Tôi mở địa đồ ra, bởi vì hạn chế cấp bậc nên tôi chỉ có thể thoáng thấy được những khu vực xung quanh thôn, xa hơn nữa chỉ toàn là sương mù. Sau một hồi ngẫm nghĩ, tôi quyết định tiến về hướng đông bắc, khu vực đó cách xa thôn Thảo Cẩu, người chơi không nhiều, nếu không, lỡ như có người đoạt quái thì với... cấp bậc và khả năng trị liệu của tôi ắt chỉ có một con đường chết.
Tôi nhìn thanh kỹ năng, Chỉ Huyết Thuật có độ thuần thục là 77/100, còn một ít nữa là có thể thăng lên cấp 2 rồi. Chỉ Huyết Thuật cấp 2 có thể lập tức khôi phục 100 điểm khí huyết, khả năng sinh tồn cũng sẽ tăng mạnh.
Đi thôi!
Tôi rút kiếm và đi ra khỏi thôn, né tránh những khu vực có Thảo Cẩu trên đường, quét ngang khu Linh Cẩu, và tiếp tục hướng thẳng vào rừng. Đi được khoảng 20 phút, tôi lại lần nữa tiến đến khu vực mà trước đó mình không dám khiêu chiến, Dã Hùng Lâm. Nơi này có rất nhiều chủng loại gấu, lớn có, nhỏ có, đẳng cấp từ 5 - 7. Tôi nhìn lại cấp bậc của mình, tuy rằng khiêu chiến sẽ có hơi miễn cưỡng, nhưng lần này tôi cầm theo 23 bình mana, hẳn là có thể đánh lâu dài!
Lên!
Tôi xông thẳng vào một con Hắc Hùng lạc đàn cấp 5, kiếm sắt vung lên, trong vòng nửa phút, tôi đã trị liệu 4 lần, tiêu tốn 20 điểm MP, cái giá này vẫn có thể chấp nhận được. Thế là tôi tiếp tục tìm mục tiêu kế tiếp.
Người chơi cấp 4 giết quái cấp 5 sẽ nhận được một lượng kinh nghiệm tương đối, tốc độ thăng cấp coi như không tệ, độ khoảng 1 tiếng sau, lại có một con Hắc Hùng ngã xuống, đồng thời, tôi cũng thăng lên cấp 5.
“Loảng xoảng!” Cùng với một tiếng hét thảm, trên người Hắc Hùng rơi ra một cái Hộ oản xám xịt, tôi nhặt lên xem, ừm, thứ này có thể sử dụng...
Tôi đeo cái Hộ oản bạch sắc kia lên, lực phòng ngự lập tức tăng vọt đến 9 điểm. Ngẩng đầu nhìn phía trước, trong tầm mắt tôi là một con Hôi Hùng cấp 7 đang gào rú, nó đứng trên sườn núi, vừa li3m láp móng vuốt vừa nháy mắt với tôi một cách đầy khiêu khích, đúng là muốn chết mài
Tôi xách theo kiếm sắc, từ từ tiến đến gần, sau khi quan sát thấy xung quanh, trong phạm vi 50 thước, không có quái vật hay người chơi nào khác, tôi có thể một mình đấu với Hôi Hùng cấp 7. Ok, liều mạng!
“Vèo!”
Tôi phóng thẳng đến, một kiếm chém xuống, trực tiếp bổ thẳng vào đầu Hôi Hùng, chỉ nghe một tiếng “keng”, cứ như bổ vào sắt thép vậy, chỉ số thương tổn cũng rất ít ỏi...
“15
Chỉ bấy nhiêu điểm thương tổn đúng là phí phạm 23 điểm lực công kích của tôi, lực phòng ngự của Hôi Hùng mạnh hơn so với Hắc Hùng rất nhiều!
“Rống!”
Hôi Hùng ngẩng cao đầu phát ra một tiếng rống đầy giận dữ, nó vung vuốt chụp vào bả vai tôi. Thời điểm Hôi Hùng công kích, tôi đã cố sức né tránh, cả người lách sang một bên, nhưng đáng tiếc là vẫn trúng chiêu...
“37
Đau chết đi được, bố giáp của Huyền Hồ Y Giả có lực phòng ngự quá thấp!
Tôi vung kiếm, tiếp tục đánh, đồng thời cũng âm thầm suy nghĩ vì sao không tránh thoát được công kích của quái vật. Theo như quảng cáo của Thiên Mệnh thì trò chơi này đề cao kỹ xảo, người chơi có thể né tránh công kích từ kẻ địch thông qua việc di chuyển, vì sao tôi làm không được?
Móng vuốt của Hôi Hùng lại lần nữa rơi xuống, tôi thấy rất rõ, đồng thời cũng nhanh chóng lui về sau.
“Bốp!" “399l”
Một cái tát vỗ thẳng vào mặt, đau quá, tôi vội thi triển Chỉ Huyết Thuật!
Lần thứ ba Hôi Hùng công kích, tôi cố sức thả chậm thao tác, ngay khi góc tấn công từ vuốt của Hôi Hùng hiện rõ trước mặt, tôi lập tức có phản ứng, chân di động 1 - 2 thước về hướng ngược lại, bên tai vang lên tiếng xé gió, lần này tôi đã canh chuẩn thời gian đến khắc cuối cùng, một ký tự rõ nét bay lên...
“MISSI”
Nhắc chở chiến đấu: Bạn đã tránh thoát công kích lần này của Hôi Hùng, mức độ hoàn thành thao tác - Sơ Cấp!
Tôi thầm mừng rỡ, kiếm sắt vung ra nhanh như chớp, “Keng” một tiếng, đánh chính xác vào mắt Hôi Hùng, ngay lập tức, 34 điểm trí mạng bay vọt lên. Công kích nhược điểm sẽ rất dễ tạo thành tổn thương trí mạng, đây là một trong những yếu tố trong mục Người chơi cần biết.
Đáng tiếc độ nhanh nhẹn của tôi không cao, tốc độ di chuyển cũng rất thấp, nếu không thì thao tác né tránh công kích hẳn đã đạt đến độ hoàn thành Trung Cấp rồi. Lại nói, kỹ năng né tránh này cần phải học tập, nếu không bất kể là giết quái hay PK thì cũng sẽ chịu thiệt. Đương nhiên, không phải ai cũng có thể làm được, và kỹ năng né tránh cũng rất đa dạng, còn tùy thuộc vào năng lực tiếp nhận và ứng biến của mỗi người.
“Xoẹt!"
Kiếm sắt lại lần nữa xẹt qua cổ Hôi Hùng, nó rú lên một tiếng thảm thiết rồi ngã xuống, đồng thời, trang bị trên người nó rơi xuống. Đúng là may mắn, lần này có những hai món trang bị!
Tôi khom người nhặt vật phẩm trên bãi cỏ xanh, là một kiện pháp bào tỏa ra ánh sáng nhạt, sau khi kiểm tra sơ lược, †ôi vui mừng quá đổi, mẹ nó chứ, là một món trang bị thuộc tính...
Hôi Hùng Pháp Bào (Hắc Thiết Khí) Chủng loại: Bố Giáp
Phòng ngự: 10
Linh thuật: +2
Yêu cầu đẳng cấp: 5
Nhìn thấy thuộc tính, mặt tôi sáng bừng lên, tuyệt cú mèo, linh thuật +2 chính là thứ mà tôi cần, lực phòng ngự cũng khá ổn. Tôi nhanh chóng mặc vào người, lực phòng ngự lập tức tăng vọt lên 19 điểm, lại nói mức tăng trưởng linh thuật của Huyền Hồ Y Giả là 1.0, tức là linh thuật +2 tương đương với việc tôi sẽ tăng được 20 điểm MP, có thể cash được 4 lần Chỉ Huyết Thuật cấp 1, đúng là đồ tốt mà!
“Soạt!”
Sau khi mặc chiếc áo choàng có phát ra ánh sáng nhạt lên người, tôi chuyển đổi thị giác để quan sát thử. Ừm, có chút giống với Hán phục Hoa Hạ, cả người thoáng chốc trở nên nho nhã hẳn, có điều kiếm sắc trong tay quá sát phong cảnh, nếu đổi lại là một quyển sách thì thật sự là hoàn mỹ. Nhưng cầm sát thì giết quái cái lông gì chứ, vẫn là kiếm sắt đáng tin cậy hơn!
Sau khi đạt được phòng ngự cao, tôi lại tiếp tục khiêu chiến Hôi Hùng. Quả nhiên, lần này Hôi Hùng đánh tôi chỉ được 20 điểm tổn thương mà thôi, chấp nhận được! Đồng thời, tôi cũng không quên nghiên cứu động tác né tránh, dồn toàn bộ lực chú ý vào sức chiến đấu. Quỹ tích công kích của Hôi Hùng không lần nào giống với lần nào, là do hệ thống tạo ngẫu nhiên, cho nên thao tác né tránh của tôi cũng phải tùy cơ ứng biến.
Nhắc nhở chiến đấu: Bạn tránh thoát công kích lần này của Hôi Hùng, mức độ hoàn thành thao tác — Kém cỏi!
Nhắc nhở chiến đấu: Bạn tránh thoát công kích lần này của Hôi Hùng, mức độ hoàn thành thao tác - Kém cỏi!
Nhắc chở chiến đấu: Bạn đã tránh thoát công kích lần này của Hôi Hùng, mức độ hoàn thành thao tác - Sơ Cấp!
Một loạt nhắc nhở chiến đấu liên tiếp hiện lên. Tôi xách theo kiếm sắt, dường như ngày càng hưởng thụ cảm giác vui sướng trong trò chơi, ung dung đắm mình vào đó. Tuy xác suất né tránh thành công rất thấp, chỉ khoảng 10%, nhưng sau nhiều luyện tập, tôi đã có thể né tránh được một phần công kích từ quái, đây là chuyện tốt, hơn nữa tôi còn chưa ra tay thử với người chơi, không biết thao tác này có hữu hiệu không, quả thật thì tôi cũng có chút mong đợi.
Việc giết Hôi Hùng cấp 7 đã không còn quá áp lực, ở giai đoạn hiện tại, hầu hết người chơi chỉ có trang bị bạch sắt, mà tôi thì đầu, chân và đùi không có món trang bị nào cả, nhưng bù lại có một kiện Hôi Hùng Pháp Bào loại Hắc Thiết Khí, thứ này quả thực rất xa xỉ. Tỉ lệ rớt đồ trong Thiên Mệnh rất thấp, lúc trước cũng đã công bố, giết quái cấp thấp có tỷ lệ rơi Hắc Thiết Khí thấp hơn 0.1%, thật ra mọi người đã sớm chuẩn bị †âm lý rồi!
Quanh đi quẩn lại đã 2 tiếng trôi qua, sau một hồi chém giết Hôi Hùng, tôi đã lên cấp 7, tất cả điểm thuộc tính đều được phân bổ vào lực lượng, một mặt là để đề cao lực công kích và kích phát, mặt khác, với tư cách là một Huyền Hồ Y Giả, một vú em tiêu chuẩn, tôi phải đề cao lực lượng để tăng cường cơ bắp, nếu không, e rằng sẽ cầm không nổi vũ khí cận chiến tiếp theo, tôi cũng không thể dùng trượng đi gõ quái được, lỡ có ai biết được chắc sẽ cười rụng răng mất.
Nhìn lại giá trị thuộc tính của mình, tôi cảm thấy... Ữm, tính ra cũng là nhân vật nổi bật dưới cấp 10.
Tiêu Diêu Tự Tại (Huyền Hồ Y Giả kiến tập) Đẳng cấp: 7
Công kích: 31-33
Phòng ngự: 21
Sinh mệnh: 160
Ma pháp: 130
Mị lực: 0
Tuy công kích không bằng Cuồng Chiến Sĩ và Kiếm Sĩ, phòng ngự không bằng Ky Sĩ, ma pháp không bằng Linh Thuật Sư và các Huyền Hồ Y Giả khác, nhưng quý ở chỗ tôi có thể đánh, có thể buff, cái này chính là Độc Hành Hiệp trong truyền thuyết... Tuy có hơi ba xu...
Tôi tiếp tục tiến về phía trước, bởi vì hạn chế chức nghiệp và thuộc tính nên tôi không dám đi khiêu chiến quái vật cấp cao, đành lựa chọn cấp 9, vượt hai cấp giết quái, haiz, làm người phải biết khiêm tốn!
Ngẩng đầu, trong trò chơi đã là ban đêm, ánh trăng như nước, từng giọt sáng rơi vãi trong khu rừng, cùng với đó là từng đợt thét gào thảm thiết của đám gấu, ừm, hình như tôi đã tiến vào sâu trong Dã Hùng Lâm.
Tôi đột ngột dừng bước, phía trước đã xuất hiện mục tiêu mới, đó là một con gấu hoang trên lưng mọc ra những cái gai nhọn hoắc, tên của nó cũng rất sắc bén, hơn nữa còn là cấp 9. Đây chính là mục tiêu mà tôi tìm kiếm...
Kinh Cức Hùng (Quái vật bình thường)
Đẳng cấp: 9
Công kích: 32-50
Phòng ngự: 15
Sinh mạng: 300
Kỹ năng: Lợi Trảo
Giới thiệu: Kinh Cức Hùng là loài dã thú bị ma hóa, có được lực công kích siêu cao, hơn nữa có 10% phản sát thương. Chúng thường lai vãng trong rừng hoang, săn giết các chủng tộc khác, kể cả con người.
“Hề hề, chính là nó..."
Tôi xách theo kiếm sắt, nghênh ngang bước đến, mẹ nó chứ, giờ chắc là Lâm Uyển Nhi và Đông Thành Nguyệt đều đã vượt qua cấp 14 rồi, tôi không thể loanh quanh dưới cấp 10 mãi được, phải sớm ngoi lên cấp 10, rời khỏi tân thủ thôn, đến chủ thành mới được, nếu không thì sau này coi như mất sạch tôn nghiêm!
“Xoạt!"
Dưới tác dụng của Kiếm Khởi Ba Đào, kiếm sắt vạch ra một vòng cung, trực tiếp chém xuống cổ Kinh Cức Hùng, mắt thấy công kích còn chưa hoàn tất, Kinh Cức Hùng đã dùng tốc độ cực nhanh hất cổ sang một bên, mục tiêu di động... quả này khó ăn rồi!
“17!"
Quả nhiên, lực phòng ngự cực cao, tôi có hơi câm nín, nói thật thì lực bất tòng tâm!
Kinh Cức Hùng gào thét, giơ móng vuốt sắc lên, “soạt”, quỷ tích công kích đỏ như máu giáng xuống, đó chính là kỹ năng Lợi Trảo, phải né tránh, nếu không sẽ rất đau. Tôi chăm chú nhìn động tác của Kinh Cức Hùng, xác định quỹ đạo công kích, kế đó, chân đạp xuống đất, nhanh chóng lui về sau 2 thước. Tiếc là tốc độ hơi chậm một chút, trước ngực chợt đau rát, tôi đã ăn trọn một trảo...
“51!”
Nhìn con số thương tổn, tôi hoảng hồn, vội dùng Chỉ Huyết Thuật để khôi phục, đồng thời vung kiếm lên, tiếp tục công kích, tôi có thể hồi phục, mà Kinh Cức Hùng thì không thể, đây chính là ưu thế duy nhất của tôi!
Lại thêm mấy trảo nữa, khí huyết của tôi gần như sắp cạn đáy rồi, thời gian hồi của Chỉ Huyết Thuật khoảng 6 giây, cái này đã theo không kịp tốc độ công kích của quái vật rồi, tôi né trái tránh phải, trông có hơi chật vật. May mà lúc này đột nhiên đỉnh đầu xuất hiện dòng chữ “LV+1”, Chỉ Huyết Thuật tiếp theo trực tiếp tiêu hao 10 điểm MP...
“+00” May quá, Chỉ Huyết Thuật lên cấp 2 rồi, tuyệt cú mèo!
Đến giờ phút này, tôi đã biết được sự kh ủng bố của quái vật cấp 9, tôi thong thả đánh từng chút một. Cuối cùng, sau 1 phút, tôi cũng đã làm thịt được con Kinh Cức Hùng này, lần này vận may cũng bình thường, rơi ra được 3 đồng tiền. Tôi nhặt chúng lên, bơm mana rồi tiếp tục đi tìm con Kinh Cức Hùng tiếp theo.
Mãi đến hơn 7 giờ tối, tôi vẫn chưa nhận được tin tức gì từ Lâm Uyển Nhi, xem ra cô nàng này đang train level, không có ý định logout rồi, cũng tốt, tôi quyết định ở lại đây xông lên cấp 9 rồi tính tiếp.
Chín giờ tối, sau một luồng sáng vàng, Huyền Hồ Y Giả hệ kiếm đã thăng lên đến cấp 9, 20 điểm thuộc tính được ban thưởng khi thăng cấp được phân bổ toàn bộ vào lực lượng, trước sau như một duy trì trạng thái bạo lực.
Tôi đạp lên thi thể một con Kinh Cức Hùng, tiếp tục tiến về phía trước, bỗng, một mùi máu nồng nặc truyền đến. Chậc, có biến!
“Rống rống...”
Ruồi bay tứ tán, thi thể của nhân loại chất thành đống, đăng kia, trên một khối đá to màu xanh, một con gấu hoang toàn thân ánh vàng đang năm đó ngủ trưa, trên đầu nó là một hàng chữ.