- Công việc này đột xuất, em ở nhà dùng cơm với ba mẹ.Anh đi trước đây..
Nói rồi sãi bước dài nhanh chóng rời đi.
Cảnh Tử Phong nhìn sang khuôn mặt đầy thất vọng của Đường Hân Nghiêng có chút đau lòng..
Cảnh Tử Sâm là thế, anh cứ vô tâm như thế. Mà vô tâm là điều tối kị trong tình yêu cũng như trong cuộc sống, là anh em trong một nhà,nhưng Cảnh Tử Phong từ khi lớn lên anh ta đã không còn hiểu anh trai mình nữa rồi.Chẳng rõ trên cuộc đời này điều gì mới có thể khiến Cảnh Tử Sâm thật sự quan tâm và níu kéo bước chân của anh.