Một cao thủ thánh giai mang quang minh thánh tử, thánh nữ Lộ Luân Na lao ra di tích ma pháp viễn cổ. Đám người công chúa Nguyệt Lâm Sa, Thất hoàng tử đã ra ngoài nửa ngày không nghỉ ngơi tiếp mà canh gác xung quanh. Vẻ mặt mọi người vô cùng nặng nề.
Công chúa Nguyệt Lâm Sa không lộ cảm xúc gì khi thánh nữ, thánh tử của Quang Minh thần điện sống sót. Bây giờ Nguyệt Lâm Sa lo lắng Vu Nhai như thế nào, có phải hắn đã chết trong di tích ma pháp viễn cổ? Khi Vu Nhai nói một chữ 'cổ' rồi mất liên lạc, tại sao hắn chỉ hét một tiếng? Tại sao đạo cụ cầu cứu bị mất liên lạc?
Khả năng Vu Nhai chết rất cao, Nguyệt Lâm Sa còn suy tính đến chuyện Cổ Duệ chi dân.
Quang minh thánh tử bị thương nặng được truyền tống trở về Ma Pháp đế đô. Tiểu Mỹ nâng Dạ Tình lảo đảo đi ra.
Dạ Tình hỏi Nguyệt Lâm Sa:
- Công chúa Nguyệt Lâm Sa, xin cho hỏi công chúa làm sao biết bên trong có quái vật?
Đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá chiến đấu gần ba ngày. Dạ Tình bị thương, Nghiêm Sương bị thương rất nặng, vẫn còn tỉnh táo, có quang minh trì dũ thuật nên không đáng lo nhưng nàng không xuống giường được. Dạ Tình chỉ nhẹ hơn Nghiêm Sương một chút. Tiểu Mỹ nhờ có tấm thuẫn, báu vật Ngọc Nữ tộc nên bị gần như không bị thương tích gì. Tóm lại Dạ Tình nhất quyết đến hỏi công chúa Nguyệt Lâm Sa.
- Trước đó có người nói cho ta biết, là cận vệ A Kích báo với ta.
Dạ Tình cố nén kích động, hỏi:
- Vậy bây giờ A Kích thế nào?
Nguyệt Lâm Sa nhắm mắt lại, ngữ điệu nặng nề bi thương:
- Ta cũng không biết, có lẽ đã chết.
Giọng Nguyệt Lâm Sa không nhỏ, mọi người lặng im. Chẳng lẽ đã định Ma Pháp đế quốc không thể có phù văn sư sao? Lúc trước công chúa Nguyệt Lâm Sa nói với mọi người là nàng phái A Kích đi thăm dò sâu trong di tích ma pháp viễn cổ, sau đó có tin tức báo về cứu mọi người, nhưng giờ không biết A Kích như thế nào.
Trừ mấy nhân vật quan trọng ra không ai nghi ngờ A Kích, không cảm thấy Nguyệt Lâm Sa không nên phái A Kích vào di tích ma pháp viễn cổ. Nếu A Kích không thông báo cho mọi người có thời gian chuẩn bị e rằng mọi người ở đây đều chết.
Tuy A Kích là phù văn sư nhưng hắn chết có giá trị.
Mỗi khi nghĩ đến đây là công chúa Nguyệt Lâm Sa cảm thấy tiểu binh đáng chết cố ý. Lúc trước Nguyệt Lâm Sa suy đoán Vu Nhai chết hoặc mất tích như thế nào, bây giờ 'cái chết' của hắn làm mọi người tâm phục khẩu phục.
- A!
Dạ Tình nghe trả lời người mềm nhũn suýt té xuống đất.
Nguyệt Lâm Sa dìu Dạ Tình lên, nhỏ giọng nói:
- Ngươi còn cần lo cho tên khốn này sao? Hắn sợ bị phụ hoàng của ta triệu kiến nên mới giả chết, ngươi là nữ nhân của hắn mà không biết rõ về hắn sao? Hắn còn nói bye bye gì đó với ta trong đạo cụ cầu cứu, đúng là tên khốn.
Dạ Tình vụt ngẩng đầu, mắt sáng lên.
Dạ Tình có nghe nói về bye bye, là từ Vu Nhai 'sáng tạo' ý nghĩa là hẹn gặp lại. Nếu Vu Nhai còn rảnh nói bye bye với công chúa Nguyệt Lâm Sa tức là không gặp nguy hiểm gì.
Dạ Tình thầm nghĩ:
- Tên khốn đó không nói rõ với mình, báo hại mình lo muốn chết.
- Hừ! Nguyệt Lâm Sa mắng bằng giọng e thẹn như thế chắc chắn là có ý gì với tên khốn kia.
Nguyệt Lâm Sa là công chúa nên không thể cứ dìu Dạ Tình mãi, nàng nhỏ giọng nói nhanh xong lặng lẽ đẩy Dạ Tình dựa vào Tiểu Mỹ.
Vẻ mặt Nguyệt Lâm Sa nghiêm túc nói:
- Hãy nghỉ ngơi thật tốt, Ma Pháp đế quốc chúng ta sẽ cho Huyền Binh đế quốc các ngươi một lời giải thích.
Nguyệt Lâm Sa nói xong phớt lờ Dạ Tình, Tiểu Mỹ, xoay người đi doanh địa. Không ai biết công chúa Nguyệt Lâm Sa thầm mắng trong lòng.
- Ta an ủi nàng làm chi? Cái gì bye bye? Tên kia nói chữ cổ rồi bặt tin. Đó là nữ nhân của hắn, ta nên đả kích nàng, nhìn nàng đau khổ mới đúng. Tên khốn kia là đế phu tương lai của ta! Ài, hy vọng tên khốn đó sẽ đúng như mình nói, chỉ giả chết.
Hiện tại tâm tình của Nguyệt Lâm Sa rất phức tạp, nàng không hiểu tại sao nói dối thiện ý với Dạ Tình.
- Thất hoàng tử điện hạ của Huyền Binh đế quốc, xin hỏi các ngươi làm sao biết tin những quái thú này phát động thú triều?
Tâm tình của công chúa Nguyệt Lâm Sa đang cực kỳ phức tạp, vừa lo vừa ghen tỵ, chửi tên khốn háo sắc. Chợt có thanh âm trong trẻo vang lên, là quang minh thánh nữ. Nữ nhân này không bị thương nặng bao nhiêu.
- Ta . . .
Thất hoàng tử đang suy nghĩ Vu Nhai đã chết hay chưa, cóp hải quái thú là Cổ Duệ chi dân thì bị quang minh thánh nữ Lộ Luân Na hỏi không kịp trở tay, suýt liếc hướng Dạ Tình. Giờ Thất hoàng tử đã xác nhận Thất hoàng tử chính là Vu Nhai, không hoàn toàn trăm phần trăm nhưng đã được tám, chín phần.
Nguyệt Lâm Sa phái A Kích đi điều tra nhưng Dạ Tình nhận được tin báo, vậy A Kích không phải Vu Nhai thì là ai? Cũng có thể Vu Nhai giả trang làm người khác tiến vào sau đó cùng A Kích phát hiện quái thụ.
Rất khó chấp nhận ngũ hệ huyền binh bản mệnh, Thất hoàng tử không phải Dạ Tình, gã chưa thích ứng được Vu Nhai không gì không làm được.
Quang minh thánh nữ lạnh lùng cười hỏi:
- Ta nghĩ cận vệ A Kích của Nguyệt Lâm Sa sẽ không báo tin cho hoàng tử đi?
Thất hoàng tử thấy nghi ngờ thì quang minh thánh nữ Lộ Luân Na cũng nghi A Kích chính là Vu Nhai, dù không phải vẫn có thể chất vấn tại sao Thất hoàng tử trước tiên biết có thú triều. Sứ đoàn Huyền Binh đế quốc và thú triều có quan hệ gì?
Tâm tình công chúa Nguyệt Lâm Sa đã rất tệ không ngờ lúc này quang minh thánh nữ Lộ Luân Na còn gợi chuyện, nàng xoay người lại, lạnh nhạt nói:
- Là ta báo cho Thất hoàng tử, đừng nghi ngờ vô duyên, bây giờ cũng không phải lúc. Nếu ngươi không tin thì chỗ ta có ghi chép đạo cụ cầu cứu không gian, có cần đưa cho ngươi xem không?
- Hừ!
Quang minh thánh nữ Lộ Luân Na ngần ngừ một lúc, cuối cùng hừ lạnh một tiếng xoay người rời đi. Nếu công chúa Nguyệt Lâm Sa đã nói như vậy thì Lộ Luân Na không cách nào đòi chứng cứ với nàng. Nguyệt Lâm Sa là ma pháp sư không gian có thể tạo ra chứng cứ trong chớp mắt.
Thất hoàng tử chân thành nói:
- Đa tạ ơn cứu mạng của công chúa Nguyệt Lâm Sa, ta đại biểu toàn bộ sứ đoàn Huyền Binh đế quốc xin đạ tạ công chúa.
Bây giờ Thất hoàng tử phải phối hợp diễn kịch với Nguyệt Lâm Sa, may mắn lúc trước chưa nói gã từ đâu biết được tin tức, chỉ bảo là qua con đường đặc biệt. Bây giờ công chúa Nguyệt Lâm Sa lên tiếng vừa lúc bù đắp sai sót này, che giấu Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ.
Nhị hoàng tử cũng không thể nói cái gì, gã còn phải cùng Thất hoàng tử cảm ơn công chúa Nguyệt Lâm Sa.
Nhị hoàng tử rất bực mình, gã cảm thấy từ khi đến Ma Pháp đế quốc luôn bị trói buộc, trắc trở, toàn Thất hoàng tử diễn vai chính. Bực mình là đám người Hoàng Phủ Cung, Công Tôn Bình bỗng nhiên bị giết.