Người ở trên cao sao có thể dễ dàng khó xử hoặc giúp đỡ một người ở tầng thấp? Tựa như người ta gặp một con chó, nó sủa hai tiếng, người sẽ chơi chết con chó sao? Trừ phi là kẻ điên.
- Không lẽ ta có tiềm lực quá lớn, bọn họ sợ ta sau này tính sổ nên muốn bóp nát từ trong trứng nước? Cha nó, nếu là bóp từ trong trứng có khi nào bọn họ phái sát thủ không?
Vu Nhai thật tình không nghĩ ra lý do đám người Lưu Hàn Trạch, Lam Phách tốn công khó xử hắn. Trước giờ Vu Nhai toàn bị người xem thường, nay được người xem trọng nhìn không quen chút nào.
Khiến một vị trưởng lão thánh binh sư đột phá sau đó thúc đẩy tất cả thánh binh sư, bao gồm điện chủ đi hỗ trợ, cái này cần quyết đoán lớn biết bao?
Có lẽ bên trong chứa âm mưu gì rất lớn, nhưng Vu Nhai không nghĩ ra có điểm nào khiến nhóm người Huyền Thần điện làm ra âm mưu này. Mặc kệ thế nào, tùy cơ ứng biến là được. Bây giờ Vu Nhai, Cự Xỉ, Huyết Lệnh, Yến đại nhân đã vào nội điện.
nội điện vẫn như lúc trước, im phăng phắt. Khi Yến đại nhân dẫn đám Cự Xỉ, Huyết Lệnh, Vu Nhai đi hội sở vòng thứ nhất trận quyết đấu cuối cùng thì không yên tĩnh nữa. Huyền Vũ lâu đã lộn xộn, tuy vẫn có trật tự ngay ngắn nhưng vì nội điện Huyền Thần điện quá yên tĩnh nên dù mọi người xì xầm nho nhỏ cũng tạo cảm giác náo nhiệt.
Huyền Vũ lâu khác với Huyền Lễ lâu lúc trước, nơi này chiếm diện tích lớn hơn Huyền Lễ lâu rất nhiều, không phải tòa nhà đơn mà do chín nhà lầu hình dạng khác nhau hợp thành, đây là nhìn từ bên ngoài.
Vào trong Huyền Vũ lâu có một chính sảnh, to khủng khiếp, trong chính sảnh có chín cửa cái chắc đi thông chín tòa nhà.
Vu Nhai không biết chín tòa nhà có tác dụng gì, hắn chỉ biết trận quyết đấu cuối cùng vòng thứ nhất nằm ở cửa cái thứ nhất bên tay phải, cửa viết chữ chín, tức là cửa số chín. Lúc này giám sát, kỵ sĩ chính thức hay kỵ sĩ dự bị, thậm chí là khán giả đều vây quanh cửa số chín, rải rác mà có trật tự. Kỵ sĩ dự bị đang bước qua cửa.
Một kỵ sĩ trung niên có địa vị khá cao chợt nhìn sang bên nhóm Yến đại nhân, sang sảng nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Yến Huy kỵ sĩ, sao bây giờ ngươi mới đến? Sắp tới lượt Bắc Đầu của ngươi rồi. Bắc Đầu của ngươi là quán quân cuộc thi so tài, rút thăm ra sân lượt thứ bốn.
Ba người Vu Nhai, Cự Xỉ, Huyết Lệnh nhìn một vòng. Kỵ sĩ dự bị các hành tỉnh chia làm hai bên, một bên ít người, lộn xộn, người bên kia thiếu rất nhiều, chỉ có ba tổ. Theo lời kỵ sĩ trung niên nói, Vu Nhai hiểu ba tổ này là Kiếm vực hành tỉnh, Côn vực hành tỉnh, Đao vực hành tỉnh. Bọn họ xếp hàng đầu cuộc thi so tài, lúc này đã qua vòng so đấu thứ nhất trận quyết đấu cuối cùng.
Về số người hì ít hơn lúc vào nội điện một chút, lại nhìn hướng khán giả, có nhiều người chán, nản buồn rầu. Có lẽ đó là các thí sinh bị đào thải, trở thành khán giả.
Kỵ sĩ trung niên không chờ Yến đại nhân đáo lời đã nói tiếp:
- Kỵ sĩ Yến Huy, ba tổ đầu có bảy phần kỵ sĩ dự bị vượt qua, không biết Bắc Đầu của ngươi có thể hơn con số này không, nếu là tám phần thì đã nghịch thiên.
Trong giọng nói của kỵ sĩ trung niên tràn ngập mỉa mai, nụ cười thì tự nhiên. Bỗng nhiên kỵ sĩ trung niên biến sắc mặt, khí thế cường đại bắn thẳng hướng Vu Nhai.
Kỵ sĩ trung niên nói:
- Kỵ sĩ Yến Huy, đây là ba kỳ binh giả thuộc hạ của ngươi? Bọn họ đã hạm luật, bây giờ họ chỉ là khán giả, mau ném chúng tới nơi khán giả nên ở, để tránh ảnh hưởng người khác so tài.
Không chỉ Yến đại nhân, kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu thấy hình ảnh này con mắt đỏ rực. Kỵ sĩ trung niên cố ý lớn tiếng nói, gã muốn nhục nhã Vu Nhai trước mặt mọi người, không đúng, có lẽ mục tiêu là Yến đại nhân.
Vu Nhai không để Yến đại nhân phát giận, mỉm cười nói ngay:
- Xin lỗi, chúng ta về chỗ khán giả ngay, mới rồi chú ý.
Vu Nhai mang Cự Xỉ, Huyết Lệnh xoay người đi, chợt khựng lại nói:
- Phải rồi, vị kỵ sĩ chính thức đại nhân này, nếu ta không đoán sai thì ngươi chính là Tông đại nhân bởi vì ta đánh Lưu Hàn Trạch kỵ sĩ nên muốn đuổi ta đúng không? Hai canh giờ trước giọng thông báo đó là ngươi đúng không? Ha ha ha ha ha ha! Thật ra không cần tốn công sức như thế, chỉ cần Tông đại nhân mở miệng, tiểu nhân vật như ta sao dám tham gia thánh hội như vậy?
Tông đại nhân sửng cồ lên:
- Ngươi nói cái gì?
Vu Nhai như con chim nhỏ bị hù dọa, thỏ thẻ nói:
- Không có gì, thật sự, ta biết đây không phải nơi ta nói chuyện. Xin lỗi, đừng loại luôn tư cách khán giả của ta.
Vu Nhai nhanh chóng trở lại chỗ khán giả đứng, bộ dạng ta chỉ là dân đen, ta không đấu lại những người có quyền có thế các ngươi.
Nhưng lời Vu Nhai nói hoàn toàn không phải thế, rõ ràng là phơi bày sự thật Tông đại nhân chèn ép các ngươi. Thánh hội lớn như vậy dù là điện chủ đều phải đứng ra chủ trì một lúc, không chỉ Tông đại nhân là đại nhân vật. Tông đại nhân chỉ phục trách tiếp đãi, công tác giai đoạn đầu. Nghe lời Vu Nhai nói, mấy đại nhân vật khác nhíu mày.
Có người liếc hướng Lưu Hàn Trạch.
Lưu Hàn Trạch nghe lời Tông đại nhân nói trên mặt treo nụ cười nhạt giờ biến thành toát mồ hôi lạnh. Chuyện khi đó của Lưu Hàn Trạch được Tông đại nhân hỗ trợ dàn xếp, Yến đại nhân đã viết phong thư gửi về chu điện Huyền Thần điện, theo tình huống bình thường gã nên bị trừng phạt mới đúng. Nhưng bây giờ Lưu Hàn Trạch vẫn tiếp tục làm kỵ sĩ chính thức.
Một đại nhân vật lạnh nhạt nói:
- Chỉ là người trẻ tuổi không hiểu quy tắc, được rồi Tông Thắng kỵ sĩ, ngươi đừng tức giận vì chút chuyện nhỏ này, tiếp tục đi.
Đại nhân vật liếc Vu Nhai một cái, dường như có nội tình. Nhưng những đại nhân vật không để bụng, có rất nhiều chuyện bí ẩn, nơi nào có người là chỗ đó đầy rẫy tranh đấu gay gắt. Vu Nhai không liên quan gì với họ, Yến Huy không có giao tiếp gì cùng họ. Trấn an Tông Thắng không đến mức đuổi tiểu tử này đi đã là tận tình.
Tiểu tử này có vẻ muốn lợi dụng bọn họ, các đại nhân vật sẽ không mắc mưu, ai nấy toàn là cáo già. Vu Nhai biết không thể chỉ nhờ vào mấy câu nói là xoay chuyển được tình huống hiện tại, hắn chỉ gieo hạt giống trước.
Nếu có thể thì Vu Nhai mong chờ có người nào thẳng thắn công chính, có lẽ người đó sẽ bênh vực cho hắn.