Bách Luyện Thành Thần

Chương 1093



Trên màn vải ghi thứ hạng của Thử Kiếm Đường.

Nếu y nhớ không nhầm, vị trí thứ nhất hẳn là thuộc về Tiết Mộc Dương, gấp ba mươi hai lần.

Từ điểm này tính ra, có thể thấy thực lực của Tiết Mộc Dương cao hơn Cao Hàm gấp mười lần. Nhưng có rất nhiều biến số mà võ giả sẽ phải đối mặt. Có những công pháp vô cùng lợi hại, nhưng chưa chắc đã có thể phát ra được uy lực cường đại.

Cho nên, cũng không thể nói chắc chắn rằng Tiết Mộc Dương mạnh hơn Cao Hàm gấp mười lần, nhưng việc Tiết Mộc Dương mạnh hơn Cao Hàm là điều có thể khẳng định.

Khi ánh mắt Cao Hàm nhìn về tấm màn vải kia, cả người liền ngẩn ra.

“Ba trăm bảy mươi chín... lần. Cái này...”

Cao Hàm sửng sốt cả nửa ngày mà không thể nói nên lời.

Nếu chỉ dùng uy lực để cân nhắc, thì thực lực của người này cao hơn y trăm lần. Cho dù so sánh với người đứng đầu Yên Vân Đường là Tiết Mộc Dương thì cũng phải chênh lệch cả mười mấy lần.

Không thể nào...

Nhân vật có thể phát ra thực lực như thế, tuyệt đối không phải là võ giả Thần Hải Cảnh, mà ít nhất phải là cường giả Thần Cực Cảnh.

Trong nháy mắt, Cao Hàm đã cho ra một kết luận như thế.

Nhưng tu vi cao nhất của võ giả trong mười ba cung chỉ mới là Thần Hải Cảnh. Thiên cung Vân Miểu sẽ không nhận cường giả Thần Cực Cảnh.

Hay là vị chấp sự nào đó của thiên cung Vân Miểu? Hoặc một vị cấp cao nào đó, thậm chí là Cung chủ, hay Phó cung chủ đích thân đến?

Khả năng này không lớn. Thử Kiếm Đường chỉ là bí cảnh dùng để thử kiếm, trước giờ chưa từng thấy cường giả của thiên cung Vân Miểu ra tay.

Dù sao, nếu bọn họ ra tay thì thành tích ghi lại cũng không phải chỉ là mấy trăm lần, mà là hơn chục nghìn lần, thậm chí là hơn trăm nghìn lần. Có khi không gian mộng ảo còn không thể gánh chịu được ấy chứ.

Sắc trời càng lúc càng sáng, võ giả đến Thử Kiểm Đường càng lúc càng đông. Rất nhiều võ giả đến Thử Kiếm Đường thường nhìn lên bảng xếp hạng trên tấm màn vải theo thói quen.

Đối với võ giả của thiên cung Vân Miểu mà nói, đây cũng được xem là một sự vinh quang.

“Ba trăm bảy mươi chín lần... Là ai đã tạo ra thành tích này?”

“Con số này nghịch thiên thật?”

“Không phải La Chinh đó chứ?”

Đa số võ giả ở đây đều không có tư cách tham gia truyền thừa Tân Hỏa, nhưng vẫn có vài người đoán ra được là La Chinh.

Dù sao thì chuyện xảy ra trong truyền thừa Tân Hỏa đã truyền khắp thiên cung Vân Miểu. Cho dù võ giả không có tư cách tham gia truyền thừa thì cũng có nghe đến chuyện của Ngải An Tâm và La Chinh.

Lần này, hai người bọn họ đã trổ hết tài năng, mười hai cung còn lại hoàn toàn không địch nổi.

Nghe vị này suy đoán như vậy, một võ giả lắc đầu: “Tuyệt đối không có khả năng. Võ giả có thể thi triển uy lực như thế này, không thể có tu vi dưới Thần Cực Cảnh được. Ta thừa nhận biểu hiện của La Chinh trong truyền thừa Tân Hỏa gần như là yêu nghiệt, nhưng hắn không làm được điều này.”

Trong ngày hôm đó, tin tức liên quan đến thứ hạng đầu trên bảng xếp hạng của Thử Kiểm Đường đã truyền khắp thiên cung Vân Miểu.

Tất cả các võ giả đều sôi nổi bàn tán, không biết rốt cuộc là ai đã ghi lại thành tích kinh khủng như thế.

Nhân vật chính trong các suy đoán chính là La Chinh và Ngải An Tâm. Nếu có võ giả nào có khả năng nhất trong thiên cung Vân Miểu thì chắc hẳn cũng chỉ có hai người bọn họ.

Ngày hôm sau, Ngải An Tâm tiến vào Thử Kiếm Đường trước mặt bao người. Sau khi xem xét thành tích của người đứng đầu bảng, nàng liền tiến vào không gian mộng ảo.

Ngải An Tâm cũng đã lĩnh ngộ được Dịch Thần Nhất Kiếm, nhưng nàng chỉ lĩnh ngộ được có một thành rưỡi mà thôi. Song, mặc dù chỉ là một thành rưỡi, nhưng Ngải An Tâm cũng có tiến bộ khá lớn.

So với những võ giả khác của thiên cung Vân Miểu, Ngải An Tâm không biết thành tích gấp ba trăm bảy mươi chín lần kia khủng bố đến mức nào. Cho dù kỷ lục đó được truyền bá xôn xao ra sao, nàng cũng rất vui lòng phá vỡ nó, cho dù nó có phải là do La Chinh tạo ra hay không.

Sau khoảng một nén nhang, Ngải An Tâm rời khỏi không gian mộng ảo. Khi nàng nhìn thấy thành tích của mình, sắc mặt tự tin lập tức trở nên khó coi.

Bảng xếp hạng đã có sự thay đổi, nhưng thành tích ba trăm bảy mươi chín lần vẫn vững vàng nằm ở vị trí thứ nhất. Tuy nhiên, thành tích gấp ba mươi hai lần kia đã được thay thế bằng thành tích của Ngải An Tâm.

Dưới một kiếm toàn lực của nàng, nàng đã có được thành tích gấp tám mươi hai lần.

Nếu không phải đang có thành tích của người nào đó đè ép trên đầu, chắc hẳn thành tích này của nàng sẽ đứng đầu trong thời gian tương đối dài.

“Xem ra không phải là Ngải An Tâm...”

“Vậy thì chỉ có thể là La Chinh?”



“Ta vẫn không tin, có lẽ là người khác.”

Nghe thấy những tiếng bàn tán đó, Ngải An Tâm mím môi, gương mặt hiện lên vẻ không phục, một lần nữa quay đầu vào không gian mộng ảo.

Một lát sau, trên màn vải lại xuất hiện một thành tích thứ hai. Tám mươi bốn lần. Thành tích này đã đẩy thành tích mà Ngải An Tâm tạo ra trước đó xuống vị trí thứ ba, về phần Tiết Mộc Dương thì bị đẩy xuống thứ tư.

Ngải An Tâm tiến vào một lần nữa, nhưng lần này chỉ có tám mươi mốt lần.

Tám mươi sáu lần...

Tám mươi lăm lần...

Tám mươi lần...

Thấy hành động của Ngải An Tâm, rất nhiều võ giả đều nghẹn họng.

Thay thế bảng xếp hạng liên tục như vậy thực sự quá đáng!

Trước đây, thành tích của Tiết Mộc Dương đã đứng đầu bảng suốt một thời gian dài, bỏ xa tất cả các thành tích khác ở phía sau.

Bây giờ, Ngải An Tâm không ngừng càn quét bảng xếp hạng, đẩy hết tất cả thành tích của mọi người xuống dưới. Ngoại trừ thành tích đầu tiên kia, còn lại đều bị Ngải An Tâm đè bẹp.

Đối với rất nhiều võ giả trong thiên cung Vân Miểu, thành tích hơn tám mươi lần so với thực lực cơ sở là điều khó có thể thực hiện được. Ngày sau, nếu có võ giả muốn lên được bảng xếp hạng thì gần như là vô vọng.

Rất nhiều võ giả vây xem trong lòng cực kỳ bất mãn, nhưng ngẫm lại thì thực lực của Ngải An Tâm gần như yêu nghiệt, nên bọn họ cũng chỉ có thể nghiến răng mà nhìn.

Ngải An Tâm lần lượt càn quét bảng xếp hạng. Khi nàng rời khỏi không gian mộng ảo, gương mặt nàng trắng bệch. Dường như nàng đã vận dụng bí pháp nào đó cực kỳ hao phí tinh thần. Nhưng thành tích của nàng cũng chỉ có chín mươi sáu lần mà thôi.

Cuối cùng, Ngải An Tâm chỉ có thể từ bỏ.

Trong lúc thiên cung Vân Miểu đang sôi sùng sục thì bản thân La Chinh lại chẳng thèm đếm xỉa đến. Hắn vẫn duy trì cuộc sống như trước.

Tu luyện, quan sát động tĩnh của khí hỗn độn bên trong đan điền.

Toàn bộ vũ trụ vẫn náo nhiệt như trước, thi thoảng sẽ có sinh linh sử dụng Thét Lệnh, khuếch tán giọng nói của mình ra khắp vũ trụ.

Hai ngày qua, dường như có mấy vị Thiên Tôn đang khẩu chiến với nhau. Ngoài Thiên Tôn của Nhân tộc ra thì còn có hai ba vị Thiên Tôn của Ma tộc.

Mấy ngày qua, khi các cường giả Thiên Tôn đấu khẩu với nhau, đương nhiên La Chinh cũng không ăn no rửng mỡ mà tham dự vào. Có điều, lắng nghe một chút thì hắn vẫn biết được nguyên nhân bọn họ khẩu chiến với nhau là gì, hình như là vì một cái bảo vật bị thất lạc...

Sau một khoảng thời gian, thiên cung Vân Miểu tiếp tục nghênh đón hai đoàn khách, thế là lại có chủ đề mới được truyền bá.

“Xuân Hương Các và Lăng Yên Các đồng thời đến...”

“Xem ra là muốn thu nhận La Chinh và Ngải An Tâm.”

“Haiz! Số mệnh hai người này đúng là tốt đến không bình thường.”

Hâm mộ thì hâm mộ, chứ nếu bọn họ có được thành tích như Ngải An Tâm và La Chinh, tất nhiên cũng sẽ được hai Các lớn này coi trọng.

Sau khi gia nhập Lăng Yên Các, bọn họ sẽ được phát cho một tấm Lăng Yên Dụ Lệnh. Có được lệnh bài này, bọn họ có thể thoải mái xuyên qua các Đại Giới trong liên minh, bất kỳ ai cũng không được chặn đường. Chỉ cần là địa bàn của liên minh, cứ đưa ra Lăng Yên Dụ Lệnh, bọn họ sẽ có được sự trợ giúp không nhỏ.

Đối với rất nhiều võ giả mà nói, việc xuyên qua các Đại Giới trong Thượng Giới không phải là chuyện dễ dàng. Việc vượt qua các Đại Giới thường phải chịu phí tổn đắt đỏ. Con đường Đại Giới và lối đi giữa các giới gần như có thể tiêu hao tích lũy cả một đời của võ giả bình thường. Sau nữa, La Chinh vẫn còn nhiều chuyện phải làm. Nếu lệnh bài này có thể giải quyết nhiều phiền phức đến như thế, đương nhiên hắn sẽ không từ chối.

Sau một khoảng thời gian, vị Ngải Hổ đã từng giao đấu với La Chinh trong truyền thừa Tân Hỏa rốt cuộc cũng đã chạy đến thiên cung Vân Miểu.

Sau khi có được tự do, hắn đã đi không ngừng nghỉ để đến được đây.

Cũng bởi vì khoảng cách giữa các Đại Giới xa đến mức khó có thể tưởng tượng nổi, nên dù hắn đã dùng lối đi giữa các giới thì cũng phải tốn mất gần hai tháng.

Sau khi đoàn tụ với muội muội Ngải An Tâm, Ngải Hổ hỏi muội muội xem La Chinh có còn ở thiên cung Vân Miểu không?

Ngải An Tâm cảm thấy kỳ quái, không biết vì sao ca ca của mình lại quan tâm đến hành động của La Chinh như thế?

Theo nàng thấy, La Chinh chẳng qua cũng chỉ là bại tướng dưới tay của ca ca nàng mà thôi.

Nhưng Ngải Hổ đã nói cho nàng biết, hắn có được tự do, hoàn toàn là nhờ La Chinh nương tay.

Nghe xong, Ngải An Tâm lập tức ngẩn người. Nàng nhớ lại nụ cười thản nhiên của La Chinh lúc đó, bỗng hiểu ra được phần nào, trong lòng xem như hoàn toàn phục La Chinh. Cho dù là xét về thiên phú hay thực lực, tên kia đều hơn nàng trên mọi phương diện.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.