Khí độ và sự trầm ổn Liễu Tuấn thể hiện ra làm Đinh Ngọc Chu rất mâu thuẩn.
Thành thực mà nói Đinh Ngọc Chu hi vọng có người đưa khu Trường Hà đi lên, làm những kẻ chĩa mũi nhọn vào sau lưng ông ta hoàn toàn câm họng, trong lòng ông ta luôn kỳ vọng đây là một công trình chính tích thực sự, chứ không phải là trò cười.
Song, Đinh Ngọc Chu không muốn người đó là Liễu Tuấn.
Nếu như khu Trường Hà tái sinh trong tay Liễu Tuấn, thì phương diện dùng người của Đinh Ngọc Chu đúng là có thiếu sót thật.
Đù mọi suy nghĩ quấn quanh trong đầu Đinh Ngọc Chu, nhưng trên mặt không lộ ra một chút nào.
Đinh Ngọc Chu hờ hững nói: - Nói thử đường lối làm việc của đồng chí đi.
Chưa vội hạ kết luận, cứ cân nhắc người trẻ tuổi này đã rồi hãy tính, nếu như chỉ là một kẻ hoàn khố muốn tới khu Trường Hà kiếm tiếng, lấy chút kinh nghiệm, Đinh Ngọc Chu sẽ có cách ứng phó thích hợp.
Vấn đề này cũng là điều Liễu Tuấn suy nghĩ mấy ngày qua.
- Đinh bí thư, tôi mới tới tạm thời chưa thể nhắc đến đường lối làm việc, trước tiên phải gặp mặt các đồng chí trong ban, làm quen tình hình, sau đó mới có thể nói tới triển khai công việc thế nào. Liễu Tuấn đáp rất thỏa đáng.
Đinh Ngọc Chu cười: - Đây chính là đường lối công tác mà, chủ tịch đã dạy chúng ta, không có dự định không có quyền phát ngôn, thái độ thực tế của đồng chí không tệ, huyện Ninh Bắc cũng có khu cao tân phải không.
Liễu Tuấn gật đầu đáp: - Vâng, có làm một cái, cấp bậc chính khoa, diện tích chừng 30,40 km vuông, nhân khẩu 50 nghìn người.
Đinh Ngọc Chu bám sát: - Nói rõ tình thế của khu cao tân đó đi.
Liễu Tuấn nhìn Đinh Ngọc Chu, mặt vẫn cười lễ độ, đáp: - Huyện Ninh Bắc nằm ở chỗ hẻo lánh, giao thông không thuận tiện, hoàn cảnh đầu tư không lý tưởng, ban đầu cất bước khó khăn, về sau tu sửa đường xá, nâng cấp điện nước, cơ sở được xây dựng hoàn thiện, môi trường đồng tư tốt lên. Chủ yếu dó ba bộ phận xí nghiệp tạo thành, một là xí nghiệp nông thôn của bản thân huyện Ninh Bắc, hai là công xưởng liên hợp với công ty Đằng Phi, cuối cùng là đầu tư từ Hồng Kông.
Đinh Ngọc Chu hứng thú hỏi: - Nghe nói tập đoàn họ Từ ở Hồng Kông cũng đầu tư vào huyện Ninh Bắc?
Liễu Tuấn đáp: - Vâng thưa Đinh bí thư, tập đoàn họ Từ có làm một khu công nghiệp điện tử, đầu năm nay mới bắt đầu đặt nền móng, hiện giờ còn đang xây dựng, thực sự phát huy hiệu quả phải đợi tới năm sau.
Đinh Ngọc Chu gật đầu.
Tập đoàn họ Từ không chỉ danh tiếng lẫy lừng ở Hồng Kông mà cả ở trong nước, rất nhiều thành phố đưa ra lời chào mời thiện chí cho những phú hào đỉnh cấp Hồng Kông như tập đoàn họ Từ, hi vọng bọn họ có thể đem "vàng bạc" tới, thành phố Ngọc Lan cũng là một trong số đó.
Nhưng tập đoàn họ Từ rất cao giá, yêu cầu môi trường đầu tư rất nghiêm ngặt, thành phố Ngọc Lan không có sức cạnh tranh gì, nên mãi không thành công, vậy mà không biết tên tiểu tử này có tài năng gì lại lọt được vào mắt xanh của tập đoàn họ Từ, vứt bỏ hiệu quả kinh tế sang một bên, về chính trị đây là một vốn liếng không hề nhỏ.
Các hào môn như họ Từ, đều có qua lại với trung ương, cần ra sức tranh thủ.
Liễu Tuấn điều tới thành phố Ngọc Lan công tác, Đinh Ngọc Chu tất nhiên muốn tìm hiểu.
Vì Đinh Ngọc Chu là phó bí thư tỉnh ủy, nên khi quyết định bổ nhiệm Liễu Tuấn, cả Hà Duyên An và Cận Tú Thật đều đích thân lần lượt đích thân nói nói chuyện với Đinh Ngọc Chu, đả thông tư tưởng.
Đinh Ngọc Chu tuy miệng nói phục tùng an bài của tỉnh ủy, nhưng trong lòng nghĩ thế nào thì Cận Tú Thật và Hà Duyên An đều đoán được đại khái.
Liễu Tuấn còn chưa tới nhậm chức, Đinh Ngọc Chu đã ố gắng tìm kiếm tư liệu về Liễu Tuấn nhiều nhất có thể, để xem y có năng lực gì, mà được Hà Duyên An xưa ngay luôn kiêu ngạo coi trọng như thế.
Có tin tức bên lề nói, Liễu Tuấn thậm chí do đích thân Hồng phó thủ tướng tiến cử với Hà Duyên An.
Đối với loại đồn đại này Đinh Ngọc Chu chỉ lắc đầu, trong lòng phán "nhảm nhí!"
Từ bản chất mà nói, Đinh Ngọc Chu thuộc về nhân vật chính trị bảo thủ, quan niệm đẳng cấp vô cùng quan trọng, một bên đường đường phó thủ tướng, một trong thất cự đầu, một bên là tên bí thư huyện ủy nhãi con miệng còn hôi sữa, chẳng chút dính dáng nào.
Dù là Đinh Ngọc Chu cũng chưa chắc đủ tư cách đề Hồng phó thủ tướng đích thân tiến cử.
Liễu Tuấn đã là cái gì chứ?
Có điều sau khi xem tư liệu của Liễu Tuấn, Đinh Ngọc Chu càng ngày càng kinh ngạc.
Con trai Liễu Tấn Tài, con rể Nghiêm Ngọc Thành, mấy thân phận này chẳng là cái gì trong mắt Đinh Ngọc Chu. Sự quật khởi của Nghiêm Liễu ông ta cũng biết, nhất là Nghiêm Ngọc Thành, danh vọng và địa vị trong hệ phái ngày càng cao, phóng mắt chính đàn cả nước là nhân vật không thể xem nhẹ, nhưng cách quá xa, không cần kiêng kỵ lắm.
Liễu Tuấn sau khi tốt nghiệp, trong bốn nắp từ phó khoa vượt qua cấp chính xử, được bầu chọn làm bí thư huyện ủy ưu tú toàn quốc, cái này cũng chẳng làm Đinh Ngọc Chu động lòng.
Có cha ruột lẫn cha vợ như vậy bảo hộ, quẳng xuống huyện nào đó, chỉ cần không phải là hạng quá ăn hại là thế nào chả có thành tích, Đinh Ngọc Chu hoàn toàn không tin vinh dự mà Liễu Tuấn giành được là nhờ vào bản thân.
Cứ lấy ví dụ ba bí thư ưu tú của tỉnh A mà nói, Đinh Ngọc Chu hiểu quá rõ bọn họ bình chọn công bằng như thế nào rồi.
Thực sự làm Đinh Ngọc Chu quan tâm là Hà Duyên an và Hồng phó thủ tướng.
Nhắc tới Hà tỉnh trưởng, tâm tình Đinh Ngọc Chu rất phức tạp.
Một người phụ nữ làm chức tỉnh trưởng, xếp trên đầu Đinh Ngọc Chu, thực sự ông ta chẳng hề tâm phục, nhưng chẳng làm gì nổi người ta lai lịch quá lớn, vì thể cho dù về cảm tỉnh Đinh Ngọc Chu ngả về thế lực bản địa của bí thư Cận Tú Thật, nhưng bình thường cũng không tùy tiện đi trêu chọc vào Hà Duyên An.
Địa vị càng cao càng cảm thụ được áp lực cực lớn do uy danh hiển hách của nhà họ Hà mang tới.
Đinh Ngọc Chu không sao hiểu nổi Hà Duyên An lại nhìn trúng Liễu Tuấn.
Hình như nhà họ Hà và nhà họ Liễu có dính líu gì đâu.
Không làm rõ nguyên cớ trong đó làm Đinh Ngọc Chu không an tâm, bí thư lại không hiểu thành viên trong ban, cảm giác này rất tệ, như quyền uy của mình bị khiêu chiến vậy.
Tiếp đến là Hồng phó thủ tướng.
Không ngờ Liễu Tuấn được Hồng phó thủ tướng đích thân tiếp kiến.
Cho dù không biết vì đâu mà Liễu Tuấn được vinh dự này, nhưng xem ra tin tức bên lề kia không phải hoàn toàn là đồn thổi.
Lại thêm một điều làm Đinh Ngọc Chu không hiểu.
Một bí thư huyện ủy mà được phó thủ tướng tiếp kiến, nhất định có lý do cực kỳ chính đáng.
Lòng suy nghĩ như vậy, ánh mắt Đinh Ngọc Chu nhìn Liễu Tuấn trở nên rất phức tạp.
Đinh Ngọc Chu là loại quan viên có năng lực kiểm soát cùng dục vọng kiểm soát rất m nh, đối với cá bộ lãnh đạo trong ban thành ủy năng lực ra sao, bối cảnh thế nào, tâm tư gì đều nắm rất rõ, nên dùng các sách lượng khác nhau khống chế.
Nhưng người thanh niên trước mắt này lại làm ông ta nhìn không thấu, mà nhìn khâu thấu thì không quyết định được phải ứng phó thể nào, may phạm vi công tac chủ yếu của Liễu Tuấn là ở khu Trường Hà, thường ủy chỉ là danh nghĩa, e rằng muốn can thiệp vào quyết sạch trọng đại của thành phố cũng phải một hai năm sau rồi, khi đó tỉnh thành biến hóa thế nào không ai nắm bắt được, cho nên Đinh Ngọc Chu nghĩ còn có đủ thời gian thăm dò chi tiết về Liễu Tuấn.
- Đồng chí Liễu Tuấn, cá nhân tôi vô cùng hi vọng đồng chí mau chóng làm quen hoàn cảnh, bắt đầu công việc ở khu Trường Hà.
Đinh Ngọc Chu chậm rãi nói.
- Vâng thư Đinh bí thư, tôi nhất định sẽ đem hết sức lực, không phụ sự tín nhiệm của thành ủy và bí thư.
Liễu Tuấn vẫn dựa theo tiêu chuẩn "quan cách" để trả lời, Đinh Ngọc Chu nhìn y mơ mơ hồ hồ, y nhìn Đinh Ngọc Chu càng mông mông lung lung, không thể không cẩn thận. Đối với những lời "khách sao" của Liễu Tuấn, Đinh Ngọc Chu cũng chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, không cho ý kiến.
Đinh Ngọc Chu nói: - Đồng chí Liễu Tuấn, công tác kiến thiết cụ thể của khu Trường Hà do Thôi thị trưởng phụ trách, đồng chí hãy liên lạc thêm với Thôi thị trưởng.
Thái Tiên Phong vừa rồi đã giới thiệu sơ qua tình huống phân công công việc thành ủy, vì thời gian hạn chế nên không nói chi tiết lắm, theo cách nói này của Đinh Ngọc Chu thì Liễu Tuấn thuộc sự lãnh đạo của Thôi Phúc Thành rồi.
- Vâng thưa Đinh bí thư, tôi nhất định sẽ báo cáo tình hình công tác với Thôi thị trưởng. Thôi thị trưởng kinh nghiệm công tác phong phú hơn xa tôi, đang muốn học tập thêm ở Thôi thị trưởng.
Mặc kệ trong lòng Đinh Ngọc Chu suy nghĩ như thế nào, Liễu Tuấn làm đủ công tác "thể diện" không để người ta nói y không tôn trọng lãnh đạo, không tôn trọng đồng chí lớn tuổi.
- Báo cáo, học tập đồng chí Phúc Thành đương nhiên là cấn thiết. Đồng chí Liễu Tuấn, đồng chí là một thành viên của ban thành ủy, nếu như công việc gặp phải khó khăn gì có thể trực tiếp liên hệ với tôi, thành ủy và tôi hết sức ủng hộ công tác của đồng chí với khu Trường Hòa.
Đinh Ngọc Chu mặt hiện lên nụ cười ôn hòa.
Câu này bằng trực tiếp nhắc nhở Liễu Tuấn, bề ngoài Thôi Phúc Thành quản lý công tác khu Trường Hà, nhưng vấn đề trọng đại phải quan ông ta, đừng có mà nhầm lẫn.
Bất kể Liễu Tuấn lai lịch thế nào, Đinh Ngọc Chu chắc chắn không mong y và Thôi Phúc Thành qua lại quá thân cận.
Giả sử Liễu Tuấn có thể nghe theo ông ta, vậy bối cảnh Liễu Tuấn càng lớn, càng có lợi cho Đinh Ngọc Chu.
Một cán bộ cấp phó sở trẻ tuổi như thế, Đinh Ngọc Chu không cần vừa mới tới đã đẩy người ta ra ngoài.
- Đinh bí thư, tôi nhất định nhớ kỹ tổ chức kỷ luật của đảng. Liễu Tuấn vẫn dùng những lời lẽ trên quan trường trả lời Đình Ngọc Chu.
- Ha ha ha, điều này rất tốt, đảng viên là phải tuân thủ tổ chức kỷ luật của đảng.