Ngải Lệ Nhi vẻ mặt đưa đám, nổi giận đùng đùng đi vào, Ngải Lệ Nhi phát hỏa, thị nữ trong hoàng cung chỉ có thể kính nhi viễn chi.
"Nữ nhi, ngươi làm sao vậy?" Y Lâm Na quan tâm nhìn Ngải Lệ Nhi hỏi.
Ngải Lệ Nhi chui đầu vào trong lòng ngực Y Lâm Na, ủy khuất khóc lên.
"Mẫu thân, Hải Lăng ra tay với ta, hắn vì một nhân tộc ti tiện mà ra tay với ta!"
Y Lâm Na nghe vậy, tâm tình không khỏi trầm xuống vài phần, "Hải Lăng hẳn là không đến mức vô duyên vô cớ ra tay với ngươi, ngươi làm cái gì sao?"
Ngải Lệ Nhi đỏ mặt lên, không cam nguyện nói: "Ta phá thuyền của hắn."
"Đang yên đang lành, ngươi phá thuyền của hắn làm gì?" Y Lâm Na nhíu mày lại.
Tát Bối lấy được ngôi vị hoàng đế không quá quang minh chính đại, nhiều năm qua đi vẫn luôn có thanh âm phản đối, sau khi tin tức Hải Vương Châu biến mất, ngôi vị hoàng đế của Tát Bối càng thêm không xong.
Hiện tại Y Lâm Na hy vọng nhất là Ngải Lệ Nhi cùng Hải Lăng có thể thuận lợi liên hôn, chỉ cần Ngải Lệ Nhi cùng Hải Lăng thuận lợi liên hôn, khốn cảnh của Tát Bối có thể được giải quyết dễ dàng, đáng tiếc...... Hải Lăng có vẻ không có bao nhiêu tình cảm với Ngải Lệ Nhi, Tát Bối đã đưa ra yêu cầu liên hôn mấy lần, hải long tộc bên kia đều lấy cớ thoái thác.
Ngải Lệ Nhi tức giận nói: "Ta nguyên bản cho rằng Hải Lăng là coi trọng tân lĩnh chủ, còn đặc biệt đi cảnh cáo người nọ một phen, kết quả, Hải Lăng cư nhiên lại coi trọng một hạ nhân bên người lĩnh chủ kia, Hải Lăng cũng thật là, coi trọng một nhân tộc ti tiện thì thôi, hắn lại còn đi coi trọng một hạ nhân."
Y Lâm Na bất đắc dĩ nhìn Ngải Lệ Nhi: "Được rồi, sinh ý Hải Lăng làm thường xuyên lui tới với nhân tộc, có lẽ hắn cùng người nọ chỉ là trao đổi sinh ý mà thôi."
Tâm tình Ngải Lệ Nhi dần bình phục xuống: "Nếu chỉ là trao đổi sinh ý, vì sao Hải Lăng phải ra tay với ta như vậy?"
"Có lẽ là ngươi làm hơi quá đáng, khiến Hải Lăng mất mặt, Hải Lăng dù sao cũng là thái tử hải long tộc, ngươi cũng không thể khiến hắn mất thể diện trước mặt người khác a!" Y Lâm Na từng bước khuyên nhủ.
Y Lâm Na trấn an một phen, cuối cùng cũng dỗ được Ngải Lệ Nhi bình phục tâm tình xuống.
............
Kỳ Hằng đi vào biệt viện, đưa cho Kỳ Thiếu Vinh một chồng giấy tờ, "Thiếu gia, đây là thống kê lãi suất mỹ phẩm bán ra gần đây."
Kỳ Thiếu Vinh nhận lấy nhìn, tâm tình không khỏi hưng phấn lên: "Cư nhiên bán được nhiều như vậy! A Hằng, ngươi thật có khả năng!"
Kỳ Hằng cười cười: "Cũng thường thôi."
"Thiếu gia, đây là danh sách người muốn tìm ngươi làm chỉnh dung." Kỳ Hằng nói.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Được."
"Danh sách này hầu hết là hải tộc đi?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy!"
"Không nghĩ tới hải tộc lại có nhiều người muốn là chỉnh dung vậy."
"Danh sách này đã được ta loại bỏ một ít, thực tế còn nhiều hơn như vậy."
"Thanh danh của ta trong hải tộc lớn như vậy!" Kỳ Thiếu Vinh cảm thấy tràn đầy ngoài ý muốn.
"Hẳn là do có Hải Lan tiền bối đi."
Hải Lan là nữ chiến thần hải tộc, thanh danh trong hải tộc vô cùng hiển hách, trước kia Hải Lan lấy thực lực nổi danh, hiện tại là lấy mỹ mạo.
Bớt trên mặt Hải Lan biến mất, hơi liên tưởng một chút liền nghĩ ra là bút tích của Kỳ Thiếu Vinh.
Kỳ Thiếu Vinh ném danh sách cho Kỳ Hằng: "Theo quy củ cũ, tìm người đưa giá cao nhất tới."
Kỳ Hằng gật đầu: "Được."
Kỳ Thiếu Vinh nghĩ nghĩ: "Chuyện chỉnh dung không vội, trước mắt vẫn nên suy xét sinh ý mỹ phẩm thì tốt hơn."
"Nói cũng phải, thiếu gia, hiện tại ngươi không lo thiếu tiền tiêu, không cần thiết phải tự khiến bản thân mệt mỏi."
............
Hoàng Đô, phủ nhị hoàng tử.
"Đang xem cái gì vậy?" Thẩm Mạn Vũ đi đến bên người Đường Thiên Phong hỏi.
"Bích Hải Bình Nguyên truyền tin tức tới." Đường Thiên Phong nói.
"Kỳ Thiếu Vinh bị sung quân tới nơi đó đã được một đoạn thời gian, hắn còn sống sao?"
Đường Thiên Phong khẽ hừ một tiếng: "Còn sống, chẳng những sống, còn sống tới vô cùng tốt đẹp. Kỳ Thiếu Vinh vừa đến bên kia không bao lâu liền trùng tu phủ thành chủ, còn mạnh mẽ mở rộng sinh ý đồ mỹ phẩm ra thị trường hải tộc, sinh ý làm đến hô mưa gọi gió."
Thẩm Mạn Vũ cau mày lại: "Phải vậy không? Kỳ Thiếu Vinh này quả nhiên khó đối phó!"
"Không những thế, hình như hắn còn từng chỉnh dung cho Hải Lan, nữ chiến thần hải tộc, bây giờ ngay cả hải long tộc cũng thiếu hắn một phần nhân tình."
"Hải Lan? Là nữ la sát hải tộc cấp chín kia?"
Đường Thiên Phong gật đầu: "Chính là nàng."
Thẩm Mạn Vũ ôm hai tay: "Tiểu tử Kỳ Thiếu Vinh này không thể khinh thường a!"
Đường Thiên Phong cười cười: "Kỳ thật muốn đối phó với Kỳ Thiếu Vinh cũng không phải là hoàn toàn không có biện pháp, gần đây Bích Hải Bình Nguyên có tin đồn, Hải Vương Châu biến mất nhiều năm lần thứ hai hiện thế, hơn nữa, địa điểm Hải Vương Châu từng xuất hiện chính là phụ cận phủ thành chủ."
Thẩm Mạn Vũ híp mắt, Hải Vương Châu là chí bảo hải tộc, chỉ cần tin tức này được chứng thực, hải tộc bên kia chắc chắn sẽ cuồn cuộn không ngừng tìm tới Kỳ Thiếu Vinh, nếu Kỳ Thiếu Vinh muốn sống sót......
"Nếu Kỳ Thiếu Vinh chết, Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên cũng không còn đáng ngại.
"Thẩm Mạn Vũ nói.
Nghe Thẩm Mạn Vũ nhắc tới Dịch Phàm, sắc mặt Đường Thiên Phong không khỏi trầm xuống, hiện giờ Dịch Phàm có Mộ Hành Chi làm chỗ dựa, sinh ý làm càng ngày càng lớn, thực lực cũng càng ngày càng mạnh.
Năm đó, Đường Thiên Phong vì Mộ Tuyết Lam mà từng tiếp xúc với Dịch Phàm vài lần, chưa một lần để Diệp Phàm vào trong lòng, mắt thấy người năm đó hắn khinh thường sống càng ngày càng tốt, trong lòng Đường Thiên Phong không khỏi có chút.
............
Kỳ Thiếu Vinh mở cửa, nhìn thấy một hắc y nhân thân thể khổng lồ đứng ở trong phòng.
Trang Hạo nhìn vào bên trong cửa, không khỏi trừng lớn mắt, Kỳ Thiếu Vinh vừa định nói cái gì, hai người đã cùng bị hút vào bên trong, cửa lập tức đóng lại.
Hắc y nhân toàn thân bọc đồ đen, mặt cũng bị che kín mít, chỉ lộ ra một đôi mắt khiến cho người khác phải kinh sợ.
Trang Hạo trộm vẽ một ký tự số chín ở sau lưng, Kỳ Thiếu Vinh nhịn không được nhíu mày lại.
"Không biết tiền bối đêm khuya tới chơi, có chuyện gì ta...... ta......" Không có Hải Vương Châu a!
Hắc y nhân không nói gì, lấy ra một tấm poster, đưa tới trước mặt Kỳ Thiếu Vinh.
Kỳ Thiếu Vinh nguyên bản cho rằng người này là vì Hải Vương Châu mà tới, nhìn thấy tấm poster, Kỳ Thiếu Vinh mới biết được người này thật sự là tới vì hắn, trên tấm poster ghi mấy chữ cái to, "Muốn gầy thành một tia chớp sao? Mau tới trung tâm chỉnh dung của Tà Y đi!"
Bên trên poster còn có in hình một bà béo cùng một mỹ nhân sau khi chỉnh dung thành công.
Poster nhăn dúm dó, còn có chút phai màu.
Sau khi Kỳ Thiếu Vinh tới Bích Hải Bình Nguyên, sinh ý chỉnh dung còn chưa triển khai ra, poster tuyên truyền cũng chưa in ấn, tấm poster này là thời điểm Kỳ Thiếu Vinh ở hoàng đô Nguyên Quốc phát ra, đã được một thời gian dài, không biết vì sao lại tới trên tay người này.
"Tiền bối muốn gầy sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Hắc y nhân nghiêm túc gật đầu: "Đúng vậy, nhớ năm đó ta cũng là một mỹ nam tử, sau khi kế thừa vương vị, vô số thần dân tiến cống đồ vật cho ta, kết quả, ta ăn hơi nhiều một chút, liền thành như bây giờ."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Nếu muốn chỉnh dung có thể để ban ngày tới a! Trời đã tối, người này còn trốn ở trong phòng, muốn hù chết người sao?
Hắc y nhân chỉ chỉ thiếu nữ thon thả trên tấm poster: "Ngươi có thể biến ta thành như vậy không?"
Kỳ Thiếu Vinh trừng lớn mắt, thầm nghĩ: Nghe thanh âm này hình như đây là một nam nhân......
Người này là đơn thuần muốn giảm béo, hay ngoài giảm béo còn muốn chuyển giới a? Hắn còn chưa từng làm giải phẫu chuyển giới đâu! Nếu vị tiền bối này khăng khăng muốn làm, vậy hắn cũng chỉ có thể thử một lần, chuyển giới cũng không có gì ghê gớm, chỉ cần hiểu rõ các bước làm là được.
Hắc y nhân thấy Kỳ Thiếu Vinh không nói lời nào, có chút phẫn nộ hỏi lại: "Ngươi làm không được sao?"
Cảm thấy sát khí ập vào mặt, Kỳ Thiếu Vinh lập tức thu hồi suy nghĩ, vội nói: "Làm được, làm được, không phải là tiền bối muốn gầy sao, ngươi yên tâm, cái này không khó, không khó."
Hắc y nhân nghe vậy, buông lỏng tay ra, "Không khó thì tốt."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn hắc y nhân: "Mời đi theo ta."
Kỳ Thiếu Vinh đưa hắc y nhân tới một căn phòng cho khách, hắc y nhân đi được nửa đường, vung tay liền bắt một hải tộc đang ẩn trong chỗ tối ra.
"Ám ảnh thiên tinh, ngươi ở chỗ này làm gì?"
Hải tộc bị hắc y nhân bắt tới thân thể biến động quỷ dị, giống như là muốn thoát khỏi tay hắc y nhân.
Hắc y nhân đánh một quyền qua, hải tộc nguyên bản còn núp trong chỗ tối lập tức bị đánh thành thịt nát.
Trái tim Kỳ Thiếu Vinh run rẩy một phen.
"Lĩnh chủ đại nhân, phiền toái của ngươi không nhỏ a!" Hắc y nhân nói.
Kỳ Thiếu Vinh miễn cưỡng cười cười: "Cũng vẫn tốt."
"Gần nhất trong hải tộc thịnh hành một lời đồn đãi."
Kỳ Thiếu Vinh tò mò hỏi: "Lời đồn đãi gì?"
"Đồn đãi nói rằng chí bảo của hải tộc, Hải Vương Châu đang ở phủ thành chủ."
"Đó tuyệt đối là lời nói vô căn cứ! Hải Vương Châu đã biến mất từ mười mấy năm trước, lúc đó ta vẫn còn là một hài tử chưa hiểu chuyện."
Hắc y nhân cười cười: "Hải Vương Châu là đồ của hải long tộc, ta không có hứng thú với thứ kia, nhưng những hải tộc khác thì không chắc, lĩnh chủ đại nhân vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn!"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đa tạ tiền bối nhắc nhở."
Trang Hạo cau mày, theo hắn biết có một cỗ thế lực đang tản lời đồn Hải Vương Châu đang ở phủ thành chủ ra, Trang Hạo đại khái đoán được là ai ở sau lưng làm chủ, nhưng lại không thể làm gì.
............
Hắc y nhân đi tới một gian phòng cho khách, Kỳ Thiếu Vinh nói: "Ngươi nằm lên trên giường đi."
Trong lòng Trang Hạo tức khắc dâng lên vài phần chua xót, giường trong phòng cho khách này là do hắn định chế, để đảm bảo sau này hắn cùng Kỳ Thiếu Vinh có làm gì trên giường cũng không thành vấn đề, hắn làm đến kích cỡ cực đại, khi làm cũng vô cùng dụng tâm......
Đáng tiếc, Kỳ Thiếu Vinh không có hảo cảm gì với cái giường này, trực tiếp ném tới phòng cho khách trong phủ thành chủ, kết quả, hiện tại...... cuối cũng cũng có chỗ dùng.
Hắc y nhân nằm lên giường, một chiếc giường to như vậy cư nhiên lại không thừa thãi chút nào.
Kỳ Thiếu Vinh có chút sùng bái nhìn Trang Hạo: "Ngươi đúng là có dự kiến trước! Có phải ngươi đã sớm đoán trước được sẽ có một ngày như này không? Thân thể vị khách nhân này rất đồ sộ, nếu không có một chiếc giường lớn như này khi giải phẫu đúng là có chút quá sức."
Trang Hạo miễn cưỡng cười cười: "Đúng vậy! Ngươi không biết sao, ta trước giờ vẫn luôn liệu sự như thần."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Hắc y nhân không kiên nhẫn nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh: "Khi nào bắt đầu?"
Kỳ Thiếu Vinh cười nói: "Hiện tại bắt đầu." Sau đó lại nhìn về phía Trang Hạo: "Phiền toái trợ thủ cho ta."
Trang Hạo gật đầu: "Được."
____________________
Méoo: Tuần rồi tui bắt đầu lên lớp, không nghĩ tới mới đầu năm lại bận như vậy, tạm thời lịch học chưa ổn định, không biết khi nào sẽ có chương tiếp theo, mong mọi người thông cảm TToTT