Đơ vài giây đầu anh nhảy số liền. Hiểu ra cô tiểu thư ngốc nghếch này chắc đã làm lưng anh tơi tả khó coi rồi. Anh đơ cứng vẻ mặt bất lực nhìn cô gái trước mặt. Anh tự vả trán mình.
Cảm thấy sai lầm khi không gọi bác sỹ riêng tới băng vết thương.....
[.......]
#
#
Trong một căn phòng sang trọng, trang trí gam màu vàng lấp lánh của khách sạn hạng sang.
Một cô gái ngồi trên giường được người hầu chải từng cọng tóc óng ả xoăn dài ngang lưng.
Người thì đang thoa son môi lên đôi môi căng mọng của cô gái, đôi môi càng trở nên quyến rũ.
Cô đang mặc bộ sườn xám màu đen bó sát hở toàn bộ tấm lưng trắng nõn, khoe cả đường cong hình thể, sẻ tà khá ngắn khoe trọn cặp đùi thon càng tôn lên toàn diện đôi chân dài miên man.
Mọi thứ đã tươm tất. cô phất tay ra hiệu cho tất cả người hầu lui ra. Bước xuống khỏi giường đặt bàn chân nhỏ xinh vào đôi cao gót 10 phân đã chuẩn bị dưới sàn.
Bước lại sofa ngồi xuống tay bốc điện thoại trên bàn bấm số 0820000111. Cô cười nhạt, chuông gọi đi vang lên trong tai cô....
20 phút sau nhà hàng Rose.
Một chiếc xe sang trọng dừng lại, cô gái khi nãy đặt một chân chạm đường rồi tiếp chân thứ hai sau đó đứng lên khỏi xe. Toát lên khí chất cao sang quý phái. Cô tháo cặp kính đen xuống đưa cho tài xế cất .
Trong nhà hàng một người đàng ông mặc sơ mi thắc cà vạt chỉnh chu, bước tới cuối đầu chào và đưa tay mời .
"Kính Tâm tiểu thư mời lối này!."
Anh ta trước dẫn đường, cô bước theo phía sau.
Cô gái này chính là con gái út, cũng làm em cùng cha khác mẹ của Tân Kính Dương.
Một người đàn ông đẹp trai phong độ trong bộ âu phục cao quý, Khuôn mặt khí chất lạnh lùng, anh đang ngồi chỉnh chệ trên sofa trong phòng ăn Vip.
Người đàn ông dẫn đường mở cửa giúp cô. Cô bước nhanh lại sà vào lồng người đàn ông đang ngồi.
Cô mở lời.
" Lãnh Thiên "
Anh ta trưng ra vẻ mặt ghét bỏ. xô ra, khiến cô bị thất thế người xém té may giữ được thăng bằng.
Anh ta chính Lãnh Thiên cháu họ Giang Thừa Tuyên. Tính tình khá lạnh lùng, là diễn viên nổi tiếng.
" Cô về nước không an phận ở nhà mình, Tìm tôi làm gì?"
Cô khoát vai anh nói tiếp.
" Lãnh Thiên anh có cần xa cách vậy không, dù sao em và anh cũng là bạn bè của nhau"
Anh đưa tay quật mạnh tay cô ra khỏi người mình dùng ánh mắt giận dữ nhìn thẳng vào mắt cô.
" Tôi cảnh cáo cô, bớt đeo bám tôi."
" Được được, xin lỗi anh em đùa xíu thôi. "
Tân Kính Tâm là bạn học thuở nhỏ của Lãnh Thiên. Từng theo đuổi muốn làm bạn gái của Lãnh Thiên mà không được.
Lãnh Thiên chỉ nhỏ hơn Giang Thừa Tuyên 1 tuổi.Do cha Giang Thừa Tuyên là em út trong gia đình 10 người con.
Sau này Kính Tâm theo Lãnh Thiên qua Giang Gia chơi thì trúng tiếng sét ái tình ngay với Giang Thừa Tuyên. Nên đi du học mục đích về sẽ vào Tập Đoàn Giang Thị tiếp cận Giang Thừa Tuyên. Lãnh Thiên biết cô thích Cậu mình.
" Em cần anh giúp xin vào làm chung với Giang Thừa Tuyên"
" Tôi, sao tôi phải giúp cô?" ngồi nhịp chân.
" Vì mèo con thú vị của anh! "
Cô vừa nói vừa vươn tay vuốt ngực áo anh ta.
Anh ta nhíu mày, nhìn cô tỏ vẻ khó hỉu.
" Ý cô là gì?" Anh gỡ tay cô ra khỏi người mình.
" Anh Tân Kính Dương của tôi đang hẹn hò với mèo con của anh là Ngọc Đan chả phải sao?.
Tôi đi guốc trong bụng anh khi dắt anh về nhà ăn cơm cùng gia đình tôi, chẳng phải anh đã thẫn thờ vì cô ta sao?"
Trong một lần tình cờ Lãnh Thiên được Kính Tâm dắt về nhà cô ta dùng cơm gia đình.
Khi đó anh đã gặp và phải lòng cô gái nét ngây thơ xinh đẹp Ngọc Đan. Nhưng anh biết mình đã đến sau. Anh chỉ thầm lặng thích Ngọc Đan thôi.
" Ừ, cô đúng, nhưng không có lý gì tôi phải giúp cô".
" Thật anh không muốn có được Ngọc Đan sao?" .
" Cô muốn hại Ngọc Đan sao? "
Anh dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn chầm chầm cô.
" Không, không, tôi chỉ muốn giúp anh có thể yêu Ngọc Đan công khai thôi. "
Thực ra Kính Tâm muốn một mũi tên trúng hai con nhạn. Vừa diệt trừ Tân Kính Dương, vừa làm Giang Thừa Tuyên không thể cưới người yêu của cháu ruột mình, Vì cô biết thân phận Giang Thừa Tuyên không thể mang tiếng tranh dành phụ nữ mà còn là phụ nữ của cháu mình .
Khi đó cô ta dễ dàng danh chính ngôn thuận bước chân vào làm vợ của Giang Thừa Tuyên . Cô ta cười ám muội, đắc ý.
Đúng thật là con gái của tiểu tam phá hoại gia đình người ta thì có máu di truyền thật.
" Xin lỗi tôi không phiền cô giúp, nếu cô gặp tôi nói có nhiêu đó thì giờ cô có thế biến được rồi"
Anh xua tay ra dấu.
" Anh sẽ hối hận". gắt giọng tức giận.
Cô ta đứng dậy ngoe quẩy bỏ về.
Lãnh Thiên cầm ly rượu trên tay lắc vòng, mắt nhìn rượu đỏ xoay vòng trong ly thủy tinh trong suốt, nhếch môi, cười ám muội. Ẩn chứa một điều gì đó ở phía sau. .
.[.....]
Biệt thự Tân gia.
" Con về được mấy hôm ở đâu, sao không về nhà?"
Nhã Khanh ngồi ở sofa phòng khách uống ngụm trà rồi đặt tách trà xuống bàn nhìn dò xét từ đầu đến chân con gái mình. Bà nhíu mày khó chịu.
" Con ăn mặc vầy cha con mà thấy lại không vui, thay ngay cho mẹ".
Tân Kiệt rất nghiêm khắc với gia phong lễ giáo. Tuyệt đối không cho một đứa con gái tiểu thư ăn mặc như dân chơi quán bar.
Mẹ cô tên Nhã Khanh, một người phụ nữ lúc nào cũng trang điểm đậm, diện sườn xám bó sát cho bản thân trông trẻ ra. Mà phải công nhận tuy đã 40 tuổi nhưng bà ta vẫn giữ phong độ trẻ đẹp quyến rũ.
Cô nhìn lại bản thân thấy chả sao.
" Mẹ lo quá, cha cưng con lắm "
" Ừ mẹ nhắc nhỡ con thôi!".
Cô ngó tới ngó lui, đảo mắt quan sát hết phòng khách, không thấy một bóng người hầu nào, ngoài một cô vú nuôi hồi nhỏ chăm sóc anh em cô, cảm thấy khá lạ .
" Ủa mẹ người hầu của mình đâu cả rồi?"
" Cha con tức tối anh hai con. Bữa đánh nó xong, nó còn chọc ổng tức éo làm gì được nó, giận cá chém thớt đuổi cả đám rồi.Mỗi Vú nuôi ở lại thôi. "
Cô ngồi ngã lưng ghế sofa nhàng nhã hỏi.
" Trời có vụ đó luôn hả mẹ. Ông anh con lại làm chuyện tài trời gì chọc cha sôi máu vậy?"
" Còn gì ngoài con Ngọc Đan "
" Hử? "
Cô bật dậy nghiêm túc nhìn mẹ mình.
" Ổng sai con Diệp Lâm hạ xuân dược, không hiểu sao Diệp Lâm đêm đó không tìm được Kính Dương với Ngọc Đan ở bữa tiệc, không chụp được ảnh ngủ của hai đứa nó, để thằng Kính Dương nhanh chóng cưới Ngọc Đan. chiếm gia sản nhà đó".
" Hả, cha thâm độc vậy sao?". A hèm, hèn gì bấy lâu anh ta không chịu cho cha qua Khiết Gia bàn hôn sự, mình biết anh ta rất yêu Ngọc Đan. Mà giờ mới hiểu rõ người anh khác mẹ này. Cô chép môi cười.
" Được rồi con lên phòng nghỉ ngơi đây"
Cô bước lên cầu thang hỏi vọng lại.
Mẹ dọn sẵn phòng rồi chứ?"
" Rồi " Nhã Khanh phất tay ra dấu bảo đi.
Kính Tâm đặt va li vào góc tủ áo, bước lại giường ngã lưng một cái đùng cả người nằm trọn trên chiếc giường êm ái. Cô thả lỏng toàn thân, hướng mắt nhìn trần nhà cười thoả mãn, hai chân co lên vung mạnh 2 chiếc cao gót văng ra khỏi bàn chân.