Trọng Sinh HE Với Đối Thủ Một Mất Một Còn

Chương 78: Bạn gái chu đáo.




Hôm sau, Dung Tự làm xong bữa sáng cho Trình Cẩm Chi là chạy show ngay. Trình Cẩm Chi quay cuồng ngồi trên ghế, còn ngáp một cái, nàng chép chép miệng, trong miệng còn có vị kem đánh răng. Vừa cầm đũa, điện thoại rung lên, hiển thị người gọi là Cẩu Vũ. Mấy ngày trước nàng và Cẩu Vũ Hạ Dữu đã tụ tập một lúc.
Trình Cẩm Chi trượt mở màn hình, vừa bắt máy một hồi kêu rên lập tức phát ra: "Trình Cẩm Chi, mình bị bảo vệ của cậu giữ ngoài cửa."
"Cậu có chuyện gì vậy?" Trình Cẩm Chi thong thả ung dung húp một hớp cháo.
"Mình đang trốn nợ."
"Trốn báo thù nhỉ."
"Không phải, cậu nói với bảo vệ một tiếng trước đi. Để họ bỏ cảnh báo cấp độ một với mình đi, họ sắp ném mình ra đường rồi."
"Có A Uy kế bên cậu không?"
"Có có." Cẩu Vũ xun xoe nói sau đó vênh mặt hất hàm với A Uy: "Uy Tử, sếp anh bảo anh nghe điện thoại..."
"A Uy, đừng ném ra đường trước nhà, xảy ra chuyện gì cũng kì. Tôi thấy đường bên cạnh..."
"A a a lão Trình mình thay cậu chặn nhiều tin như vậy! Cậu không thể ăn cháo đá bát chứ!!!"
Trình Cẩm Chi xé lát bánh mì, nở nụ cười: "A Uy, để cậu ấy vào đi."
Hai năm qua, quả thật Cẩu Vũ chặn không ít tin lá cải của nàng, và tin thị phi của nàng và Dung Tự. Trước đây còn có thể không sợ, giờ không được, nàng và Dung Tự yêu nhau. Cẩu Vũ hổn hển vào, vừa vào đã đem đồ vứt lên bàn. Tự nhiên như ở nhà, cầm chén múc cháo cho mình. Cẩu Vũ ăn rất nhanh, như mấy ngày không ăn gì.
Trình Cẩm Chi nhìn máy ảnh của Cẩu Vũ, dơ, cũng không biết là nhập thể với môi trường nào. Nàng dùng khăn giấy lau lau máy ảnh, vừa cầm vào, Cẩu Vũ lập tức kéo về: "Cậu làm gì đấy."
"Coi cậu bị ai truy sát."
Cẩu Vũ liếc mắt: "Ai truy sát ai, mình mới là người nắm chứng cứ."
"Hơn nữa, thẻ nhớ quan trọng như vậy, chắc chắn phải mang theo người nha." Cẩu Vũ dùng khăn giấy lau lau tay, mới lấy thẻ nhớ từ trong túi ra: "Một số chuyện về Trần Mãn, chắc cậu không có hứng."
"Trần Mãn bị sao vậy?" Trong ấn tượng của Trình Cẩm Chi, Trần Mãn không bị sao cả. Cẩu Vũ luôn thích bới ly dị ngoại tình mâu thuẫn gia đình, lẽ nào Trần Mãn cũng ngoại tình? Trần Mãn tốt nghiệp đại học thì kết hôn, đây cũng là nguyên nhân tại sao cô luôn không nổi không chìm. Ngôi sao khi kết hôn, đặc biệt là sao nữ, đơn giản là giai đoạn đang phát triển phải chịu một kích trí mạng.
"Chồng cô ấy bị một tiểu sinh hạng ba bạo cúc." Cẩu Vũ nói: "Mình thấy Trần Mãn là sếp của Hạ Dữu, nên cho Hạ Dữu một tin giật gân."
"Chồng cô ấy là thụ?" Trình Cẩm Chi khá bất ngờ về điều này, chồng của Trần Mãn cũng là một diễn viên, còn là một diễn viên có ngoại hình đặc thù*, chuyên diễn các loại phim quân sự.
*Diễn viên có ngoại hình đặc thù: Diễn viên có ngoại hình giống với nhân vật cần đóng.
Cẩu Vũ nhai lát bánh mì rồi quét mứt hoa quả lên lát bánh mì, quét tới quét lui mấy lớp, trông lớp mứt vô cùng dày: "Cũng không đến mức thụ, hỗ công đi."
"Vậy cậu trốn gì?" Lúc này Trình Cẩm Chi mới tin Cẩu Vũ không phải bị truy sát, lúc trước tin giật gân hơn Cẩu Vũ cũng tung ra.
"Cũng không phải mình trốn hắn, là..." Cẩu Vũ còn chưa nói xong, tin nhắn wechat của Trình Cẩm Chi đã hiện lên. Đã rất lâu không có nói chuyện với Phó Tân Bạch. Theo thông tin phản hồi của Cẩu Vũ, tài sản của Phó Tân Bạch đã chuyển đi gần hết. Hai bên đều chuyển tiền bạc của mình đi, ly hôn cũng được tòa án giải quyết, hiện tại hai vợ chồng đã đạt được quan hệ hợp tác.
"Thiên Hậu?" Trình Cẩm Chi quơ quơ điện thoại của mình. Phó Tân Bạch gửi một biểu tượng cảm xúc "có ở đó không", vì để Trình Cẩm Chi để ý mình, Phó Tân Bạch còn tải riêng một bộ biểu tượng cảm xúc của Dung Tự về. Hiện giờ wechat và "Giang sơn mỹ nhân" có hợp tác, tạo ra một bộ biểu tượng cảm xúc của Dung Tự.
"Đừng để ý đến cô ta." Cẩu Vũ giơ tay, muốn giật điện thoại của Trình Cẩm Chi. Trình Cẩm Chi giữ ngược lại tay của Cẩu Vũ: "Cậu coi tay cậu bẩn, bao lâu chưa tắm rồi?"
Bao lâu chưa tắm rồi? Trông Cẩu Vũ còn suy nghĩ. Trình Cẩm Chi lập tức tỏ vẻ tởm, vội buông tay: "Cậu đi tắm trước đi."
"Mình không tắm."
"Gì?"
"Mình sợ cậu trả thù, đợi mình vừa đi tắm, cậu lập tức thả Phó Tân Bạch vào."
"Ôi, cậu cũng sợ trả thù à." Trình Cẩm Chi nói: "Xem ra, chỉ có Phó Thiên Hậu trị được cậu."
"Cô ta có thể trị mình à?" Cẩu Vũ là vịt chết còn mạnh miệng.
"Cậu đi tắm đi." Trình Cẩm Chi quay điện thoại: "Mình như dẫn sói vào nhà à?"
Đợi đến khi Cẩu Vũ đi tắm, Trình Cẩm Chi mới trả lời tin nhắn của Phó Tân Bạch: "Có đây, sao vậy?"
Thấy Phó Tân Bạch giới thiệu biểu tượng cảm xúc của Dung Tự cho nàng, mấy ngày nay Trình Cẩm Chi đang chờ biểu tượng cảm xúc của Dung Tự được phát hành. Bận một đợt, quên mất. Phó Tân Bạch gửi như thế, nàng nhớ ra rồi, nàng cũng tải biểu tượng cảm xúc của Dung Tự về điện thoại. Biểu tượng cảm xúc của Dung Tự còn có thu phí, Dung Tự đứa đáng ghét này, lén nàng kiếm bao nhiêu tiền. Im ỉm kiếm tiền không nói lời nào, liên tục tích góp, cũng không nói với nàng, vẫn chờ đến ngày này để trả hết một lần.
"Cẩu Vũ ở chỗ của cô à?"
Phó Thiên Hậu "đi thẳng vào vấn đề" rất nhanh. Không đợi Trình Cẩm Chi trả lời, Phó Thiên Hậu lại nói chuyện trở thành cổ đông của công ty mình. Phó Thiên Hậu cho giá rất thấp, thực sự khiến người ta thèm nhỏ dãi.
Vậy nàng có nên phát huy tác dụng của Cẩu Vũ đến mức tối đa không?
"Cẩu Vũ sao vậy?" Trình Cẩm Chi nhìn cổ phần Phó Thiên Hậu đưa ra, thấy quá hấp dẫn, cũng không trực tiếp từ chối "đề nghị" của Phó Thiên Hậu.
"Tôi muốn giải thích môt số chuyện với em ấy."
Ôi? Khủng khiếp. Hoa hồ điệp rong chơi nhân gian lại muốn nghiêm túc. Chuyện nghiêm túc nhất, là giải thích đầu đuôi với người khác. Trình Cẩm Chi quyết đoán, chụp màn hình. Chuyện mới mẻ này, thế nào cũng phải chia sẻ với Hạ Dữu: "Vậy tôi sẽ chuyển lời đến cậu ấy."
Cách một lúc Phó Tân Bạch mới trả lời tin nhắn: "Ừ, xe đen ở đối diện cửa, tôi ở trong đó."
Còn đuổi giết đến cửa nhà nàng. Chuyện cẩu huyết như vậy, không có một trận mưa to, còn có ôm hôn trong cơn mưa đang rít gào thì phải xin lỗi quần chúng vây xem. Cẩu Vũ tắm rất nhanh, chẳng bao lâu đã đi ra.
"A Cẩu, mình không có bán cậu cho Thiên Hậu. Thiên Hậu tự tìm đến cửa." Trình Cẩm Chi ném điện thoại của mình Cẩu Vũ: "Cậu được đó, không nhìn ra cậu cũng là một tay tình trường lão luyện đó."
Cẩu Vũ lau tóc dài, nhanh chóng lướt lịch sử trò chuyện: "Hôm nay cậu đừng nghĩ đuổi mình đi được, có chết mình cũng không ra cửa."
"Đừng chứ."
Cẩu Vũ cắn răng: "Dung Trạm em trai Dung Tự, có một số thông tin của nó, cho cậu."
"Mình không quan tâm Dung Trạm."
"Bề nổi tình hình tài chính của Dung Tự, cái này, cậu thấy hứng thú không?"
"Bề nổi mình cũng dò ra, được chứ?"
"Dung Tự rất tinh ranh, tài khoản bí mật của em ấy mình cũng không có dò ra bao nhiêu."
"Cậu cũng khiêm tốn quá." Trình Cẩm Chi nói: "Tài khoản bí mật, cậu cũng không dò ra được một cái nào?"
Trình Cẩm Chi hiểu Cẩu Vũ, bệnh nghề nghiệp, thích nhất là phô trương thanh thế*. Có mấy tấm hình trong tay, sẽ rất khủng khiếp.
*Phô trương thanh thế: Chưng ra, bày ra cho người ta thấy, để lấy tiếng, lấy oai.
"Lão Trình cậu không phúc hậu gì hết." Cẩu Vũ nói: "Cậu kiếm được tiền của Phó Tân Bạch, còn muốn lấy tin của mình, cậu là làm một chuyện mà lấy phí hai bên luôn."
"Do các cậu giận dỗi, cam chịu đi." Trình Cẩm Chi nói: "Cậu cũng có thể làm mình không kiếm được tí lợi gì."
"Không!" Cẩu Vũ hung tợn nói: "Mình sẽ không dính phép khích tướng của cậu."
Cẩu Vũ nói, lại ném thẻ nhớ cho Trình Cẩm Chi: "Đây, cậu xem đi."
"Cái gì hả." Trình Cẩm Chi mở máy tính xách tay bên cạnh, mở thẻ nhớ. Trong thẻ nhớ có một thư mục tên là Dung Thị, Trình Cẩm Chi lục lọi, tất cả đều là tin kinh doanh: "Cậu tìm hiểu qua kinh doanh từ khi nào?"
"Chỗ kiếm tiền tốt nhất là chỗ nào? Đương nhiên là chỗ đẻ tiền."
Trình Cẩm Chi khinh bỉ: "Mình đoán là cậu làm trợ thủ cho Phó Tân Bạch."
"Sao cậu có thể lấy chuyện tình tình yêu yêu để nghĩ về mình? Đây là chuyện gây tổn thương lòng tự ái nha." Cẩu Vũ nói: "Không phải cậu đang quen Dung Tự sao? Không muốn biết giờ em ấy nghĩ gì sao?"
"Trả nợ đó, mình biết." Trình Cẩm Chi bắt đầu nghiêm túc lục xem. Nàng xem văn kiện của công ty cũng không nghiêm túc như vậy.
"Cậu với Phó Thiên Hậu cãi gì nhau?" Trình Cẩm Chi lại quay đầu, nhìn Cẩu Vũ.
"Không cãi." Cẩu Vũ "không hề gì" chơi dây thắt lưng của áo choàng tắm: "Bị mình phá hỏng thôi."
Cẩu Vũ vừa nói vậy, Trình Cẩm Chi hiểu. Bắt gian tại trận. Nếu như là người khác, Trình Cẩm Chi còn muốn hỏi thêm, Thiên Hậu thì không lạ. Những cô gái từng làm việc với cô ấy, sẽ không rõ ràng được. Cẩu Vũ duỗi lưng: "Mệt chết, có chỗ ngủ không?"
"Lên lầu, ngoại trừ phòng ngủ, các phòng khác đều là phòng khách."
"Cậu không sợ mình ngủ phòng của Dung Tự à?" Cẩu Vũ khoác lên vai Trình Cẩm Chi, chớp mắt một cái.
Trình Cẩm Chi nở nụ cười, bỏ tay Cẩu Vũ ra: "Cậu cho rằng, mình với Tự Nhi ngủ riêng à?"
"Cầm thú!" Cẩu Vũ phẫn nộ căm tức mắng một câu, hình như bị tổn thương.
Thật ra cũng chỉ nói giỡn với Cẩu Vũ, sau khi hai người xác định quan hệ thì liên tục bận. Ngủ ở nhà rất ít. Hiện tại có thể nói với A Uy một tiếng, sắp xếp một chỗ. Đến khi Cẩu Vũ đi ngủ, Trình Cẩm Chi để cô giúp việc đến dọn bàn ăn. Nàng ngồi trên sô pha, định gửi tin nhắn cho Dung Tự. Hôm qua hai người xem tivi, trong lúc vô ý Trình Cẩm Chi còn cầm phải điện thoại của Dung Tự, phát hiện màn hình khóa của Dung Tự là bảng lịch trình của nàng. Dung Tự còn khoanh riêng thời gian nghỉ ngơi của nàng ra.
"Em đang làm gì? Tới đâu rồi?" Gõ một hàng chữ như thế, cũng không gửi đi. Suy nghĩ một chút, lại xem bảng lịch trình của Dung Tự trong thư viện ảnh. Hiện tại chắc Dung Tự còn bận.
Phải làm một người bạn gái chu đáo. Trình Cẩm Chi nghĩ như vậy, nhịn một phút, vẫn gửi một biểu tượng đi. Biểu tượng là biểu tượng cảm xúc của Dung Tự.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.