Cam Nhu vừa kinh hô một tiếng đã bị Từ Trấn Bình mạnh mẽ ôm lên.
Đầu gối cong cong đặt trên cánh tay hắn, đôi chân dài mở rộng hết cỡ, giữa hai chân tiểu huyệt trơn bóng không một sợi lông chói lọi hiện ra trước mắt các tướng sĩ Ưng Võ Kỵ. Dưới đài, các nam nhân huyết khí dương cương nhìn chằm chằm nơi tư mật của nàng không dám chớp mắt, tiếng hít thở thô nặng càng thêm rõ ràng.
Có người ở dưới khe khẽ nói nhỏ, "Tiểu huyệt này cũng quá nhỏ rồi, có khi nào vừa cắm vào đã hỏng hay không?"
"Nghe nói phía dưới của nữ nhân cũng có lông mà, nơi đó của nàng sao lại sạch sẽ như vậy? Giống như một đoá hoa, thật xinh đẹp!"
Cam Nhu hai mắt nhắm nghiền không dám nhìn bọn họ, tiểu huyệt bị bọn hắn nhìn đến nóng rát đột nhiên có một dòng nước ấm chảy ra.
Đường Nguyên Thanh cúi đầu nhìn thoáng qua, cười nói: "Cam Nhu cô nương ướt cũng thật nhanh, chỉ mới bị người khác nhìn đã có thể chảy nước."
"Ta cũng không biết tại sao lại như thế, ta không biết." Nàng xấu hổ đến mức hai mắt đẫm lệ, cơ thể dâng lên một loại khô nóng xa lạ.
"Được rồi, đừng làm nàng xấu hổ." Từ Trấn Bình nói với Đường Nguyên Thanh, sau đó dịu dàng an ủi Cam Nhu, "Thật ra như vậy cũng rất tốt, nước nhiều một chút nàng mới không cần phải chịu khổ."
Hắn đột nhiên dùng lực, một tay nâng mông nàng lên, một tay cởi quần, Cam Nhu không nhìn được hắn đang làm gì, nhưng rất mau nàng đã cảm nhận được một đồ vật vừa lớn lại vừa nóng đặt trên cánh mông mình.
Nàng sợ tới mức run lên, "A, tướng quân!"
"Đừng sợ, nữ nhân ai cũng phải trải qua chuyện này, nàng ráng chịu đựng, một lát sẽ ổn thôi."
Từ Trấn Bình lại dùng hai tay ôm lấy nàng, nâng nàng cao hơn một chút, tiểu huyệt hơi ươn ướt đụng phải quy đầu, làm nó ẩm ướt nhầy nhụa.
Đường Nguyên Thanh cười nói: "Côn thịt tướng quân thô to, Cam Nhu cô nương thật có phúc."
Tưởng tượng đến việc gậy thịt to lớn kia sắp cắm vào thân thể nàng, Cam Nhu đã sợ đến mức run bần bật. Nhưng nàng vẫn luôn nhớ kĩ thân phận mình, chưa từng làm nũng xin tha, chỉ biết nắm chặt tay, yên lặng chờ đợi giây phút kia đến.
Quy đầu tròn tròn cưng cứng chọc tới chọc lui giữa hai chân nàng, vài lần chạm đến khe thịt rồi lại rời đi. Doanh kỹ phá thân cần phải có sự chứng kiến của các huynh đệ trong doanh, tư thế xi tiểu cũng được quy định từ trước, ngay cả Từ Trấn Bình cũng không thể thay đổi. Nhưng mà tiểu huyệt này cũng quá chặt, hắn thử vài lần nhưng vẫn chưa vào được.
Hắn dịu dàng khuyên nhủ bên tai Cam Nhu: "Nàng thả lỏng một chút, không cần kẹp chặt đến vậy."
"Ta, ta không biết thả lỏng thế nào..."
Nàng vừa oan ức vừa đáng thương nói, Từ Trấn Bình nổi lên thương xót, lựa đúng thời cơ đâm về phía trước, đại quy đầu trong nháy mắt đã xâm nhập cửa huyệt. Sắc mặt Cam Nhu thay đổi, kêu khóc thất thanh: "Vào rồi... A... đau quá."
Nàng không tưởng tượng được dương vật nam nhân có thể to lớn đến nhường nào, cho đến khi vật đó cắm vào cơ thể nàng, nàng mới biết đồ vật kia lớn đến mức có thể căng hỏng tiểu huyệt nàng. Toàn bộ đường đi đều bị cự vật xỏ xuyên, thậm chí nàng còn có thể cảm nhận được côn thịt nổi gân xanh đang nghiền áp cọ xát huyệt thịt, đau đớn như xé rách.
"Đau quá... A a... Tướng quân... Ta đau quá..." Để các nàng nhớ rõ đau đớn khi phá thân cũng như thân phận mình, thông thường doanh kỹ khi phá thân sẽ không được làm dạo đầu. Từ Trấn Bình đã cố gắng giảm bớt đau đớn cho nàng, nhưng thấy nàng rơi nước mắt rốt cuộc cũng không đành lòng.
Hắn không thể buông tay nên gọi Khổng Hoa Đình, "Hai tay ta không tiện, Hoa Đình đến dỗ nàng đi."
Khổng Hoa Đình nghe nàng kêu đã đau lòng không thôi nên vội vàng chạy tới, nhưng khi đứng trước mặt Cam Nhu, hắn lại luống cuống tay chân, "Ta, ta nên làm gì?"
"Liếm núm vú nhỏ của nàng, xoa xoa hột le, nhanh chút làm nàng thoải mái!"
Khổng Hoa Đình gật đầu, bàn tay to run rẩy nắm lấy một bên vú mềm, há mồm ngậm lấy núm vú dịu dàng liếm mút. Hắn hàm hồ nói: "Đừng sợ, nàng thả lỏng một chút, ta sẽ làm nàng thoải mái!"
Huyệt mềm đang nuốt dương vật lớn của tướng quân, núm vú lại bị phó tướng trân trọng nhẹ nhàng liếm láp, đau đớn rốt cuộc cũng bắt đầu rút lui. Cam Nhu thở dài một hơi, sau đó thở dốc trả lời: "Ta... ta đã biết..."
Núm vú rất nhanh bị Khổng Hoa Đình liếm cho ngứa ngáy, tiểu huyệt cũng không còn đau đớn nữa. Cam Nhu chỉ cảm thấy từ trong ra ngoài đều ngứa, nàng khó nhịn đong đưa vòng eo, hai tay cầm lòng không đậu đặt trên vai Khổng Hoa Đình.
Từ Trấn Bình thấy thế dịu dàng hỏi: "Mông nhỏ sao lại vặn lên rồi, không đau nữa sao?"
"A a a... đã hết đau..."
Khoai thịt thô dài chậm rãi rút ra ngoài, Từ Trấn Bình ngậm lấy vành tai nàng cười nói: "Ta muốn làm nàng!"