Ba ngày sau, tên công ty “công ty trách nhiệm hữu hạn xí nghiệp Hoa Hưng”, người đại diện luật pháp kiêm chủ tịch tập đoàn đổi tên thành Xảo Nhi, số tiền đăng kí ba nghìn vạn nhân dân tệ. Phạm vi kinh doanh cũng không chỉ bó hẹp trong nước nữa, mà đã phát triển ra nhiều lĩnh vực nước ngoài và cả bất động sản.
Dù thế nào cô ấy cũng là người trong quân đội, những việc cần tránh vẫn cứ phải tránh.
Một công ty đăng kí tiền đến ba nghìn vạn thế này, mà đứng đầu lại là một cô gái, hơn nữa lại là một cô gái cực kỳ xinh đẹp gơi cảm.
Công ty vừa được đổi tên đã bao thầu quyền kinh doanh của khách sạn Hải Giang một cách nhanh chóng, thời hạn bao thầu là 10 năm. Hai miếng đất của tập đoàn quân cũng đã lấy về được.
Nguyên nhân rất đơn giản: quyền của quân đoàn cho chỉ là quyền khai phá, không phải là tất cả quyền. Điều này có sự khác biệt cơ bản với cách làm trực tiếp bán đất của các bộ đội khác, nên nằm trong sự nhẫn nhịn của Hà Trường Chinh.
Đầu tháng 12, công ty Hoa Hưng đã rời đến một đoạn phố phồn hoa của khu Hải Giang, trong phòng họp của công ty mới, đã mở cuộc họp quan trọng đầu tiên, ba vị “lão tổng” mĩ nữ đều tham gia, người đàn ông duy nhất, nhất định là Liễu Tuấn tiên sinh rồi.
Trong công ty này, tôi là một tên giúp việc nhàn rỗi, nhưng lại rất khệnh khạng, dựa vào chiếc ghế ngồi, ánh mắt dê già lướt đi lướt lại trên gương mặt của mấy vị mĩ nữ.
Hà Mộng Doanh giống như nằm mơ vậy, việc trước kia chỉ được nhìn và nghĩ, phút chốc đã biến thành sự thật, cả ngày đều rất vui vẻ, tinh thần như đang bay bổng trên mây vậy. Vì thế đã bớt mấy động tác giả tạo làm cho người ta cảm thấy dễ chịu nhiều.
Phạm Thanh Linh đang ngồi nghiêm nghị, mắt dính vào chiếc máy vi tính trên bàn, không liếc ngang liếc dọc, biểu hiện của cô ấy rất chính tông.
Còn trên mặt Xảo Nhi là một nụ cười nhẹ nhàng, cũng không lo lắng là mấy, trước mặt cũng đặt một chiếc laptop của ông chủ.
Làm công ty quảng cáo mỹ nữ này, hình tượng tượng trưng cho con người, làm cho người ta càng thêm nho nhã hơn. Làm công ty này trước mấy năm, là đã có sự sáng tạo rất lớn, nên “công ty quảng cáo Phượng Hoàng” đã nổi danh như cồn ở thành phố Nam Phương.