Trường Sinh Giới

Chương 41: Dĩ bạo chế bạo



Hai tay Tiêu Thần liên tục kết ấn, xuất ra từng đạo sinh tử pháp ấn huyền bí. Điểm điểm quang mang bừng lên, càng lúc càng sáng như từng vì sao rực rỡ, sau cùng hai tay hắn vung lên, một dải sao sáng tựa một phiến tinh không đột nhiên phủ trùm.

Khải Áo nhảy bổ tới hiển nhiên cảm giác được tử vong đang uy hiếp, bèn hét vang đoạn xuất ra hào quang hai màu xanh, vàng bùng lên từ thân thể, loáng thoáng thấy cự lang và hung hổ xuất hiện cạnh gã, phát ra tiếng gầm trầm trầm, bách thú gần đó đều run rẩy.

Hai con hung thú thoạt ẩn thoạt hiện vô cùng hung hãn, thần dị, há miệng nuốt chửng dải sao sáng. Tiêu Thần cả kinh, truyền thuyết quả nhiên là thật, trong thân thể man tộc cường gi có phong ấn cổ thú hồn, họ thật sự có tiềm lực kinh nhân.

Man tộc thanh niên cường giả Khải Áo cao gần một trượng đáp xuống khu rừng, mái tóc vàng sẫm buông rối bời xuống vai, hai mắt ánh lên thú tính, lúc hãy gã khác nào thú vương vô cùng đáng sợ, phát ra hung sát khí tức vô tận.

"Không ngờ ngươi mạnh đến mức này, xưa nay ta vẫn coi thường người, e rằng bọn Yến Khuynh Thành và Lan Đức cũng vậy." Khải Áo phát ra tiếng thú gầm trầm trầm: "Dạng người như ngươi rất nguy hiểm, chi bằng hôm nay triệt để tiêu diệt luôn."

Gã không còn phân biệt rõ là người hay thú, gào lên lao vào Tiêu Thần.

Không thể nhẫn được nữa, cũng không cần nhẫn nữa.

Tiêu Thần đẩy khí thế lên đỉnh điểm, lưu lại một đạo tàn ảnh rồi phát ra khí thế bài sơn đảo hả nghênh đón Khải Áo, lực bạo phát quá mạnh khiến cây cối quanh đó liên tục tan nát.

Không cần hoa hòe, hắn trực tiếp dùng sức mạnh nghạnh tiếp sức mạnh của man tộc nổi danh thiên hạ, "ầm" một tiếng vang vọng, hào quang chói lòa như làn sóng ngập trời tràn ra, va chạm với Cổ thú hồn thần lang và hung hổ từ thân thể Khải Áo bổ ra. Sức mạnh hùng hồn lan tràn, hào quang chói mắt gầm gào tựa ba đào cuốn khắp bốn phương tám hướng.

Trong tiếng nổ, một vạt rừng lớn tan tành, lá vụn bay cuồng loạn, cây cổ thụ ngoài xa cũng đua nhau đổ rạp, như thể đang có thượng cổ man thú tranh đấu, trực tiếp hủy diệt rừng rú.

Khí tức cuồng bạo lan khắp bốn phương, man tộc thanh niên cường giả Khải Áo nổi danh về sức mạnh cũng không đứng vững, thân thể văng đi. Thể phách cường tráng phát ra hào quang hai màu đánh gãy từng hàng cây. Gã bị năng lượng thuần túy đánh gục.

Bên ngoài Tiêu Thần phảng phất cháy lên bừng bừng, lúc này hắn mới giống một người man tộc cuồng bá, hai mắt sáng lên cuồng dại, mái tóc dài đen nhánh không gió mà dựng đứng, rảo bước tiến tới, mỗi bước đều khiến núi rừng rung chuyển như có cự nhân di động, uy lực phát ra vô cùng đáng sợ khiến người khác rùng mình.

Rừng núi an tĩnh xuất kỳ, dã thú đều ngừng gầm rú, chỉ còn lại tiếng bước chân của Tiêu Thần cuồn.

Bảy, tám tu giả ẩn mình trong rừng sâu đều tỏ vẻ chấn kinh, không ai hiểu Khải Áo đáng sợ đến thế nào hơn họ, cách đó không lâu, Khải Áo xé tan thân thể một tu giả, cơ hồ gã là một hung thú bất khả chiến thắng.

Nhưng lúc này gã lại bị một thanh niên dùng sức mạnh thuấn túy áp chế, cuồng mãnh hất văng, thật không thể tin nổi, xét về sức mạnh cuồng bá, man tộc xếp đầu kia.

Những tu giả quan chiến ngoài xa nhớ kỹ hình dáng Tiêu Thần trong óc, nhớ kỹ thanh niên cường giả đáng sợ này.

"A…." Khải Áo bị kích nộ, gầm lên điên cuồng như dã thú thụ thương, khống chế thân thể không đập mạnh xuống đất. Tất thảy với gã đều là sỉ nhục: bị người ta dùng sức áp chết. Gã lại dấy lên hung cuồng khí tức, nổi điên lao vào địch thủ trẻ tuổi kia, hào quang hai màu quét tan mọi trở ngại. Thần lang và hung hổ khổng lồ ngày một hiện rõ, theo sát gã cùng xung kích. Trận trận sát khí thảm liệt lan tràn.

"A…" Tiêu Thần cũng gầm khẽ, thân thể đĩnh bạt như đúc từ thép khiến người khác có cảm giác bất khả chiến thắng, mái tóc dài cuồng loạn vũ động, hai tay hắn vẽ lên từng dải hào quang sáng chói, năng lượng kinh nhân tung hoàng như biển lớn gầm vang.

Lần này, động tác của lưỡng đại thanh niên cao thủ nhanh như thiểm điện, để lại từng đạo tàn ảnh, bão năng lượng ào ào quét sạch một góc rừng, nơi đó khác nào vừ bị sét đánh, khắp trời toàn cành cây gãy, dưới làn sáng kinh hồn, toàn bộ nát tan.

Dao động đáng sợ kịch liệt vặn vẹo, hào quang chói lọi vô cùng kinh hồn. Ngoài xa, những tu giả quan chiến thất sắc, đại chiến quả kịch liệt vô cùng. Truyện được copy tại Truyện FULL

"A…."

Khải Áo phẫn nộ gầm lên, cái đùi chắc nịch của gã quét vào bụng Tiêu Thần, bị hắn giữ lại bằng cả hai tay. Tiêu Thần nắm chắc chân phải địch thủ, căn bản không để cho Khải Áo cơ hội giãy giụa, quay tít tựa như cầm cọng cỏ.

"Cạch, chạc!"

Tiếng cây cố gãy răng rắc, Khải Áo bị biến thành cự côn liên tục đập gãy cổ thục chọc trời, sau đó Tiêu Thần như phát cuồng, cuồng loạn vũ động Khải Áo đập tứ tung.

Cây cối không ngừng gục xuống, Khải Áo bị Tiêu Thần biến thành nhân hình binh khí!

Tình cảnh cô cùng cuồng dã, tu giả ngoài xa đều không dám tin vào mắt mình, họ coi Tiêu Thần là "dã thú" nguy hiểm hơn Khải Áo, hắn quả thái quá cuồng mãnh.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.