- Cũng không nhất đinh có liên quan tới Đoạn Định Viễn và Khương Quế Anh, Đồng Uy không phải người cùng phe với họ, nếu theo lý đó mà suy đoán thì Lý Chính Nho và Hoa Quân Đình có hiềm nghi lớn hơn.
Uông Quốc Chiêu chậm rãi nói.
Lý Chính Nho là bí thư thành ủy Tống Đô, do một tay Hoa Quân Đình đề bạt lên, theo cách nói của quan trường Tống Đô, Đồng Uy chính vì theo sát Lý Chính Nho nên lọt vào mắt xanh của Hoa Quân Đình, tuổi còn trẻ mà đã leo lên tới chức bí thư chính pháp ủy.
Khi Cận Tú Thật chấp chính, quan trường tỉnh A do phái bản địa nắm giữ thiên hạ, mà về truyền thống, Tống Đô thuộc về địa bàn của Hoa Quân Đình, Lý Chính Nho cũng từ vị trí bí thư chính pháp ủy lên làm bí thư thành ủy. Chuyện này do tình huống thực tế, Tống Đô là một thành phố trẻ, vì trong địa phận có nhiều tài nguyên than chất lượng cao, để tận dụng và khai thác hợp lý số tài nguyên này, chuyên môn thành lập thành phố Tống Đô, vì thế Tống Đô là thành phố tài nguyên điển hình. Cùng đó Tống Đô có nhiều đặc sắc, là nhiều chủ mỏ than, vì tranh đoạt tài nguyên mà mỏ tư nhân và mỏ quốc doanh tranh đấu không ngừng, trật tự trị an rất kém, thường phát sinh đánh nhau quy mô lớn.
Một số thế lực xã hội đen theo đó ra đời, thành "vũ trang tư nhân" của đám chủ mỏ than.
Xét thực tế cục diện hỗn loạn này của Tống Đô, dưới sự tiến cử của Hoa Quân Đình, bí thư chính pháp ủy Lý Chính Nho lên làm bí thư thành ủy, hi vọng thông qua lệnh bổ nhiệm này, nghiêm trừng thế lực xấu ở khu mỏ.
Khi ấy Cù Hạo Cẩm vừa mới tới nhậm chức, Hoa Quân Đình vừa mới lên làm phó bí thư tỉnh ủy, lệnh bộ nhiệm Lý Chính Nho có ý nghĩa thỏa hiệp chính trị trong đó, thế lực bản địa rất mạnh, đó là hiện thực của tỉnh A, phái Hoa Quân Định không phải đại biểu chủ yếu nhất là thế lực bản địa, Cù Hạo Cẩm tất nhiên muốn lấy lòng, đoàn kết tất cả lực lượng có thể, tránh có quá nhiều kẻ địch.
Lý Chính Nho lúc mới lên nhậm chức đúng là đã dùng thủ đoạn sấm sét, tổ chức nhiều hành động đả kích lớn, một khoảng thời gian, thế lực ngầm của Tống Đô như chim sợ cảnh cong, ào ào kéo nhau chạy ra ngoài né tránh, trật tự xã hội, nhất là trật tự mỏ than chuyển biến tốt đẹp, Lý Chính Nho ngồi vững trên vị trí bí thư thành ủy.
Nhưng qua một thời gian, đám chủ mỏ than lại trở nên tích cực, đám thế lực ngầm chạy ra ngoài né tránh cũng lũ lượt "đánh" về, dựa vào đám chủ mỏ than, mau chóng giương cờ, tụ tập được một đám lâu la, tiếp tục hoành hành ngang ngược. Lúc này Lý Chính Nho tựa hồ mất đi nhuệ khi ban đầu, trở nên ôn hòa, mắt nhắm mắt mở cho thế lực ngầm đang quay đầu trở lại, cho nê dù năm nào cũng đả kích truy quét, nhưng càng ngày chỉ càng làm cho có, hiệu quả cực kém.
Có điều đám chủ mỏ và th lực ngầm trải qua mấy lần đả kích lớn trước đó cũng học khôn, không còn hơi chút là đánh nhau quy mô lớn nữa, đa số là thông qua "đàm phán" để giải quyết vấn đề. Bề ngoài tình hình trị an xã hội tốt hơn trước rất nhiều, nhưng thực chất số người dân thường bị các thế lực xã hội đen uy hiếp gây thương tích không hề giảm, nhưng mọi người không có chỗ mà tố giác, chỉ đành ngậm đắng nuốt cay.
Lần này Đồng Uy bị người ta tố cáo, không biết là do nhân vật chính nghĩa hay đối thủ chính trị làm.
Đoạn Định Viễn và Cù Hạo Cẩm là đồng minh hay không thì khó suy đoán được, nhưng ít nhất Đoạn Định Viễn và Hoa Quân Đình không dễ đối phó là điều mọi người đều biết. Từ đó đối phó với Lý Chính Nho và Khương Quế Anh là chuyện đương nhiên, Đồng Uy tham ô hối lộ, làm ô dù cho thế lực xã hội đen, dưới tình huống bình thường Lý Chính Nho có liên quan lớn nhất, Khương Quế Anh là đối thủ chính trị của Lý Chính Nho và Đồng Uy, theo lý không có liên quan gì tới Đồng Uy.
Nếu trong tay Đồng Tú Linh có tài liệu gì đó thật hoặc đã giao tới tay Đoạn Định Viễn, không phải là cơ hội đả kích Lý Chính Nho đưa Khương Quế Anh lên hay sao? Cần gì làm ra chuyện giết người diệt khẩu?
Phân tích của Uông Quốc Chiêu là căn cứ vào tình hình thực tế.
Mạnh Kế Lương gật gù: - Nói như thế cũng có lý.
Uông Quốc Chiêu châm một điếu thuốc lặng lẽ hút, trước kia hắn không hút thuốc nhiều như thế, nhưng từ sau khi Cty Vĩ Phong bị ổn định vĩ mô, hắn liền hút nhiều hơn.
- Bất kể đứng đằng sau là ai đều rất khó xử lý.
Mạnh Kế Lương than thở.
Uông Quốc Chiêu nhìn hắn, trong ánh đèn mông lung, sắc mặt Mạnh Kế Lương trông hết sức tiều tụy, trước kia Mạnh Kế Lương luôn phấn chấn, trên khuôn mặt lịch thiệp mang nụ cười tự tin. Trong lòng Uông Quốc Chiêu không khỏi cảm khái.
Quan trường thật hại người.
Uông Quốc Chiêu hiểu cảnh khó Mạnh Kế Lương phải đối diện, bất kể là Đoạn Định Viễn hay là Hoa Quân Đinh, hiện giờ đều không phải là người Mạnh Kế Lương đụng vào được.
Cù Hạo Cẩm tiến bộ ngày càng có nhiều tiếng ủng hộ, căn cứ vào biểu hiện mạnh mẽ của Minh Châu hệ những năm gần đây và năng lực của Cù Hạo Cẩm, việc tiến bộ này đã được xác định. Cù Hạo Cẩm đi, Thai Duy Thanh lòng cồn cào, cũng muốn tiến bộ, tiếp đó Đinh Ngọc Chu lui về tuyến hai, Hoa Quân Đình cũng sẽ bị điều chỉnh, tiến bộ hay điều ngang chức, Hoa Quân Đình đang ra sức tranh thủ. Đoạn Định Viễn có điều động hay không khó nói, thường hết một khó, bí thư kỷ ủy điều động là đương nhiên, nhưng tình huống tỉnh A có chút đặc dù, Cù Hạo Cẩm, Đinh Ngọc Chu, Hoa Quân Đình đã điểu động, TW vì ổn định tình hình, khả năng sẽ để Đoạn Định Viễn lại, có điều động cũng phải hoãn một hai năm.
Bất kể thế nào, hiện giờ tâm tư các đại lão trên tỉnh là nhất trí, không ai hi vọng trong tỉnh xuất hiện bất an nào, chỉ cần có chút dấu hiệu, cũng sẽ bị trấn áp mạnh mẽ.
Đúng lúc này lại xảy ra một vụ tự sát một vụ giết người, cuốn cả hai phó bí thư tỉnh ủy vào, đó không phải là điều các đại lão muốn thấy.
Cách làm khôn ngoan nhất an toàn nhất của Mạnh Kế Lương là bề ngoai lớn tiếng vỗ ngực đảm bảo ra sức phá án, nhưng ngầm kéo dài, đợi cục diện tỉnh ổn định lại mới tính.
Nhưng hiện giờ Liễu Tuấn chen ngang, ra hạn phá án, bảo sao chỉ sau một đêm Mạnh Kế Lương đã hết sức tiều tụy.
- Rốt cuộc là Liễu Tuấn muốn gì.
Mạnh Kế Lương uống cạn cốc bia lớn trước mặt, đặt rầm cốc xuống bàn, hầm hừ rít lên.
Uông Quốc Chiêu không nói.
Mạnh Kế Lương tức tối một hồi, dò hỏi: - Quốc Chiêu, anh nói xem, Liễu Tuấn có phải muốn thừa cơ kiếm chút gì đó.
- Anh nói xem y muốn kiếm cái gì?
Uông Quốc Chiêu hỏi ngược lại.
- Làm sao tôi biết, tên tiểu tử này là hạng xấu xa, chút tuổi đầu tinh ranh như ma, khó mà đoán được.
Mạnh Kế Lương lầm bẩm bất mãn, trước kia hắn còn cho rằng mình cao minh hơn Liễu Tuấn, ít ra cũng là cân bằng, hiện giờ không ngờ ngay cả tâm tư người ta cũng không đoán nổi, hết sức ủ rũ.
Uông Quốc Chiêu mỉm cười: - Cũng chẳng khó đoán.
Mạnh Kế Lương lăng lẽ nhìn hắn, Uông Quốc Chiêu tuy ngã ngựa, nhưng đầu óc hơn người, điều này Mạnh Kế Lương luôn khâm phục, nếu không hôm nay hắn cũng chẳng mới Uông Quốc Chiêu tới đây.
- Liễu Tuấn lần này lên làm bí thư thành ủy chắc rồi, trừ khi bản thân y muốn điều đi, nếu không chẳng ai có thể cướp được vị trí đó trong tay y. Y tuổi tác như vậy đã tiến vào thường ủy tỉnh là lợi lớn nhất rồi, còn muốn kiếm lấy cái gì?
- Ví dụ như nhân cơ hội đả kích Đoạn Định Viễn, sau này hai người đó là đối thủ rồi, hiện giờ cho Đoạn Định Viễn một đòn cũng có lợi.
Mạnh Kế Lương phân tích.
Uông Quốc Chiêu lắc đầu: - Không đâu, lúc này Liễu Tuấn còn cần ổn định đoàn kết hơn bất kỳ ai, đừng quên cha y đang tranh giành vị trí gì. Chỉ vì đả kích Đoạn Định Viễn mà đắc tội với Cù Hạo Cẩm, Thai Duy Thanh, Đoạn Định Viễn, Hao Quân Đình thì có lãi không? Hơn ngữa cho dù y có hạ gục được Đoạn Định Viễn thì sao? Y lấy nổi vị trí đó à? Khi ấy TW điều một bí thư kỷ ủy xu là xong, Liễu Tuấn làm cái việc nhọc công vô ích đó làm gì?
Mạnh Kế Lương nghĩ một lúc tán đồng.
- Vậy anh nói Liễu Tuấn chỉ đang to mồm cho mọi người xem thôi sao?
Mạnh Kế Lương mắt sáng lên, hưng phấn nói.
Trong địa phận của mình xảy ra vụ huyến án làm nhân dân phẫn nộ, thân là thị trưởng phải tỏ rõ thái độ là điều cần thiết.
Nếu như đúng là là thế thì Mạnh Kế Lương chẳng phải lo gì nữa, chẳng qua phối hợp với Liễu Tuấn diễn một vở kịch mà thôi.
Mạnh Kế Lương cho rằng đã nắm được chân tướng, ai ngờ Uông Quốc Chiêu vẫn lắc đầu.
- Quốc Chiêu..
Mạnh Kế Lương không khỏi ngẩn ra.
Uông Quốc Chiêu nhìn hắn đầy thâm ý: - Kế Lương, anh nhìn chuyện quá chú trọng bề ngoài rồi, nếu tôi là anh, sẽ tổ chức toàn bộ lực lượng, dốc sức phá án , nhất định trước khi đại hổi đảng toàn tỉnh diễn ra, nắm toàn bộ chân tướng trong tay