Mùng 1 tháng 11, Hà Duyên An nhận được lệnh điều về thủ đô, làm phó bộ trưởng trung tổ, tiếp đó Thai Duy Thanh phó tỉnh trưởng tỉnh S điều tới tỉnh A, đại hội nhân dân tuyển cử Thai Duy Thanh trở thành phó tỉnh trưởng chính phủ, tỉnh trưởng tạm thời.
Thai Duy Thanh tuổi bằng Hà Duyên An, năm nay 52 tuổi, riêng nhìn bề ngoài thì là người rất ôn hòa, luôn mỉm cười, nếu hắn không phải là một tỉnh trưởng, mà là quần chúng bình thường, sẽ là trưởng giả rất được hoan nghênh.
Hà Duyên An không đi vội, ở lại cả tuần giao tiếp công việc cho Thai Duy Thanh, trước đó bà trưng cầu ý kiến Lăng Nhã, xem cô có yêu cầu gì với công việc của mình. Lăng Nhã thẳng thắn, nói muốn ở lại tỉnh chính phủ, lý do hết sức đường hoàng, muốn rèn luyện ở cơ sở vài năm.
Ha ha, cơ sở!
Đường đường là chính phủ tỉnh, trong miệng Lăng Nhã thành cơ sở rèn luyện, chỉ có thủ trưởng xuất thân thế gia như Hà Duyên An mới có thể tiếp nhận cách nói này của Lăng Nhã, nếu là một người khác đã vểnh râu trợn mắt lên rồi.
Tiếp xúc một thời gian ấn tượng Hà Duyên An với Lăng Nhã rất tốt, trừ thông minh chăm chỉ và công tác cơ bản của thư ký ra, Lăng Nhã làm Hà Duyên An thích nhất là giữ vững quy củ. Cái gì nên nói thì nói, cái gì không nên nói tuyệt đối không nói. Đó là kỹ năng rèn luyện ra trong đại nội, khí độ thế gia của cô cũng rất hợp với Hà Duyên An.
Cô đã muốn ở lại rèn luyện, Hà Duyên An tất nhiên phải an bài tốt công tác cho cô.
Hà Duyên An sắp xếp cho cô làm trưởng ban tổng hợp văn phòng chính phủ tỉnh, một chức vị không nổi bật những có thể tiếp xúc nhiều cơ mật. Thủ trưởng trước khi đi an bài cho thư ký, lại thêm bối cảnh cực mạnh của Hà Duyên An, cán bộ phụ trách văn phòng tất nhiên nói sao nghe vậy.
Hơn nữa Lăng Nhã xuất thân thế gia kinh thành, là "con dâu" nhà họ Trương, bản thân rất có thực lực rồi, ở đơn vị như văn phòng chính phủ tỉnh, là đối tượng người khác phải ngước nhìn, chỉ cần Lăng Nhã không đi chọc vào người khác, các đồng nghiệp tất nhiên vui vẻ làm tốt quan hệ với cô.
Liễu Tuấn rất hài lòng với sự an bài này.
Thai Duy Thanh sau khi nhậm chức tác phong làm việc khiêm nhường thực tế, triệu kiến thị trưởng các thành phố tìm hiểu tình hình phát triển kinh tế.
Đầu tiên tất nhiên là gặp Thôi Phúc Thành.
Liễu Tuân hỏi. - Thị trưởng Thai tỉnh trưởng đánh giá thành phố Ngọc Lan thế nào?
Trong phòng trà Hoàng sơn vân vụ của Ngữ hậu thiêm tình, Liễu Tuấn ngồi đồi diện với Thôi Phúc Thành, hai người ngày càng qua lại mật thiết, thái độ ngày một tùy ý, nguyên nhân đơn giản, hai người cùng một chiến thuyến rồi.
Vì quan hệ này mà hai người thường xuyên uống trà tán gẫu.
Thôi Phúc Thành rất thích khung cảnh yên tĩnh, nghệ thuật trà tao nhã của nơi này, với tuổi tác và địa vị của Thôi Phúc Thành, không thích những nơi giải trì phù phiếm ồn ào.
Thôi Phúc Thành vừa được Thai Duy Thanh triệu kiến không lâu, cho dù Liễu Tuấn không chủ động mời uống trà, thì Thôi Phúc Thành cũng tự có ý này. Thực tế hiện giờ ở tỉnh A các cạn bộ lòng dạ rối loạn, khó mà trách được, đổi cả bí thư và tỉnh trưởng, ai mà biết hai vị lãnh đạo mới tính khí thế nào.
Sau đại hội 14, tỉnh đổi cả hai vị lãnh đạo hàng đầu không nhiều, tỉnh J và N cũng có tình huống này, khi Nghiêm, Trương và Tiễn Liễu đều điều đi.
Có điều tình hình tỉnh N, J hoàn toàn khác tỉnh A, vì bí thư và tỉnh trưởng ở tỉnh A đều từ nơi khác điều đến.
Cả hai lãnh đạo mới đều lai lịch không nhỏ, cũng đều nổi danh năng lực công tác tốt, xem ra TW đã quyết tâm phải thanh đổi diện mạo tỉnh A rồi.
Nhất là Cù Hạo Cẩm, nghe nói tác phong rất cứng rắn, Hà Duyên An chỗ dựa lớn như thế, ở tỉnh A năm năm vẫn bị trói chân buộc tay, không thể hoàn toàn thi triển năng lực, có thể thấy thế lực bản địa ở tỉnh A mạnh ra sao, đem vị mãnh tướng tây bắc cực kỳ mạnh mẽ tới, dấu hiệu TW muốn khai đao với tỉnh A rất rõ ràng.
Thôi Phúc Thành bất an là có lý.
Hiện giờ tỉnh thế của hắn tương đối khó xử.
Trước tiên hắn cũng là cán bộ bản địa, muốn được Cù Hạo Cẩm tín nhiệm là không dễ, thứ đến, hắn không phải là thành viên của nhóm quyền lực bản địa mạnh nhất, ngược lại còn đắc tội với Đinh Ngọc Chu, gián tiếp làm Cận Tú Thật không hài lòng. Nói cách khá hắn không có được thế lực bản địa hùng mạnh chống lưng, Hà Duyên An vừa điều đi, hắn liền trở thành nhân vật "không được ai ưa", rất có khả năng bị đẩy ra rìa.
Vốn hắn cho rằng sau khi Cận Tú Thật lui về tuyến hai, Hà Duyên An thuận lợi tiến bộ, như thế dựa và chính tích nổi trội của khu Trường Hà và Tphố Ngọc Lan, rất có khả năng tiến thêm một bước. Không ngờ người tính không bằng trời tính, Hà Duyên An vừa đi đã đánh vỡ giấc mộng đẹp của hắn, đành phải ứng phó với vấn đề "sinh tồn".
Vì thế Thôi Phúc Thành phải lấy 120% ứng phó với cuộc triệu kiến của Thai Duy Thanh.
- Đánh giá? Đương nhiên là rất tốt rồi. Thôi Phúc Thành cầm cốc trà lên nhấp một ngụm, cười khẽ đáp.
Thai Duy Thanh vừa nhậm chức, sẽ không gấp gáp gây chuyện như vậy, tìm hiểu tình huống các nơi, tuyệt đối không thể đưa ra đánh giá không tốt được.
- Vậy thị trưởng đánh giá Thai tỉnh trưởng thế nào? Liễu Tuấn mân mê cốc trà, tùy ý hỏi.
Nụ cười trên mặt Thôi Phúc Thành thu lại, trầm ngâm một lúc mới đáp: - Rất khó nói, nói chung là nhìn không thấu.
Thôi Phúc Thành làm việc cẩn thận tỉ mỉ, phương diện dũng khí có hơi thiếu, nhưng có một sở trường nhìn người cực chuẩn, trước kia khi bị Đinh Ngọc Chu và Đỗ Văn Nhược đàn áp, từng chút từng chút lập nên thế lực nhỏ của mình, số lượng tuy ít, nhưng đều rất có năng lực, cực kỳ trung thành.
Tôn chỉ là Thôi Phúc Thành là chất chứ không phải lượng, cán bộ không đạt được yêu cầu, cho dù có giữ chức vụ trọng yếu, cũng tuyệt đối không lôi kéo, trong bốn năm qua, thành viên trong Thôi hệ không một ai để xảy ra chuyện gì.
Về điều này Liễu Tuấn rất phục.
Hiện giờ Thôi Phúc Thành đánh giá Thai Duy Thanh là : Nhìn không thấu.
Xem ra vị tỉnh trưởng này rất khó nắm bắt.
Đương nhiên tỉnh trưởng và thị trưởng không cùng một tầng cấp, Thôi Phúc Thành lần đầu tiên tiếp xúc, nhìn không thấu người ta cũng bình thường.
- Có điều Thai tỉnh trưởng lại tựa hồ rất hứng hứng thú với bí thư đấy.
- Ồ, tại sao lại nói thế? Liễu Tuấn ngồi thẳng lên.
- Tôi và Thai tỉnh trưởng nói chuyện chủ yếu về việc triển khai cải cách quốc xĩ và khu cao tân...
- Thị trưởng nhắc tới trước?
- Thai tỉnh trưởng nhắc tới trước, gần như vừa lên tiếng đã hỏi tới công việc này, còn hỏi rất tỉ mỉ, đặc biệt quan tâm tới cải cách quốc xĩ, cho rằng, cải cách là tất yếu, nhưng phải an bài thỏa đáng cho nhân viên được nghỉ làm, không thể sơ xuất.
Liễu Tuấn gật đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, phải nói Thai Duy Thanh ánh mắt nhìn vấn đề rất chuẩn.
Cần phải thận trọng cải cách.
- Đương nhiên Thai tỉnh trưởng đánh giá bí thư rất tốt, thừa nhận công tác của bí thư, cho rằng khu Trường Hà là một điển hình thành công, trong thời gian ngắn thay da đổi thịt là rất đáng khen ngợi. Thôi Phúc Thành có chút cảm khái.
- Thai tỉnh trưởng quá khen rồi.
Liễu Tuấn mỉm cười khẽ, còn về hần Thôi thị trưởng có quá tâng bốc lên không thì với quan hệ hai người hiện giờ, hoàn toàn không cần nói.
Thôi Phúc Thành mỉm cười, tiếp tục uống trà.
- Thị trưởng, vẫn là câu nói cũ, không nên vội, yên lặng xem biến hóa thôi.
Thôi Phúc Thành gật đầu, hiện giờ đúng là chỉ có thể dùng sách lược như vậy, tình huống chưa rõ tùy tiện ra tay chỉ rơi vào thế bị động.
Liễu Tuấn chậm rãi nói tiếp: - Trung Ương an bài Thai Duy Thanh tới trước một bước Cù Hạo Cẩm, có lẽ thế cục sẽ càng thêm phức tạp.
Thôi Phúc Thành trầm ngâm nói: - Ý bí thư nói, Cận bí thư và Thai tỉnh trưởng...
Thôi Phúc Thành chỉ nói nửa câu, vẻ mặt nặng nề.
Ý tứ của Liễu Tuấn rất rõ ràng, Cù Hạo Cẩm còn chưa tới, Cận Tú Thật vẫn là bí thư tỉnh ủy , thế lực bản địa và Thai Duy Thanh có khả năng đạt thành hiệp nghị nào đó, Thai Duy Thanh một mình tới đây , cũng cần có thể lực ủng hộ hắn.
Trung ương muốn điều Cù Hạo Cẩm tới để tước bớt thế lực bản địa, nên thế lực bản địa mà muốn hợp tác với Cù Hạo Cẩm là không đủ điều kiện! Hợp tác với Thai Duy Thanh còn có chút tính khả thi.
Quan trọng là phải xem thái độ Cận Tú Thật thế nào