Nhiếp Ngôn liên tục dùng Tùy cơ Truyền tống quyển trục tránh né lão Người nhện Tế ti. Sau khi dùng quyển trục cuối cùng, khoảng cách giữa hắn với Mộ địa tiểu trấn chỉ còn 3 phút đồng hồ. Hắn lập tức tăng tốc, chạy như điên về phía Mộ địa tiểu trấn.
Nếu như lần này vẫn bị lão ta bắt được thì hắn cũng hết cách, Tùy cơ Truyền tống quyển trục đã xài hết rồi.
Nhiếp Ngôn cuối cùng cũng thấy ánh lửa của tháp đăng phía xa. Trong đêm đen, ánh lửa này như cọng rơm cứu mạng của hắn.
Nhiếp Ngôn tăng tốc hết sức, khoảng cách đến Mộ địa tiểu trấn ngày càng gần.
Đột nhiên, một bóng người chặn hắn lại. Người ấy chính là lão Người nhện Tế ti, lão đang bay lơ lửng trên trời, cách mặt đất khoảng 1 mét.
Lão Người nhện Tế ti vung pháp trượng lên, một quả cầu lửa màu đen bắn về phía Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn thấy quả cầu lửa bay tới liền bật Tật Phong Bộ lên. “Oành”, quả cầu lửa nổ tung trên người hắn, tia lửa tung tóe khắp nơi.
Nhiếp Ngôn sau khi ngăn được quả cầu lửa liền móc ra một phần Thiểm Quang Trần quăng lên trời. Thiểm Quang Trần nổ ầm một tiếng, bụi sáng che hết mọi tầm nhìn.
Nhiếp Ngôn mượn lúc lão Người nhện Tế ti bị chói mắt liền lướt qua người lão, tiếp tục chạy trốn.
Lão Người nhện Tế ti quay đầu, cực khổ lắm mới thoát khỏi hiệu ứng mù, liền thấy Nhiếp Ngôn vung tay lần nữa, “ầm”.
(Thằng này lầy vãi:v)
Nhiếp Ngôn nhìn phía trước, cửa vào Mộ địa tiểu trấn đã ngay trước mắt.
Gần đấy có mười mấy người chơi đang kinh ngạc trố mắt nhìn sang. Vãi lúa, sao có một con quái già khú chạy ra đây… Có mấy tên Vong linh pháp sư còn triệu hồi một đám Khô lâu binh bao vây lão lại.
Lão Người nhện Tế ti lại vung pháp trượng, một cơn mưa lửa rơi xuống tiễn đám Khô lâu binh về với cát bụi.
Bọn Vong linh pháp sư rớt cả quai hàm, đậu mớ lão già này sao trâu bò vậy!
“Đệt, là Lĩnh chủ level 60!|
“Té, té gấp!”
Nhưng đợi bọn chúng la lên thì đã không còn kịp nữa. Chỉ thấy lão Người nhện Tế ti đánh ra một cái ma pháp quần công, từng tấm thảm lửa trùm xuống bọn họ, tiễn bọn họ theo đám Khô lâu binh luôn.
Lão Người nhện Tế ti bỏ qua đám ruồi muỗi này, tiếp tục đuổi theo Nhiếp Ngôn.
Có điều đám người chơi phe tà ác xung quanh ngày càng nhiều, vài Thuẫn chiến sĩ còn dùng Trùng Phong xông tới.
“Mọi người bắt tay thịt con Lĩnh chủ này!”
Thấy Thuẫn chiến sĩ chắn phía trước, mấy tên pháp hệ liền bắt đầu công kích. Có điều lão Người nhện Tế ti còn nhanh hơn, lão quơ quơ pháp trượng là có vài tên trực tiếp nằm sàn. Mà mấy tên Thuẫn chiến sĩ xông lên cũng bị ma pháp quần công tiễn về thành dưỡng sức. Vài tên pháp hệ núp phía sau may mắn sống sót không khỏi đực mặt ra, đệt, bá đạo vãi!
Lão Người nhện Tế ti một mạch chém giết xông lên, cứ như đang giết heo chó.
Từng đám người chơi phe tà ác thay nhau ngã xuống.
Lão già này không phải Lĩnh chủ bình thường mà là Lĩnh chủ biến dị! Lúc này đám người chơi xung quanh mới ý thức được điều này.
Đám người này thế mà cũng giúp Nhiếp Ngôn tranh thủ tí thời gian lao đến cửa Mộ địa tiểu trấn. Hắn từ từ khoác áo choàng đi vào trong trấn.
Lão Người nhện Tế ti càng lúc càng gần nhưng Nhiếp Ngôn cũng không dám đi quá nhanh sợ bị bọn NPC vệ binh để ý.
Hai tên NPC nhìn thấy lão Người nhện Tế ti lao tới liền quơ kích ngăn lại.
Đinh đang đinh đang, Mộ địa tiểu trấn vang lên từng tiếng chuông báo động, mấy tên NPC Vong linh pháp sư cuống quít đi ra triệu hồi từng mảng Khô lâu binh xông đến.
Đám Khô lâu binh này không ngừng bu quanh lão Người nhện Tế ti như kiến.
Nhiếp Ngôn tiến vào tiểu trấn, chỉ thấy đám người chơi trong trấn đang không ngừng ùa ngược ra cửa.
“Nghe đồn quái vật đang công thành, hình như là Lĩnh chủ biến đị level 60!”
“Nhanh chân chạy ra đó đi, không chừng giành được đồ gì thì sao!”
Từng đám người chơi không ngừng xông đến chỗ lão Người nhện Tế ti, làm cho khu vực xung quanh lão nhung nhúc NPC, người chơi lẫn sinh vật triệu hồi. Lão giơ pháp trượng xuất ra mấy cái ma pháp quần công là một mảng bị dọn sạch, đám NPC trong trấn cũng không yếu thế, tổ chức đánh trả.
Từng đạo ma pháp phá không rơi xuống chỗ lão Người nhện Tế ti. Ầm ầm ầm ầm…
Bên ngoài Mộ địa tiểu trấn đã trở thành một đống hỗn loạn.
Cũng giống như vụ Trật tự trấn thủ giả náo loạn bên phe thiện lương, hắn đảm bảo sớm muộn gì lão Người nhện Tế ti này cũng chết. Lúc đó sẽ không ai biết hắn dẫn lão tới nữa! Hắn ngó qua thời gian trong game, còn chút thời gian nữa sẽ tới giờ hắn trở về mặt đất.
Nhiếp Ngôn xử lý hết đống vật phẩm trong túi, mấy cái bình máu này nọ hắn bán hết vào tiệm tạp hóa, còn mấy cái trang bị lượm được thì vứt lên sàn đấu giá dưới đây. Tiền bán được sẽ gửi trực tiếp vào kho hắn, còn một ít hắn sẽ gửi cho Nhân Sinh Như Hí làm tiền thưởng.
Trong ba lô hắn lúc này chỉ còn lại một cái Chiêu Hồn Đầu Lâu không rõ tác dụng và tấm Hắc Xà Vương thuẫn, ngay cả trong Linh Hồn Thùy Sức cũng trống không. 50 ô dư đó hắn mua 50 tổ Tử vong ba văn quyển trục nhét vào. Sau khi chuẩn bị xong hết, hắn liền đi về phía Tửu quán trong trấn.
Một lát sau, hắn đã đến tửu quán đúng giờ để gặp Đa Đa.
Đa Đa, Cuồng Ngạo Chiến Thương đều có mặt, còn có hai thân tín khác ở đó.
“Chuẩn bị đủ trang bị không?” Nhiếp Ngôn hỏi, hắn cũng không biết bọn họ kiếm được bao nhiêu món.
Chỉ thấy Cuồng Ngạo Chiến Thương cùng hai tên thân tín thay nhau giao dịch cho Nhiếp Ngôn.
“Ngươi tự kiểm tra đi, tổng cộng là 270 món trang bị, ngoài ra còn có 5 cái ba lô 56 ô.
Nhiếp Ngôn không nghĩ tới ngay cả ba lô lớn hơn cũng chuẩn bị trước. Hắn kiểm tra qua một lượt, mớ trang bị này phần lớn là tăng tầm nhìn trong đêm, ít nhất đã là +10, loại này có đến 180 món. Loại cao hơn cũng không ít, +30 có 60 món, còn 30 món còn lại thì cao hơn nữa.
“Đống trang bị này khoảng chừng 2 vạn kim tệ, ngươi đem về mặt đất bán đảm bảo phát tài nha!”
Đa Đa nhìn Nhiếp Ngôn, cười nói:
“Hy vọng ngươi đừng quên ước định giữa chúng ta, 5 ngày sau chúng ta chờ tin của ngươi.”
“Yên tâm, ta không phải loại người đó, sau này còn nhiều cơ hội hợp tác.”
Nhiếp Ngôn cũng muốn giữ quan hệ hợp tác lâu dài với Thiên Sứ Trụy Lạc, điều này đối với sự phát triển của Ngưu Nhân Bộ Lạc rất có lợi.
Hắn tính toán một chút, đống trang bị này nếu bán ít nhất kiếm được trăm vạn kim tệ, có khi còn nhiều hơn!
Nhiếp Ngôn cùng đám người của Đa Đa giao dịch xong liền giao ra Hắc Xà Vương thuẫn cùng hơn một vạn kim tệ, tính ra cũng là giao dịch công bình. Cho dù NPC thủ vệ của Vong linh đế quốc có tra ra thân phận của Nhiếp Ngôn thì bọn họ cũng có lý do để bào chữa. Lúc đó cứ nói Nhiếp Ngôn cùng bọn họ giao dịch công bình, bọn họ cũng không biết Nhiếp Ngôn là người phe thiện lương giả dạng. Đầu não trò chơi làm sao biết được trong đầu con người suy nghĩ cái gì, điều này liên quan đến vấn đề bảo mật rất nặng.
Chỉ cần sau này Nhiếp Ngôn cẩn thận một chút, không bị NPC bắt thì chuyện hợp tác vẫn suôn sẻ.
“Tên Lĩnh chủ biến dị level 60 ngoài trấn là ngươi kéo đến?”
Đa Đa nhìn Nhiếp Ngôn, hắn nghi ngờ tên này là đầu têu mọi chuyện.
“Bên ngoài trấn xuất hiện một lão Người nhện Tế ti rất mạnh, đã đồ sát 3 NPC và hơn trăm người chơi. Bất quá hắn cũng không sống được lâu.”
Đa Đa không nghĩ Nhiếp Ngôn có thể kéo một con Lĩnh chủ biến dị mạnh đến cỡ đó đến sát trấn. Điều này làm hắn phải nhìn Nhiếp Ngôn bằng một con mắt khác.
Trong khoảng thời gian này, Đa Đa ra sức cho người thu thập thông tin về Nhiếp Ngôn, đối với Ngưu Nhân Bộ Lạc hắn cũng biết được vài thứ.
Hai phe tà ác và thiện lương chưa thể tiếp xúc với nhau, biên cảnh ít nhất phải hơn level 100 mới mở ra cho nên mọi người tạm thời chẳng rãnh mà đi điều tra đối phương. Bất quá hiện tại Thiên Sứ Trụy Lạc hợp tác với Ngưu Nhân Bộ Lạc thì lại khác.
“Con Lĩnh chủ biến dị đó có khi rớt vài món trang bị khá ngon đấy, đừng bỏ lỡ.” Nhiếp Ngôn cười với Đa Đa.
Đoàn đội siêu cấp của Thiên Sứ Trụy Lạc sợ là đã chầu chực sẵn xung quanh rồi. Nếu chỉ có NPC giết chết quái thì sẽ không rớt trang bị, nhưng nếu có người chơi tiếp tay vào thì lại khác. Có NPC hỗ trợ vây giết, công việc của bọn họ đơn giản hơn rất nhiều.
“Xem ra cũng nhờ ngươi.”
Đa Đa cười nhạt, nếu không phải nhờ Nhiếp Ngôn dẫn con Lĩnh chủ biến dị này tới Mộ địa tiểu trấn thì hắn cũng khó chiếm được tiện nghi lớn như vậy.
Chuyện này đối với hai bên đều có chỗ tốt.
“À trên người ta còn một thứ, ngươi xem thử xem?” Nhiếp Ngôn vừa nói vừa móc Chiêu Hồn Đầu Lâu bỏ vào ô giao dịch.
“Chiêu Hồn Đầu Lâu?” Đa Đa chấn động, lại còn là của Voi ma mút nữa! Hắn giật mình hỏi:
“Ngươi kiếm thứ đồ này từ đâu thế?”
“Giết mấy con Lãng Mỗ Tri Chu rớt ra đó.” Nhiếp Ngôn trả lời, nhìn vẻ mặt Đa Đa hắn liền biết thứ này nhất định không tầm thường. Có thể khiến cho hội trưởng của Thiên Sứ Trụy Lạc giật mình như thế thì ít nhất giá trị của nó phải hơn vạn kim tệ.
“Sao ngươi hên quá vậy! Giết Lãng Mỗ Tri Chu mà cũng rớt ra món này… Thứ này trên người Lãng Mỗ Tri Chu % rơi ra không tới 1/10000. Bán cho ta đi, ta ra giá 3 vạn kim tệ. Theo giá thị trường, một cái Chiêu hồn đầu lâu của Khô lâu binh bình thường chỉ khoảng mấy ngàn kim tệ thôi. Nhưng mà của ngươi là Chiêu hồn đầu lâu của Voi ma mút, cho nên quý giá hơn nhiều.”
Đa Đa thẳng thắn giải thích, dù sao hắn cũng muốn hợp tác lâu dài với Nhiếp Ngôn.
“Chiêu hồn đầu lâu dùng để làm gì?” Thấy Đa Đa ra giá, Nhiếp Ngôn cũng có chút giật mình. Hắn tò mò hỏi, không hiểu sao món đồ bình thường này lại đáng giá như thế.