" Khánh! Xem hai tên kia cũng không phải cái dạng vừa đây! Em trêu chọc tụi nó như thế! Chắc chắn tụi nó sẽ ghi hận lên cái thằng phục vụ kia!" Trên đường về Tường Minh (Minh Béo) thấp giọng nói với em gái.
" Vậy thì đã sao chứ! tên kia cũng không phải dạng vừa đâu!" Tường Khánh có chút hồi tưởng lại khuôn mặt của chàng trai khi này order thức ăn cho nàng.
" Sao em lại cho là như thế! Nhỡ đâu người ta chỉ là một cậu học sinh nghèo vượt khó! Một buổi đi học, một buổi đi làm thêm kiếm tiền đóng học phí thì như thế nào?" Minh Béo có chút bất bình nói.
" Vây anh có bao giờ thấy có một thằng nhân viên nào lại có bộ dạng như vậy không? Không những trả lời lưu loát mà còn chào hàng, thức uống mới! hơn nữa khi nãy anh có nhìn thấy thái độ của hai nữ phục vụ kia không! cái ánh mắt đó! Rất là kiêng dè cùng kín nể!"
" Như vậy cái tên Long kia đích xác là con của chủ cửa tiệm, hơn nữa lời nói nó của hắn ta cực kỳ có trọng lượng trong cửa hàng đó!" Tường Khánh chậm rãi nói ra những phân tích của mình.
" Thôi đi bà nội! đừng có đoán già đoán non! Nhỡ đâu không phải thì như thế nào? Nếu ba mà biết chuyện này nhất định sẽ cấp túc chúng ta! Đến lúc đó đừng có khóc cầu xin anh cho em mượn máy tính!" Minh Béo có chút cằng nhằng.
" Xùy! Ai mà thèm! Cuối tuần nay em lên Sài Gòn mua một con về! chắc em cần cái máy của của anh quá!" Tường Khánh bĩu môi. Hai anh em cứ như thế lời qua tiếng lại chậm rãi đạp xe về nhà.
Đạp xe chừng 10 phút bọn họ lại dừng trước căn biệt thự có hàng rào được làm bằng những bụi hoa hồng.
" Không biết nhà ai mà chịu chơi như vậy! lát nữa em phải chụp một vài tấm hình để làm kỷ niệm mới được!" Tường Khánh có chút thích thú ngắm nhìn hàng rào hoa hồng trước mắt.
" Thôi đi bà nội! vào nhà lẹ! nóng chảy hết mỡ anh rồi nè!" Tường Minh mồ hôi nhễ nhại nhanh chóng đạp xe thêm mấy mét nữa rồi chậm rãi lấy chìa khóa từ trong túi ra rồi mở cổng đi vào.
Thì ra nhà của hai anh em này chính là hàng xóm của nhà Minh Phương, xem ra thân thế của hai người này cũng không hề đơn giản chút nào.
Vừa mới mở cửa vào nhà thì Minh Béo ngay lập tức đứng sững người lại, khôn mặt có đôi chút xám ngắt.
" Ba! Ba đã về!"
" Minh! từ sáng tới giờ con dắt con Khánh đi đâu vậy! có phải là đi gây chuyện nữa không?" lúc này trên sofa có một người đàn ông tuổi chừng 40, bộ dạng nghiêm nghị, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào cái thân thể béo ú của Tường Minh.
" Ba! Tụi con vừa mới đến đây! Có quen biết gì ai đâu mà gây chuyện!" Tường Khánh bước vào nhìn thấy người đàn ông kia, nàng cũng không có e sợ như anh trai của mình mà trược tiếp đi thẳng vào bếp mở tủ lạnh ra.
" Ba nói trước! ba đến đây là để làm việc! chứ không phải là đến chùi mông cho các con! Cẩn thận mà học tập vào?" người đàn ông kia giọng điệu cực kỳ cương nghị giống như là một người bề trên có thân phận cực cao đang nói chuyện thủ hạ bên dưới vậy.
"Tụi con biết rồi!" Nàng có chút thất vọng nhìn vào cái tủ lạnh trống trơn, thậm chí ngay cả một bình nước lạnh bên trong cũng không có.
" Ba đã chuẩn bị hồ sơ nhập học cho các con rồi! đầu tuần sau chú Kiên sẽ mang các con đến nhận lớp!" Người đàn ông tiếp tục đọc tập tài liệu trên bàn vừa nói.
" Ba! Cho con ít tiền! chiều nay con đi siêu thị mua đồ! Nhà chẳng có cái gì hết!" Tường Khánh thanh âm vang vọng trong bếp.
" Chuyện này con không cần phải lo! Ba đã có sắp xếp rồi! lát nữa dì Mai con sẽ đến!" Người đàn ông chăm chú đọc tài liệu tiếp tục trả lời.
Tường Khánh tâm tình cũng có chút vui vẻ, nhưng khi nghe cái tên dì Mai kia sắc mặt nàng trở nên âm trầm và lạnh lẽo.
" Người đàn bà kia! Con không thích!" Tường Khánh lạnh giọng nói.
Lúc này người đàn ông mới bỏ tập tài liệu xuống, ông ta đứng dậy rồi đi vào bếp, chăm chú nhìn lấy con gái.
" Ba biết con có thành kiến với dì Mai, nhưng dì ấy là một người tốt! con không thể một lần mở lòng với dì ấy hay sao?" Người đàn ông thâm tình nói.
" Hừ! nếu bà ta thật sự là người tốt! thì trên thế gian này chẳng còn người xấu nữa!" Nói nói xong liền tức giận đi lên lầu.
Nhìn bóng dáng con gái người đàn ông có chút thở dài không nói thành lời.
Người đàn ông này nếu như Phạm Long nhìn thấy sẽ ngay lập tức trợn mắt há mồm. người đàn ông này tên là Nguyễn Tư Tường Long.
Tại Việt Nam họ kép cực kỳ hiếm có, nhưng một khi xuất hiện họ kép thì chứng tỏ người này có địa vị rất cao trong xã hội. thậm chí còn là hậu duệ của quý tộc phong kiến.
Nguyễn Tư Tường Long trong giới chính trị lúc này cũng không phải là một ngôi sao sáng gì, nhưng khoảng 20 năm sau người đàn ông này hầu như ai cũng biết đến.
Vào thời kỳ đỉnh cao của sự nghiệp Nguyễn Tư Tường Long từng đảm nhiệm chức vụ Trưởng Ban Kinh Tế, Ủy Viên Trung Ương Đảng, phó thủ tướng chính phủ. . . là một trong ba bàn tay đắc lửa của Thủ Tướng chính phủ lúc đó, nắm quyền hành về phát triển kinh tế của đất nước trong giai đoạn 2020 -2025.
Mà ngay lúc này Nguyễn Tư Tường Long lại có mặt tại thị trấn Long Khánh này! điều này có nghĩa cái gì! Đó chính là cái thì trấn già cỗi này sắp biến thiên.
. . .
" Long! Em quen với thằng đầu bờm ngựa kia hả!" mãi đến gần 2 giờ chiều cửa tiệm mới vắng khách lúc này chị Tuyết mới có thời gian hỏi thăm Phạm Long.
" Có việc gì hả chị!" Phạm Long thở hồng hộc như chó vừa cố gắng lau dọn bãi chiến trường để chuẩn bị cho lượt khách buổi chiều.
" Thì thằng đó chị thấy quen lắm! nhìn như ba của nó là chủ đầu tư của trường chị đấy!" Chị Tuyết thấp giọng nói.
" Ừ! Thì nó học ngu, cho nên ba nói mới xây trường lên cho nó học! có vấn đề gì đâu!" Phạm Long cũng không có quá ngạc nhiên dưới cái tin tức này.
" Mà chị nghe nói thằng đó nó bá đạo lắm! trong trường ai cũng sợ nó cả! nãy chị nghe em với nó to tiếng! em coi chừng nó trả thù!" Chị Tuyết nhỏ giọng nhắc nhở.
" Chị yên tâm! Tụi nó nhúng nhảy cũng không được bao lâu đâu! Ba của tụi nó sắp hát bài ca phía sau song sắt rồi!" Phạm Long cực kỳ bình thản nói.
Tại sao Phạm Long lại có thể tự tin như vậy, đương nhiên hắn có trí nhớ của tương lai thì làm sao hắn không biết được, thậm chí còn biết rành nữa là đằng khác.
Nhớ lại kiếp trước, sau khi hắn rớt tốt nghiệp cấp 2, hắn đã không còn ở nhà nữa, mà trực tiếp lang thang tại các quán internet. Mà tại cái thị trấn này chỗ nào nhiều cửa tiệm internet nhất! đương nhiên là con đường Nguyễn Tri Phương rồi.
Ngày trước hắn từng đóng đô ở nhiều quán net như Tâm Net, Bảo Hân Net. . . nhưng sau đó có một lần hắn nghe được một cái tin tức là quán net Tuấn Khanh có tổ chức sự kiện thi đấu CF, ai giành được giải nhất sẽ nhận được giải thưởng trị giá 5 triệu đồng bao gồm 2 triệu tiền mặt cùng 100 giờ.
Thể thức thi đấu là đấu đơn ở bản đồ thi đấu Trạm Phát Sóng, v·ũ k·hí được sử dụng là súng ngắm M600 và M16 (v·ũ k·hí cơ bản của CF).
Phạm Long lúc đó đang thiếu tiền hơn nữa trò chơi sở trường của hắn đó chính là bắn đột kích, cho nên hắn không một chút ngần ngại mà tham gia.
Quả nhiên Phạm Long trong giới đột kích có thể nói là vô địch thủ, lần đó hắn đại khai sát giới trong một trận đấu liên tiếp đạt được ACE vàng. Và đương nhiên giải nhất đã bị hắn ôm trọn. và cũng từ đó hắn đóng đô tại tiệm nét Tuấn Khanh. Cũng quen được quản lý ở đó là Hùng Xám cùng cái tên Nguyễn Phi Long kia rồi đi theo hắn ta làm một cái tiểu đệ.
Tại sao Phạm Long lúc đó lại như thế! Nhưng nhiên là vì Nguyễn Phi Long chính là kẻ thù không đội trời chung với Lê Đình Khương, mà cái thằng Lê Đình Khương kia nhìn cái mặt của nó là muốn đập rồi. và đặc biệt một điều Nguyễn Phi Long đối xử với anh em rất tốt! chỉ cần nghe lời hắn, giúp hắn lấy được mặt mũi thì muốn gì cũng có.
Năm đó khi Phạm Long đi theo Nguyễn Phi Long, cuộc đời của hắn có chút lên hương, tiền xà không thiếu, thậm chí hắn còn được Nguyễn Phi Long giới thiệu làm phục vụ trong quán Karaoke tay vịn lớn nhất thị trấn. dù sao đây cũng là sản nghiệp của nhà hắn cho nên Phạm Long được nhận vào làm là chuyện quá sức bình thường.