Trái Gura Gura no Mi Tại Đô Thị

Chương 237: Cuồng Long Xuất Hiện



Cùng lúc đó ở một phòng học ở Tầng 3 cho Nữ Hoàng, Hoàng Y Thiền chạy vội vã về phòng nói.

" Ngạo Tuyết, Ninh Đào hắn xuất hiện rồi"

Vốn đang buồn chán, hai tay chống cằm bên cửa sổ, ngắm phong cảnh bên ngoài, Độc Cô Ngạo Tuyết sau khi nghe xong, hết sức vui vẻ.

" Ninh Đào, lần này ngươi đừng mong trốn thoát"

Từ lần trước chiến đấu với Ninh Đào xong, nàng cảm giác được Nhị Cấp Kiếm Ý của mình, đã tới cực hạn rồi, chỉ còn thiếu cơ duyên nữa, lên mấy hôm nay nàng mới đi khắp nơi tìm Ninh Đào.

Những làm nàng tức giận là cái tên này, từ lúc đánh với nàng xong, liền biệt tăm biệt tích, bây giờ tự nhiên nghe thấy Ninh Đào xuất hiện, làm sao nàng lại không vui cho được.

" Ồ, tiểu nam nhân của ta về rồi" Vân Tú Hoa nghe vậy, cũng hết sức vui mừng, ôn nhu nói...

" Tiểu Hóa tỷ, ai bảo Ninh Đào là tiểu nam nhân của một mình tỷ, là của chúng ta được không"

Đạm Đài Nguyệt lắc lắc cái mông to tròn của mình, đi đến bên Vân Tú Hoa trách móc.

" Uyển muội nói đúng....mà chúng ta cũng gần tuần rồi, chưa thấy tiểu nam nhân, cũng có chút nhớ a"

Mộ Sắc Y vút mái tóc màu hạt dẻ của mình, ánh mắt có chút hướng tới Hoàng Y Thiền.

" Ừm". Kiều Tố Tố chỉ gật đầu, lạnh nhạt nói.

Nói xong câu đó là triệt để im lặng, dường như không muốn để ý đến.

" Tố Tố tỷ, đừng có cố tỏ ra lạnh lùng như vâỵ a, chúng ta đều biết ngươi mới là người nhớ tiểu nam nhân nhất" Đạm Đại Nguyệt cười hì hì nói.

"Còn không phải sao? Bữa trước ta còn nhìn thấy Tố Tố tỷ ngồi thẫn thờ một mình, nhìn cái tấm ảnh chụp trộm được tiểu nam nhân" Vân Tố Hoa che miệng cười khẽ nói.

"Các ngươi..." Kiều Tố Tố nghiến lấy đôi môi tím mộng, giận dỗi trừng mắt nhìn từng nữ nhân, sắc mặt ửng hồng.

"Khanh khách!" Mấy người khác cũng bị bộ dáng này của Kiều Tố Tố chọc cười.

Bầu không khí nhất thời náo nhiệt, chúng nữ oanh oanh yến yến ríu rít nói chuyện, quả thật chẳng có chút ràng buộc nào.

" Đúng là nghiện gì thì có thì có thể cai, nhưng mê trái dù đầu thai cũng không hết" Hoàng Thiền Y bất đắc dĩ, che đầu...

Mặc dù bình thường bốn nữ mê trai thật, đặc biết là những nam idol Hàn Quốc như Lee Jong Suk, Lee Min-ho, hay gần đây mới nổi cả sĩ Cha Eun-woo...

Nhưng cũng chỉ fans cứng như bao người khác mà thôi, nhưng như lần này, giống cái kiểu bị trúng tiếng sét ái tình vậy..

Nếu là người khác nói, nàng sẽ không đó dự cho tên đó một trận, nhưng bây giờ nàng tin rồi...

" Y Y tỷ, Ninh Đào đang ở đâu" Độc Cô Ngạo Tuyết Cẩm thành kiếm gỗ của mình, trong đôi mắt chiến ý loé lên...

“Hỗn đản này là cực phẩm, hắn cái kia chút ít Hắc Giáo Đình thành viên cũng thế, mỗi người không biết xấu hổ tới cực điểm.....với vừa về trường đã chọc tới người của Bình Thiên Môn, Cực Đạo Môn tức giận đến mặt đó mang tai, nhìn như sắp xảy ra đại chiến rồi.......mà người của Cuồng Long Môn đó Dịch Xuân Thu dẫn đầu, cũng chạy tới góp vui thì phải".

Độc Cô Ngạo Tuyết cùng mấy nữ nghe xong cũng là thập phần im lặng, hỗn đản này gây chuyện năng lực quá mạnh mẽ, Trường Bá Vương Cao Trung mặc dù ngày ngày đều xảy ra xung đột, những cũng bình thương mà thôi...

Nhưng từ khi cái hỗn đản này, thành lập Hắc Giáo Đình không biết cho đám người đó uống cái thuốc gì, vậy vô liêm sỉ, mắt cao hơn đầu cuồng vọng chi đồ, căn bản là không hiểu cái gì gọi khiêm tốn.

Hai ba ngày là lại đại chiến với Cực Đạo Môn, Bình Thiên Môn, làm cho Trường Bá Vương Cao Trung khói bay mù mịt, gà chó cho không yên...

" Được rồi, chúng ta đến xem" Độc Cô Ngạo Tuyết vừa nghĩ tới là nhức đầu, dứt khoát đến cho mỗi tên một kiếm là xong.

Lời vừa nói xong, liền cảm thấy một trận dung động từ căn tin truyền đến, khiến cho chỗ bọn nàng cũng bị dao động một hồi..

" Xảy ra chuyện gì" Hoàng Thiền Y sắc mặt sợ hãi nói.

Từ căn tin đến đây, ít nhất cũng phải 1km, mà vẫn bị ảnh hưởng, có thể thấy được vụ nổ mạnh thế nào..

" Không lẽ người của Hồng Hoa Hội đánh tới"

Kiều Tố Tố cũng gần 30 rồi, nên tâm lí tố chất hơn hẳn, những người còn lại, nhưng sắc mặt cũng một hồi trắng xám..

" Không biết, có khi lại là biến thái Cuồng Long kia làm ra". Mộ Sắc Vy lại cho là không đúng.

Tên kia mặc dù có một cái tật nhỏ, à không phải nói là tất rất lớn, nhưng cũng phải công nhận thực lực tên đó rất mạnh, mà còn lại nổi tiếng là tên điên, không có việc gì mà không dám làm.

Hơn nữa có thể làm ra vụ nổ này, ở Trường Cao Trung Bá Vương chỉ có một mình Cuồng Long có thể làm ra được...

" Đừng đoán mò nữa, đi tới không phải là biết sao" Độc Cô Ngạo Tuyết tỉnh táo, liền cầm kiếm đi ra ngoài...

Thấy vậy, Kiều Tố Tố bốn nữa, cũng gật gật đầu, đi theo...

......

Mà lúc này ở căn tin, sau khi sử dụng chiêu thức Bạo Tinh Cước, Ninh Đào cũng thở hổn hển, đây là chiêu thức hắn cũng vừa mới sáng tạo ra mà thôi, vẫn chưa thuần thục lắm, nên mới tốn nhiều thể lực như vậy...

Nhưng nhìn đến kết quả, khiến Ninh Đào rất hài lòng.

Sau khi bị dính trực diện Bạo Tinh Cước của Ninh Đào, mấy chục, trên trăm cái người của ba tổ chức, đều bất tỉnh nằm im dưới sàn nhà, nhưng cũng rất may là cũng không có ai mất mạng..

Toàn bộ hiện trường, phương viên mười mét, đều bị san thành bình địa, mặt đất xuất hiện nguyên một đám cực lớn hố sâu.

Mà đứng ở cái địa phương này người, cũng chỉ có Ninh Đào một người!

“Ta đã thế gian vô địch.” Ninh Đào ngửa mặt lên trời thở dài.

Lúc này, cũng có một số đám người nghe thấy tiếng nổ dữ dội, cũng nhao nhao chạy tới, khi nhìn thấy tình cảnh trước mặt cũng trợn mắt há hốc mồm.

Nhất là nhìn thấy bốn người Đoạn Lãng, Đoạt Trần, Ngọc Diệp Hà, Dịch Xuân Thu cũng nằm trong số đó, cũng không thể bình tĩnh được nữa.

Diêu Trung bọn người thấy như vậy một màn, mỗi người đều là hoan hô, hưng phấn tới cực điểm.

“Ha ha, không hổ là Lão đại, đám kia mù chữ trói cùng một chỗ cũng không phải Lão đại đối thủ.”

“Có chút ngu xuẩn còn tưởng rằng Lão đại sẽ thất bại, bị loại bỏ bị nốc-ao, thật tình không biết đây là đang nằm mơ.”

“Một đám mù chữ làm sao có thể có sức chiến đấu? Chẳng lẽ một đống con kiến liên thủ, có thể so qua được con voi sao?”

“So cái rắm, một cước tựu giết chết một đống.”

“Xem ra Lão đại đích thật là vô địch rồi, rất nhanh có thể xưng bá Trường Bá Vương Cao Trung, trở nên nổi bật, thậm chí có thể xưng vương xưng bá.”

“Ha ha, địa vị của chúng ta cũng sẽ nước lên thì thuyền lên ah, đến lúc đó báo ra lão đại danh tự, chẳng phải là dọa được đám kia hàng nhập lậu té cứt té đái, nghe tin đã sợ mất mật?”

“Ít xuất hiện ít xuất hiện lại ít xuất hiện, quá mức cao điệu lời mà nói..., người khác còn cho là chúng ta rất cuồng vọng.”

Hắc Giáo Đình người dương dương đắc ý, Ninh Đào một trận chiến này chấn nhiếp rồi vô số người, giơ tay nhấc chân liền đánh bại trên trăm đối thủ, mặc kệ phóng ở địa phương nào, cũng có thể có thể nói cao thủ.

Như vậy chiến tích hiển hách!

“Đi ra ah, có hay không nhảy ra gọi hai câu.” Diêu Trung kêu la nói, “Trước kia còn có người nói ta Lão đại chết chắc rồi, sẽ bị bọn này phẫn nộ bạo đánh một trận, đào thải ra khỏi cục, mỗi người nói có sách, mách có chứng, nói được đạo lý rõ ràng, thiếu chút nữa ta đều đã tin tưởng.”

“Hiện tại đâu rồi, tình huống lại là như thế nào đây? Có hay không người đến phân tích một chút đây rốt cuộc là tình huống như thế nào?”

“Phải hay là không đám người kia lấy tiền rồi, mới bị ta Lão đại giơ tay nhấc chân đánh bại.”

Tên chết bầm! Tiện nhân!

Có ít người nhe răng, cảm thấy bọn này Ninh Đào chân chó da mặt cũng dầy tới cực điểm, đều không phát hiện bọn hắn vừa rồi nhiều hung hăng càn quấy, rõ ràng còn không biết xấu hổ nói mình rất ít xuất hiện, muốn mặt không?!

“Vô địch trái trứng, loại thực lực này tựu vô địch rồi, đem mặt khác cao thủ đưa ở chỗ nào.”

Có trong đám người tâm khánh nghị, rất là không phục, lập tức chửi ầm lên.

Tuy nhiên tiểu tử này đánh bại hơn trăm người, thực lực tuyệt đối với cường hoành, nhưng là nói khoác mình đã thế gian vô địch, thật sự là da mặt quá dầy rồi, coi như là pháo laser đều đánh không thủng.

Nếu như loại thực lực này đều có thể nói vô địch, như vậy hắn đem Nữ Hoàng phóng ở địa phương nào, đem Cuồng Long lại phóng ở địa phương nào!

Tựu dám nói mình thế gian vô địch, hỗn đản này đều không biết xấu hổ.

“Còn muốn xưng vương xưng bá, xưng cái rắm, trong khi Nữ Hoàng là người chết sao? Nếu gặp được Nữ Hoàng hắn cũng không biết chết như thế nào.”

Một đám người cắn răng, mới đám không biết vô sỉ này nói xong, liền hận không thể lập tức xông lên đem tiểu tử này đánh một trận tơi bời, đánh cho hắn ba ngày không có thể mở miệng, như vậy mới có thể ý niệm hiểu rõ.

“Có ai không, có người hay không đến dọn dẹp một chút cái thằng này, ta nhìn không được rồi, hoặc là lão thiên mắt nhìn, hàng hạ một đạo sét đánh, đem hỗn đản này chém thành than cốc.” Không ít người cũng hận ngửa mặt lên trời thở dài, hung dữ nguyền rủa.

Cũng có người thập phần im lặng: “Mẹ trứng, hỗn đản này không thổi sẽ chết sao? Cũng không biết cái gì gọi là ít xuất hiện.”

Kỳ thật hắn cũng không phải đối với Ninh Đào có cái gì bất mãn, tại đây dạng niên kỷ giống như này thực lực, mặc kệ phóng ở địa phương nào, đều đáng giá vô số người tôn trọng, được vinh dự tương lai vương giả.

Vấn đề là, tiểu tử này tính cách quá cần ăn đòn, miệng quá tiện, lại để cho bọn hắn sinh không dậy nổi nửa điểm hảo cảm, mỗi người đều hi vọng có người đến dọn dẹp một chút thằng này, lại để cho hắn trường chút giáo huấn.

“Đả bại hơn trăm người, tựu lại để cho hắn cái đuôi vểnh lên trời.”

“Đâu chỉ là vểnh lên trời, nhìn xem ánh mắt của hắn, cũng bắt đầu sinh trưởng ở trên trán.”

“Cũng không trách được hắn, tự tay đánh bại trên trăm người chúng ta ai cũng sẽ sinh ra như vậy ảo giác.”

“Đánh rắm, ví dụ như Nữ Hoàng, Cuồng Long hai người bọn hắn cái nào không có dùng một địch trăm thực lực, cũng không có thấy bọn họ ở chỗ này thổi, kêu gào chính mình thế gian vô địch!”

“Cũng đúng, hỗn đản này thực lực là không tệ, nhưng là quá rắm thí, thoạt nhìn tựu muốn cho người đánh cho hắn một trận.”

“Cái gọi là không thùng không vang, đầy thùng không vang, tựu là nửa thùng nước nhất tiếng nổ.”

Rất nhiều người xem đều là nhe răng trợn mắt, mỗi người đều là thập phần không phục, đối với Ninh Đào loại này bộ dáng thập phần khó chịu, cho rằng thằng này quá mức hung hăng càn quấy, không coi ai ra gì tới cực điểm.

Nếu như nói tiểu tử này thực lực nhược phải mệnh, nói ra loại lời này, cũng chỉ là làm cho người ta bật cười mà thôi.

Hết lần này tới lần khác thực lực của hắn không đơn giản, cường hoành đến rối từng rối mù, thế nhưng xưng không thượng mạnh nhất, thực lực nửa vời, thật giống như nửa thùng nước đồng dạng, này mới khiến bọn hắn cảm thấy vô cùng phiền muộn.

Thật sự là nói cũng không phải, không nói cũng không phải.

...

Ầm ầm

Lúc này, vốn đã đói bụng, lại trải qua một trận đại chiến, khiến Ninh Đào càng thêm đối hơn, liền đi đến bện cạnh nhà bếp xem có cái gì ăn không...

Tự nhiên có một nắm đấm, xuyên qua cái tường, lấy thế sét đánh lôi đình, quyền thế không giảm hung hăng vẫn chưa kịp phản ứng Ninh Đào vào đầu.

" What the fice".

Oanh! Phanh! Oanh! Phanh! Oanh! Phanh oanh! Phanh! Oanh! Phanh!

Ninh Đào thân thể giống như một khỏa thế không thể đỡ đạn pháo, chỉ là thời gian một cái nháy mắt, liền liền đâm xuyên tường căn tin, tốc độ kia lại vẫn là không giảm chút nào, cả người trực tiếp bay về hướng lớp học.

" Là ai dám đánh lén Lão đại chúng ta".

" Có ngon ra đây, đánh lén là cái gì hảo hán anh hùng".

Biến cố đột nhiên làm cho đám người Diêu Trung hô hấp trì trệ, sắc mặt đại biến, đợt bọn hắn tỉnh hồn lại thời điểm, chỉ thấy được cái kia cơ hồ hợp thành nhất tuyến, bị xuyên thủng căn tin.

Bọn hắn coi như mượn ánh sáng mặt trời sáng ngời, cũng không cách nào nhìn thấy Ninh Đào thân ảnh, cái kia thẳng tắp hướng về bên ngoài lớp học.

" Đứa nào mà ồn ào vậy".

Một thanh niên đã hơn gam đen, với bộ tóc màu cam, trên người mặc một chiến áo thun màu vàng, cùng với chiếc quần tây đen, từ bức tường bị thủng đi vào.

" Cuồng Long Hạ Bình.."

Tất cả mọi người đều sững sờ, có sợ hãi, kính sợ, hay vui mừng,...

" Hình như tao vừa rồi, đấm vào đứa nào đó thì phải".

Hạ Bình nắm chặt tay lại, cảm giác vừa rồi, hắn giống như đánh vào miếng sắt cừng, thì đúng hơn đánh vào tường.

Đám người Hắc Giáo Đình cũng thập phần im lặng, ngươi vừa đánh bay Lão đại của chúng ta được không.

" Chúng ta có nên rời khỏi đây, đi tìm Lão đại trước không". Diệp Tiêu lặng lẽ, đi đến bên cạnh Diêu Trung thì thầm.

Bởi vì vừa rồi hắn kêu to nhất, sợ bị Cuồng Long ghi hận, đem hắn kéo ra đánh cho mội trận, bây giờ nhân lúc Cuồng Lòng chưa nhận ra chuẩn bị trốn trước...

Diêu Trung cũng toát một trận mồ hôi, nghe thấy Diệp Tiêu đề nghị, lập tức gật đầu, nhân lúc tất cả mọi người đều tập trung vào người Cuồng Long, lặng lẽ đi khỏi.

" Chuyện gì đang xảy ra".

Khi nhìn về xung quanh căn tin, dù là Cuồng Lòng cũng không thể bình tĩnh, hơn trăm người bị đánh ngất, nằm im dưới đấy, xung quanh bàn ghế thì lộn xộn, một nửa trong đó thì bị đánh nát.

Sàn nhà thì khắp nơi đều bị vết nứt, họ tổ hố nhỏ, có trời mới biết ở đây xảy ra trận chiến kinh thiên động địa gì.

" Cuồng Long rốt cuộc xuất hiện.”

“ Ta xem ra tiểu tử này cũng hung hăng càn quấy chấm dứt.”

" Chắc chắn Cuồng Long cũng không thể nhìn được cái dáng vẻ của tên kia, nên mới ra tay dạy cho một bài học

" Hứ, còn nói gì mình thế gian vô địch, cuối cùng còn không chịu nổi một quyền của Cuồng Long"

" Đúng đám người Hắc Giáo Đình đâu mất rồi".

Lúc này có một người nhìn về phía Hắc Giáo Đình vừa đứng thì đã không thấy một ai cả.

" Một đám vô sỉ, bọn chúng chạy mất rồi chứ đâu".

Dương Quang nghiễn răng nghiễn lợi, vừa rồi mấy mà hắn nhanh, nếu không cùng cùng hết quá với đám người Ngọc Diệp Hà rồi, bây giờ Cuồng Long xuất hiện, làm hắn nhìn thấy cơ hội, thì bọn này nhanh tay chuồn mất...

Một người của Cuồng Long Môn đi kể hết mọi chuyện cho Cuồng Lòng nghe.

Khi biết người làm ra tất cả mọi chuyện là người vừa rồi, bị mình đánh bay ra ngoài, hắn liền mất hứng thú, hắn thấy ngay cả một quyền yếu ớt của mình, mà cũng không đỡ được, thì không xứng làm đối thủ của mình...

" Không có chuyện gì, tao về ngủ đây".

Nói xong, liền đi theo vách tường vừa rồi, rời đi...

" Thủ lĩnh, quần áo của người". Có một người của Cuồng Long Môn lên tiếng, nhắc nhở.

" Á.....đồ của tao đâu rồi". Cuồng Long nhìn xuống người, đã thấy quần áo lúc nào cởi ra không biết, chỉ cần mỗi cái quần đùi....

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.