Tiểu Hắc chỉ bức tường trước mắt không khác gì xung quanh, nó lao qua. Không gian vặn vẹo, Tiểu Hắc biến mất trong tầng hầm.
Vu Nhai và Thủy Tinh liếc nhau, Tiểu Hắc thật sự phát hiện thứtốt.
Vu Nhai cảm ứng không gian dao động, rất nhanh mang theo Thủy Tinh xông hướng Tiểu Hắc. Trong khoảnh khắc đó hoàn cảnh xung quanh thay đổi thành tầng hầm càng lớn hơn, tương đương ba chính điện.
Trong tầng hầm này là hàng loạt giá sạch xếp đầy sách vở.
Vu Nhai chớp mắt, kinh ngạc nói:
- Đây là...?
Vu Thuấn lên tiếng:
- Không ngờ nơi này còn có mật thất, chắc lúc trước Cổ Ma đại đế sợ vài điển tịch, sách cổ bị lạc nên cất hết tại đây.
Thân hình Vu Thuấn chậm rãi ngưng tụ, gã cầm một quyển sách lật xem rồi đặt trở lại, chuyển sang giá sách khác chọn sách. Mãi khi đọc hơn mười quyển Vu Thuấn mới ngừng.
Thủy Tinh, Vu Nhai cũng lật sách, nhưng bọn họ xem không hiểu chữ Cổ Ma tộc. Hai người giương mắt nhìn Vu Thuấn, có người xưa tại đây, không sợ mù mờ không biết kho điển tịch có gì.
Vu Thuấn đặt sách xuống, nói:
- Không phải bí tịch gì đó, toàn là sách ghi chép lịch sử mỗi thời kỳ Cổ Ma tộc. Khi đó Cổ Ma đại đế rất xem trọng truyền thừa văn hóa tộc quần, sợ lịch sử Cổ Ma tộc bị thất lạc.
Vu Nhai, Thủy Tinh liếc nhau, không quá thất vọng. Bí tịch tu luyện gì dó chưa chắc hữu dụng, có Vu Thuấn là đủ. Với thực lực thuở ấy của Vu Thuấn có ích hơn bất cứ bí tịch tu luyện nào, dù sao công pháp tu luyện khi đó không thích hợp nhân loại, bách tộc hiện nay. Cổ Ma tộc thì bị tuyệt chủng, ít ra Vu Thuấn dựa vào kinh nghiệm sáng tạo công pháp thích hợp người thời nay hơn.
Tiểu Hắc lại kêu lên:
- Chít chít!
Tiểu Hắc không chú trọng mớ sách vở này, bên trong còn ẩn chứa thứ khác.
Vu Nhai, Thủy Tinh, Vu Thuấn theo sau Tiểu Hắc. Không bao lâu ba người phát hiện mật thất thứ hai, diện tích không lớn bằng cái đầu, cỡ gian phòng bình thường. Bên trong trống rỗng, nhưng bốn cao thủ, bao gồm Tiểu Hắc và Vu Thuấn không cho rằng như vậy. Đoàn người vừa bước chân vào liền cảm nhận khí thế mãnh liệt, cường đại, bí ẩn hơn. Hơi thở từ phía trên ập xuống, Vu Nhai, Thủy Tinh, Vu Thuấn, Tiểu Hắc nhìn lên trên.
Đoàn người con ngươi co rút. Trần nhà có bức tranh kỳ lạ, hơi thở bí ẩn và cường đại phát hiện từ bức tranh này, không rõ hơi thở đó là gì. Vu Nhai và Thủy Tinh liếc hướng Vu Thuấn.
Vu Thuấn nói:
- Tháo nó xuống đã.
Vu Nhai gật đầu bay lên, hắn dỡ nóc nhà xuống. Trần nhà biến thành một phiến đá, sau khi lấy trần nhà xuống thì bên trên còn lớp nóc nhà thứ hai. Phiến đá trần nhà bằng phẳng. Rõ ràng có người cố ý khảm nó bên trên, có lẽ vì ngẩng đầu nhìn càng dễ nghiên cứu hơn?
Vu Thuấn quan sát phiến đá một lúc, nói:
- Ta cảm giác hơi thở trong này rất hỗn độn, hình như là vài hơi thở kết hợp cùng một chỗ, trong đó có Cổ Ma tộc sát trận tinh thuần nhất.
Vu Nhai hỏi:
- Vu Thuấn tiền bối chưa từng thấy phiến đá này sao?
Vu Thuấn lắc đầu, nói:
- Chưa thấy qua, ngươi cũng biết là trước khi trở thành chủ nhân của Thí Thần Ma Nhẫn thì ta không có địa vị gì.
Vu Thuấn không phải hoàng tộc, nếu không vì vậy phút cuối gã chiếm ngia vàng nhưng không được thừa nhận là Cổ Ma đại đế.
Vu Thuấn tiếp tục bảo:
- Nhưng có một điều chắc chắn là phiến đá này không tầm thường, có lẽ ẩn giấu bí mật nào đó. Ta cảm giác được hơi thở sát trận trong này tinh thuần cỡ sát trận trong Lục Thiên thần ấn, những sát trận bình thường của Cổ Ma tộc chúng ta không thể sánh bằng.
Vu Nhai gật gù, hắn từng cảm nhận hơi thở của Lục Thiên thần ấn, biết sát trận trong đó siêu khủng bố. Cổ Ma tộc sát trận là chi nhánh của sát trận trong Lục Thiên thần ấn, hoặc nên nói nhờ tham khảo sát trận Lục Thiên thần ấn rồi sáng tạo ra, không thể so sánh.
Tiểu Hắc kêu lên:
- Chít chít!
Tiểu Hắc chỉ phiến đá, hoa tay msua chân.
Vu Nhai xem hiểu Tiểu Hắc ra dấu, giật mình kêu lên:
- Ngươi nói gì? Bên trong có hơi thở căn nguyên của thế giới lữ giả?
Giờ Vu Nhai mới biết tại sao Tiểu Hắc kích động đến vậy, bên trong có hơi thở căn nguyên của thế giới lữ giả. Vu Nhai không cảm nhận được vì hắn không hấp thu nhiều căn nguyên của thế giới lữ giả, tức là thứ công hội lữ giả gọi là thần chi nguyên giới. Lúc đó Tiểu Hắc hút rất nhiều.
Được Tiểu Hắc nhắc, Vu Nhai tập trung cảm ứng, đúng là có hơi thở thế giới lữ giả. Hơi thở này hơi giống với phù văn Vu Nhai lĩnh ngộ, không, không phải giống mà giống y như đúc.
Thôn Thiên kiếm linh nói trong đầu Vu Nhai:
- Vu Nhai, phiến đá này có hơi thở giống ovứi những kiếm tâm trong Đế Long kiếm kỹ của Độc Cô gia.
Thôn Thiên kiếm linh nói xong biến mất, bỏ lại câu hỏi hóc búa cho Vu Nhai.
Vu Nhai chớp mắt:
- Cái gì? Còn có hơi thở Đế Long kiếm kỹ của Độc Cô gia?
Chuyện quái quỷ gì đây?
Tuy nhiên Vu Nhai có cố thế nào cũng không cảm ứng được hơi thở kiếm tâm của Đế Long kiếm kỹ. Vu Nhai dung hợp kiếm tâm lúc thực lực còn yếu, thêm nữa kiếm tâm trực tiếp dung hợp vào Thôn Thiên kiếm, Phong Doanh kiếm, U Hoang kiếm nên hắn không có cảm nhận sâu sắc.
- Hơi thở Đế Long kiếm kỹ của Độc Cô gia?
Vu Thuấn không rõ ràng Đế Long kiếm kỹ là gì, hình như là thứ bình thường trong nhân loại bình thường hiẹn nay, chắc không thể đánh đầu với sát trận của Cổ Ma tộc, phù văn của thế giới lữ giả đi? Nhưng tại sao có dính chút hơi thở? Chắc không phải Vu Nhai cảm ứng sai đi?
Vu Nhai trầm giọng nói:
- Đúng vậy! Thôn Thiên kiếm linh nói là . . .
Vu Thuấn chưa kịp phản ứng thì mắt Vu Nhai lóe tia sáng, giật mình kêu lên:
- Không, ai bảo Đế Long kiếm kỹ không thể đánh đồng với sát trận, phù văn trận? Đế Long kiếm kỹ của Độc Cô gia là thứ trong Lạc Thiên nguyên giới!
Vu Thuấn khẽ kêu:
- Lạc Thiên nguyên giới? Khoan, thứ của Lạc Thiên nguyên giới? Thứ của Lục Thiên nguyên giới? Thứ của Đoạn Thiên nguyên giới?
Vu Thuấn nhìn chằm chằm vào phiến đá, tiếp tục bảo:
- Còn có vài loại hơi thở chúng ta không cảm ứng ra, chẳng lẽ là mảnh đất bí ẩn, tức là Kinh Thiên nguyên giới? Còn có hai thần chi nguyên giới không biết tên?
Lúc trước Đoạn Thiên nguyên giới tức là ý thức của thế giới lữ giả từng nói trừ nó ra có sáu thần chi nguyên giới. Vu Thuấn dứt lời, mật thất bỗng nhiên tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng thở dồn dập của Vu Nhai và Thủy Tinh.
Thủy Tinh nói:
- Phiến đá này chắc chắn có bí mật cực kỳ quan trọng, có lẽ liên quan đến sáu thần chi nguyên giới.
Vu Nhai và Vu Thuấn gật gù.
Vu Thuấn lên tiếng:
- Đi, chúng ta ra ngoài phòng điển tịch nhìn xem, không chừng có ghi chép liên quan phiến đá này. Mặc kệ thế nào, trước tiên cất phiến đá đi.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Ừm!
Vu Nhai vội cất phiến đá vào không gian giới chỉ, sau đó trở lại phòng điển tịch.