Quý Kỳ hơi giãy dụa, nhưng Quý Hựu An không cho cô có cơ hội trốn thoát.
G.ậy th/ịt vừa thô lại vừa nóng bỏng vẫn cứ cắm vào trong h/uyệt động d*mđãng của Quý Kỳ, cô bị xoay người dựa lưng vào người Quý Hựu An, cơ thể trần trụi đối diện với mặt sân, hai người cứ thế mà ngồi bên ngoài căn phòng, bộ phận nhạy cảm cũng chứ thế dính chặt vào nhau.
"Ngày đó mẹ tới tìm em."
Quý Hựu An lấy cái kẹp đầu nhũ trên ngực Quý Kỳ xuống, xúc cảm khi sờ lên cặp ngực to tròn thật đã vô cùng, bàn tay tóm lấy cặp ngực bắt đầu nghịch ngợm nhào nặn.
"Em không phải cố ý, nhưng bà ấy biết rồi, bà ấy vừa ngửi được mùi trong phòng của hai chúng ta thì đã biết. Bà ấy vào phòng của chị lật vali đồ của em mua ra ngoài, vô cùng tức giận."
Trong một thoáng, Quý Kỳ rơi vào trầm tư.
Nhưng rất nhanh sau đó thì cảm xúc không vui đã bị thay thế bằng khoái cảm cùng cảm giác ngứa ngáy đang không ngừng truyền tới từ chỗ cặp ngực, mặc dù không được coi là kiểu lấy đất làm giường lấy trời làm chăn, nhưng về cơ bản thì bọn họ đang ở nơi mà bất cứ lúc nào cũng đều có thể bị người khác nhìn thấy.
H/uyệt động đang bao trùm lấy c.ôn th/ịt bị làn gió nhẹ thổi qua, Quý Kỳ dang rộng đôi chân, càng để lộ trạng thái xấu hổ của hoa h/uyệt đang bị dương v*t chống mở triệt để ra bên ngoài.
"Tại sao lại nghe lời của bà ta mà rời đi." Quý Kỳ duỗi tay sờ lên chính vùng nhạy cảm đang run rẩy vì cơn gió thổi qua, vừa xoa nắn vừa rên rỉ: "Ưm... Chị rất tức giận."
"Xin lỗi."
Quý Hựu An lại nói thêm một lần, nhưng dáng vẻ Quý Kỳ vừa tức giận lại vừa tự an ủi rên rỉ như này thật sự khiến cậu lại cảm thấy đáng yêu lạ thường.
"Em không muốn làm ảnh hưởng đến tương lai của chị, em có thể mãi mãi ở trong nhà sống bằng nghề vẽ tranh minh họa kiếm sống, có thể không cần quan tâm tới cách nghĩ của những người khác, nhưng chị còn có bạn bè, còn công việc."
"Thế nhưng chị chỉ cần em." Quý Kỳ nhẹ than một tiếng, kéo lấy cánh tay đang đặt trên ngực mình của người kia sờ lên trên h/uyệt nhỏ: "Chị từ chức rồi, cũng đã nói rõ mọi chuyện với Từ Hạ Lan. Chị có thể đổi sang nơi làm việc khác không có ai quen biết chúng ta, nhưng chị không thể không có em."
Đặt cả bàn tay người kia lên trên chỗ tư mật nhạy cảm của mình, Quý Hựu An dùng tay xoa nắn vùng thịt trên â.m đ.ế của cô, làm cho hạt ngọc d*mđãng nhỏ như viên đậu kia từ từ bị mình dày vò mà dựng đứng lên.
"Em cũng không thể không có chị." Quý Hựu An khẽ lẩm bẩm.
Cậu nhẹ nhàng xoa nắn thêm một lát nữa, đến mức Quý Kỳ cũng lắc lư cơ thể ở trong lồng ngực của mình. Sau khi lòng bàn tay đều phủ đầy d*mthủy, Quý Hựu An ôm lấy bắp đùi của người kia bắt đầu hung hăng đẩy eo, đâm sâu vào trong cái lỗ nhỏ d*mđãng ướt nhẹp kia.
"Sau này để em nuôi chị nhé được không?" Quý Hựu An dùng sức đâm vào cửa tử cung của Quý Kỳ, cậu đứng lên vừa chơi người kia vừa di chuyển qua lại trên ban công: "Có một chuyện mà mẹ nói sai, em không có chỉ ngồi trong nhà chờ chị nuôi em, em kiếm tiền nuôi chị, nuôi chị cả đời này cũng không thành vấn đề."
"Đừng... Đừng chơi ở bên ngoài... Lỗ nhỏ d*mđãng sẽ bị người khác nhìn thấy. A a... D*mthủy... sẽ chảy xuống tầng một... Sướng quá... Chơi chị mạnh hơn nữa đi... Đâm nát cái lỗ d*mđãng hư hỏng của chị đi..."
Cô bị chèn ép kề sát lên lan can của ban công, dáng vẻ vui thích bày ra còn lộ liễu hơn cả lúc nãy. Trong một thoáng, đầu óc Quý Kỳ không thể nhớ được vừa nãy Quý Hựu An đã nói những gì.
"Sướng quá... Lỗ nhỏ d*mđãng sắp chịu không nổi rồi... Muốn tiểu... Không được... Sướng đến sắp tiểu ra rồi..."
Men theo khoái cảm khi lên đỉnh, nước tiểu cũng theo đó mà phun ra ngoài, h/uyệt động bị chơi mở đang kẹp dương v*t bắt đầu co rút, mỗi lần co rút thì nước tiểu sẽ phun ra ngoài một chút: "Sắp bị chơi đến hư rồi..."
Quý Kỳ co rút hồi lâu mới có thể tiểu ra hết được, nhìn ban công bừa bãi, tai của cô lại đỏ hồng lên, miệng h/uyệt d*mđãng lại vì lộ ra và xấu hổ mà bắt đầu ngứa ngáy.