh mệnh thì dứt khoát không ra ngoài thành nữa mà chuyên đi tìm những chùm sáng hồi sinh này để lĩnh ngộ quy tắc sinh mệnh trong đó.

Dù sao thì ngoài thành cũng liên tục có người chết, liên tục hồi sinh, nên trong thành lúc nào cũng đầy rẫy những chùm ánh sáng màu đỏ. Đối với nhiều võ giả không có cơ hội lĩnh ngộ quy tắc bậc cao thì đây cũng là một cơ hội tu luyện.

Không lâu sau, trong chùm ánh sáng này dần ngưng tụ lại thành một bóng người!

Sau khi bóng hình này hoàn toàn ngưng tụ thì thân hình bắt đầu lộ ra rõ ràng, chui ra khỏi chùm ánh sáng, trợn đôi mắt hung dữ lên nhìn những võ giả đang vây quanh mình lĩnh ngộ quy tắc sinh mệnh, sau đó liền lao ra ngoài thành!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.