Tức là từ giờ phút này trở đi Thú Nhân tộc hoàn toàn đứng ở mặt đối lập Cổ Duệ chi dân, không có đường lui.
Giọng Sương trưởng lão vang lên đánh mạnh vào não Thú Nhân vương:
- Thú Nhân vương, ngươi còn đang làm gì? Thần trưởng lão của Thú Nhân tộc các ngươi đã giết một thần giai Cổ Duệ chi dân, chẳng lẽ ngươi muốn đứng ngoài cuộc?
Thú Nhân vương thật tình không rõ tại sao bách tộc nghịch tập, thậm chí không biết Thần trưởng lão làm cái quỷ gì. Thú Nhân vương nhìn thấy Nguyệt Cổ vốn nên đã chết. Có rất nhiều điều Thú Nhân vương hoang mang, nhưng gã biết một chuyện. Thú Nhân tộc không có đường lui.
Giọng Sương trưởng lão phá vỡ yên lặng khi một thần giai chết.
Nghe Sương trưởng lão nói, Thú Nhân vương biết gã phải làm điều gì đó. Làm gì đây? Ha, đó là dẫn động nghịch tập càng thảm khốc hơn. Thú Nhân vương đặt quyết tâm, gã nhìn hướng Lai Nhân Chiến cũng là nhi tử của mình.
Lúc này Lai Nhân Chiến cũng phản ứng lại, định chất vấn Thú Nhân vương:
- Phụ thân, đây rốt cuộc là sao . . .
- Chết đi!
Thú Nhân vương đại nghĩa diệt thân giơ cự kiếm chém Lai Nhân Chiến tới gần mình. Lai Nhân Chiến không nói trọn câu, người bị chặt làm hai khúc, chết không nhắm mắt. Cổ Duệ chi dân còn chưa thực hiện nguyện vọng thần.
Thú Nhân vương lao ra, gầm rống với phía sau:
- Các thú nhân, giết! Giết chết đám Cổ Duệ chi dân chết tiệt này! Thần gì? Toàn là chó chết!
Tuy Thú Nhân vương hoang mang tình huống trước mắt nhưng gã vẫn có chút năng lực ứng biến. Nguyên Thú Nhân tộc hành động, nhiều người kiềm nén giờ bộc phát. Lực lượng bách tộc tăng mạnh lên, cùng lúc đó vài chủng tộc quanh địa bàn Thú Nhân tộc ngần ngừ rồi cũng tham gia cuộc chiến nghịch tập.
- Giết!
Không chỉ thế. Như hiệu ứng domino, biểu hiện của Thú Nhân vương khiến nhiều chủng tộc dặt quyết tâm. Tuy lúc trước bọn họ có xông lên nhưng không cố gắng hết sức hoặc liều mạng, giờ thì tất cả cùng liều.
Thú Nhân vương đại nghĩa diệt thân, cường giả Cổ Duệ chi dân thần giai còn bị giết, chướng ngại trong lòng bọn họ bị phá tan.
- Giết! Chúng ta cũng tiêu diệt hai tên này!
Cũng vì hiệu ứng domino khiến vài cường giả thần giai dốc sức hành động. Ngươi nghĩ sư nhân thần giai là kẻ giết người thì chủng tộc khác không bị liên lụy sao? Nếu lần này thua, mọi người có mặt đều bị Cổ Duệ chi dân truy cứu, không ai chạy thoát được. Tức là Cổ Duệ chi dân chết khiến người bách tộc không ai có đường lui.
Cường giả Cổ Duệ chi dân thần giai chết buộc bách tộc vào con đường chống đối đến cùng.
Đương nhiên nếu thật sự thua thì chủng tộc khác sẽ không thảm như Thú Nhân tộc, Cổ Duệ chi dân sẽ không tiêu diệt toàn bộ chủng tộc nhưng chắc chắn giết gà dọa khỉ. Ai là gà? Đương nhiên là vài cao tầng, thậm chí là thần giai.
- Các ngươi điên rồi, bách tộc, các ngươi hãy chờ bị diệt tộc đi!
- Nói nhảm nhiều quá, ngươi đi chết cho ta!
Cường giả thần giai Ải Nhân tộc huơ búa đập mạnh vào người cường giả Cổ Duệ chi dân thần giai thứ hai. Bảy, tám lực lượng thần giai liên tục tấn công. Không cần bóng gậy, bóng gió gì, cường giả Cổ Duệ chi dân thần giai thứ hai đã chết ngắc, không có cơ hội sống lại.
Tiếp theo là mười mấy người chọi một, có thể tưởng tượng kết cuộc của cường giả Cổ Duệ chi dân thần giai thứ ba như thế nào.
Hiện giờ hầu như ai đều có phần, mọi người đều hành động.
Chiến đấu bên dưới đã gần tới cuối, đội Cổ Duệ chi dân trúng độc không ngăn nổi các tộc vây công, có hai trăm người gục ngã. Lúc này còn lại hơn hai trăm cao thủ vây quanh Thanh Mộc hoàng tử, cố gắng chống cự vô ích.
Sương trưởng lão vẫn đang chỉ huy:
- Xin các tiền bối thần giai hãy bắt sống bọn họ!
Lúc này cao thủ nguyên Tinh Linh tộc tự động bao vây bên Sương trưởng lão.
Du Vũ Nhi đã sớm nổi điên, nhưng nàng cũng bị trúng độc, không điên nổi.
Chuyện tiếp theo rất đơn giản, ba cường giả Cổ Duệ chi dân thần giai chết, số cao thủ Cổ Duệ chi dân còn lại túng độc thực lực rớt xuống thiên giai. Mười mấy trưởng lão thần giai bách tộc ra tay bắt sống, bọn họ không có sức mạnh chống cự.
Sau khi đám người Cổ Duệ chi dân bị bắt sống, Tinh Linh sâm lâm rắc rối phức tạp, bị tàn phá hoang tàn quay về bình thường.
Đúng vậy, vô cùng bình thường. Mọi người đều ngây ngẩn, tiêu hóa chuyện vừa xảy ra.
Từ lúc Thanh Mộc hoàng tử nâng chén đến bây giờ mới có mấy phút ngắn ngủi nhưng tình huống hoàn toàn đảo điên. Những người từ đầu đến đuôi không hiểu đầu cua tai nheo gì. Đám người Thú Đằng tộc, Kim Chuy đại bộ lạc từ nãy đến giờ hóa đá, bọn họ không tham gia cuộc chiến, không ai quan tâm đến họ. Thú Đằng tộc, Kim Chuy đại bộ lạc chỉ nghĩ là đây rốt cuộc là chuyện quái quỷ gì?
Dù là cao thủ thần giai Kim Chuy đại bộ lạc cũng không dám ra tay, quá choáng váng.
Bọn họ có chung một suy nghĩ là:
- Bách tộc liên hợp lại? Chuyện khi nào? Tại sao chúng ta không biết? Là ai, rốt cuộc là ai hợp nhất bách tộc?
Đám người giống Nguyệt Cổ biết kế hoạch của Vu Nhai thì giữ im lặng, bọn họ cũng cần thời gian tiêu hóa chuyện vừa rồi. Họ đã bước lên con đường phải chiến đấu, trong lòng còn rất hoang mang. Có lẽ bọn họ chờ Cổ Ma tộc buông xuống mới ổn định được.
Bọn họ cần một thủ lĩnh, cần vua bách tộc.
Thanh Mộc hoàng tử may mắn không chết, gã bị bắt sống.
Thanh Mộc hoàng tử choáng váng mở miệng nói:
- Rốt cuộc là sao? Tại sao lại như vậy? Bách tộc, các ngươi điên sao?
Chênh lệch quá lớn. Rõ ràng gã sắp thành công, tại sao chuyện này đột nhiên xảy ra? Chuyện thế này vốn không nên xảy ra.
Trong kế hoạch của Thanh Mộc hoàng tử là bách tộc không thể nào hợp nhất, nhưng giờ đây bách tộc thật sự hợp sức lại.
Sương trưởng lão lạnh lùng nói:
- Điên? Bách tộc mà liên hợp lại đối kháng với Cổ Duệ chi dân các ngươi thì đó không phải điên.
Đầu óc Thanh Mộc hoàng tử được gợi ý nhanh chóng chuyển động, gã hỏi thẳng:
- Là ngươi lên kế hoạch? Lúc trước toàn là ngươi chỉ huy? Tinh Linh tộc, mấy ngàn năm trước các ngươi là người thống trị Thần Huyền đại lục, là các ngươi thống nhất bách tộc?
- Ta? Ta không có thực lực đó, Tinh Linh tộc cũng không có khả năng đó, người thống nhất bách tộc là . . .
Sương trưởng lão nói đến đây thì tạm dừng, bởi vì đã không cần nói thêm.
Ánh mắt mọi người cùng nhìn về một hướng, nơi đó chỉ có hai người. Một người ngồi, còn một người vì quá kinh ngạc mà đứng dậy, đó là Mộc Nguy và Tuyết Đế Nhi.
Thanh Mộc hoàng tử bị trói chặt nhìn theo ánh mắt đám người bách tộc trông thấy Tuyết Đế Nhi, gã mở miệng nói:
- Cái gì? Tiểu nữ vương Tinh Linh tộc, thì vẫn là Tinh Linh tộc các ngươi . . .
Nhưng Thanh Mộc hoàng tử nói đến đây thì ngừng, bởi vì gã phát hiện ánh mắt mọi người không nhìn hướng Tuyết Đế Nhi mà là Mộc Nguy.
Khoan, Mộc Nguy là Cổ Duệ chi dân vào lúc này tại sao không bị trói lại?