Đường Nguyễn Tri Phương, vào những năm 2008 con đường này bất chợt xuất hiện một phòng máy internet đầu và chẳng bao lâu sau các phòng máy internet mọc lên như nấm, chỉ trong vòng 1 năm, con đường này đã có đến tận 12 phòng máy internet. Biến một con đường chẳng mấy ai lui tới trở thành con đường sầm uất nhất cả thị trấn Long Khánh. Và đường Nguyễn Tri Phương vô hình chung trở thành con đường Net trong truyền thuyết của đám học sinh.
Đời trước khi Phạm Long bỏ học rồi ra bên ngoài lăn lộn thì trong một đoạn thời gian dài hắn ăn uống, ngủ nghỉ trên con đường này. tất cả chủ tiệm net đều quen mặt hắn.
Trên con đường Net này tuy có rất nhiều tiệm net nhưng nổi tiếng nhất vẫn là Net Tuấn Khanh. Net Tuấn Khanh này nghe nói bên trong có thế lực hậu thuẫn cực kỳ mạnh mẽ. mà chuyện này cũng không cần ai nói vì người chơi Net ở đây ai cũng biết.
Tại thị trấn Long Khánh, tuy chỉ là một cái thị trấn loại I thế nhưng ngay từ đầu đã có một số chính sách áp lên đầu các cửa hàng internet này đó chính là tiệm net chỉ được phép hoạt động từ khung giờ 8 giờ sáng cho đến 22h giờ đêm. Thế nhưng Net Tuấn Khanh lại là một ngoại lệ, nó mở xuyên suốt 24/24 bất kể ngày đêm. Cho dù cúp điện đi chăng nữa thì nó của có máy phát điện.
Trong phòng máy lúc này có một đám học sinh đang không ngừng la hét, gầm thét, trên người bọn chúng đều mặc đồng phục học sinh trường Long Khánh.
Hôm nay là thứ năm, việc này đồng nghĩa với việc học sinh khối lớp 10 sẽ được nghỉ còn học sinh khối 11 chỉ học có 3 tiết. cho nên sau khi tan học đám học sinh này cũng không có về nhà mà trực tiếp vào phòng nét đại chiến 80 hiệp.
Vào những năm 2009 các trò chơi, game online được giới trẻ đặc biệt là giới học sinh, sinh viên chơi nhiều nhất có thể nhắc đến vài cái tên đình đám như Võ Lâm Truyền Kỳ 2, Audition, Boom Online, Thiên Long Bát Bộ và đặc biệt trò chơi bắn súng huyền thoại Đột Kích CF là những cái tên nổi trội và vượt bậc nhất. ngoài ra thì còn có Dota, Map tổng hợp, D-day các trò chơi chơi trên nền tảng Warcraft.
" Ò!"
" Mẹ kiếp! mấy thằng ngu! Má nó! Tức thiệt chứ!"
Trong đám học sinh có một tên có dáng người nhỏ con, nhưng lại rất là to mồm. từ khi nó vào trong quá đến giờ luôn là đứa hét to nhất, la to nhất cũng như là mắng chửi nhiều nhất. nhưng trong tiệm lại chẳng có một ai lên tiếng nhắc nhở. Nguyên nhân là bởi vì nó chính là đại ca của cả đám học sinh kia.
Mà thằng học sinh này không ai khác đó chính là Lê Đình Khương lớp trưởng năm cấp hai của Phạm Long và Đặng Minh Phương.
Như đặc nhắc từ trước Lê Đình Khương này là một tên con ông cháu cha chính hiệu, Ba của hắn chính là Lê Đình Lễ hiện đang giữ chức vụ tổng giám đốc công ty cao su Hàng Gòn. Nếu xét về cái thân gia này thì Lê Đình Khương cái tên này sẽ không học tại ngôi trường cấp hai Xuân Tân tồi tàn kia đâu. Mà sẽ học tại ngôi trường cấp hai danh giá và cao quý nhất thị trấn là trường trung học cơ sở Lê Quý Đôn.
Thế nhưng tại sao Lê Đình Khương lại học cùng Phạm Long, nguyên nhân rất đơn giản vì cha hắn biết thân phận thật sự của Minh Phương, hắn muốn con trai của hắn sớm quen thuộc với con gái của vị nữ thẩm phán xinh đẹp và lạnh lùng, đóa hoa hồng đầy gai của thị trấn Long Khánh.
Đương nhiên lão ta nào có cái gan đánh chủ ý nên mẹ của Minh Phương, cái đánh chủ ý chính là trên người nàng, lão muốn con trai của lão làm quen được với con gái của vị thẩm phán kia, tốt nhất là giữa cả hai phát sinh quan hệ yêu được là tốt nhất. một khi gia đình lão đắp lên được gốc cổ thụ họ Đặng kia thì con đường quan vận của lão sau này sẽ lên như diều gặp gió.
Nhưng đời nào ai biết được chữ ngờ, cái tên Lê Đình Khương này ngoài việc khuôn mặt có chút đẹp trai ra thì cũng chẳng dùng được gì. Học lực thì bình thường, không có điểm gì đặc sắc, tính tình lại ngạo mạn, không cuồng, thường xuyên lấy thế đè người, thậm chí vào năm lớp 8 tên kia cùng kéo cả chục công nhân trong nhà máy cao su để đi đánh nhau.
Lần đó nếu không có ông già hắn đứng ra chùi đít thì rất có khả năng hắn cùng lũ bạn này của hắn đã vào trại giáo dưỡng rồi. lần đó nghe nói náo động rất lớn, thậm chí có người tươi tươi bị đ·ánh c·hết.
Mà cũng kể từ lần đó tên Lê Đình Khương này vẫn thu liễm đi rất nhiều, cũng không kéo bè kéo phái đi đánh lộn nữa.
" Anh Khương! Em nghe nói nó mới ra cây sáu nòng Gold! Mua đi anh! Anh mà vác cây đó vào phòng thì bọn Zombie nó tuổi gì?" Lê Đình Khương tức giận vì hắn cùng lũ bạn đang thủ trong chuồng chó thì bị một con Zombie chui vào khiến cho toàn đội bị diệt hóa thành Zombie nên tên kia mới tức giận điên cuồng la hét như thế.
" Mẹ kiếp! mày tưởng tao không quay à! Sáng nay tao mới cào 3 triệu! quay đéo được cái quần què gì hết!" Lê Đình Khương tức giận thở hồng hộc.
" Mẹ kiếp! mấy thằng gà! Suốt ngày chỉ biết bắn Zombie! Bắn thì ngu như chó! mà suốt ngày la quang quách lên như một lũ gà mái dầu đít đi lúc lắc!"
" ha ha ha ha!" Ngay sau tiếng châm chọc chói tai kia là một tràng cười thật là dài của một đám người, mà dẫn đầu chính là một tên có đầu tóc để theo kiểu bờm ngựa HKT.
Mà đám học sinh khác khi nhìn thấy nhóm người này cũng ngay lập tức tắt game thoát tài khoản rồi chạy cho thật nhanh.
" Mẹ thằng chó đầu mào gà! Mẹ mày! Muốn gây sự à! Lê Đình Khương nhìn cái bàn mặc hắc dịch của thằng đầu bờm ngựa kia liền tức giận đứng lên, trên tay nói vội cầm lấy chai Sting cạnh bên.
" Làm sao? Gà thì tao nói gà! Chẳng lẽ mày là gà mà đòi làm vịt à! Ha ha ha ha!" Tên đầu bờm ngựa tiếp tục cợt nhả.
" Mẹ nó! Thằng chó! lên anh em! Đập c·hết mẹ nói cho tao! Hôm nay tao nhất định phải đật c·hết thằng chó này!" Lê Đình Khương làm sao chịu được cơn tức này ngay lập tức đứng lên. Hai phe liền đứng lên giương cung bạt kiếm.
" Hai thằng kia! Tụi mày chơi game hay đi đánh lộn! Đánh lộn thì ra sân vận động! còn chơi game thì ngồi xuống! hai thằng mày là lộ xôn là tao cho lên phường hết!" Ngay lúc này một tên to con bước ra, tên này chính là quản lý cửa tiệm net này, được đám dân chơi trong khu vực gọi là anh Hùng Xám.
Tên này thuộc dạng đầu gấu trong khu vực, đánh nhau từ trước đến nay không ngán một ai. Tuy cũng là dân đầu đường xó chợ thôi, nhưng được cái rất là nghĩa khí, lại được ông chủ của Net Tuấn Khanh mang về làm quản lý, cũng như là coi sóc cái bọn choi choi này.
Thấy Hùng Xám ra mặt, cả một đám cứ như con chim cun cút cụp đuôi lại rồi ngồi xuống.
Nhìn thấy nơi này đã an tỉnh trở lại tên Hùng Xám mới tiếp tục nói.
" Bọn mày cũng rảnh lắm! bọn mày có nghe qua câu ‘Phong độ là nhất thời! đẳng cấp mới là mãi mãi? ’ Không?"
" Chơi game là dùng tay, là dùng mắt, là dùng não! chứ không phải dùng cái mồm! Mẹ bà chúng mày! Ngày nào gặp nhau cũng xồn xồn lên! Bậy giờ tao nói một câu thôi! Là gà hay là chó gì thì kệ mẹ chúng mày!"
" Hôm nay tao làm trọng tài! Tụi mày vào room tạo phòng thi đấu. đấu 5 trận, đội thằng nào thắng trước 3 trận là đội thằng đó thắng!"
" Được không?" Tên Hùng Xám trừng mắt nhìn hai thằng nhóc choai choai.
Lê Đình Khương cùng thằng đầu bờm ngựa nhìn nhau rồi gật đầu đồng ý.
" Vậy được! Tạo map Ngã Tư Tử Thần! tao làm trọng tài!" Hùng Xám tỏ ra vẻ bản thân là ông trùm, người phán xử bộ dáng uy nghiêm nói.
" Anh Hùng! Đã thi đấu thì phải có giải thưởng chứ anh! Chứ đấu không không dùng pháo miệng thì có gì đâu mà hay ho!" lúc này một thằng phục vụ, cũng là đệ tử của Hùng Xám đứng ra nói.
" Tý Đẹt! mày nói đúng! Chơi vậy cho nó máu! Hay là làm kèo Sting đi. Thằng nào thua chung độ 1 thùng sting!" Hùng Xám khà khà cười nói.
Đám đàn em đi theo hai tên kia ngay lập tức mắt sáng lên, vì cho dù thắng hay thua thì cái kèo này của tụi nó nhất định sẽ được uống nước ngọt miễn phí.
" Được! chơi thì chơi!" Lê Đình Khương lên tiếng trước.
" Được! Tý Đẹt! mày đi khui nước ngọt! cho mỗi máy một chai!" Hùng Xám thấy mình gạ kèo thành công liền hớn nhở.
" Dạ! em tới liền!" Thằng Tý Đẹt ngay lập tức chạy vào phía sau rồi lôi ra một thùng Sting và mấy chục cái tẩy đá.
Cứ như thế cái giải thi đấu CF đầu tiên tại thị trấn Long Khánh cứ thế mà diễn ra.