Bách Luyện Thành Thần

Chương 1123





Trên đỉnh hang động có một khe đá nho nhỏ, bên trong có một đoạn dây leo khô héo rủ xuống.

Đoạn dây leo khô này vốn chẳng có gì đặc biệt, nhưng ở phần cuối của đoạn dây leo lại mọc ra một hạt giống to bằng ngón chân cái. Bề mặt hạt có màu vàng sáng, mặt ngoài bóng loáng, không biết đã mọc ở đây bao nhiêu năm.

Bởi vì cách khá xa, mà ở đây lại có không ít cây cối hoa lá kỳ lạ, mọi người lại chỉ lo chú ý xung quanh nên cũng không chú ý đến cái hạt giống nho nhỏ này.

Nhưng võ giả kia vừa kêu to lên một tiếng, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào đó.

Trong hang động chứa đủ các loại cây cối kỳ lạ, khiến ánh mắt của tất cả mọi người đều lộ vẻ thèm thuồng không thể che giấu nổi. Ngoại trừ La Chinh và Ngải Hổ, những võ giả khác đều xuất thân từ ba thánh địa thập phẩm lớn của Âm La giới.

Tài nguyên của Âm La giới vô cùng thiếu thốn. Võ giả ở đây không có được kiến thức rộng rãi như võ giả của mười ba thiên cung. Mỗi một loài kỳ hoa dị thảo trong hang động đều có lực hấp dẫn rất lớn đối với bọn họ.

Nhưng sau khi ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào cái hạt giống kia, hai mắt bọn họ không thể dùng từ “nóng như lửa” để hình dung nữa, mà phải gọi là “phun ra lửa”.

Thậm chí bên ngoài cửa địa cung, sau khi ba vị Thánh chủ nhìn thấy hạt giống đó thì vẻ mặt ai nấy đều rất chăm chú.

“Nếu ta nhớ không lầm, đó chính là hạt giống cây thế giới.” Ánh mắt Thánh chủ Ma tộc hiện vẻ tham lam.

Thánh chủ thánh địa Ngọc Lan của Nhân tộc khẽ lắc đầu: “Đáng tiếc, tu vi của chúng ta đã phá Thần Cực Cảnh, thế giới bên trong cơ thể cũng đã có hình hài vững chắc. Vật thần này hoàn toàn không có tác dụng đối với chúng ta.”

Thánh chủ Yêu Dạ tộc lạnh lùng nói: “Nhưng nếu đám tiểu bối có được nó, đây chính là cơ duyên của chúng. Nhưng theo ta được biết, hạt giống cây thế giới đã treo trên hang động này rất nhiều năm rồi. Địa cung cũng đã mở ra nhiều lần, cho đến tận bây giờ vẫn chưa có ai lấy được.”

Trước đây, Địa cung đã được mở ra sáu lần. Vương của Yêu Dạ tộc cũng đã tiến vào lần gần đây nhất. Hạt giống cây thế giới chính là bảo vật của vũ trụ, nhưng ngay cả Huân cũng không thể lấy được.

Mặc dù tu vi của Huân khi đó không cao, nhưng lúc đó nàng cũng đã được phong Vương. Nàng mang theo đội quân của Yêu Dạ tộc, tinh nhuệ gấp mấy lần đội quân lúc này tiến vào mà cũng không lấy được. Đám nhóc trước mặt muốn lấy, có vẻ hơi bị viển vông.

Cho nên, mặc dù Thánh chủ Yêu Dạ tộc thấy hạt giống cây thế giới có sức hấp dẫn rất lớn, nhưng cuối cùng cũng chỉ đành nuốt nước bọt mà thôi.

Ba vị Thánh chủ lại im lặng, tất cả đều lặng lẽ theo dõi biến đổi kỳ lạ diễn ra.

“Đây là hạt giống cây thế giới trong truyền thuyết, có thể hóa thành căn cơ của võ giả, trưởng thành cùng với thế giới trong cơ thể.”

“Công dụng của cây thế giới tuyệt đối không chỉ có bấy nhiêu. Nó có thể tích lũy sức mạnh của cả thế giới. Chỉ cần đưa một hạt giống cây vào thế giới trong cơ thể, thực lực của võ giả sẽ tăng lên rất nhiều.”

“Nếu dùng biển chân nguyên trong cơ thể để tưới vào, chờ đến khi hạt giống này lớn lên, đơm hoa kết trái, tạo ra càng nhiều hạt giống hơn thì uy lực của võ giả sẽ gia tăng vô số lần.”

Không ít võ giả đều quen thuộc với hạt giống cây thế giới này.

Bọn họ quen thuộc như vậy không phải vì nó quá phổ biến, mà trên thực tế, cho đến tận bây giờ thì cây thế giới mới chỉ xuất hiện đúng năm lần trong lịch sử vũ trụ mà thôi. Mà trong năm lần đó, có hai vị võ giả đạt được nó nay đã đứng ở vị trí Thiên Tôn.

Trong vũ trụ tồn tại rất nhiều thiên tài dị bảo. Nếu phân loại theo mục đích sử dụng thì loại này được sử dụng khá nhiều.

Nhưng hạt giống cây thế giới có một đặc điểm khác với những thiên tài dị bảo khác. Thiên tài dị bảo có tác dụng trực tiếp đối với thế giới trong cơ thể sẽ được phân loại với một cái tên đặc biệt là “chí bảo đan điền”.

Tên như ý nghĩa. Hạt giống cây thế giới này có tác dụng với đan điền, cũng chính là thiên tài địa bảo của thế giới trong cơ thể.

Đối với võ giả mà nói, thế giới trong cơ thể là một thế giới độc lập. Sau khi biển chân nguyên được mở ra, nó sẽ được xem như một không gian tu di để sử dụng. Rất nhiều võ giả đều cất bảo vật của mình ở thế giới trong cơ thể.

Nhưng nếu thế giới trong cơ thể vẫn còn khá kém mà đặt những bảo vật vào bên trong thì chúng phải trải qua một lần xử lý đặc biệt. Ví dụ như bảo vật thuộc loại thần khí, cho dù để vào bên trong thì cũng không có phản ứng gì với thế giới trong cơ thể.

Nhưng “chí bảo đan điền” là hạt giống cây thế giới thì lại khác. Chúng tác động trực tiếp lên thế giới trong cơ thể. Hễ những vật được gọi là “chí bảo đan điền” thì tất cả đều rất hiếm thấy trong vũ trụ, tuyệt đối là bảo vật cao cấp nhất.

Lai lịch của hạt giống cây thế giới không rõ ràng. Theo phỏng đoán, rất có thể chúng là chí bảo được truyền xuống sau một vòng diễn kỷ. Nói cách khác, dùng một hạt sẽ mất đi một hạt. Thế nên dù là ai nhìn thấy thứ này đều sẽ động tâm.

Phản ứng của nhóm võ giả lúc này không thể dùng hai chữ “động tâm” để hình dung được nữa, mà thay vào đó phải là hai chữ “điên cuồng”.

Các võ giả đều xoa tay vào nhau. Chỉ cần có được một hạt giống cây thế giới thì đều sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tương lai bọn họ.

Mộ Minh Tuyết nhìn chằm chằm gốc dây leo, mỉm cười quay sang La Chinh hỏi: “La Chinh, ngươi có thể lấy được không?”

Nàng tất nhiên cũng quan tâm đến hạt giống cây thế giới. Mộ Minh Tuyết hiểu, nàng hoàn toàn không có khả năng cạnh tranh với những võ giả kia. Thứ nhất, tu vi của nàng thấp nhất trong đám. Hơn nữa đám võ giả đó đều là thiên tài tinh anh của thánh địa thập phẩm, nàng hoàn toàn không tự tin sẽ lấy được nó.

Nhưng nghe bọn họ sôi nổi bàn tán như vậy, Mộ Minh Tuyết cũng có chút chờ mong. Nàng không lấy được, nhưng La Chinh thì sao?

“Tránh ra, để ta lên trước.”

Đúng lúc này, một võ giả Ma tộc có vóc dáng vạm vỡ gạt mọi người ra, bước lên phía trước.

Những bệ đá được hình thành từ thiên nhiên, nối với một con đường nhỏ ở mép hang động. Võ giả Ma tộc theo đó bước qua. Gã nhìn lên hạt giống cây thế giới trên đỉnh hang động, đánh giá hàng bệ đá trước mặt, gương mặt hiện lên vẻ do dự.

Võ giả ở đây đều hiểu rõ, dưới mỗi bệ đá đều có một ống thông gió. Chỉ cần nhảy xuống khỏi bệ đá thì nhất định sẽ bị cuốn vào bên trong gió lốc đang thổi loạn kia. Mà kết quả của mỗi bệ đá lại không giống nhau.

Nếu vị Thiên Tôn viễn cổ này đã bố trí như vậy thì chắc chắn sẽ có bệ đá nào đó mà gió lốc thổi loạn sẽ cuốn võ giả về phía đỉnh.

Vấn đề là trước mắt có đến hơn một trăm bệ đá.

Có rất nhiều măng đá san sát nhau trong hang động. Kỳ trân dị bảo thì sinh trưởng bên trên măng đá. Chọn đại một bệ đá rồi cứ thế để gió lớn cuốn đi, nhất định sẽ có thu hoạch gì đó.

Nhưng nếu không có hạt giống cây thế giới bên trên đỉnh động thì có lẽ mọi người sẽ không do dự. Tất cả mọi người đều có cơ hội để có được một món kỳ trân dị bảo, thậm chí là vài món, sau đó hài lòng rời đi...

Còn bây giờ, mặc dù kỳ trân dị bảo kia đều không tệ, nhưng so với hạt giống cây thế giới thì lại chẳng bằng rác rưởi. Đọc truyện tại

Võ giả Ma tộc cũng được coi là người quyết đoán. Sau khi do dự một chút, gã cắn răng, ba bước nay chỉ còn hai, vọt thẳng ra ngoài.

Gã không chọn bệ đá nào mà trực tiếp nhảy lên không trung.

Trong nháy mắt khi nhảy lên, cơ thể khổng lồ của gã lập tức bị cuốn vào một luồng gió lốc thổi loạn. Lực đạo trong cơn gió lốc ấy vô cùng khủng bố, cuốn thân hình vạm vỡ của võ giả Ma tộc đi như cuốn một chiếc lá nhỏ, nhẹ nhàng chuyển động theo một quỹ tích nhất định trong hang động.

“Chúng ta cứ xông thẳng vào luồng gió lốc thổi loạn này thôi.” Một vị võ giả Ma tộc hưng phấn quát lên.

Sắc mặt các võ giả khác không khỏi căng thẳng hẳn lên. Hạt giống thì chỉ có một, nếu bị đám võ giả Ma tộc này mèo mù vớ được cá rán hái đi mất thì người sau sẽ không còn cơ hội nữa.

Trong lúc bọn họ đang căng thẳng, luồng gió lốc vốn đang nâng vị võ giả Ma tộc kia lên thì đột nhiên dừng lại, sau đó cuốn xuống dưới. Vị võ giả Ma tộc trong luồng gió lốc thổi loạn kia không hề có cơ hội phản kháng, chỉ có thể như một chiếc lá cây, mặc gió vào chỗ sâu trong hang động.

Một số võ giả có thị lực cực tốt còn có thể nhìn thấy gương mặt không cam lòng của vị võ giả Ma tộc đó. Cũng may, khi vòng qua một cây cột đá, gã đã giơ tay hái được một quả thiên yêu, cũng không tính là trắng tay.

Đã có vết xe đổ của vị võ giả Ma tộc này, nên mọi người cũng bắt đầu cẩn thận hơn, không tùy ý nhảy vào mà quan sát quy luật bên trong trước.

La Chinh đứng dựa vào vách tường, nhìn hạt giống cây thế giới trên đỉnh hang động, hỏi: “Hạt giống kia quan trọng lắm sao?”

“Phí lời, nếu không thì vì sao lúc trước ta lại bảo ngươi đồng ý lời mời của Ngải Hổ? Hạt giống cây thế giới này là một trong những mục tiêu nhất định phải có được.” Huân đáp, giọng nói rất quyết đoán.

“Nhưng, cơ hội lấy được lại không lớn.” La Chinh lắc đầu.

Đúng là vận may của hắn không tệ, nhưng cũng không đến mức làm chuyện gì cũng thành. Lúc trước, khi hắn độ kiếp đã hấp thu được Hoàng Xà Diệt Vận. Khi đó, vận may của hắn hoàn toàn nghịch thiên, gần như đạt đến tình trạng không gì không làm được. Nhưng thời gian duy trì lại không dài. Nếu bây giờ để cho hắn hấp thu thêm mấy con Hoàng Xà Diệt Vận nữa thì hắn chắc chắn có thể lấy được hạt giống cây thế giới.

“Cơ hội của ngươi đúng là không lớn, nhưng ta lại có cách.” Huân cười nhạt.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.