- Rất tốt, cứ quyết định vậy đi. Thủy Tinh, viết một phần khế ước giúp ta.
Vu Nhai nháy mắt với Thủy Tinh.
Vốn Thủy Tinh bị Vu Nhai làm chóng mặt nhưng thấy hắn đá lông nheo là hiểu ý ngay.
Kết hợp chuyện lúc trước xảy ra, Thủy Tinh biết Vu Nhai cưỡng ép điều khiển ma thú hắc ám này.
Thủy Tinh đã hiểu tại sao Vu Nhai bỗng nhiên dừng trước cửa thành, không phải vì ban thưởng, mục đích thật sự là con ma thú hắc ám thoát khỏi khống chế. Mới rồi đã nói Vu Nhai ban thưởng này nọ chỉ là sẵn tiện, vấn đề là đối phó Hắc Ma Cự Thiên Hống. Trí tuệ của ma thú hắc ám quá cao, khao khát Ám Hắc Ma Vân căn vô cùng nên không nổi thú tính giết Vu Nhai. Hành động ban thưởng của Vu Nhai hợp ý Hắc Ma Cự Thiên Hống.
Nhưng không ngờ Vu Nhai thưởng hết cho người thú lại không chịu cho nó, kết quả Hắc Ma Cự Thiên Hống định giết người cưới của.
Nhưng nghe Vu Nhai nói có nguyên một thành Ám Hắc Ma Vân căn thì Hắc Ma Cự Thiên Hống rụt móng về, bây giờ giết nhân loại này chỉ được chút xíu trong không gian giới chỉ của hắn. Hắc Ma Cự Thiên Hống muốn có được nhiều Ám Hắc Ma Vân căn hơn phải giả bộ như bị khống chế, diễn kịch chung với Vu Nhai.
Thủy Tinh cười thầm trong bụng nghĩ:
- Diễn kịch? Ai diễn trò giỏi hơn tên khốn này? Nhân loại còn thua chứ nói gì một con ma thú?
Ánh mắt Thủy Tinh đồng tình nhìn Hắc Ma Cự Thiên Hống, nàng cố gắng không để nó phát hiện cảm xúc này.
Thủy Tinh mặt không biểu tình gật đầu, viết ra một tờ khế ước đưa cho y.
- Này, nhỏ máu là xong.
Vu Nhai nhận lấy, nhìn nội dung khế ước sau đó nhỏ vào, rồi giao cho Hắc Ma Cự Thiên Hống. Đương nhiên Hắc Ma Cự Thiên Hống không biết đọc chữ, nhưng nó rõ ràng dao động ma pháp. Từ dao động ma pháp giúp Hắc Ma Cự Thiên Hống biết nội dung trong kheé ước, nó dùng linh giác cường đại kiểm tra không thấy có vấn đề gì. Hắc Ma Cự Thiên Hống nhỏ máu vào khế ước.
Hắc Ma Cự Thiên Hống tin tưởng lực lượng ma pháp của cô nương này không thể nào động tay chân trước linh giác của nó, thực lực cách biệt quá xa.
Một ma ấn màu đỏ sinh ra trên giấy, bóc một tiếng tán đi. Vu Nhai, Hắc Ma Cự Thiên Hống cảm giác có mối liên kết mỏng manh với nhau, đây là kết quả khế ước hình thành.
- Cho này, tiền lương hôm nay của ngươi.
Vu Nhai rất là 'rộng rãi', vừa hoàn thành khế ước liền lấy một khối Ám Hắc Ma Vân căn to cỡ cánh tay ra khỏi không gian giới chỉ, vươn ngón út của mình cẩn thận so sánh. Khi Hắc Ma Cự Thiên Hống không kiềm được cảm xúc sắp bùng nổ thì Vu Nhai cắt một miếng cỡ nửa móng út, cất số Ám Hắc Ma Vân căn còn lại vào không gian giới chỉ.
Vu Nhai ngẩng đầu liếc Hắc Ma Cự Thiên Hống một cái:
- Đừng ngại nhỏ, mỗi ngày, đây chính là mỗi ngày một khúc, ai có đãi ngộ này?
Vu Nhai nói xong tiếp tục về Dao Quang thành, sau lưng là Hắc Ma Cự Thiên Hống cố nén tức giận nhìn hắn chằm chằm. Nhịn nhịn nhịn, nếu giết nhân loại này thì không được gì hết, trong khế ước có nói không thể giết lẫn nhau, nếu không cảnh giới sẽ bị cưỡng chế rớt một khúc. Đến thực lực cỡ Hắc Ma Cự Thiên Hống một khúc đã là rất quý giá.
Từ thánh giai bát đoạn rớt xuống thất đoạn, không ai chấp nhận chuyện này được.
Chờ tìm ra Ám Hắc Ma Vân căn rồi tính.
Trong khế ước nói người ký kết không được giết nhau nhưng không nói không được đánh nhân loại gần chết. Hành hạ nhân loại gần chết rồi ném cho ma thú khác giết chết hắn là được, chuyện vô cùng đơn giản. Khi nhân loại này chết thì khế ước sẽ tự động hủy bỏ, không sợ trói buộc.
Hắc Ma Cự Thiên Hống liếc nữ nhân loại bịt mắt một cái. Cô nương này không biết làm khế ước, có rất nhiều lỗ hổng, ngươi nghĩ Hắc Ma ta đây là đồ ngốc sao? Một cái khế ước, nửa móng tay Ám Hắc Ma Vân căn nho nhỏ đã muốn ta đánh nhau cho ngươi? Rất buồn cười.
Nghĩ đến khúc đắc ý Hắc Ma Cự Thiên Hống rống mấy tiếng, lắc đầu vẫy đuôi. Tiểu tử, lão tử lại nhịn ngươi mấy ngày.
Huyền Binh đế quốc không có khế ước hoàn thiện, xem ra ma thú dễ sống trong đế quốc này.
Đúng vậy, Tiểu Hắc, Tiểu Thúy không cần khế ước. Trong Huyền Binh đế quốc nếu một con ma thú thật lòng theo ngươi thì phát huy ra thực lực, tiềm lực mạnh hơn Ma Pháp đế quốc dùng khế ước trói buộc.
Bốp!
Lỗ tai siêu nhạy của Hắc Ma Cự Thiên Hống nghe thấy thanh âm rất lạ phát ra từ nữ nhân bịt mắt, hoặc nên nói là từ khế ước trong tay nàng. Hắc Ma Cự Thiên Hống liếc qua, nó sợ suýt bay mất hồn phía.
Các ma pháp trận bỗng bay ra khỏi khế ước kia, to hơn màu đỏ lúc trước.
Không đợi Hắc Ma Cự Thiên Hống phản ứng lại, nó cảm giác lực lượng cường đại không thể chống cự sinh ra trong cơ thể, một ma trận khổng lồ hiện ra dưới chân nó. Dưới chân trước mặt Vu Nhai có ma pháp trận tương tự.
- Khế ước có vấn đề?
Hắc Ma Cự Thiên Hống thật sự rất thông minh, nó không hỏi ra tiếng mà nhìn Thủy Tinh chằm chằm.
Thủy Tinh mỉm cười nói:
- Đúng vậy! Ta động tay chân khế ước này, mặt ngoài là giống khế ước công tác nhưng thật ra là khế ước chủ tớ, khi ngươi nhỏ máu liền sinh thành.
- Grao!
Ánh mắt Hắc Ma Cự Thiên Hống lộ vẻ kinh hoàng, khó tin. Ma pháp mới vào thánh giai có thể lừa được nó?
Thủy Tinh vẫn mỉm cười nói:
- Ta biết ngươi không tin. Đúng là ta mới vào thánh giai nhưng ta không phải ma pháp sư, ta là Huyền Binh đế quốc ma pháp sư, ta dung hợp chút thủ đoạn giữa huyền binh giả và ma pháp sư. Ma thú là ma pháp sư trời sinh, nhưng ma thú không quá hiểu biết thủ đoạn của huyền binh giả đúng không?
- Grao!
Hắc Ma Cự Thiên Hống cảm nhận lực lượng ma pháp không thể chống cự trong cơ thể, cuối cùng nó đã hiểu nữ nhân bịt mắt không nói bậy. Cái gì dung hợp huyền binh giả, ma pháp sư, đó là thứ gì? Mặc kệ nó, giết nàng!
Giọng Vu Nhai vang lên:
- Ta có cho ngươi nhúc nhích sao? Bây giờ ngươi là ma thú của ta.
Vu Nhai rất giật mình thủ đoạn của Thủy Tinh, hắn chỉ định thử xem, cũng tin tưởng vào nàng. Thất bại cũng không sao, dù không giở trò vặt vào khế ước Vu Nhai vẫn có thể tạm thời ổn định Hắc Ma Cự Thiên Hống, từ từ nghĩ cách sau. Nếu không được nữa thì đánh ra một ấn phù cưỡng chế ma thú khác là xong.
Đương nhiên nếu không đến lúc bất đắc dĩ Vu Nhai không mong sử dụng ấn phù cưỡng chế ma thú.
Ấn phù cưỡng chế ma thú đúng như Vu Thuấn tôn sùng, nó quá cường đại, khi cần thiết tuyệt đối là thứ cứu mạng. Hiện nay Vu Nhai chỉ còn hai miếng, lúc trước Vu Nhai đối phó cự long băng hệ cũng không dùng ấn phù này.
Trừ không biết ấn phù cưỡng chế ma thú có tác dụng với cự long hay không ra hắn không muốn tùy tiện phung phí.