Mưa đạn bắt đầu loạn lên khi thấy bảng thống báo này lại hiện ra.
“A cái thông báo kia lại xuất hiện.”.
“Chủ bá đây là suyên qua thật sao.”.
Dưới ánh nắng, vòng tay mặt ngoài là một vầng màu lam nhạt phát sáng.
Lucas mang nó ở trên tay, khắp nơi nhìn xung quanh, cố dữ lòng hiếu kỳ, đi thẳng tìm cái không người địa phương, hắn mới dám đem này vòng tay lấy ra xem.
Mười cái người chơi, một cái vòng tay, nói cách khác mười người chơi đều muốn đoạt cái này. Trò chơi này không khỏi cũng quá keo kiệt một chút.
Tuy nói đây là lần đầu tiên hắn tham gia trò chơi nhưng cũng biết là có đồ ngon là phải biết giấu.
Ở tại trong WC một hồi, Lucas lúc này mới dám tìm tòi cái này vòng tay là cái gì.
Cái này vòng tay không gian khá là lợi hại, đại khái là có một khoảng không gian, có chiều dài, rộng và chiều cao khoảng 2 met. “Cũng không tính là lớn a”. Tuấn nói nhỏ.
Mưa đạn thì rất tò mò về đồ vật mà hệ thống nói là vật phẩm hiếm “Đây là hắc khoa kỹ sao, nhìn nó không khác gì cái vòng 30k ngoài chợ a.”.
“Không gian có 2 met sao, không đủ chỗ để ta đi shopping cùng bạn gái nữa, hệ thống này có chút ki bo.”.
“Lầu trên mơ giữa ban ngày a, ngươi làm gì có bạn gái.”.
Lucas nhìn qua mưa đạn đang cười đùa vui vẻ liền nói. “Như vậy là tạm ổn a, có thể dùng nó để cất giấu đồ ăn và nước khoáng khiến người khắc không hề biết, các ngươi cũng biết là tiền tài không nên để lộ ra ngoài a.”.
“Oa, giờ mới để ý là chủ bá đẹp trai và giọng ngọt nha”
“Hư, các ngươi nghĩ cái gì tốt, chủ bá đang nằm bên cạnh ta đây ”
Lucas sắc mặt càng ngày càng đen, khi hắn còn đang giới thiệu cho phòng phát sóng thì bọn hắn lại chú ý thân thể hắn, lại có người muốn bao nuôi hắn, rõ ràng chính là tại muốn cơ thể hắn a.
Không có đi để ý tới những cái kia không có chút nào ý nghĩa mưa đạn.
Lucas ngồi trên nắp bồn cầu, vẻ mặt tò mò, ngắm nhìn chiếc vòng, đối với không khí hỏi, “Trò chơi này không có quy tắc cùng nhắc nhở sao?”.
Không ai trả lời hắn.
Lucas đợi nửa phút, sau đó tiếp tục hỏi, “Chuyến tàu cuồng loan. Ta không lên thuyền, ở cảng ba mươi ngày có thể chứ.”.
Nhân tiện kiếm cái công nghệ đen không gian. Sau đó đem này cái gì vòng tay không gian bán đi cho lão cha, lập tức giàu!.
Hắn tự thấy mình thông minh thật là tài trí. Tự nghĩ rồi ngồi cười hơ hớ như mới cắn thuốc.
“A tội chàng trai trẻ, mới tí tuổi đã không được bình thường.”.
Không để hắn đợi quá lâu.
Một giọng nói đầy băng lãnh lại vang lên
[ không thể, người chơi không thể lẩn tránh trò chơi, gây trở ngại trò chơi đều bị quy định là vi phạm quy định, nhắc nhở ba lần, trực tiếp diệt sát. ].
“A, hỏi cái này ngươi mới xuất hiện?” Lucas nhìn phía trên bảng, “Ta nói ngươi trò chơi như thế nào chơi đều không giới thiệu một chút sao?”.
[ Qui tắc trò chơi là, Ở trên biển sống được 30 ngày. Bất kể là sống bằng cách nào, tất cả quy tắc trò chơi người chơi phải tự thăm dò. Thỉnh người chơi đối đãi trờ chơi một cách nghiêm túc, trò chơi có thể quyết định ngài sinh tử. ].
Lucas tức khắc thành thật lên.
Trên tàu cỏ thể nói là suốt một tháng đều ở trên biển, vậy mua chút đồ ăn, nước, hơn nữa một ít thuốc hạ sốt, say tàu. Trừ những thứ cơ bản vật tư, hắn cũng không biết nên chuẩn bị cái gì thêm.
Dù sao trên biển thì sinh tồn nguy cơ cũng chính là bão táp, đâm vào tảng băng, thuyền chìm hoặc là gặp hải tặc.
May mà trên người còn tiền, Lucas đầu tiên mua vài quả dưa hấu, quả táo vì nó có thể cất dữ lâu một chút và cũng có thể nói là hắn thích hai loại quả đó, lấp đầy một góc không gian. Ở trên biển, hắn sợ hãi nhất chính là không có nước ngọt, liền mua thêm 60 bình nước khoáng chất một đống lớn ở góc không gian. 3 thùng mì ăn liền hơn nữa một ít bánh mì nhét đầy một nửa không gian.
Ở trong mắt của Lucas là xem ra không c·hết đói được.
Dư lại không gian, Tuấn có thể nghĩ đến là thuốc; cuối cùng hắn lại mua thêm chiếc thuyền hơi đặt ở cuối cùng một góc còn lại trong không gian.
Khi gặp chuyện gì nguy hiểm, hắn có thể bỏ thuyền cứu lấy thân.
Nhìn đống đồ được chất đống một góc, hắn kiểu gì cũng có thể sống ba mươi ngày.
Lucas yên lặng tính toán, nghĩ lại đến cái kia đại thúc nói, tìm được lối lên tàu hàng.
Cái thuyền hàng cực kỳ lớn.
Từng là một thiếu gia họ Stark, hắn đã cùng lão cha đi bao nhiêu là du thuyền đầy sang trọng, đây vẫn là lần đầu tiên Lucas lên chiếc thuyền hàng lớn như này.
Trên thuyền chồng chất nhiều thùng đựng hàng, nhìn hoành tráng.
“Lần đầu tiên ta được nhìn thuyền như này nha”.
“Ai phổ cập đi, xem thuyền này định đi đâu và đang chở gì vậy”.
“Khi nãy nghe nói là thùng container chở cá hồi”.
Tuấn đúng ở thành tàu nhìn cảnh biển xem đến thất thần, đột nhiên bị một đám mười ăn mặc có chút quái dị, trời thì nắng nóng vậy mà ăn mặc kín từ đầu đến chân đụng vào người liền câu nói đều không có, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cái vali trên tay.
Không chỉ có từng này người, bến cảng khắp nơi đều rải rác người ăn mặc giống nhau trang phục.
Bọn họ định làm cái gì?.
“Còn đứng đây làm cái gì? Chạy nhanh đi lên a!” Trung niên nam nhân đứng ở trên bong thuyền kêu lên, “Làm việc thì chậm chạp, nếu không phải là ba ngươi đưa tiền, lại cầu xin, ta nhất định sẽ không dẫn ngươi lên thuyền.”.
Bên cảng, còn có một đám người chuẩn bị lên thuyền.
Nghe được mặt chữ điền nam nói, trong đó vài người đều không hẹn mà cùng mà đem ánh mắt nhìn về phía Lucas.
Trung niên nam hùng hùng hổ hổ bộ dáng, khiến vài người trong nhóm đó khuôn mặt có chút sợ hãi, cúi đầu xuống sâu hơn.”.
Ngay sau đó, mấy người đó bắt đầu kiểm tra lại đồ.
Tàu hàng dù sao cũng là tàu hàng, diện tích lại lớn, đại bộ phận không gian đều là dùng để xếp hàng hóa lên, bọn họ thì chỉ được hoạt động ở trên khoang tàu.
Lucas được chia công việc là dọn dẹp toàn bộ khu công cộng trên tàu.
Tàu hàng rất lớn, có tổng cộng 65 thuyền viên, hắn được chia công việc mỗi ngày là phải lau dọn toàn bộ khu vực công cộng, thời gian còn lại đều dành thời gian để thư dãn, đây cũng là lần đầu tiên hắn phải làm dọn như này vì nhà của hắn toàn tự động dọn dẹp, Lucas mỗi khi bị lão cha khoá thẻ ngân hàng thì hắn liền đi xin làm thêm kiểm lâm, vì hắn có kinh nghiệm trong rừng nên xin việc làm kiểm lâm cũng dễ, nên hắn không bao giờ sợ thiếu miếng ăn.
Sau một ngày làm việc, hắn được chia cho một căn phòng nhỏ ở cuối hành lang, tui là nhỏ và cũ kỹ nhưng vẫn tính là đầy đủ.
Sau khi rửa qua loa tay chân, liền nhảy lên lăn vài vòng trên dường.
Vì trước khi b·ị b·ắt tham gia trò chơi, hắn đã thức cả đêm để chuẩn bị độ cắm trại cho ngày mai, hắn còn dùng cả buổi để chuẩn bị đồ ăn thức uốn cho 30 ngày, đã vậy còn b·ị b·ắt làm lao động miễn phí trên tàu.
“A sảng khoái quá, cuối cùng cũng đũng được nghỉ ngơi.”. Với vẻ mặt đầy mãn nguyện không còn gì nuối tiếc.
“không ngờ ta lại dành cả ngày để xem chủ bá.”.
“Đây có phải gọi là lao động trẻ em b·ất h·ợp p·háp không, đến đây tỷ tỷ lo cho ngươi.”.
“Mọi người, có ai biết tin gì chưa, sáng nay ông Amery tỷ phú nước M khi đang tham gia phỏng vấn thì đột nhiên ngất.
“Lầu trên nói thật không, hôm nay ở trường ta cũng có hai người cũng đột nhiên ngất, không biết bây giờ đang có truyện gì đang sẩy ra nữa.”.
Nhìn đến mấy bình luận này, Lucas nhíu mày, nghĩ có khi nào liên quan đến trò chơi này vì sáng nay hắn cũng b·ị b·ắt tham gia trò chơi, vì không có bằng chứng nên hắn cũng không định nói gì về việc này.