Sau khi Quách Kế Hiền tuyên bố văn kiện bổ nhiệm cũng không vội về thủ đô phục mệnh mà ở lại TP.Ngọc Lan hai ngày. Ngày kế Đại hội cán bộ, hội Thường ủy Hội đồng nhân dân tỉnh tổ chức hội nghị, đồng ý Lưu Phi Bằng từ chức tỉnh trưởng, đồng thời bổ nhiệm Liễu Tuấn làm tỉnh trưởng tỉnh A.
Hội nghị này Quách Kế Hiền cũng tự mình tham gia, đồng thời phát biểu.
Mọi người liền hiểu rõ, nguyên nhân Quách bộ trưởng ở lại TP.Ngọc Lan là muốn bảo đảm Liễu Tuấn trở thành tỉnh trưởng tạm quyền.
Điều động cán bộ đến tầng cấp cao thế này, Trung ương không cho phép xảy ra sai sót. Điều chỉnh lần này cũng không phải điều động cán bộ bình thường, chính là bởi vì Thai Duy Thanh ngoài ý muốn bị gây khó dễ mà tiến hành, hiện nay Thai Duy Thanh còn kiêm nhiệm chức vụ chủ nhiệm hội Thường ủy Hội đồng nhân dân tỉnh A, ở trên Hội nghị đại biểu nhân dân toàn tỉnh lần thứ ba vào đầu năm tới mới có thể từ chức vụ này, sau đó tuyển cử ra người mới. Quách Kế Hiền sợ xuất hiện tình huống gì ngoài ý muốn nên tự mình ở lại tỉnh A tọa trấn.
Nhân tuyển tỉnh trưởng mà Trung ương đề cử tại Hội đồng nhân dân tỉnh xuất hiện tình hình lạc tuyển cũng không phải không có tiền lệ. Một lần ngoài ý muốn đã phát sinh tại một tỉnh nào đó ở Trung bộ, khi đó đã tạo thành chấn động quan trường rất lớn, vài vị quan to cũng bị liên lụy vào. Vì vậy Trung ương không cho phép tái xuất hiện thêm một lần nữa.
Sau khi Liễu Tuấn chính thức trở thành tỉnh trưởng liền đến căn lầu số 1 của khách sạn Long Tuyền để tiếp bộ trưởng Quách Kế Hiền.
Khách sạn Long Tuyền chiếm diện tích khá rộng, ngoại trừ kiến trúc khách sạn theo tiêu chuẩn, còn có 10 tòa biệt thự nhỏ độc lập để tiếp đãi tân khách quan trọng. Bộ trưởng Quách Kế Hiền ở tòa số 1, là tòa có vị trí địa lý và mức lấy ánh sáng tốt nhất.
Khách sạn và căn lầu số 1 đều cảnh vệ sâm nghiêm, tuy nhiên tỉnh trưởng giá lâm nên cũng không dám ngăn cản.
Xe Audi chạy vào trong sân, thư ký của Quách bộ trưởng đã tự mình chờ đón ở trước cửa.
"Chào ngài, Liễu tỉnh trường!"
Thư ký của Quách Kế Hiền là một người đàn ông trung niên tầm 40t, nhìn qua nét mặt nho nhã, lời nói cũng rất nhẹ nhàng.
"Xin chào Phạm chủ nhiệm!"
Liễu Tuấn rất khách khí nắm tay chào hỏi với Phạm thư ký.
"Mời Liễu tỉnh trường đi theo tôi, thủ trưởng đang chờ ở trong phòng.
Theo Phạm thư ký đi vào phòng khách, Quách Kế Hiền đứng dậy, mỉm cười chờ đón Liễu Tuấn. Mặc dù Liễu Tuấn là vãn bối, hôm nay thân là một tỉnh trưởng nên có lễ tiết này cũng là đương nhiên.
Liễu Tuấn bước nhanh vài bước, tiến lên cầm tay Quách Kế Hiền.
"Liễu tỉnh trường tới rồi à, mời ngồi!"
Nắm tay xong, Quách Kế Hiền mỉm cười nói, còn mình ngồi xuống ghế sofa trước.
"Cảm ơn Quách bộ trưởng."
Liễu Tuấn mỉm cười đáp tạ, sau đó ngồi ở đối diện Quách Kế Hiền.
Phạm thư ký dâng lên trà.
"Đồng chí Liễu Tuấn, thực sự là trẻ tuổi đầy hứa hẹn a."
Quách Kế Hiền nhìn chăm chú vào vị tỉnh trưởng trẻ tuổi trước mặt, vuốt ve tóc rồi cảm thán.
35 tuổi trở thành tỉnh trưởng, thực quyền cấp Chính bộ, không thể nghi ngờ Liễu Tuấn lại sáng tạo ra một kỳ tích mới trong vòng chính trị tại quốc nội, vì trẻ tuổi hóa cán bộ trong thời kì hòa bình nên mới mở ra tiền lệ. Những lời này của Quách bộ trưởng là phát ra thật theo cảm giác.
Liễu Tuấn hơi cúi người, kính cẩn nói: "Đây đều là do tổ chức tín nhiệm, Trung ương đảng quan tâm."
Quách Kế Hiền gật đầu. Đây là lần gặp gỡ chính thức đầu tiên giữa Liễu Tuấn và hắn, ngôn ngữ khách sáo như vậy đương nhiên phải nói vài câu.
"Đồng chí Liễu Tuấn, nếu nói thật, tổ chức vẫn có lo lắng nhất định đối với việc đồng chí đảm nhiệm tỉnh trưởng tỉnh A. Cũng không phải không có đồng chí đưa ra ý kiến bất đồng. Có một số đồng chí cho rằng, đồng chí mặc dù năng lực xuất chúng, chủ chính địa phương cũng đạt được thành tích nhất định, nhưng dù sao tuổi còn quá trẻ, phương diện kinh nghiệm không phong phú bằng lão đồng chí, họ hy vọng đồng chí có thể rèn luyện nhiều hơn tại cơ sở."
Chào hỏi vài câu, Quách bộ trưởng chậm rãi nói, cũng nói rất thẳng, không quanh co lòng vòng.
Liễu Tuấn hơi gật đầu: "Đúng vậy, Quách bộ trưởng, tôi hiểu sự lo lắng của một số đồng chí lãnh đạo. Tuy nhiên xin Quách bộ trưởng yên tâm, nếu tổ chức tín nhiệm thì tôi nhất định sẽ dốc hết sức, làm tốt công tác kiến thiết kinh tế tại tỉnh A, mau chóng đưa nền kinh tế tỉnh A phát triển đi tới."
Lần này Liễu Tuấn đảm nhiệm tỉnh trưởng tỉnh A, nếu theo tình huống mà bản thân Liễu Tuấn biết được, quả thực là đã trải qua một ván cờ kịch liệt. Mấy ngày hôm trước trong điện thoại Nghiêm Minh đã nói rất rõ tình huống cơ bản của ván cờ này.
Theo một số lãnh đạo Trung ương thì lần này Liễu Tuấn chính là "chơi bẩn" để đẩy ngã Thai Duy Thanh. Mặc dù đấu tranh chính trị có cho phép, nhưng Thai Duy Thanh vừa mới đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy chưa tới thời gian 1,5 năm đã bị hai trợ thủ gạt ra, có phần quá ức hiếp người. Một vị nguyên lão thậm chí khi phê bình Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn đã phát biểu ngôn từ rất quyết liệt "Hai người kia không lo làm việc, chỉ biết giở mấy trò oai môn tà đạo, đây còn là cán bộ cao cấp của Đảng sao"? Ngoài dự đoán mọi người chính là vị nguyên lão này cũng không phải là minh hữu truyền thống của Cao gia, trên lý niệm chính trị có phần tiếp cận với Minh Châu hệ.
Đương nhiên, đúng như lời Nghiêm Ngọc Thành đã nói, đã giương cung là không thể hồi đầu tiễn. Nếu ván cờ đã triển khai và đồng thời nắm giữ tiên cơ, Nghiêm Liễu hệ và cao tầng của Minh Châu hệ đều không cần thiết phải ôn hòa nhường nhịn làm gì.
Trên thế giới này, hiện thực nhất chính là chính trị.
Anh có thể có ý kiến, có thể phê bình, thậm chí là chửi rủa, nhưng thay đổi không được kết cục cuối cùng.
Trận chiến này Minh Châu hệ và Nghiêm Liễu hệ đều có thu hoạch, trên cơ bản đã đạt thành nhất trí. Dưới tình huống của hai tập đoàn chính trị lớn liên thủ, bất cứ thanh âm phản đối nào đều có vẻ bé nhỏ không đáng kể.
Tuy nhiên nếu phân tích từ lời phê bình của vị nguyên lão kia, cao tầng của Minh Châu hệ cũng không phải là bền chắc như thép, Lưu Phi Bằng cũng chưa hề thu được sự ủng hộ nhất trí của cao tầng phe phái mình.
Điều này cũng quá bình thường, rất ít có một đại phái hệ nào có thể chân chính hình thành sự bền chắc như thép. Có thể Lưu Phi Bằng đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy là ngoài dự đoán của mọi người, khiến lực lượng đối lập giữa các phái nội bộ Minh Châu hệ xảy ra biến hóa vi diệu, làm cho một số đại lão khác mất hứng.
Tin tức này cũng đặc biệt quan trọng đối với Liễu Tuấn. Ở trong ván cờ giữa hai số 1 và 2 của Tỉnh ủy sắp triển khai, sức mạnh của Liễu Tuấn được lớn mạnh không ít.
Quách Kế Hiền tương đối thoả mãn đối với câu trả lời của Liễu Tuấn. Lần này hắn ở lại TP.Ngọc Lan thêm hai ngày ngoại trừ muốn bảo đảm Liễu Tuấn thành công đảm nhiệm tỉnh trưởng còn có một mục đích, chính là muốn giao lưu một chút với Liễu Tuấn.
Quách bộ trưởng cũng có chút hiếu kỳ đối với vị đồng hương này.
Không hề nghi ngờ, trong cuộc đời sĩ đồ nhiều năm của Quách bộ trưởng, Liễu Tuấn được cho là một kẻ "khác loại" tiêu chuẩn. Điểm "khác loại" này cũng không phải tất cả nằm trên tuổi tác Liễu Tuấn. Theo tiến trình trẻ tuổi hóa của cán bộ không ngừng tăng nhanh, Trung ương ra sức đề bạt bồi dưỡng một nhóm cán bộ cao cấp trẻ tuổi, đã có mấy vị thiếu niên tuấn ngạn, trước 40t đã đảm nhiệm thực chức cấp tỉnh, bộ. Liễu Tuấn là một trong những người trẻ nhất. Tuy nhiên 35t và 37, 38t cũng không có khác nhau về bản chất.
Điểm khác loại của Liễu Tuấn còn biểu hiện ở trên "kiên cường không phục" của y. Nhìn chung trên lịch trình sĩ đồ của Liễu Tuấn chính là một lịch trình "chiến đấu", chưa từng có cái mũ ô sa nào là chủ động rơi xuống đầu Liễu Tuấn, tất cả đều "tranh đoạt". Nếu như từ cấp huyện trở xuống thì điều này vẫn dễ lý giải, dù sao trình tự không cao, đối mặt với một số cán bộ thôn huyện am hiểu "vật lộn", anh không kiên cường thì hoàn toàn không có ngày xuất đầu, người ta cũng sẽ không nói khách khí gì với anh hết, xác định là sẽ ăn đến mức cặn bã cũng không để thừa lại cho anh. Nhưng đã đến cấp thành phố thậm chí cấp tỉnh bộ, tập tính "đấu tranh" của đồng chí Liễu Tuấn vẫn không thay đổi chút nào. Bắt đầu từ phó bí thư Thành ủy Ngọc Lan rồi một đường đi tới, thị trưởng, bí thư Thành ủy Tiềm Châu, bí thư Thành ủy, thị trưởng Ngọc Lan, phó bí thư Tỉnh ủy cho đến tỉnh trưởng ngày hôm nay đều là như vậy.
Trong mắt rất nhiều lãnh đạo cao tầng, Liễu Tuấn này chính là một "nhân vật nguy hiểm ".
Tuy nhiên từ biểu hiện năm thứ nhất của Liễu Tấn Tài sau khi nắm giữ Quốc vụ viện, mọi người liền phát hiện, thì ra "điểm mạnh" của Liễu Tuấn chính là "ngọn nguồn gia giáo". Đừng thấy Liễu Tấn Tài tao nhã, rất ít nổi giận, trong nội tâm cũng là cực kỳ cố chấp, rất ít khi chịu thua. Điều tiết vĩ mô gặp phải trở lực càng lớn thì quyết tâm ông ta phổ biến cũng càng kiên quyết.
Trước mắt ván cờ cùng bên kia đã tới chiều hướng gay cấn.
Liễu Tuấn và Lưu Phi Bằng tại tỉnh A đột nhiên liên thủ đã làm cho rất nhiều đại lão bên kia giật mình không nhỏ. Nhưng mà sau khi phân tích thế cục, các đại lão ngầm đồng ý "hành vi" của Lưu Phi Bằng, chỉ cần có lợi thì không ngại tạm thời hợp tác, theo như nhu cầu.
"Liễu Tuấn, lý niệm chính trị bất đồng, lý niệm chấp chính bất đồng, có sự khác nhau là điều rất bình thường, hiện tại cậu đã gánh vác trọng trách kiến thiết một tỉnh thì phải quan tâm dân sinh nhiều hơn, quan tâm kiến thiết đội ngũ cán bộ, nên thu liễm nhiều hơn. Có câu 'quá cương dịch chiết'*, cậu phải lĩnh hội được nó." (*)quá cương dịch chiết: gặp việc khó không nên quá ngang ngược, phải biết co dãn hợp lý.
Quách bộ trưởng chậm rãi nói, trong ánh mắt lộ ra vẻ quan tâm.
Từ trong cách xưng hô của Quách Kế Hiền đối với Liễu Tuấn cũng có thể nhìn ra sự biến hóa này. Liễu tỉnh trường, sau đó đồng chí Liễu Tuấn, đến bây giờ gọi thẳng Liễu Tuấn. Lấy tuổi tác và danh vọng của Quách bộ trưởng, cùng với địa vị quan trọng trong tập đoàn chính trị, hắn gọi thẳng tên của Liễu Tuấn rất là thích hợp, sẽ không làm cho người ta có cảm giác đột ngột gì, ngược lại hiện ra vài phần thân cận.
Trong toàn bộ đại phái hệ, lý niệm chính trị của Quách Kế Hiền cũng không hoàn toàn nhất trí cùng Nghiêm Ngọc Thành. Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài xuất thân bình dân hóa, một số người lắm chuyện liền đặt lên hai người họ dấu ấn "bình dân chính trị gia". Tại thực tế trong công tác bởi vì xuất thân bất đồng, điểm xuất phát khi suy nghĩ vấn đề sẽ có sự khác nhau, trên lý niệm chính trị quả thực cũng có khác biệt rất nhỏ.
Tuy nhiên mục tiêu hướng về phía trước thì khẳng định là nhất trí.
Bởi thế tiến công của hùng hổ của bên kia, ngược lại đã kích phát ý "cùng chung mối thù" của đại phái hệ, chủ tịch Lý Trị Quốc dốc hết sức muốn tiêu trừ tiếng nói bất đồng trong nội bộ phe phái mình và đã đạt được hiệu quả nhất định.
Chủ tịch Lý Trị Quốc thậm chí lấy Quách Kế Hiền làm người đứng đầu của toàn bộ đoàn thể, trong mắt người bên ngoài thì tương đối ôn hòa. Chính là bởi vì sự xuất hiện của mấy nhân vật kiên cường Nghiêm Ngọc Thành, Liễu Tấn Tài và Liễu Tuấn đã mang đến sức sống rất lớn cho toàn bộ đại phái hệ. Liễu Tuấn có đôi khi nhìn qua "không giữ quy củ", nhưng có thể dấy lên được tác dụng phấn chấn sĩ khí không tưởng.
Đây chính là điểm mà Quách bộ trưởng tán thưởng Liễu Tuấn nhất.
Một người bảo thủ không chịu thay đổi là rất khó thu được thành tựu kiệt xuất.
Liễu Tuấn lại khom người, kính cẩn nói: "Vâng, tôi sẽ nhớ kỹ lời chỉ bảo của Quách bộ trưởng."
"Ha ha, chỉ bảo thì chưa nói tới, thảo luận với nhau thôi."
Quách Kế Hiền mỉm cười khoát tay, nói giọng rất ôn hòa.