Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù

Chương 605: Chương 604





Sau khi đến cổng nhà họ Hoắc, gương mặt Lạc Hiểu Nhã mới hoàn toàn hết đỏ, cô tức giận liếc nhìn Hoắc Tùng Quân: “Anh phải quản chặt nhân viên công ty của anh đấy, có bao.

nhiêu là thú vui, sao lại…”
Sao lại thích nghe người khác nói chuyện yêu đương chứ.

Hoắc Tùng Quân cười cười, nghiêm túc nói: “Mấy người bọn họ độc thân gần ba mươi năm nay, công ty sắp có nữ chủ nhân, nên hơi sốt ruột, trước kia bọn họ không như thế đâu.

Yên tâm, về sau anh cũng không cho bọ họ cơ hội để nghe lén đâu”
Mấy người này đúng là phải dạy dỗ lại mới được, đừng như Triệu Khôi Ví lần trước, quấy rầy chuyện tốt của anh.

Lạc Hiểu Nhã không biết trong lòng anh có ý đồ gì, nghe anh cam đoan như vậy, trong lòng mới thả lỏng một chút.

Đây là lần thứ hai Lạc Hiểu Nhã đến nhà họ Hoắc.

Nhìn từng ngọn cây cọng cỏ, các loại kiến trúc và bài trí, trong lòng có một chút cảm mấn.


Cô khẽ ngẩng đầu, nhìn người đàn ông cao lớn đẹp trai ở bên cạnh, môi nở nụ cười, ngón tay lặng lẽ tiến đến.

Hoắc Tùng Quân cảm nhận được ngón tay mảnh khảnh của cô, lật tay, trực tiếp nắm toàn bộ tay cô trong lòng bàn tay mình.

Chỉ là một động tác, nhưng lại khiến cho người đứng ở cửa chính ê cả răng.

Bố Hoắc nhìn con trai của mình và con dâu tương lai nắm tay nhau, tuổi trẻ bây giờ đúng là ghê gớm.

Vốn tưởng rằng Hoắc Tùng Quân là một cái cọc gỗ không hiểu yêu đương là gì, ai ngờ thằng nhóc này lại chuyên nghiệp như thế.

Rất biết cách đối xử với con gái.

“Sao hai đứa lại quay lại?” Thấy bọn họ đến gần, bố Hoắc.

hỏi.


Hoắc Tùng Quân nhìn thấy ông ấy, thu lại vẻ mặt tình ý, nói: “Hiểu Nhã muốn tặng mẹ con một món quà, mẹ có ở nhà không ạ”
Bố Hoắc nghe xong câu này, thấy trong tay anh có cầm theo.

một cái hộp lớn, lập tức ghen tị, còn chưa chính thức là con dâu, mà vợ đã có quà, mà mình thì không có gì, thật là đáng ghen tị mà!
Hoắc Tùng Quân không phát hiện ra tâm tư của bố mình, nhìn ông ấy, vẻ mặt không chút thay đổi.

Nhưng Lạc Hiểu Nhã là người rất nhạy cảm, ngẩng đầu nhìn bố Hoắc cười nói: “Bác trai, tôi làm về mảng thời trang nữ, đúng lúc có thời gian rảnh may một bộ quần áo, muốn tặng cho bác gái.

Tôi không am hiểu lắm về thiết kế thời trang nam, nhưng nếu bác trai thích, sau này tôi cũng sẽ thiết kế cho bác trai một bộ”
Lời này vừa nói ra, mặt mày bố Hoắc lập tức hớn hở.

Quả nhiên vẫn là con gái tốt hơn, thật sự là tình cảm như một áo bông nhỏ vậy, lời nói dễ nghe như vậy.

Ông ấy nghĩ đến đây, liếc nhìn Hoắc Tùng Quân sắc mặt không thay đổi, hừ lạnh một tiếng.

Không giống thằng nhóc thối nhà ông ấy, từ nhỏ đến lớn đều ếu cảm này, tính tình thì cứng nhắc, không có gì tốt đẹp cả, đừng nói là áo bông nhỏ, ngay cả cái túi nhựa cũng không bằng.

Thấy Hoắc Tùng Quân còn chẳng thèm nhìn ông ấy, bố Hoắc hầm hừ chuyển tầm nhìn sang Hiểu Nhã, lộ ra nụ cười hiền lành: “Bà ấy ở trong phòng ngủ trên tầng, cô cứ trực tiếp đi lên là được”
Hoắc Tùng Quân dẫn cô đến đầu bậc thang, đưa hộp quà cho cô: “Em lên đi, anh còn có việc muốn nói với bố và ông nội”
Lạc Hiểu Nhã trong nháy mắt liền hiểu được anh muốn nói chuyện gì, nhẹ gật đầu: “Vậy làm phiền anh rồi”
“Em nói cái gì vậy, cái gì mà phiền với không phiên” Hoắc Tùng Quân tỏ vẻ không đồng ý vuốt tóc cô: “Chuyện của em đối với anh không phiền phức gì hết”.


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.