Bách Luyện Thành Thần

Chương 1142





Từng tia sấm sét nho nhỏ quấn lại cùng một chỗ, tạo thành một tia sấm sét lớn, treo lơ lửng trong vực sâu.

Mỗi khi La Chinh đụng vào thì trong vực sâu sẽ phát ra tiếng sấm vang vọng, từng quả sấm to khoảng ba, bốn trượng đồng thời điên cuồng nổ tung!

Uy lực của những tiếng sấm này cực kỳ kinh khủng. Quy tắc hệ Lôi ẩn chứa trong đó đã đột phá cực hạn tầng thứ năm, đạt đến trình độ mà La Chinh không thể hiểu rõ!

Dưới uy lực như vậy, e rằng ngay cả thân thể thần khí cũng khó mà chống lại được.

Nhưng La Chinh vẫn cắn chặt răng, bay thẳng xuống phía dưới nhanh như tên bắn. Tốc độ của hắn đạt tới cực hạn, muốn dừng lại thì cũng không thể.

“Đùng!”

Một quả sấm nổ tung ở phía dưới La Chinh. Ánh sáng trắng cháy bùng lên trong quả sấm ấy phản chiếu nơi con ngươi của hắn, một lực xung kích to lớn bắt đầu ép về phía La Chinh.

“Ầm...”

Lực xung kích to lớn không chỉ kìm lại thế đang sa xuống của La Chinh, mà ngược lại còn bắn hắn lên thật cao về phía bầu trời trên vực sâu. Toàn thân hắn quay cuồng giữa không trung.

Đợi đến khi La Chinh ổn định lại thân hình của mình xong, một dòng máu tươi liền chảy ra từ khóe miệng hắn!

“Quá vội vàng rồi...”

Nhưng trên mặt lại La Chinh không hề có vẻ thỏa hiệp. Hắn lại mượn đà rơi để lao xuống phía dưới lần nữa.

Huân ở bên cạnh nhìn thấy vậy thì trên gương mặt lạnh lùng lại hiện ra chút ý cười. Cả người nàng liền tung bay nhẹ nhàng ở sau lưng La Chinh, cánh tay trắng nõn như củ sen luồn dưới nách hắn, sau đó nhắm hai mắt lại...

Tiếng Huân vừa dứt, lực tín ngưỡng kia liền ngưng kết thành đôi cánh có gai nhọn, bắt đầu uốn lượn không ngừng. Đôi cánh không chỉ bao bọc nàng, mà cũng bọc toàn thân La Chinh!

“Tiếp tục!”

“Vù...”

Dưới sự bảo vệ của Huân, tốc độ hạ xuống của La Chinh đột nhiên nhanh hơn mấy lần.

Từng tia sấm sét to lớn lại bắt đầu phát ra, đồng thời càng lúc càng có nhiều quả sấm nổ tung trong vực sâu. Tiếng nổ dữ dội vang vọng khắp vực.

Nhưng cho dù uy lực của quả sấm có mạnh tới cỡ nào thì vẫn không thể xuyên qua sự bảo vệ của đôi cánh kia!

La Chinh đâm thẳng xuống một mạch, không trở ngại gì!

Sau khi vượt qua khu vực đầy rẫy những quả sấm này thì lại có từng con lôi linh đã có ý thức tự chủ đột nhiên xông tới trước mặt!

Những con lôi linh bay rải rác trong vực sâu này có ngoại hình vô cùng đáng yêu, thậm chí còn thường phát ra tiếng kêu nhẹ, giống như thú cưng có thể nhận nuôi vậy!

Song, dù những lôi linh này có ngoại hình dễ thương, nhưng lại ẩn chứa sức mạnh trí mạng. Năm đó khi Huân vẫn còn là Thần Cực Cảnh, nàng đã lựa chọn rút lui bởi vì những con lôi linh này.

Thời điểm đó Huân đã có thể vận dụng lực tín ngưỡng, nhưng số lượng vận dụng được vẫn có giới hạn, thua xa hiện tại.

Lần này Huân ôm La Chinh, tiếp tục sa thẳng xuống theo kiểu đầu hướng xuống dưới. Những lôi linh kia tập hợp lại một chỗ, bắt đầu phát động hết đợt công kích này đến đợt công kích khác.

“Đùng, đùng, đoàng...”

Lực sấm sét tuôn ra mãnh liệt lại ập tới lần nữa. Nhưng đôi cánh của Huân kiên cố tới mức không gì phá vỡ nổi, thế nên khi nàng đâm xuống, ngược lại còn trực tiếp đâm vào những lôi linh không kịp tránh né kia, khiến chúng vỡ ra tán loạn rồi biến mất...

“Cái này...”

Trên mặt La Chinh lóe lên một vẻ kỳ dị.

Trước đây rồng tổ đã ăn trộm được không ít lực tín ngưỡng, nhưng thời điểm đó La Chinh không hề có nhận thức trực quan rõ ràng đối với sự mạnh mẽ của lực tín ngưỡng.

Hiện tại xem như La Chinh đã hiểu, mặc dù Huân vẫn chỉ là một luồng tàn hồn, linh hồn của nàng mới chỉ khôi phục được tầm sáu phần, nhưng nếu như dốc hết sức kích phát lực tín ngưỡng thì sợ rằng Giới Chủ bình thường cũng không phải là đối thủ của nàng, thậm chí nàng còn có tư cách để đánh với Thiên Tôn một trận!

Đáng tiếc, theo như lời Huân vừa mới nói, hình như cái ả đê tiện tên là Dao kia có cách để cắt đứt việc nàng lấy lực tín ngưỡng ra. Có lẽ, không bao lâu nữa thì Huân cũng chẳng thể vận dụng được sức mạnh thần kỳ mà mạnh mẽ này.

“Vù vù vù...”

Thời gian để thông qua vực sâu luân hồi vòng thứ năm này chỉ chậm hơn vòng thứ tư vẻn vẹn một nén nhang mà thôi.

Không bao lâu sau, La Chinh liền thấy đáy của vực sâu...

Dưới đáy vực sâu này có một khe sâu vắng vẻ, xung quanh mọc đầy các loại cây không biết tên. Tuy rằng ánh sáng ở đây không hề mạnh, nhưng đám thực vật này vẫn lớn lên vô cùng tươi tốt.

“Bịch, bịch...”

Trong lúc rơi xuống khe sâu này, thân thể La Chinh bỗng lắc một cái, hai chân liền hướng xuống dưới, đứng vững trên mặt đất.

Còn Huân cũng thu đôi cánh có gai nhọn kia lại, rồi ngưng kết hoàn toàn thành mười hai mũi đao, cắm chỉnh tề sau lưng nàng, tạo nên hai cái cánh nhỏ hơn và càng cứng rắn hơn!

“Khe sâu này... là điểm tận cùng của vực sâu luân hồi sao?”

La Chinh quan sát quang cảnh nơi đây một vòng.

Trước đây, mỗi lần đi một hết vòng trong vực sâu luân hồi này thì hắn sẽ phát hiện ra một hang động. Theo lý thuyết thì điểm tận cùng của khe sâu này cũng phải tồn tại một hang động.

Ánh mắt Huân hơi lóe lên, hai lưỡi đao phía sau đột nhiên tách ra, nàng lượn vòng trên không trung nhanh như gió, bắt đầu cắt những cái cây kia với tốc độ cực nhanh.

Chẳng mấy chốc, cây cối dưới đáy khe sâu này liền được cắt xong, toàn bộ khe sâu đã trở nên trống không. Quả nhiên, ở một bên của khe sâu hiện ra một hang động nho nhỏ...

Cái hang động trước mắt này nhỏ hơn rất nhiều so với bốn hang động La Chinh đã nhìn thấy trước đây.

Lần này La Chinh không do dự gì cả, cũng không xin ý kiến Huân, bởi vì nàng cũng chưa từng tới nơi này, tất nhiên cũng không biết trong hang động này tồn tại cái gì.

Hắn liền đi thẳng về phía hang động kia, còn Huân thì bay lơ lửng sau lưng hắn. Trong ánh mắt của nàng cũng hiện ra một chút tò mò. Suy cho cùng thì dù sao năm đó nàng không thể thăm dò tới mức độ này. Hôm nay theo La Chinh đến đây lần nữa, quả thực muốn xem xem điều bí ẩn trong đó là gì.

Rốt cuộc Thiên Tôn viễn cổ này là ai? Vì sao phải bố trí một địa cung như vậy? Thêm nữa là bọn họ có thể lấy được dạng truyền thừa gì?

Bởi vì hang động vô cùng chật hẹp, nên Huân liền thu nhỏ đôi cánh giống như hai lưỡi đao thêm lần nữa, biến nó thành một hoa văn hình con nhện nho nhỏ bám vào lưng nàng.

Lực tín ngưỡng đã hoàn toàn bị Huân chi phối, chúng có thể hóa thành hình dạng gì thì cũng do chính Huân khống chế...

Lần này La Chinh đi ở phía trước, đưa Huân đi xuyên qua hang động chật hẹp này. Không bao lâu sau, họ liền bước vào một ngôi nhà làm bằng đá. Rõ ràng ngôi nhà đá này được tạo thành từ việc cắt đá trong hang động. Bề ngang vách đá xung quanh thì bằng phẳng, bề dọc thì dựng đứng, nhưng lại giữ nguyên một cái giường đá.

Trên giường đá không có bất kỳ vật gì, chỉ còn lại một đống bụi bặm rất dày...

Có lẽ trong chăn chiếu trước đây đã để vật gì đó, nhưng cho dù có là thần khí thì cũng không chịu được sự gặm nhấm của hàng trăm triệu năm. Sợ rằng đặt một vật bình thường ở chỗ này mấy trăm triệu năm thì đến giờ nó cũng chỉ có thể biến thành một nắm bụi, thậm chí ngay cả bụi cũng không còn!

Nhìn thế nào thì cái nhà đá này cũng chẳng có gì thần kỳ cả. Suy cho cùng, bất kỳ vị võ giả nào cũng chỉ cần khoảng mấy nhịp thở là đã có thể cắt ra một ngôi nhà làm bằng đá như vậy.

“Cửa sau.” Ánh mắt Huân liếc về một góc trong nhà đá, chỗ đó vẫn còn một cánh cửa nhỏ.

La Chinh gật gật đầu, ngay sau đó liền mở cánh cửa kia ra theo lời Huân...

La Chinh vừa mới đẩy cửa ra, lập tức có một lực hút rất lớn kéo hắn đi.

Vốn dĩ Huân muốn cố định thân thể của mình để kháng cự lại lực hút này, nhưng vẻ kinh ngạc nhanh chóng hiện trên khuôn mặt nàng. Cho dù nàng mượn dùng lực tín ngưỡng của mình thì cũng không thể chống lại lực hút này. Thế nên lực hút kia cũng dễ dàng kéo nàng vào trong cánh cửa nhỏ!

“Vù...”

La Chinh và Huân đứng song song trong một không gian quỷ dị. Không gian này phủ đầy sao trời, lớn có nhỏ có, số lượng không thể đếm hết.

“Nhiều sao quá... Đây là không gian mộng ảo ư?” La Chinh nhìn từng ngôi sao lộng lẫy kia rồi mở miệng hỏi.

Huân lắc đầu: “Không phải không gian mộng ảo. Bản thể của chúng ta bị kéo vào trong này, còn trong không gian mộng ảo thì chỉ là hình chiếu mà thôi.”

“Dường như những ngôi sao này khác với sao trời trong vũ trụ.” La Chinh nhìn vô số ngôi sao kia, lẩm bẩm nói.

Hắn tu luyện Sao Chiến Thể, mỗi đêm đều ngắm sao nên rất quen thuộc với cách sắp xếp của các ngôi sao trên bầu trời vũ trụ. Tuy hắn không thể liệt kê ra toàn bộ các ngôi sao trên bầu trời, nhưng lại rất chắc chắn tinh tượng trong vũ trụ không sắp xếp như vậy.

Cách sắp xếp của những ngôi sao trước mắt này rất có quy luật, giống như là một vòng xoáy to lớn không ngừng xoay tròn quanh trung tâm.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.