Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 512



Chương 512

Bất cứ ai gửi món quà này đến đều gửi lại hết cho tôi!”

“Điều này…..”

“Mẹ kiếp khốn nạn! Mau mang đống hoa này biến đi!”

Khuôn mặt của Lương Tiểu Ý bỗng tối sầm lại, nhìn chằm chăm vào những đóa hồng với ánh mắt ghét bỏ!

“Cô Lương…”

Người giao hàng vẫn muốn thuyết phục cô một lần nữa rằng nếu như món quà này bị chuyển về, liệu người đàn ông có khí chất phi thường ấy có trả lại hàng hay không? Anh chàng giao hàng có chút khó xử. Đây là một món hàng lớn đó nha.

“Các anh mau đi đi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát đó! Anh nói với người gửi rằng tôi không nhận!”

Lương Tiểu Ý giận dữ chạy lại vào nhà. Cô không nói một lời liền nhấc điện thoại lên rồi gọi điện đến ai đó mà không hề suy nghĩ.

Ở phía bên kia, Tô Lương Mặc cầm điện thoại di động lên, đôi mắt đen láy ngay lập tức bừng sáng xen lẫn chút bồn chồn căng thẳng kéo kéo tay Lục Trầm: “Số điện thoại của cô ấy”

Tiểu Ý nhớ số điện thoại của anh … “Cách này cậu cậu quả nhiên vô cùng hiệu quả” Người đàn ông kích động nhìn số điện thoại hiện trên màn hình.

“Nhanh trả lời điện thoại đi ..” Lục Trầm thúc giục. Vài giây sau, anh nghỉ ngờ liếc nhìn người đàn ông đối với tôi là cậu đang hồi hộp đấy nhé?”

‘Đừng nói Khuôn mặt lo lắng của Tô Lương Mặc ngay lập tức Lục Trầm nhìn ra. Lục Trầm cảm thấy hình như đầu anh lại bắt đầu đau rồi … Tình yêu thật lợi hại! Nó dễ dàng có thể biến một người đàn ông có IQ cao như Lương Mặc trở thành một kẻ ngốc.

“Chào em …” Tô Lương Mặc cuối cùng cũng trả lời điện thoại. Lời còn chưa kịp dứt…

“Là anh gửi hoa hồng đến đúng không?” Lương Tiểu Ý trầm giọng hỏi. Tô Lương Mặc không nhận thấy sự bất thường của cô, vẫn hỏi một cách vô tư: “Đúng vậy, em thích…” Em có thích không?

“Tô Lương Mặc! Anh làm vậy là có ý gì? Mới sáng sớm ra anh đã gửi đến nhà tôi một thùng xe toàn hoa là hoa! Là anh cố tình đúng không? Anh có biết là Đại Bảo bị dị ứng với phấn hoa hay không? Mặc dù con không bị nặng lắm, nhưng anh lại có thể gửi đến một thùng xe đầy hoa như vậy, liệu Đại Bảo có thể không mắc bệnh ư?”

Trên điện thoại, người phụ nữ nói không ngừng như một khẩu súng liên thanh: “Tô Lương Măc!

Tôi thực sự không thể ngờ rằng anh sẽ sử dụng cái cách hèn hạ này để buộc tôi phải buông tay, để có thể giành được quyền nuôi hai đứa nhỏ. Tôi nói cho anh biết! Tôi coi thường bạn!”

“Xập”

Cuộc gọi kết thúc.

Tô Lương Mặc thẫn thờ nhìn màn hình điện thoại trong tay, rồi lại ngẩng đầu lên nhìn Lục Trầm phía đối diện. Lục Trầm há hốc miệng. Anh bất ngờ đến nỗi không biết phải nói gì.

“Không phải cậu nói phụ nữ đều thích được tặng hoa hồng ư?” Tô Lương Mặc nhìn Lục Trầm với ánh nhìn đầy nguy hiểm.

Lục Trầm bị đôi mắt bừng bừng lửa giận của người đối diện nhìn đến nóng ran người, cuối cùng không thể chịu đựng được liền than thở: “Tôi bảo cậu gửi hoa hồng cho Tiểu Ý, nhưng có chết tôi cũng không nghĩ là cậu lại gửi một thùng xe đầy hoa đến cho cô ấy! Tôi cũng đâu có ngờ … Khụ khụ khụ… “

Cậu lại thích chơi trội như vậy!

“… Hơn nữa tôi cũng đâu có biết Đại Bảo bị dị ứng với phấn hoa? Đến cậu là cha thằng bé cậu còn không biết, huống chỉ là người ngoài như tôi?” Cuối cùng, Lục Trầm nhịn không được lẩm bẩm.

Câu nói ấy của Lục Trầm khiến anh cảm thấy … Bản thân mình thật vô trách nhiệm. Đột nhiên, Tô Lương Mặc đứng dậy.

“Này … Cậu muốn làm gì thế!” Lục Trầm thấy Tô Lương Mặc bất ngờ đứng dậy, liền nghĩ đến việc liệu Tô Lương Mặc phải chăng muốn đánh anh? Anh liên cẩn thận nhìn Tô Lương Mặc với ánh mắt phòng bị: “Này, Tô Lương Mặc, Tô đại nhân, tôi đâu có dạy sai cậu chiêu nào đâu! Nếu không tin cậu có thể mấy cô gái khác mà xem, có người phụ nữ nào lại không thích được tặng hoa hồng đâu cơ chứ? Không phải đều là do cậu thích chơi trội, tự ý đặt hẳn một thùng xe đầy hoa hồng … “

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.